- Công ty bỏ ra sáu tỷ để nắm lấy quyền quảng cáo chính là Trung Pháp Liên Đầu, còn có công ty kinh doanh vàng bạc Kim Huy ở thủ đô và tập đoàn Lăng Yến của tỉnh Mật Đông chúng ta. Sau khi báo cáo tên ba công ty đang có hứng thú nắm quyền quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao, Lý Bạch Vũ cũng tiến hành nói về tình hình của những công ty này.
Vương Tử Quân nghe Lý Bạch Vũ báo cáo mà không khỏi lóe lên vài ý nghĩ, hắn nhìn Lý Bạch Vũ rồi cười nói: - Bạch Vũ, những công ty kia có đi tìm anh không?
Lý Bạch Vũ có chút sững sốt, sau đó hắn báo cáo chi tiết: - Bí thư Vương, có không ít công ty đến tìm gặp tôi, thế nhưng ngài cứ yên tâm, tôi nắm chắc tâm lý, cũng không vì chút lợi ích riêng mà ảnh hưởng đến công tác chung.
- Bạch Vũ, tôi không phải nghi ngờ anh, thế nhưng đó là miếng bánh ngọt lớn mà nhiều người tranh giành lẫn nhau, anh là người chủ quản, nếu người ta không tạo ra khó khăn cho anh thì mới là vấn đề. Vương Tử Quân vừa cười vừa lên tiếng trấn an Lý Bạch Vũ.
Lý Bạch Vũ lúc này thở dài một hơi, hắn dù không làm ra bất kỳ lỗi lầm nào thế nhưng miệng đời có thể xói mòn nhiều thứ. Hắn chỉ sợ mình vất vả lắm mới tìm được sự tín nhiệm từ bí thư Vương thế nhưng lại bị uy hiếp bằng những lời đồn đãi như thế này.
- Bí thư Vương, chuyện này làm cho tôi cảm thấy rất phiền muộn, có không ít người chờ trước cổng nhà tôi, thật sự giống như bao vây đánh chặn làm cho tôi có nhà mà không về được. Lý Bạch Vũ gãi gãi đầu rồi dùng giọng kể khổ nói: - Nhưng đó cũng không phải là khó khăn lớn nhất, bây giờ càng có thêm nhiều bạn bè thân thích lui tới nhà tôi, bây giờ dì ba dì bảy không biết từ đâu mà đồng loạt chui ra, tôi ứng phó với bọn họ cũng đủ cảm thấy quá mệt người rồi.
Vương Tử Quân nghĩ đến hoàn cảnh khốn khó của Lý Bạch Vũ mà không khỏi so sánh với mình, hình như tình hình của mình còn khá hơn vài phần.
- Anh chuẩn bị làm thế nào? Vương Tử Quân nhìn Lý Bạch Vũ rồi mỉm cười hỏi.
"Làm sao bây giờ?" Lý Bạch Vũ vốn đã có ý nghĩ rõ ràng, đối với hắn thì quan trọng nhất là sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, còn những thứ khác dù một vài người có chức vụ làm hắn sợ hãi, thế nhưng so sánh những người này với Vương Tử Quân, tất nhiên hắn càng phải bảo trì nhất trí với bí thư Vương hơn với ai khác.
- Bí thư Vương, tôi chuẩn bị tiến hành đấu giá, công ty nào bỏ ra nhiều tiền thì hạng mục quảng cáo thuộc về người đó. Lý Bạch Vũ cho ra biện pháp đơn giản nhất thế nhưng cũng là hiệu quả nhất, như vậy có thể giải quyết được vấn đề khó khăn vào lúc này. Ví dao sắc tuy tốt nhưng khi bị quá nhiều người vây công thì căn bản cũng khó thể nào phát huy tác dụng.
Sau khi suy tư giây lát thì Vương Tử Quân cười cười nói: - Để tôi suy xét xem thế nào đã.
Lý Bạch Vũ nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, thế là trong đầu không khỏi lóe lên vài ý nghĩ. Tuy hắn là người thành thật thế nhưng cũng không phải đại biểu rằng bản thân là kẻ ngốc, ở nhiều chuyện hắn có chủ kiến của riêng mình.
Bí thư Vương hỏi chuyện này, có phải có người tìm được bí thư Vương, mà bí thư Vương cũng đã có tính toán ở phương diện này rồi không?
Những ngày qua Lý Bạch Vũ làm giám đốc diễn đàn đầu tư, địa vị của hắn tăng tiến rất mạnh. Chưa nói đến những thứ khác, vài ngày trước hắn về nhà bố mẹ vợ, đám anh em chú bác trong nhà trước nay không quá quan tâm đến hắn, thế nhưng bây giờ không thể không chúc hắn vài ly.
Đặc biệt là Nhị thúc của vợ Lý Bạch Vũ, người này là một vị cục trưởng, mặc dù trước đó còn có một chữ phó, thế nhưng quyền uy của người này trong nhà bố vợ hắn là không thể khiêu chiến. Ngày hôm đó bố vợ hắn rất vui, tuy bác sĩ đã cảnh báo không nên uống nhiều rượu, thế nhưng vẫn uống vào vài ly.
Vợ của Lý Bạch Vũ cảm thấy rất kinh ngạc vì những chuyển biến như vậy, sau đó tỏ ra rất vui vẻ. Nàng không chỉ một lần nói với hắn là tất cả những gì có được bây giờ đều là nhờ bí thư Vương ném cho, thế nên hắn nhất định phải làm tốt công tác, tuyệt đối không làm cho lãnh đạo thất vọng.
- Có một số việc anh không nên quá cố chấp, lãnh đạo nói trời tối thì anh không nên nói trời sáng, nói anh làm thì anh phải làm, cũng đừng hóa thành một con lừa ngu ngốc. Đây là lời khuyến cáo của vợ cho Lý Bạch Vũ, tất nhiên hắn cũng không quá thừa nhận câu nói này, chẳng qua ngày nào hắn cũng nhớ đến nó.
Sau khi do dự giây lát thì Lý Bạch Vũ cuối cùng cắn răng nói ra ý nghĩ của mình, hắn thở dốc nói: - Bí thư Vương, chuyện này liên lụy rất lớn, miệng mở ra khó thể ngậm lại, nếu có gì thả lỏng thì sẽ sinh ra hậu hoạn vô cùng.
Lý Bạch Vũ nói ra những lời này và có chút hối hận, hắn vốn chuẩn bị hỏi xem bí thư Vương có tình huống gì cần phân phó, thế nhưng không ngờ mình ngọng ngịu thế nào lại nói ngược. Đây không phải là đang muốn phản bác lời nói trước đó của bí thư Vương sao?
Vương Tử Quân nghe xong và khẽ gật đầu, hắn nhìn vẻ mặt bàng hoàng của Lý Bạch Vũ, nụ cười trên mặt càng thêm vui vẻ.
Có nhiều người có thể đi theo hưởng vinh hoa phú quý, thế nhưng có ít người có thể cùng nhau chung hoạn nạn. Khi vị trí của Vương Tử Quân càng ngày càng tăng tiến, cho dù là những người năm xưa có quan hệ thì khi trò chuyện cũng có vài phần cố kỵ, không có ai dám mở miệng nói lời thật lòng.
Hôm nay Lý Bạch Vũ lên tiếng hoàn toàn là suy nghĩ vì Vương Tử Quân, những lời này có thể là dễ nghe và cũng có thể là khó nghe, nếu như chính Vương Tử Quân có ý nghĩ khác thì căn bản là rất bất lợi cho Lý Bạch Vũ.
- Bạch Vũ anh nói đúng, có vài chuyện không xử lý tốt sẽ để lại hậu hoạn vô cùng. Vương Tử Quân đứng lên cười cười vỗ vỗ vai Lý Bạch Vũ rồi nói: - Nhưng bây giờ có một số việc mà anh nếu không làm sẽ đắc tội với người, anh nói xem nên làm gì bây giờ?
Lý Bạch Vũ thấy Vương Tử Quân cũng không trách mình, ngược lại còn nói ra những lời thành thật với nhau, thế là không khỏi có chút kích động: - Bí thư Vương, tôi cảm thấy dù là chuyện gì thì chúng ta cũng phải đối xử như nhau, không cần suy xét đến những phương diện khác.
- Anh nói rất đúng, thế nhưng đắc tội với nhiều người thì sau này sẽ càng khó đi, anh không nghĩ đến phương diện này sao? Vương Tử Quân có chút thất vọng với biện pháp của Lý Bạch Vũ, dù sao thì người này vẫn ở vào thời đại bây giờ, tuy bên ngoài khéo đưa đẩy thế nhưng đôi khi cũng rất cứng rắn.
Bây giờ Vương Tử Quân đã có ý thức bồi dưỡng thành viên tổ chức của mình, Lý Bạch Vũ là người có năng lực, có nhân phẩm, lại đáng tin, vì vậy hắn muốn bồi dưỡng Lý Bạch Vũ thành một trợ thủ trọng yếu của mình. Thế nhưng câu trả lời của Lý Bạch Vũ làm cho Vương Tử Quân cảm thấy người này còn có chút khiếm khuyết.
Sau khi nghe thấy Vương Tử Quân cho ra câu hỏi khó, Lý Bạch Vũ cảm thấy rất rối, hắn nhìn vẻ mặt bình thản của Vương Tử Quân rồi không nhịn được nói: - Bí thư Vương, nếu như chúng ta thả lỏng một chút, như vậy sau này chuyện kia...
Lý Bạch Vũ không nói tiếp thế nhưng hắn lại hiểu Vương Tử Quân biết rõ nội dung phần câu nói còn chưa phát ra của mình.
Truyện convert hay : Manh Thê Ngọt Ngào: Lệ Thiếu, Làm Càn Sủng