Ông chủ Thái nhìn Trần Đại rời đi mà nụ cười trên mặt biến mất ngay lập tức, tiền thưởng tiến độ chỉ là một phần tiền nhỏ với hắn, chỉ là tiền cho hắn uống rượu mà thôi. Nhưng bây giờ chút tiền kia cũng không có, điều này không khỏi làm cho hắn nổi giận.
- Hừ, nói cho tiền mà bây giờ không nhận được, ông mặc kệ chỉ thị của lãnh đạo thị ủy, không cho tiền thì đừng hòng làm việc. Tuy ông chủ Thái thầm nghĩ như vậy thế nhưng lại không dám hàm hồ. Hắn là một người chủ thầu ở thành phố Linh Long, hắn không dám không cung kính với lãnh đạo thị ủy Linh Long. Đồ Phấn Đấu ở Linh Long là hạng người gì thì hắn hiểu rõ ràng, trong mắt hắn thì Đồ Phấn Đấu là người có thể quyết định vận mệnh của mình, chỉ cần bí thư Đồ chĩa một ngón tay về phía mình, như vậy mình sẽ tan xương nát thịt.
Chỉ sợ cũng chỉ có chủ tịch Vương mới dám ra tay với bí thư Đồ mà thôi. Ông chủ Thái nghĩ đến những câu chuyện về vị chủ tịch tỉnh trẻ tuổi kia, hắn không khỏi cảm thấy cực kỳ hâm mộ vị chủ tịch tỉnh cùng tuổi với mình.
Bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố Linh Long đều là người rất bận rộn, thế nhưng hai vị lãnh đạo này của thành phố Linh Long lại rất coi trọng hạng mục Phát Ly Cung, thế cho nên vào lúc mười giờ, hai vị lãnh đạo được đám cán bộ vây quanh đi đến thăm quan hiện trường xây dựng Phát Ly Cung.
Ông chủ Thái mặc dù là người nhất ngôn cửu đỉnh ở công trình xây dựng Phát Ly Cung, thế nhưng hắn căn bản còn không được đứng bên cạnh bí thư Đồ và chủ tịch Miêu, ngay cả ông chủ trước đó bị hắn mắng phun máu chó lên người cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đứng sau lưng Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ, thế nên hắn càng cho rằng mình không có cơ hội. Nhưng không ngời bí thư Đồ lại chủ động nói với hắn vài câu rất thân thiết, hơn nữa trước khi rời đi còn vỗ vỗ vai hắn, khuyến khích là ông chủ Thái làm rất tốt, đóng góp một viên gạch vào sự phát triển của thành phố Linh Long.
Ông chủ Thái cảm thấy rất hưng phấn, cũng không phải là phóng viên liên tục ghi lại hình ảnh của hắn, vì hắn biết người ta chủ yếu là chụp ảnh ghi hình của bí thư Đồ, chính hắn chỉ được hưởng hào quang của lãnh đạo mà thôi.
Thế nhưng bí thư Đồ có tâm tình rất tốt.
Ông chủ Thái nghĩ rất đúng, bí thư Đồ thật sự có tâm tình rất tốt. Hội nghị thường ủy đã có quyết định, kết quả của nó rơi vào trong tai hắn. Nếu như trước kia Đồ Phấn Đấu căn bản tràn đầy tin tưởng với khả năng mình tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy, hắn cũng không tỏ ra gấp gáp, thế nhưng bây giờ hắn lại thật sự sốt ruột.
Đã hai lần Đồ Phấn Đấu thất bại tiến lên thường ủy tỉnh ủy, nếu như bây giờ mà tiếp tục xôi hỏng bỏng không, điều này căn bản làm cho hắn cực kỳ khó chịu. Tuy hắn cũng không phải là người mê tín, thế nhưng câu nói quá tam ba bận cũng làm cho người ta phải suy nghĩ.
Lần này quyết không để xảy ra vấn đề.
- Bí thư, tôi ngồi xe của ngài nhé. Sau khi hoàn thành công tác kiểm tra, Miêu Dược Hổ cười nói.
Đồ Phấn Đấu cũng không phản đối yêu cầu ngồi chung xe của Miêu Dược Hổ. Dù sao thì hai người cũng hợp tác với nhau lâu năm, hơn nữa hắn và Miêu Dược Hổ có quan hệ không tệ, ít nhất hai người cũng tỏ ra cực kỳ hài hòa.
Sau khi lên xe thì Miêu Dược Hổ cười nói: - Bí thư Đồ, trưa nay bên tôi cũng không có vị khách nào quan trọng, không bằng hai chúng ta cùng uống vài ly.
- Uống vài ly không là vấn đề, tôi sẽ cho phía nhà khách chuẩn bị một chút, anh Miêu không phải là thích ăn cá Trích sao? Tôi sẽ cho bọn họ chuẩn bị cho anh. Đồ Phấn Đấu cười ha hả rồi lớn tiếng nói.
Miêu Dược Hổ cười cười nói: - Vậy thì phải cám ơn bí thư Đồ, hôm nay xem như được uống vài ly rượu ngon.
- Được Hổ, lần này tôi vui vẻ vì chuyện kia, thế nhưng anh cũng biết bầu không khí của hội nghị thường ủy lần này, ngay cả Lý Chinh Siêu cũng ném cho tôi một lá phiếu tán thành. Đồ Phấn Đấu nói đến Lý Chinh Siêu thì không khỏi nhíu mày.
Miêu Dược Hổ biết rõ năm xưa giữa Đồ Phấn Đấu và Lý Chinh Siêu có trải qua vài chuyện không thoải mái, hắn cười hì hì nói: - Lý Chinh Siêu là người thông minh thức thời, anh ta dám không cho anh lá phiếu tán thành sao? Nghe nói chủ tịch Vương kia cũng có chút mất hứng.
- Mất hứng thì làm gì được? Bí thư Sầm quá khoan hồng độ lượng, anh không nhìn mà xem, bây giờ ngay cả bí thư Văn cũng phải theo sát bên cạnh lãnh đạo.
- Nói đến bí thư Văn, tôi cảm thấy khi nào bí thư Đồ ngài có rảnh thì đến bên kia ngồi một chút, thậm chí các đồng chí ở thành phố Linh Long chúng ta cũng phải có chút điều chỉnh mới được. Miêu Dược Hổ nói đến đây thì cười: - Cũng đúng lúc ngài nên cảm tạ anh ấy một chút.
- À, chuyện này anh nói đúng. Đồ Phấn Đấu cười cười nói: - Bí thư Văn này thật sự có toan tính rất lớn.
Văn Thành Đồ toan tính cái gì thì Đồ Phấn Đấu cũng không nói rõ ràng, Miêu Dược Hổ cũng không nói rõ ràng, thế nhưng nụ cười trên mặt hai người cực kỳ ăn ý.
- Đúng rồi, Dược Hổ, tôi nghe nói phương diện tài chính của Phát Ly Cung có vấn đề có phải không? Đồ Phấn Đấu chợt nói sang chuyện khác.
Miêu Dược Hổ gật đầu nói: - Nghe nói nghiệp vụ của công ty Hưng Nghiệp ở nước ngoài bị ảnh hưởng. Nhưng bí thư Đồ cứ yên tâm, nếu công ty Hưng Nghiệp không đủ tiền, chúng ta có thể đổi người, bây giờ có rất nhiều người đang cần đầu tư vào thành phố Linh Long.
Đồ Phấn Đấu khẽ gật đầu, đối với hắn thì vấn đề tiền không là gì lớn, còn phía bên ngoài có vấn đề gì thì càng không cần quan tâm.
- Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy việc đề bạt đồng chí Đồ Phấn Đấu đã là chiều hướng tương lai, ngài cần gì phải phân cao thấp ở sự kiện này? Dù sao thì bí thư Sầm bây giờ cũng tập trung tinh thần để đề bạt Đồ Phấn Đấu, chúng ta nếu nắm chặt phương diện này, chỉ sợ bí thư Sầm sẽ gây khó dễ ở tuyến trên. Lý Chinh Siêu ngồi đối diện với Vương Tử Quân rồi mở miệng giải thích.
Vương Tử Quân căn bản cũng không hài lòng vì lời giải thích của Lý Chinh Siêu. Hắn dù có không thỏa mãn và hài lòng thế nhưng Lý Chinh Siêu đã đến chính là tỏ một loại thái độ, còn chuyện đề bạt Đồ Phấn Đấu thì đã qua, căn bản không nên so đo.
- À, bí thư Lý, tôi hiểu ý nghĩ của anh vào lúc đó. Thành tích công tác của thành phố Linh Long là quá rõ ràng, tôi mặc dù có chút ý kiến về phương diện đề bạt Đồ Phấn Đấu, thế nhưng đây chẳng qua chỉ là nhận thức cá nhân mà thôi. Vương Tử Quân nói rồi nâng ly lên uống một ngụm: - Công tác chấp pháp vào mùa đông đã được triển khai mở rộng ngay ngắn trật tự, điều này là rất tốt. Nhưng này bí thư Lý, ủy ban tư pháp các anh nên cho ra một cơ chế riêng biệt ở phương diện này, các công tác không được buông lỏng.
- Mong chủ tịch Vương yên tâm, tôi nhất định sẽ chứng thực chỉ thị của ngài một cách chân thực nhất, căn bản không để xảy ra vấn đề ở phương diện này. Trước khi đến thì Lý Chinh Siêu đã biết kết quả mình xin lỗi Vương Tử Quân, lúc này thấy đạt được mục đích thì không khỏi chủ động nói sang chuyện khác, cũng không quên tỏ thái độ.
Lý Chinh Siêu căn bản không cảm thấy mình có gì sai ở phương diện lựa chọn lần này, bây giờ đại thế của Sầm Vật Cương đã được hình thành quá mạnh, nếu như mình phản đối theo Vương Tử Quân, như vậy sẽ còn người khác đứng ra tiếp tục đẩy ý nghĩ của Sầm Vật Cương tiến lên. Nếu mình đã khó thể chống lại, như vậy thức thời mới là tuấn kiệt, chủ tịch Vương cũng không nên nổi giận với mình.
Dù sao với cấp bậc của Sầm Vật Cương thì căn bản có không ít quyền lên tiếng với vận mệnh của mình.
Còn Vương Tử Quân, Lý Chinh Siêu không muốn đắc tội với Vương Tử Quân. Tuy hắn biết chủ tịch Vương chắc chắn sẽ tức giận, thế nhưng cũng không làm gì được mình. Dù sao hắn cũng là thường ủy tỉnh ủy, cũng có một phiếu trong hội nghị thường ủy, hơn nữa ban ngành ủy ban tư pháp cũng khá quan trọng.
Chủ tịch Vương nên hiểu nổi khổ tâm của mình, đồng thời Lý Chinh Siêu cảm thấy Vương Tử Quân nên điều chỉnh thái độ. Dù sao cục diện bây giờ đã định, nếu cứ mãi cứng nhắc, căn bản không phải là một sự kiện làm người ta vui sướng.
Hơn nữa bí thư Sầm tối đa cũng chỉ ở Mật Đông thêm hai năm, chủ tịch Vương sẽ tiếp nhận vị trí của bí thư Sầm, thế nên quan hệ với bí thư Sầm cũng khá quan trọng. Vì sao Vương Tử Quân không thu nạp tính tình của mình? Không kiến tạo ra cục diện hài hòa hơn?
Truyện convert hay : Đệ Nhất Chiến Thần