Bí Thư Trùng Sinh

chương 2525: gió thổi mây phiêu lãng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vưu Kim Đỉnh căn bản là mồ hôi chảy ra như mưa, lúc này hắn cực kỳ căng thẳng, thế là cắn răng trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, tôi đã từng đi qua bên kia xem xét, cầu thang còn chưa được làm xong, có nhiều nguy hiểm. Lần trước khi qua đó giám sát thì có một vị đồng chí trẻ tuổi thiếu chút nữa rơi xuống cầu thang, chúng ta cũng đừng nên...

Vương Tử Quân nhìn Vưu Kim Đỉnh ngăn trước mặt mình, hắn cũng không lên tiếng, chi đi về phía trước. Vưu Kim Đỉnh cảm thấy rất xấu hổ, hắn còn định khuyên hai câu, thế nhưng vẫn phải ngậm mồm lại.

- Anh Vưu, chủ tịch Vương muốn kiểm tra tình huống xâ dựng cụ thể của thành phố Linh Long, đây là sự coi trọng giúp đỡ với công tác của chúng ta, anh nên sắp xếp vài người chú trọng công tác an toàn là được. Đồ Phấn Đấu nhìn Vương Tử Quân tiến lên thì không khỏi khoát tay với Vưu Kim Đỉnh, sau đó sải bước đi theo Vương Tử Quân.

Lúc này mồ hôi của Vưu Kim Đỉnh đã đổ xuống như mưa, hắn căn răng, đành phải đi theo.

- Chủ tịch Vương, lần này chúng tôi chọn phương án căn hộ nhỏ, một căn hộ có hai hoặc ba phòng. Anh nhìn chỗ này mà xem, đây là phòng khách, đây là nhà bếp, chỗ này là phòng ngủ. Bố cục thế này cũng xem như phù hợp và hào phóng, có nhiều yếu tố thiết kế chuyên nghiệp. Nhân viên quản lý cùng nhóm người Vương Tử Quân đi đến một căn phòng, sau đó hắn không khỏi cười ha hả giới thiệu.

Vương Tử Quân đánh giá bố cục căn hộ, hắn phát hiện tất cả giống như lời nói của viên quản lý, bố cục rất hợp lý, kết cấu tốt. Thế nhưng lúc này hắn lại nhớ đến câu nói của Trương Bản Tiến: "Vật liệu xây dựng các công trình này căn bản là hàng dỏm, cực kỳ kém chất lượng, chủ yếu dùng sản phẩm tàn khuyết, cực kỳ nguy hiểm cho con người!"

Vương Tử Quân nghĩ đến viên gạch chỉ cần bóp vào sẽ vỡ vụn, hắn căn bản cảm thấy không thoải mái. Hắn trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng nhàn nhạt nói: - Các anh có thể làm được như vậy là rất tốt.

Vương Tử Quân nói rồi đi đến bên cạnh tường, hắn lấy tay đẩy, chợt phát hiện bức tường rất kiên cố, căn bản không yếu như mình nghĩ.

Vương Tử Quân có chút sững sốt, lúc này hắn mới phát hiện tường đã được bôi vữa. Hắn nở nụ cười ôn hòa rồi hỏi nhân viên quản lý về tình huống bố cục nơi này.

Vưu Kim Đỉnh thấy Vương Tử Quân đưa tay lên tường thì không khỏi hoảng sợ, thế nhưng khi thấy Vương Tử Quân rút tay về thì thở dài một hơi, lại nhìn sang viên quản lý đang tươi cười ở bên kia.

Vưu Kim Đỉnh nhìn nụ cười của viên quản lý mà không khỏi yên tâm hơn. Hắn biết rõ nụ cười của người kia có ý nghĩa gì, thầm nghĩ hèn gì người ta nói thương nhân thì gian dối, không gian dối không là thương nhân. Đám người này quá xảo quyệt, thế nhưng sau này dù thế nào cũng không để cho bọn họ làm ra những chuyện thất nhân thất đức tuyệt tử tuyệt tôn như thế này nữa.

Vài phút sau Vưu Kim Đỉnh lặng lẽ đi đến bên cạnh Miêu Dược Hổ rồi nói: - Chủ tịch, vừa rồi phía Lý Trang có gọi điện thoại đến, hỏi xem vì sao còn chưa đến thôn của bọn họ? Tôi thấy chúng ta đã đến đây xem xét xong, không bằng đi tham quan thêm một chút.

Miêu Dược Hổ khẽ gật đầu, chỗ này dù sao cũng không được sắp xếp tốt, nếu như có tình huống xấu nào xảy ra, chỉ sợ hắn cũng không dám tiếp nhận.

- Chủ tịch Vương, còn hai địa điểm cần tham quan, ngài xem chúng ta có nên đi hay không? Miêu Dược Hổ đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi khẽ lên tiếng đề nghị.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Dược Hổ, nếu nơi đây là khu công trường lớn nhất thành phố Linh Long, như vậy sẽ là nơi có nhiều kinh nghiệm xây dựng đô thị của thành phố Linh Long, đã đến thì phải xem bố cục của nó như thế nào.

Vương Tử Quân nói rồi cũng không chờ Miêu Dược Hổ phản đối mà sải bước lên lầu. Lúc này đám chủ tịch và phó chủ tịch các thành phố đến tham gia hội nghị thấy Vương Tử Quân lên lầu thì cũng lên theo.

Lúc này vẻ mặt của viên quản lý chợt biến đổi, sau khi nhóm người Vương Tử Quân đi lên lầu thì hai bàn tay không khỏi phát run. Cũng may lúc này Vương Tử Quân không hỏi gì, nếu không hắn căn bản là không đáp lời được.

- Chủ tịch Vương, trong quá trình xây dựng đô thị thì thành phố Linh Long còn tồn tại không ít vấn đề, thế nhưng chúng tôi đều tích cực tìm biện pháp giải quyết. Ví dụ như ở phương diện giải tỏa và di dời, hạng mục của thành phố không thể chờ lâu được, chúng tôi lấy nguyên tắc xây dựng là đi đầu, căn bản suy nghĩ nhiều đối sách để nhanh chóng giải tỏa mặt bằng. Hơn nữa ủy ban nhân dân thành phố là nơi chủ đạo, xí nghiệp là đơn vị làm việc, tất cả đều chú ý đến lợi ích của nhân dân, cố gắng làm cho nhân dân càng được hưng vượng... Miêu Dược Hổ đuổi kịp Vương Tử Quân đi lên lầu rồi nhanh chóng báo cáo.

Vương Tử Quân lúc này lại đi đến một bức tường, hắn nhìn mặt tường rồi nói với Miêu Dược Hổ: - Chủ tịch Miêu, dù bất kỳ công trình nào thì phương diện an toàn cũng quan trọng, đặc biệt là xây dựng nhà cửa, căn bản càng không thể làm ẩu được.

- Chủ tịch, tôi khắc ghi lời nói của ngài, tôi sẽ nhanh chóng dựa theo chỉ thị tinh thần của ngài, nắm chặt phương diện chất lượng, tiến thêm một bước làm tốt công tác xây dựng hạng mục. Miêu Dược Hổ nhìn thoáng qua Đồ Phấn Đấu rồi nói.

Vương Tử Quân cũng không nói gì thêm, hắn dùng tay sờ lên bức tường còn chưa được quét vữa, sau đó nói với giám đốc Hứa Quang Nhiên của sở xây dựng tỉnh: - Anh Hứa, tôi nghe nói anh có rèn luyện võ thuật, năm xưa còn đặc biệt tham gia các lớp huấn luyện, hôm nay cho tôi mở rộng tầm mắt được không?

Hứa Quang Nhiên giống như cảm nhận được điều gì đó, mồ hôi trên đầu vã ra như tắm, hắn ấp úng nói: - Chủ tịch Vương, theo như tôi...Trước kia tôi có luyện qua một chút, thế nhưng bây giờ căn bản cũng không còn được như xưa...

Vương Tử Quân nói làm cho mọi người chợt kinh hoảng, tất cả đều là những người tinh anh, ánh mắt của bọn họ nhanh chóng nóng lên. Bọn họ rất muốn xem chủ tịch Vương đang muốn làm gì.

- Nếu anh không còn rèn luyện nữa thì thôi, nói thật thì tôi còn muốn bàn luận một chút về anh ấy chứ. Vương Tử Quân nói rồi quay sang Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, cậu lại đây để cho giám đốc Hứa mở rộng tầm mắt.

Triệu Hiểu Bạch có chút sững sốt, sau đó hắn đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, hắn nhìn về phía tường gạch, sau đó đưa tay đấm ra.

- Bốp. Khi bàn tay của Triệu Hiểu Bạch nện lên tường, vẻ mặt của Vưu Kim Đỉnh chợt trắng bệch. Lúc này hắn thật sự rất oán hận Lỗ Đỉnh Thành, thầm nghĩ ông đã bảo mày sửa, con bà mày vì sao lại làm ra một công trình thế này?

Vưu Kim Đỉnh vừa cảm thấy phẫn nộ vừa sợ hãi, hắn hiểu chỉ cần xảy ra chuyện thì nhất định sẽ có phản ứng dây chuyền, ngay sau đó sẽ phát sinh cái gì thì căn bản không nằm trong vòng tay khống chế của hắn.

Khi Vưu Kim Đỉnh đang cực kỳ sợ hãi thì vẻ mặt Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ cũng cực kỳ khó coi. Hai người biết Vương Tử Quân tuyệt đối không vô duyên vô cớ làm như vậy, hơn nữa Triệu Hiểu Bạch căn bản là thư sinh, có luyện tập võ thuật gì mà đánh vỡ cả gạch? Người của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh cũng không phải là thiên tài võ thuật.

Truyện convert hay : Hoa Hậu Giảng Đường Bên Người Cao Thủ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio