- Hôm qua cậu có xem tivi không? Trên hành lang lầu bốn khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, hai cô gái vừa quét dọn vệ sinh vừa khẽ nói chuyện với nhau.
- Sao lại không xem, bộ phim Tình Yêu Thiên Sứ rất hay, mình muốn xem một hơi hết sạch luôn cơ.
- Ngốc quá, ai hỏi cậu về chuyện này, mình nói đến đoạn phim ngắn của đài truyền hình tỉnh vào ngày hôm qua, cậu có xem không?
- Sao không cơ chứ? Mình nói cho cậu biết nhé, không sợ cậu cười, cũng không biết là ai làm ra đoạn phim kia, thậm chí ngay cả chồng mình cũng cực kỳ cảm động chảy cả nước mắt.
- Không thể nào, chồng cậu chảy cả nước mắt, một người đàn ông như vậy mà dễ khóc thế sao?
Khi hai người phụ nữ đang trò chuyện với nhau thì Triệu Hiểu Bạch đi đến, hắn nghe được đoạn hội thoại của hai nhân viên nữ mà không khỏi cảm thấy vui mừng. Mặc dù đoạn phim kia đến từ ý tưởng của bí thư Vương, thế nhưng hắn là người chấp hành, hắn vẫn cảm thấy rất thành công.
- Khụ khụ. Triệu Hiểu Bạch khẽ ho hai tiếng, sau đó đi về phía hai người nhân viên công tác kia. Hai người phụ nữ bên kia thấy Triệu Hiểu Bạch thì cung kính chào: - Chào trưởng ban Triệu.
Lúc này Triệu Hiểu Bạch thật sự sinh ra xúc động muốn hỏi hai người phụ nữ kia về đoạn phim quảng cáo hôm qua, thế nhưng cuối cùng hắn chỉ khẽ nở nụ cười rồi đi về phía văn phòng ban số một.
Sau khi xử lý văn kiện xong thì Triệu Hiểu Bạch nhìn đồng hồ, sau đó đi về phía phòng làm việc của Vương Tử Quân.
- Tút tút tút. Khi hắn còn chưa đi hết cầu thang thì điện thoại vang lên, hắn lấy ra nhìn thoáng qua, sau đó trầm giọng nói: - Chào anh, tôi là Triệu Hiểu Bạch.
- Chào trưởng ban Triệu, tôi là Liêu Khải Khai của cục điện lực tỉnh, xin hỏi chủ tịch Vương có ở trong phòng không? Tôi có chuyện khẩn cấp cần báo cáo với lãnh đạo. Điện thoại vừa nối thông thì cục trưởng Liêu Khải Khai cục điện lực tỉnh đã lên tiếng.
Triệu Hiểu Bạch không có ấn tượng gì với Liêu Khải Khai, ngược lại đối phương đã gọi điện thoại cho hắn vài lượt, muốn mời Vương Tử Quân đến đơn vị mình kiểm tra công tác. Có nhiều người gọi điện thoại cho Triệu Hiểu Bạch, hắn sẽ căn cứ vào thực lực của từng người để lựa chọn xem có nên báo cáo với Vương Tử Quân hay không. Vì những ngày qua Vương Tử Quân đã có sắp xếp, thế cho nên căn bản không thể nào không từ chối được.
Lúc này nghe Liêu Khải Khai nói có công tác khẩn cấp thế là Triệu Hiểu Bạch cũng không quan tâm có thời gian hay không, hắn chỉ nói: - Cục trưởng Liêu, anh chờ tôi một chút.
Chỉ cần là một câu nói này thì có thể thấy bây giờ Triệu Hiểu Bạch làm thư ký đã thông minh hơn, cầu tiến nhiều hơn so với trước. Hắn cũng không rõ Liêu Khải Khai muốn tìm báo cáo công tác gì với Vương Tử Quân, càng không rõ Vương Tử Quân có chịu gặp mặt người này hay không, vì vậy câu trả lời của hắn là kỹ xảo khéo đưa đẩy. Hắn cũng không nói Vương Tử Quân có thời gian hay không, cũng không nói chính mình đi tác động với chủ tịch Vương, chỉ là đi xem mà thôi. Hắn đi xin chỉ thị của Vương Tử Quân, nếu như chủ tịch Vương không muốn tiếp nhận cuộc điện thoại này, như vây hắn có thể tìm lý do để từ chối. Nếu như bây giờ chủ tịch Vương đang trò chuyện với người khác, như vậy anh cũng sẽ bị bỏ qua mà thôi.
Sau khi xin chỉ thị của Vương Tử Quân thì Triệu Hiểu Bạch gọi điện thoại lại cho Liêu Khải Khai: - Cục trưởng Liêu, nửa giờ này chủ tịch Vương cũng không có chuyện gì, nếu anh đến được thì nên tranh thủ thời gian.
- Tôi đang ở bên dưới, tôi sẽ đi lên ngay. Liêu Khải Khai nói một câu như vậy thì cười nói: - Cậu Hiểu Bạch, cậu nhất định phải thường xuyên đến đơn vị chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác, chỗ tôi không có gì đáng nói, thế nhưng căn bản có nhiều mỹ nữ độc thân cần được vớt ra khỏi bể khổ.
Triệu Hiểu Bạch chợt sững sờ, sau đó hắn hiểu ý của Liêu Khải Khai. Cục điện lực là đơn vị chủ quản của đài truyền hình tỉnh, thật sự có nhiều mỹ nữ biên tập viên. Tuy lúc này Triệu Hiểu Bạch đã có người của mình, thế nhưng sau khi nghe Liêu Khải Khai nói như vậy thì không khỏi suy nghĩ mông lung.
Có ai chán ghét mỹ nữ xinh đẹp cho được?
- Cám ơn cục trưởng Liêu, thế nhưng bây giờ người trong phòng của chủ tịch Vương còn chưa đi ra. Triệu Hiểu Bạch nói rồi cúp điện thoại, trong lòng thầm nghĩ không nên đưa Liêu Khải Khai vào trong hàng ngũ người cần kết giao, vì người này nói một câu đã làm cho tâm tình của hắn thất thủ nhanh chóng.
Triệu Hiểu Bạch đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn thấy chủ tịch Vương vẫn đang ngồi nghiêm chỉnh phê duyệt văn kiện. Hắn căn bản cực kỳ bội phục thái độ đoan chính của Vương Tử Quân đối với tất cả những vấn đề đang diễn ra ở xung quanh giống như vậy.
Tuy chỉ là ngồi yên một chỗ, thế nhưng Triệu Hiểu Bạch lại hiểu nếu là chính mình thì căn bản không thể nào ngồi được đoan chính như thế.
- Hiểu Bạch đến đấy à? Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Triệu Hiểu Bạch rồi thản nhiên nói.
Triệu Hiểu Bạch cười cười với Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng châm thêm trà cho Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói: - Chủ tịch Vương, hôm nay tôi vừa đi làm thì nghe được nhiều người thảo luận về đoạn phim ngắn trên đài truyền hình tỉnh, có thể nói đây là đoạn phim hay nhất mà đài truyền hình làm được trong những năm qua.
Tuy là người chỉ đạo thực hiện đoạn phim này, thế nhưng khi đoạn phim được phát hình thì Vương Tử Quân vẫn rất cảm động. Hắn là người thúc đẩy thực hiện thế nhưng cũng không khỏi bị những thứ mình làm tác động vào tâm linh.
- Cậu có thể vui vẻ vì những gì đã đạt được, thế nhưng có vài lời đừng nói lung tung. Vương Tử Quân chỉ chỉ về phía Triệu Hiểu Bạch rồi nở nụ cười nhàn nhạt nói.
Triệu Hiểu Bạch cười cười nói tiếp: - Chủ tịch Vương, vừa rồi đồng chí cục trưởng Liêu cục điện lực gọi điện thoại đến, nói là có chuyện gấp cần báo cáo với ngài, bản thân anh ấy đã đến bên dưới khu văn phòng, anh xem...
Vương Tử Quân căn bản có ấn tượng bình thường với Liêu Khải Khai, thế nhưng đối phương đã đến bên dưới, hơn nữa còn có chuyện gấp, thế là hắn không thể không gặp. Hắn không tin Liêu Khải Khai có gan nắm chuyện nhỏ nhặt đến gạt mình.
- Cho anh ta vào. Liêu Khải Khai đến rất nhanh, chỉ mất hai phút sau đã được Triệu Hiểu Bạch đưa vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân. Liêu Khải Khai là một người đàn ông cao gầy hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua rất phong độ, thế nhưng cái bụng lại hơi nhô lên, điều này không khỏi có chút ảnh hưởng đến hình tượng chỉnh thể của hắn.
Vương Tử Quân tỏ ra rất khách khí với Liêu Khải Khai, hắn đứng lên khỏi ghế rồi nói: - Anh Khải Khai đến đấy à, mời anh ngồi.
Liêu Khải Khai thấy Vương Tử Quân cho mình đãi ngộ như vậy, hắn không khỏi cảm thấy có chút kích động. Hắn khoa trương vươn hai tay bắt chặt tay của Vương Tử Quân, sau đó dùng sức lay động một lúc, cuối cùng mới cười nói: - Chủ tịch Vương, ngài bận rộn như vậy mà tôi con đến quấy rầy, đúng là xấu hổ quá.
Truyện convert hay : Daddy Mau Tới, Siêu Sao Mommy Trụ Cách Vách