Lần này Vương Tử Quân đọc diễn văn cực kỳ đường hoàng, cực kỳ có ý nghĩa. Vi Yến Qui ngồi trên đài cảm thấy những lời này làm cho chính mình sinh ra cộng hưởng, thế cho nên không khỏi cảm thấy hai mắt có hơi ươn ướt.
Lúc này Vương Tử Quân trẻ tuổi ngồi trên đài chủ tịch, đang hát bài ca tụng công đức của mình với đám người bên dưới, mặc dù có vài lời nghe qua có hơi chói tai, thế nhưng không thể không thừa nhận Vương Tử Quân đứng trên vị trí chủ tịch tỉnh, góc nhìn đại cục, căn bản cho ra sự đánh giá cao độ về mình. Điều này căn bản là quá bi ai, chính mình là người chìm đắm quan trường lâu năm, trước kia sao không nghĩ đến lai lịch của người này là không nhỏ, trình độ rất cao, sao lại cứ chọc vào?
Trnog quan trường xưa nay đẳng cấp luôn nghiêm khắc, mỗi một đẳng cấp đếu có một kết cấu thứ tự, ước định mà thành, không thể sinh loạn. Dù bất kỳ một hành vi nào muốn phá hư kết cấu này cũng không được xã hội cho phép. Giống như có một số người động một chút lại bất mãn với thượng cấp của mình, thậm chí đối nghịch với thượng cấp, đây căn bản là hành vi nhược trí, là hành vi phản lại thứ tự xã hội. Nếu như anh không nhìn rõ đại thế, sao anh có thể tìm được không gian sinh tồn trong thể chế? Vi Yến Qui ngồi trên đài nhìn Vương Tử Quân ở bên cạnh mình, lão chợt thấu hiểu nhiều vấn đề.
Tiểu Hà đi vào trong phòng châm nước, sau đó hắn đi ra thì thầm với anh Mã: - Anh Mã, bây giờ người đến khá đông đủ, thế nhưng đôi khi căn bản không thể tin cậy vào anh em của mình được. Ví dụ như hội nghị tiễn chân bí thư Vi hôm nay, lần này tôi thấy ngay cả thường ủy Tần chính ủy phân khu cũng có mặt, thế nhưng lại không thấy mặt chủ tịch Cố. Hì hì, bình thường thì chủ tịch Cố chính là người đi gần ngay bên cạnh bí thư Vi.
Lô Khuê Hiền nghe Tiểu Hà và anh Mã bàn tán với nhau, gương mặt không khỏi có vài phần run rẩy. Hắn vô thức cho rằng mình sẽ là người đứng gần bên Cố Tắc Viêm, bây giờ nghe lời nghị luận của Tiểu Hà thì không khỏi có chút lo lắng cho chủ tịch Cố, lúc này chủ tịch Cố có đến cũng muộn rồi.
Thật ra lúc này Cố Tắc Viêm đang nóng lòng chạy về trên đường cao tốc, tuyết rơi càng lớn thì đường càng khó đi, hắn lo lắng đường cao tốc sẽ bị đóng cửa, thế nên gương mặt luôn rất âm trầm.
Lý Hanh Dư cầm điện thoại mà không dám chọc vào Cố Tắc Viêm, dù sao thì hắn cũng là người cho ra ý nghĩ này, không ngờ biến hay thành dở, vô tình sinh ra cảm giác lạnh sống lưng.
Không ngờ Vương Tử Quân lại đến tiễn chân Vi Yến Qui, hành động này giống như hiệu ứng cánh bướm, những người khác cũng chen chân chạy đến, làm cho Cố Tắc Viêm rơi vào hoàn cảnh cực kỳ xấu hổ. Cố Tắc Viêm lúc này thật sự không thể yên lòng, Lý Hanh Dư đã ý thức được Vương Tử Quân đắc ý tiến lên căn bản đã làm cho vở kịch hắn làm chủ đạo hôm nay căn bản là hỏng bét.
- Chủ tịch Cố, tôi cũng không ngờ sự việc sẽ phát triển theo hướng như vậy. Lý Hanh Dư do dự giây lát rồi dùng giọng thành khẩn nhận kiểm điểm với Cố Tắc Viêm.
Cố Tắc Viêm khoát tay áo rồi trầm giọng nói: - Đừng nói nữa, không trách anh được.
Cố Tắc Viêm nói xong thì phân phó với lái xe: - Chạy nhanh lên một chút.
Lúc này lái xe đổ mồ hôi khắp toàn thân, tuy xe có thể tăng tốc, thế nhưng bây giờ tuyết đang rơi, hắn cần phải đảm bảo sự an toàn của lãnh đạo. Nhưng Cố Tắc Viêm thúc giục nhiều lần, lúc này hắn đành phải tăng tốc.
Cố Tắc Viêm nhìn trời tuyết bay tán loạn bên ngoài, tâm tình hạ xuống cực điểm. Trận tuyến này quá lớn, có lẽ sự kiện Vương Tử Quân xuất hiện sẽ là mùa xuân cho Vi Yến Qui.
- Chủ tịch Cố, nếu không chúng ta chạy chậm một chút, dù sao thì cũng không thể nào đúng giờ được nữa. Lý Hanh Dư trầm ngâm giây lát rồi khẽ đề nghị.
Cố Tắc Viêm thiếu chút nữa thì giận tím mặt, nếu như không phải Lý Hanh Dư anh cho ra ý tưởng khốn nạn này, tôi sao có thể luống cuống tay chân, nguy hiểm tính mạng chạy về dưới trời đầy tuyết thế này?
Cố Tắc Viêm nghĩ đến đây thì cảm thấy rất bực mình, hắn dùng giọng âm trầm phân phó: - Chậm cũng phải đi, nếu không đi thì người ta sẽ nói tôi thế nào đây?
Lý Hanh Dư không nói gì thêm, hắn biết rõ cảm thụ của Cố Tắc Viêm, dù sao thì năm xưa Cố Tắc Viêm vẫn có quan hệ không tệ với Vi Yến Qui, bây giờ nếu không đến thì sẽ bị người ta mắng vào mặt. Hắn thầm cảm khái, thầm than sự việc đến mức độ này xem như là ông trời cố ý trêu đùa Cố Tắc Viêm.
- Ly biệt luôn làm cho người ta cảm thấy khó chịu, lúc này bí thư Yến Quy đi về phía vị trí công tác mới, nhưng tôi tin tưởng anh ấy sẽ luôn cùng lòng với Mật Đông. Hoan nghênh bí thư Yến Quy trở lại Mật Đông, trở lại mái nhà mà anh ấy đã cùng chung cố gắng với mọi người. Vương Tử Quân là người chủ trì, hắn nói cực kỳ nhiệt tình, mà giọng nói của hắn vang lên càng làm bùng phát những tiếng vỗ tay dữ dội.
Nếu như là người không biết chân tướng, thật sự cho rằng Vi Yến Qui được thăng chức, thực tế là tình huống như thế nào thì đám người Vương Tử Quân hiểu rõ ràng.
Hội nghị tiễn chân tuy không quá dài nhưng lại là một tình huống tiễn chân vui vẻ quan trọng và cấp bậc cao nhất chưa từng có ở Mật Đông. Sầm Vật Cương là bí thư tỉnh ủy cũng có vài lời phát biểu. Sau đó Vi Yến Qui lên tiếng, cảm ơn các đồng chí đã cố gắng giúp đỡ mình công tác bao năm qua, sau đó khiêm tốn nói về những lời đánh giá của chủ tịch Vương. Còn nói rằng sau này sự phát triển của Mật Đông còn nhờ vào các vị lãnh đạo nơi đây, tôi sẽ rất nhớ mọi người.
Sau khi Vương Tử Quân tuyên bố kết thúc hội nghị, Sầm Vật Cương đi chính giữa, hai bên là Vương Tử Quân cùng Vi Yến Qui một trái một phải ra khỏi cửa chính phòng họp. Sau lưng bọn họ chính là nhóm người Khang Tắc Chính, Uông Thanh Minh.
Gió tuyết thổi tung bay, bầu trời trắng xóa.
Tình cảnh như thế này không khỏi làm cho đám nhân viên công tác lấy máy ra chụp ảnh. Đám người trong văn phòng thầm nghĩ một tấm ảnh như vậy căn bản có thể hé mở năng lượng của tỉnh Mật Đông: Sự phát triển của Mật Đông dưới sự lãnh đạo của ban ngành tỉnh ủy sẽ ngày càng vượt sóng tiến về phía trước.
- Bí thư Sầm, bí thư Vi, tôi đã đến chậm. Cố Tắc Viêm sải bước đi đến, khi thấy mọi người ra khỏi phòng họp thì lau mồ hôi trán rồi lớn tiếng nói.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu với Cố Tắc Viêm, Vi Yến Qui lại dùng giọng không quan tâm nói: - Không muộn, chủ tịch Cố phải đi xuống tuyến dưới kiểm tra công tác, dù sao thì công tác cũng quan trọng hơn.
Lúc này Cố Tắc Viêm chợt sinh ra cảm giác đứng ngoài ngàn dặm, dù sao hắn và Vi Yến Qui cũng là chiến hữu cùng chiến hào, bây giờ mọi người đến tiễn chân Vi Yến Qui, mình lại đến kiểm tra công tác của thành phố Kim Hà, chỉ sợ sau này mình sẽ là người cô đơn trong văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh.
Nếu như không có ai đến đưa tiễn, như vậy Cố Tắc Viêm sẽ là người vượt sương gió mưa tuyết để đến tiễn chân cố nhân. Nhưng bây giờ mọi người đều đã đến, mọi người nhìn rõ lúc đầu hắn vì tránh né nên tìm việc chạy đi, đến khi phát hiện mọi người đến tiễn chân Vi Yến Qui thì cuống quýt chạy về, căn bản chỉ là cố ý nịnh nọt, là hạng tiểu nhân bạc tình bạc nghĩa.
Tiệc tiễn chân được mở ra vào thời điểm trời tối, hôm nay Vi Yến Qui uống thêm vài ly, căn bản là say sưa. Có một người cùng uống rượu với lão, chính là Cố Tắc Viêm. Thật ra Cố Tắc Viêm cũng không phải uống quá nhiều, chỉ là vì nhất túy giải thiên sầu mà thôi.
Truyện convert hay : Huyết Ngục Đế Vương Lâm Phàm