- Không, tôi không đi đâu cả, tôi đi với anh thôi, tôi muốn cùng anh về nhà. Văn Ngư Nhi dùng giong mơ hồ nói, sau đó lệch đầu ra ngủ.
Vương Tử Quân nhìn Văn Ngư Nhi thiếp đi mà căn bản dở khóc dở cười, bây giờ thì hắn dù có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không sạch được.
- Nếu anh nói rằng anh và nha đầu này không tiếp xúc với nhau quá nhiều, em có tin không? Vương Tử Quân dùng ánh mắt nghiêm trang nhìn Liêu An Như, sau đó hắn dùng giọng tự chế giễu nói.
Liêu An Như cười cười nói: - Anh không trêu hoa chọc nguyệt, thế nhưng cho dù như thế thì cũng không thể không trộm mất trái tim của các cô gái như thế này.
- Anh cầu xin em, tha cho anh, trước tiên đưa nha đầu này về nhà, anh sẽ đưa em về, sau đó...
Liêu An Như lắc đầu nói: - Nha đầu kia ở cùng khu nhà với anh, anh cứ về nhà, hôm nay em có thể đi cùng anh, em đã rất vui rồi.
Liêu An Như nói rồi dùng ánh mắt nghịch ngợm nhìn Vương Tử Quân, nàng dùng giọng trêu chọc nói: - Có phải là rất thất vọng không?
Vương Tử Quân cau mày, nàng không biết nên trả lời thế nào. Liêu An Như có chút không đành lòng, nàng khẽ nói: - Ngày mai em còn phải tham gia diễn xuất, đáng lý là phải đi, vì muốn gặp mặt anh mà em cố ý kéo dài đến bây giờ, hai mươi phút nữa em phải ra sân bay rồi.
Vương Tử Quân nhìn vào hai mắt đọng nước của Liêu An Như, hắn nắm chặt bàn tay của nàng, cảm thấy rất ấm áp...
- Tử Quân, em thích anh, cho em ôm anh một cái đi... Văn Ngư Nhi chợt nói mớ như vậy, không khỏi làm cho tình cảnh thắm thiết giữa hai người Vương Tử Quân và Liêu An Như bị quấy rối. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng ngủ say của Văn Ngư Nhi, hắn không khỏi cười khổ.
Liêu An Như mỉm cười dùng giọng trêu ghẹo nói: - Đi thôi, nếu không đem cô ấy về nhà, chỉ sợ vị phó bí thư kia sẽ rối lên mất.
Sau khi tiễn chân đám lãnh đạo Sầm Vật Cương, tinh thần căng cứng của Đồ Phấn Đấu căn bản thả lỏng xuống một chút. Hắn ngồi trên ghế sa lông, nhìn chương trình được phát lại trên tivi, thế là không khỏi cảm thấy tất cả mệt mọc cũng đáng giá.
Lần này sự kiện tết Kim Hoa mang đến lực ảnh hưởng không nhỏ cho thành phố Linh Long, ở phương diện thư ký cũng có nhiều lợi ích. Điều làm cho Đồ Phấn Đấu cảm thấy vui mừng chính là cuộc nói chuyện tối qua với Sầm Vật Cương. Bí thư Sầm đã để lộ ra ý nghĩ xin chỉ thị với lãnh đạo thượng cấp đề cao địa vị của thành phố Linh Long. Một người chặt chẽ cẩn thận như bí thư Sầm có thể nói ra những lời như vậy, có thể thấy bí thư Sầm coi trọng mình như thế nào.
Đề cao địa vị chính trị của thành phố Linh Long, đây không phải là địa vị mà Đồ Phấn Đấu đang phấn đấu sao? Nếu như địa vị được đề cao, như vậy khả năng là Đồ Phấn Đấu sẽ dễ dàng tiến lên.
- Bí thư Đồ, bí thư Sầm đi với gương mặt tươi vui hớn hở, giống như lãnh đạo rất hài lòng. Lúc này Miêu Dược Hổ đã cởi bỏ tây trang, hắn đang mặc một bộ đồ ngủ, hắn trực tiếp ngồi xuống đối diện với Sầm Vật Cương.
]Đồ Phấn Đấu nhìn cách ăn mặc thì biết Miêu Dược Hổ chuẩn bị đi ngủ, hắn cười cười cũng không trả lời câu hỏi của Miêu Dược Hổ: - Chủ tịch Miêu, sao anh chưa đi nghỉ ngơi? Tôi đã có tuổi rồi, mãi làm cho tinh thần căng cứng cũng khó chịu, nên ngủ một giấc.
- Bí thư, tôi cũng muốn ngủ nhưng nằm mà không chợp mắt được, nghe trong phòng anh còn vang lên tiếng tivi, thế nên mới đi qua. Miêu Dược Hổ cười ha hả lớn tiếng nói.
Đồ Phấn Đấu nâng bình trà lên châm nước, sau khi rót nước cho Miêu Dược Hổ thì nói: - Tôi cũng không ngủ được, trước khi họp thì tôi còn có vài phần buồn ngủ, nhưng bây giờ lại không ngủ được, mà con người thường kỳ quái như vậy.
- Đúng vậy, tôi cũng giống như bí thư. Miêu Dược Hổ uống một ngụm trà rồi cười nói: - Bí thư, tôi nghe nói anh còn một chai rượu quý, nếu không thì anh mời tôi uống rượu cũng được.
- Hừ, mới đó mà đã muốn tôi mời anh uống rượu mừng công rồi. Đồ Phấn Đấu cũng không phản đối, hắn cầm điện thoại lên nói: - Được rồi, tôi sẽ gọi điện thoại cho đầu bếp khách sạn chuẩn bị vài món, hai ta trò chuyện một chút.
- Bí thư Đồ, nếu như nói đến tiệc mừng công, hai người chúng ta phải cùng nhau uống. Lần này hai người chúng tôi uống với nhau, tôi cũng phải chúc mừng anh. Miêu Dược Hổ nằm trên ghế sa lông rồi nói: - Lãnh đạo ngài sắp là thường ủy tỉnh ủy, cũng không nên keo kiệt một bữa rượu được.
Đồ Phấn Đấu nghe thấy Miêu Dược Hổ nói như vậy giống như nhìn thấu tâm sự của mình, hắn mơ hồ có chút không vui, hắn khoát tay nói: - Chyện này chỉ là bí thư Sầm trao đổi chút ý kiến với tôi, tôi cũng đã đến tuổi rồi, cũng không có quyết định gì chắc chắn. Ngược lại thì anh lại càng có thể tiến lên.
Miêu Dược Hổ cười thầm trong bụng, giống như Đồ Phấn Đấu anh nếu không đề cập đến, tôi căn bản không có ngày nổi danh vậy. Tôi sao lại không nghĩ đến phương diện đến thành phố nào khác làm bí thư thị ủy, hoặc là tiến lên làm lãnh đạo tỉnh ủy? Giống như anh nói tôi có thể tiến lên, như vậy là ban ân cho Miêu Dược Hổ tôi vậy. Nhiều nhất thì anh đi, tôi trở thành bí thư thị ủy, đây chỉ là con đường tắt cực kỳ thuận lý mà thôi.
Tuy không cho là đúng nhưng Miêu Dược Hổ ngoài mặt vẫn tỏ ra mang ơn: - Ôi, Bí thư Đồ, tôi cảm thấy chuyện này khác chắc chắn, bí thư Sầm quay về nhất định sẽ thúc đẩy chuyện này.
Miêu Dược Hổ nói đến đây thì dùng ánh mắt thần bí nhìn Đồ Phấn Đấu: - Bí thư Đồ, anh nói xem bí thư Sầm có phương diện nào không vừa ý với tết Kim Hoa lần này không?
Đồ Phấn Đấu không nói gì, thế nhưng hắn biết mình và Miêu Dược Hổ căn bản là thầm hiểu rõ vấn đề.
- Bí thư đã không nói thì để tôi nói. Bí thư Sầm rất thỏa mãn với tết Kim Hoa lần này, thế nhưng số lượng nhân viên đi đến có vẻ không được như toan tính.
- Hai người chúng ta trò chuyện với nhau, bí thư Đồ, mặc dù tôi căn bản không ưa, thế nhưng tôi cũng nói một câu thật lòng, đó là tôi không thể không thừa nhận chúng ta phải bội phục người kia. Đối phương mới đến Mật Đông chưa bao lâu đã có thể tạo nên thế cục ngang nhau với bí thư Sầm. Trong tỉnh có mười ba thường ủy tỉnh ủy, lại có sáu ở bên kia so với bảy bên này, người không biết chỉ sợ còn nghĩ rằng trong tỉnh đã có sắp xếp các vị thường ủy tỉnh ủy đến tham gia tết Kim Hoa.
Đồ Phấn Đấu khẽ gật đầu, sáu so với bảy làm cho người ta bất ngờ, có thể nói tình cảnh đó không khỏi làm hắn trợn mắt há mồm.
Trong suy nghĩ của Đồ Phấn Đấu thì có một vài thường ủy tỉnh ủy không nên xuất hiện bên cạnh Vương Tử Quân. Tuy nhìn qua chỉ là hai hội trường tổ chức sự kiện tết Kim Hoa, thế nhưng hắn biết rõ ý nghĩa của nó là như thế nào.
Đồ Phấn Đấu căn bản hiểu rõ ràng, như vậy những người đứng bên cạnh Vương Tử Quân cũng hiểu rõ ràng. Đám người kia có đầu óc tỉnh táo, biết hành động của mình có ý nghĩa thế nào mà còn đứng bên cạnh Vương Tử Quân, như vậy bí thư Sầm sẽ càng mất vui.
Truyện convert hay : Trở Lại Địa Cầu Đương Thần Côn