Vương Tử Quân nghĩ đến những tình huống của tỉnh Nam Giang mà đám người Thạch Kiên Quân giới thiệu cho mình trước khi đến, hắn thầm nghĩ bí thư Diệp này chỉ sợ không phải rất hài lòng với mình. Thế là hắn thầm cân nhắc sự việc này giống như hút xương, càng mút càng có hương vị, thế nhưng hắn chỉ để cảm giác này trong lòng, căn bản không dám biểu hiện ra bên ngoài.
Sau khi nói vài ba câu trong phòng làm việc của bí thư Diệp, Đào Nhất Hành đi đến báo cáo:
- Bí thư Diệp, phòng họp bên kia đã chuẩn bị tốt rồi.
- Vậy thì trước tiên chúng ta đi làm chính sự.
Diệp Thừa Dân vung tay lên, sau đó trực tiếp đứng lên. Động tác của lão căn bản tác động đến thần kinh của nhiều người, khi thấy bí thư đứng lên thì nhóm người Diêu Trung Tắc và Hà Thường Minh cũng đứng lên theo.
Tuy Hà Thường Minh là khách nhưng hắn vẫn đi theo sau lưng bí thư Diệp, hai người kém nhau nửa bước. Tuy nửa bước này là rất nhỏ, thế nhưng lại thể hiện sự tôn trọng của Hà Thường Minh với Diệp Thừa Dân.
Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của mình, hắn nhìn đám người với gương mặt chăm chú nghiêm túc bên dưới. Lúc này Diêu Trung Tắc là người chủ trì hội nghị, lão mời Hà Thường Minh tiến lên công bố quyết định của ban tổ chức trung ương.
Tuy Hà Thường Minh có biểu hiện cực kỳ an phận trước mặt bí thư Diệp, thế nhưng hắn ngồi trên ghế trên đài chủ tịch cực kỳ khí thế. Chợt nghe hắn tuyên bố:
- Bổ nhiệm đồng chí Vương Tử Quân là ủy viên tỉnh ủy, thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang.
Sau đó Hà Thường Minh giới thiệu sơ lược về lý lịch của Vương Tử Quân, phía dưới vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Sau đó đến lượt bí thư Diệp Thừa Dân lên tiếng, đầu tiên lão tỏ vẻ hoan nghênh Vương Tử Quân đến tỉnh Nam Giang, cũng yêu cầu các cán bộ bên dưới tích cực giúp đỡ công tác của Vương Tử Quân. Mọi người cố gắng đẩy công tác của khối tư pháp tiến lên bậc thang mới, làm tốt công tác hộ giá hộ tống cho quá trình phát triển kinh tế trong tỉnh.
Diệp Thừa Dân nói những lời này cực kỳ có bài bản, nghe qua căn bản không có gì là đặc thù. Nhưng Vương Tử Quân nghe vào tai và cảm thấy có chút không giống, hắn nhìn thoáng qua Diệp Thừa Dân, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.
Giữa trưa Vương Tử Quân cùng Hà Thường Minh tham gia tiệc rượu hoan nghênh ở khách sạn Nam Giang. Đối tượng chủ yếu của bữa tiệc lần này là Hà Thường Minh, Vương Tử Quân chỉ đơn giản cụng ly với các vị thường ủy tỉnh ủy thì xem như kết thúc chương trình lần này.
Chiều hôm đó vì có công tác quan trọng nên Hà Thường Minh lên máy bay rời đi, người đi tiễn Hà Thường Minh chủ yếu là thư ký trưởng Đào Nhất Hành. Dù thế nào thì Hà Thường Minh cũng là người đưa Vương Tử Quân đến nhận chức, thế nên hắn chủ động lên tiếng tiễn chân Hà Thường Minh. Tuy hắn đi tiễn chân cũng không tăng tiến quan hệ với Hà Thường Minh, thế nhưng đây là một biểu hiện liên quan đến thái độ.
Sau khi tiễn chân Hà Thường Minh, Vương Tử Quân và Đào Nhất Hành lên xe quay về. Trên xe Đào Nhất Hành dùng giọng đầy thiện cảm giới thiệu không ít tình huống về tỉnh Nam Giang, cũng nói ra phương diện sắp xếp nhà ở cho Vương Tử Quân.
Vì Vương Tử Quân mới đến, hơn nữa vị trí là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy, vì vậy cấp bậc trong khối thường ủy tỉnh ủy cũng không cao, chỉ nằm trên Đào Nhất Hành mà thôi, vì vậy Đào Nhất Hành trò chuyện căn bản là khá tùy ý.
- Bí thư Vương, địa chỉ của anh là lầu số bảy khu thường ủy, trước khi anh đến thì phòng quản lý sự vụ cơ quan đã tiến hành thu dọn, nếu như anh có gì không hài lòng thì cứ việc nói ra, tôi sẽ cho bọn họ tu chỉnh một lượt.
Đào Nhất Hành nói về những lời này thì chợt tỏ ra thân cận:
- Bí thư Tử Quân, bây giờ người nhà của anh còn chưa đến, tôi đề nghị trước tiên anh nên ở khách sạn, dù sao nơi đó cũng thoải mái hơn.
Vương Tử Quân tỏ vẻ cảm tạ những sắp xếp của Đào Nhất Hành, hai người cười cười nói nói có vẻ rất hòa hợp.
Đào Nhất Hành luôn quan sát Vương Tử Quân, nhìn vẻ trầm ổn của đối phương, hắn bắt đầu có chút dao động với những phán đoán của mình. Nhưng đó chỉ là chút dao động mà thôi, dù sao thì vũng nước trong ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang căn bản là rất sâu, ngay cả một người mạnh mẽ như bí thư Diệp cũng phải rụt đầu làm rùa đen, đừng nói là một tên cán bộ trẻ tuổi bồng bột như Vương Tử Quân.
Người này có lời nói nghe không quá tệ, chỉ mong sao đối phương có thể tồn tại ở vị trí này. Đào Nhất Hành thầm nghĩ về Vương Tử Quân, khi xe đi đến khu văn phòng tỉnh ủy thì hắn khẽ nói:
- Bí thư Tử Quân, bí thư Diệp muốn gặp anh, mời anh chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu. Các vị thường ủy tỉnh ủy mới nhận chức dù xuất phát từ phương diện gì thì bí thư Diệp vẫn phải gặp mặt trò chuyện, đây là một trình tự cần phải thực hiện.
Khi Vương Tử Quân đi vào phòng làm việc của Chấn Hưng, Đào Nhất Hành đi về phòng làm việc của mình. Hắn là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, không biết có bao nhiêu chuyện đang chờ hắn giải quyết, hắn không thể nào ném tất cả thời gian để làm bạn với Vương Tử Quân.
Chấn Hưng tên đầy đủ là Khuất Chấn Hưng, là thư ký của bí thư Diệp, còn kiêm nhiệm vị trí phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, coi như là cán bộ cấp phó sở. Nếu như hắn có thể công tác tốt, biết đâu sẽ có cơ hội xuống tuyến dưới làm chư hầu một phương.
Khuất Chấn Hưng xem như là cán bộ trẻ tuổi trong tỉnh Nam Giang, hắn khá nổi bật, thế nhưng khi nhìn thấy Vương Tử Quân thì mới chợt ý thức được mình đã già rồi. Vị bí thư Vương của ủy ban tư pháp tỉnh ủy căn bản còn chưa đến bốn mươi, thế nhưng vị trí của người này căn bản không phải là thứ mà Khuất Chấn Hưng có thể nghĩ tới.
Thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp, mặc dù Khuất Chấn Hưng có được sự giúp đỡ chỉ bảo của bí thư Diệp Thừa Dân, thế nhưng muốn có được vị trí như Vương Tử Quân thì ít nhất phải cần mười năm nữa. Mười năm không phải là quá dài, thế nhưng trong quá trình này Vương Tử Quân sẽ dậm chân tại chỗ, sẽ tiếp tục là bí thư ủy ban tư pháp sao?
- Bí thư Vương, mời ngài uống trà.
Khuất Chấn Hưng rất khách khí dâng trà cho Vương Tử Quân, sau đó cười nói:
- Bí thư Vương, Nam Giang phần lớn dùng các món bản địa, thế nhưng trong nhà khách Nam Giang cũng có những đầu bếp Trung Nguyên, ngài thích ăn món gì thì cứ nói cho bọn họ xử lý.
Vương Tử Quân căn bản tiếp nhận những lời nói quan tâm của Khuất Chấn Hưng, hắn mỉm cười vừa trò chuyện với đối phương vừa chờ đợi lời triệu kiến của bí thư Diệp Thừa Dân.
Hơn hai mươi phút sau một người đàn ông trung niên rời khỏi phòng làm việc của bí thư Diệp Thừa Dân, người này không quá cao thế nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác gọn gàng. Đặc biệt là cặp mắt càng làm cho người ta sinh ra cảm giác lóe lên ánh sáng lạnh.
Truyện convert hay : Thiên Long Kiếm Tôn