Bí Thư Trùng Sinh

chương 2124: quan tâm (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ban số hai của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh là đơn vị chuyên trách phục vụ cho bí thư Vương, đám người này công tác cũng dễ dàng hơn. Triệu Hiểu Bạch là phó trưởng ban của ban số hai, hắn chợt bất ngờ phát hiện lượng công tác của bọn họ không phải giảm bớt mà dễ dàng hơn, ngược lại còn tăng thêm.

Triệu Hiểu Bạch cảm thấy mệt mỏi không phải là vì công tác quá nhiều, chủ yếu là vì mình luôn cảm thấy không theo kịp hiệu suất công tác của bí thư Vương. Có đôi khi bí thư Vương nói ra một danh từ thì mình phải suy xét kiểm tra thật kỹ, điều này làm cho hắn cảm thấy áp lực rất lớn, thế nên thời gian rảnh thường phải bỏ ra để đọc sách nạp thêm kiến thức.

Triệu Hiểu Bạch vốn có chút hiếu kỳ vì vị bí thư vừa mới đến nhận công tác, thế nhưng khi hai bên tiếp xúc với nhau nhiều hơn, hắn càng sinh ra cảm nhận như đứng bên dưới nhìn lên núi cao. Thậm chí còn sinh ra cảm giác cả đời mình khó thể đuổi kịp bí thư Vương.

- Cháu công tác rất tốt bên cạnh bí thư Vương. Triệu Hiểu Bạch thấy dì Hai nhìn mình thì lên tiếng chặn lại.

Nhưng bộ dạng của Triệu Hiểu Bạch lại làm cho dì Hai không nghĩ đó là thật, bà vừa chỉ huy người giúp việc đặt hoa quả bên cạnh hắn, vừa dùng giọng oán trách nói: - Cháu đúng là, đến nhà dì mà còn muốn lừa gạt nữa sao? Dì biết rõ thư ký công tác thế nào, nếu không thì cháu đừng làm thư ký nữa, để dượng điều chỉnh cháu về một đơn vị nào đó cho thoải mái.

Không ít thời điểm Triệu Hiểu Bạch nghĩ đến câu nói ngồi ăn chờ chết, nếu như trước đó hai tháng dì Hai nói như vậy thì hắn sẽ nở nụ cười, thế nhưng bây giờ hắn lại do dự.

Một tháng kinh nghiệm vừa qua làm cho hắn cảm nhận được những mặt khác biệt của cuộc sống. Tuy hắn cảm thấy mình khó thể vượt qua được cảnh giới của bí thư Vương, thế nhưng dù thế nào cũng mạnh hơn một cuộc sống đần độn vô vị.

- Em đúng là, đừng cho ra những ý nghĩ vớ vẫn với Hiểu Bạch, lúc này nó đi theo bí thư Vương, dù không cầu mong phát triển lên cao thì cũng học tập được nhiều thứ. Kim Chính Thiện vừa đi xuống lầu vừa lên tiếng với vợ.

Có thể nói từ nhỏ Triệu Hiểu Bạch đã e ngại dượng của mình, bây giờ cảm giác như vậy vẫn ăn sâu trong lòng. Khi thấy Kim Chính Thiện thì hắn vội vàng đứng lên cung kính hỏi: - Dượng, ngài phải đi làm sao?

- À, hôm nay phòng công thương có tổ chức tiệc rượu, chú đến tham gia một chút. Thế nào, có muốn đi với chú không? Kim Chính Thiện nhìn mình trong gương, sau đó thay đổi vị trí của cà vạt, lại cười nói lời đề nghị với Triệu Hiểu Bạch.

Triệu Hiểu Bạch là thư ký của Vương Tử Quân thế nên đã tham gia không ít bữa tiệc, hắn biết dù vị trí của dượng mình hiện tại không đuổi kịp bí thư Vương, thế nhưng lại là lãnh đạo đứng đầu thành phố Rừng Mật. Chính mình đi theo dượng chắc chắn sẽ có hình tượng người người vây quanh.

Khi Triệu Hiểu Bạch chuẩn bị từ chối thì dì Hai Sử Y Linh đã lớn tiếng nói: - Trong đầu ông lúc nào cũng chỉ là công tác, chính mình đi ra ngoài còn chưa thấy phiền, còn muốn kéo cả Hiểu Bạch đi sao? Ông có biết hôm nay Hiểu Bạch sẽ đi gặp con gái nhà anh Trịnh không?

- Ôi, sao tôi lại quên đi chuyện này nhỉ? Kim Chính Thiện vỗ vỗ đầu nói, sau đó nói với Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, có câu này cháu cũng biết rõ, đó là "thành gia lập nghiệp". Cháu cũng không còn nhỏ nữa, cũng đã đến tuổi kết hôn, tổ chức hy vọng cháu có thể nắm chặt công tác này, vì một người mãi không trưởng thành thì sao có thể công tác làm cho người ta yên tâm được?

Nếu như không phải Kim Chính Thiện vẫn uy nghiêm như cũ thì Triệu Hiểu Bạch thiếu chút nữa đã mỉm cười.

- Được rồi, đừng nói những lời vô ích, anh tranh thủ đi đi. Sử Y Linh đẩy Kim Chính Thiện rồi nói.

Kim Chính Thiện cũng không nhanh chóng rời đi theo ý nghĩ của Sử Y Linh, hắn ngồi xuống ghế sa lông rồi nói: - Mười phút nữa xe mới đến đón, tôi trò chuyện với Hiểu Bạch một chút. Hiểu Bạch, cháu cảm thấy bí thư Vương xây dựng diễn đàn đầu tư thế nào?

- Đã làm rất tốt, hai ngày trước Lý Bạch Vũ đã đến báo cáo với bí thư Vương, nói là chuẩn bị tổ chức lễ khai trương rất lớn. Triệu Hiểu Bạch do dự giây lát, sau đó nói rõ chi tiết với Kim Chính Thiện.

Kim Chính Thiện khẽ gật đầu, hắn nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó mới trầm giọng nói: - Bí thư Vương xây dựng diễn đàn đầu tư cực kỳ công tâm, nhưng có một số việc cũng khó làm. Ngày hôm qua tôi đi đến kiểm tra các tập đoàn, giám đốc của bọn họ nói cho tôi biết, có người nói phía chính quyền tỉnh cố ý tổ chức diễn đàn đầu tư là muốn doanh nghiệp bọn họ phải xuất huyết.

Kim Chính Thiện nói không quá lớn thế nhưng vẻ mặt Triệu Hiểu Bạch vẫn rất khó coi. Tuy ngộ tính chính trị của Triệu Hiểu Bạch không quá cao, thế nhưng hắn thật sự hiểu tin tức kia lan truyền ra ngoài sẽ tạo nên ảnh hưởng gì với bí thư Vương. Nếu như khi khai trương mà không có ma nào đi đến, như vậy diễn đàn đầu tư sẽ sập, sẽ có vận mệnh đáng buồn.

- Ai nói như vậy? Những người kia sao có thể mở miệng nói bậy như vậy được?

Kim Chính Thiện thấy Triệu Hiểu Bạch nổi giận đùng đùng thì thở dài một hơi, vì đứa cháu của mình xem ra vẫn quá non. Đồng thời hắn cũng cảm thán phương diện sử dụng thủ hạ của Vương Tử Quân, trong quan trường có nhiều người thủ hạ ngã theo chiều gió, không ngờ Triệu Hiểu Bạch mới đến làm thư ký cho Vương Tử Quân được một tháng mà đã trung thành và tận tâm như vậy rồi.

Kim Chính Thiện khoát tay áo nói: - Hiểu Bạch, chuyện này cháu không cần phải gấp, sốt ruột cũng không có tác dụng. Cháu cứ chờ mà xem, cháu có thể báo cáo những tin đồn này cho bí thư Vương, để cho anh ấy quyết định.

- Mặt khác cháu cũng nên nói với bí thư Vương, nói là tôi hoàn toàn đồng ý anh ấy mở diễn đàn đầu tư. Tôi cũng chú tâm nghiên cứu phương án xúc tiến xây dựng thành phố chú trọng các hạng mục thể thao của anh ấy, điều này không là vấn đề.

- Cám ơn dượng. Triệu Hiểu Bạch nghe dượng mình nói lời giúp đỡ bí thư Vương thì khẽ nở nụ cười.

- Đúng là quá ngốc, dượng cũng không giúp gì được cháu. Kim Chính Thiện nói đến đây thì đứng lên khỏi ghế sa lông, hắn giống như nghĩ ra điều gì đó: - Lúc này Thành Nghiên Tuệ đã được điều đến công tác ở văn phòng ủy ban nhân dân thành phố rồi.

Triệu Hiểu Bạch chợt sững sờ, Thành Nghiên Tuệ là ai? Hắn nhanh chóng nghĩ đến người bạn học mà bí thư Vương đã nhờ mình đến cho số điện thoại, điều này làm cho khoảnh khắc này hắn không hiểu rõ vì sao dượng mình lại nhăc đến chuyện nhỏ như vậy.

Triệu Hiểu Bạch bày ra bộ dạng kinh ngạc làm cho Kim Chính Thiện thở dài một hơi, đứa bé này vẫn không thích hợp công tác trong cơ quan hành chính. Chính mình dốc sức vì việc này, thế nhưng không biết đứa cháu lại nghĩ đi nơi nào.

Khi Kim Chính Thiện chuẩn bị giảng giải cho Triệu Hiểu Bạch hiểu, đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên. Kim Chính Thiện cũng không đi ra mở cửa, hắn nhìn về phía đồng hồ treo tường, vừa đúng tám giờ, là thời gian mình hẹn với thư ký bên dưới.

Kim Chính Thiện thu dọn vào thứ, sau đó quyết định để cho Triệu Hiểu Bạch tự tìm hiểu, nếu chính mình áp đặt cho người ta, chỉ sợ người ta sẽ không có ấn tượng sâu sắc.

Kim Chính Thiện rời đi, Triệu Hiểu Bạch cũng không nghĩ về chuyện liên quan đến Thành Nghiên Tuệ, hắn chỉ nghĩ đến những lời mà Kim Chính Thiện vừa nói. Chẳng lẽ có người đang ngáng chân bí thư Vương? Nếu thật sự là như vậy thì quá nguy hiểm.

Truyện convert hay : Khác Loại Bảo Tiêu: Mỹ Nữ Tổng Tài Yêu Ta

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio