- Vì sao các người không áp dụng biện pháp bắt người khi còn ở sân bay Sơn Viên...
Lữ Tiến Binh nói một nửa thì ngậm miệng lại. Lúc này người đàn ông đang đùa giỡn với tấm danh thiếp cũng không mở miệng, vẫn tiếp tục xoay xoay tờ danh thiếp.
Lữ Tiến Binh có thể đi đến vị trí hôm nay cũng là vì có chỗ hơn người. Sau khi Cổ Thập Minh bị nắm bắt thì cảm giác sợ hãi làm cho ý nghĩ không quá tốt, nhưng bây giờ tất cả đã bình thản, hắn chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Người ta vì sao không tiến hành bắt Lữ Tiến Binh ở ngay sân bay Sơn Viên, tại sao đến đây mới bắt hắn? Tất nhiên không phải cho hắn thêm chút thời gian tự do, chỉ là bọn họ làm như vậy có ý nghĩa rất sâu.
Lữ Tiến Binh trốn đi! Lại là cán bộ trung thành của chủ tịch Thạch Kiên Quân! Những thứ này xuất hiện trong lòng Lữ Tiến Binh, lúc này hắn đã hiểu, thế là cảm thấy rất áy náy...
Vương Tử Quân nhận được tin tức Lữ Tiến Binh bị bắt về ủy ban kỷ luật tỉnh ủy vào bữa cơm tối, khi đó hắn đang ở nhà xem phim hoạt hình với Tiểu Bảo Nhi. Khi nghe được tin tức này thì tâm tình của hắn chợt trầm xuống.
Vì Lữ Tiến Binh và Cổ Thập Minh liên lạc mật thiết với nhau, thế cho nên Vương Tử Quân cảm thấy Lữ Tiến Binh rất có thể sẽ liên lụy vào sâu bên trong. Nhưng hắn dù thế nào cũng không ngờ Lữ Tiến Binh lại cho ra một biện pháp vụng về là trốn đi, hơn nữa còn bị bắt quay về.
Lữ Tiến Binh xem như đã xong rồi, nhưng chuyện này thật sự là đả kích quá lớn cho Thạch Kiên Quân. Trong tỉnh Sơn Nam có ai không biết Lữ Tiến Binh là phụ tá đắc lực cho Thạch Kiên Quân, người nào không biết Lữ Tiến Binh là thân tín của Thạch Kiên Quân?
Mà bây giờ tâm phúc thân tín lại trốn đi và bị bắt lại, mọi người không khỏi đưa mắt nhìn về phía Thạch Kiên Quân, điều này làm cho Thạch Kiên Quân vốn không có gì tốt đẹp khi rơi vào sự kiện của Cổ Thập Minh càng như tuyết lạnh thêm sương. Cho dù bản thân Thạch Kiên Quân căn bản không có vấn đề, thế nhưng lúc này căn bản đã không còn uy tín gì nữa ở tỉnh Sơn Nam.
Nếu không còn uy tín, lại còn phải chịu trách nhiệm nhất định vì sự kiện liên quan đến Lữ Tiến Binh và Cổ Thập Minh, điều này làm cho lãnh đạo tuyến trên nhìn Thạch Kiên Quân như thế nào? Mặc dù Thạch gia sẽ không thể ngồi yên không quan tâm, sẽ can thiệp vài phần, thế nhưng ít nhất là Thạch Kiên Quân sẽ không còn cơ hội ở lại tỉnh Sơn Nam.
Thạch Kiên Quân rời khỏi Sơn Nam sẽ tuyệt đối không có gì là vui vẻ, chờ đợi hắn sẽ là một vị trí căn bản không thể nào so sánh được với hiện tại.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân nhìn qua dãy số gọi đến, hắn trầm ngâm giây lát rồi nghe máy.
- Chào bí thư Vương, tôi là Quan Vĩnh Hạ, tỉnh ủy có hội nghị khẩn cấp, xin ngài đến phòng họp tỉnh ủy trước chín giờ tối nay.
Quan Vĩnh Hạ vẫn dùng giọng nói cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng âm thanh nghe vào trong tai lại làm cho Vương Tử Quân sinh ra cảm giác khác thường.
Vương Tử Quân nói một tiếng biết rồi, sau đó hắn cúp điện thoại. Hắn biết rõ bây giờ nếu mình hỏi thì Quan Vĩnh Hạ cũng căn bản không nói lộ ra lời nào. Thế nhưng hắn hầu như đã biết vài phần, cần gì phải để cho Quan Vĩnh Hạ tự tán dương trong điện thoại?
Vương Tử Quân ngồi trên chiếc xe số một thị ủy La Nam, thế là điện thoại giống như đường dây nóng, trong đó có cuộc điện thoại của Hà Khởi Duệ, có cả Lý Nhị Bình, có Tống Ích Dân. Những người này gọi đến chỉ có một vấn đề, đó là muốn tìm hiểu chút tin tức về Lữ Tiến Binh trong miệng Vương Tử Quân.
Tuy những người này chủ yếu là thám thính tin tức, thế nhưng căn cứ vào giọng điệu của đối phương thì Vương Tử Quân vẫn cảm thấy có chút đè nén. Những người này phần lớn là thành viên tổ chức của hắn, cũng coi như là người của hắn. Bây giờ Lữ Tiến Binh gặp chuyện không may, bọn họ đều sinh ra cảm giác bất an.
Bọn họ đều là những người lăn lộn trong quan trường lâu năm, bọn họ biết rõ lợi hại của vụ này. Lữ Tiến Binh căn bản là xảy ra chuyện, sẽ liên quan đến Thạch Kiên Quân, lúc này trong tỉnh Sơn Nam căn bản sẽ lật bài lớn.
Thạch Kiên Quân căn bản sẽ tan vỡ, đây là lời thảo luận của tất cả mọi người. Tuy sự kiện căn bản sẽ không liên quan đến Vương Tử Quân, thế nhưng nếu như không có một Thạch Kiên Quân vung tay cản lại, như vậy trạng thái ở tỉnh Sơn Nam sẽ là một mình Hào Nhất Phong chiếm giữ như trước.
Hào Nhất Phong căn bản không đối phó với Vương Tử Quân, mà bây giờ Hào Nhất Phong căn bản đã lấy lại quyền uy của mình tại tỉnh Sơn Nam. Người có quyền uy tuyệt đối sẽ căn bản không thèm quan tâm đến khí phách sảng khoái với thiên hạ, nhất định sẽ cầm Vương Tử Quân ra khai đao đầu tiên.
Vương Tử Quân là thường ủy tỉnh ủy, chức vụ này căn bản không phải Hào Nhất Phong có thể dễ dàng động vào. Thế nhưng nhóm người Hà Khởi Duệ lại khác, vị trí của bọn họ căn bản được tỉnh ủy Sơn Nam quyết định. Đến khí đó tình thế phát triển khác biệt, bọn họ đi đến nơi nào, căn bản không còn do bọn họ quyết định nữa rồi.
Vương Tử Quân hiểu tâm tình của người bên cạnh mình, hắn càng cảm ứng được cảm giác sợ hãi của bọn họ. Dù sao thì nó cũng liên quan trực tiếp đến tương lai của bọn họ, bọn họ căn bản không thể không căng thẳng.
Xe chạy rất nhanh, Khương Long Cương ngồi ở hàng ghế trước căn bản là rất chăm chú. Hắn tuy chỉ nghe được chút tin đồn nhưng tình thế bây giờ xem ra rất bất lợi cho bí thư Vương. Hắn là thư ký của bí thư Vương, những năm này hắn học tập được rất nhiều thứ, cũng không còn là tiểu tử lỗ mãng như năm xưa. Hắn biết rõ bí thư Vương và Lữ Tiến Binh căn bản không có kết giao gì lớn, nhưng Lữ Tiến Binh rớt đài lại làm cho bí thư Vương có những ảnh hưởng.
Còn chủ tịch Thạch thì...
Khương Long Cương nghĩ đến Thạch Kiên Quân thì trống ngực đập nhanh hơn, tuy hắn chỉ là một người bình thường thế nhưng cũng hiểu rõ vấn đề, đó là sự kiện lần này là sự khảo nghiệm lớn với Thạch Kiên Quân.
Thạch Kiên Quân là cán bộ xuống bên dưới mạ vàng, chắc chắn sẽ có kế hoạch lớn tràn đầy nhiệt huyết. Vì vậy mà Thạch Kiên Quân phải thành lập nhân mã của mình, nếu không có người bên dưới hưởng ứng, như vậy kế hoạch lớn cũng căn bản là lý luận suông mà thôi.
Nói một cách khách quan thì những năm này Lữ Tiến Binh căn bản luôn làm tùy tùng đi theo bảo vệ chặt chẽ cho quyền uy của Thạch Kiên Quân, là một tinh binh hàng đầu trong phương diện bảo vệ phương châm chính trị cho chủ tịch Thạch. Lữ Tiến Binh luôn là người tích cực dẫn đầu, cũng vì vậy mà bây giờ Thạch Kiên Quân rơi vào tình huống "Thành vì Tiêu Hà mà bại cũng vì Tiêu Hà!"
Không biết từ lúc nào những bông tuyết lớn đã rơi xuống, chỉ một lát sau thì mặt đất đã được bọc trong lớp nhung trắng. Lý Đức Trụ có kỹ thuật lái xe rất tốt, thế nhưng dưới hoàn cảnh tuyết bay tán loạn cũng không thể không giảm tốc độ.
Gió bắc gào thét, tuyết hoa tung bay...
Khi Lý Đức Trụ dừng xe ở bên ngoài khu văn phòng tỉnh ủy, lúc này mặt đất đã dày một lớp tuyết, những bông tuyết như lông ngỗng cũng liên tục gào thét dưới gió lạnh, giống như tiếng sói tru trong đêm giá lạnh.
Truyện convert hay : Nữ Tổng Tài Cận Vệ