Bí Thư Trùng Sinh

chương 545: người sống há có thể nhịn tiểu mà chết?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Nguyên Hà, đến đây ngồi đi

Diệp Hoa Đình đưa Trần Nguyên Hà vào trong phòng của mình, sau đó nở nụ cừi hòa ái chỉ về phía chiếc ghế sa lông ở đối diện

Trần Nguyên Hà nói lời cảm tạ Diệp Hoa Đình, sau đó ngồi xuốn đối diện với bí thư Diệp. Thư ký Tiết Tự Lập đi vào dâng trà cho hai người rồi đóng cửa đi ra, lúc này Diệp Hoa Đình mới nói:

- Nguyên Hà, khoảng thời gian trước tôi hay nói chuyện với bí thư Đoạn, bí thư Đoạn nói từ khi cậu đến tham gia công tác ở ủy ban kỷ luật đến nay đều giữ vững nghiệp vụ, vào thời điểm quan trọng còn là người đặt nặng đại cục, là một đồng chí khó kiếm được vào lúc này

- Cám ơn bí thư Diệp đã khích lệ, thật ra tôi làm việc vẫn tồn tại nhiều vấn đề

Trần Nguyên Hà biết rõ vừa vào phòng thì Diệp Hoa Đình đã khen mình như một đóa hoa, chắc chắn là đối phương có mưu đồ, thế cho nên tranh thủ thờ gian dùng giọng khiêm tốn nói

- Chẳng ai hoàn mỹ cả, hơn nữa làm người phải nhìn vào bản chất, Nguyên Hà là một đồng chí tốt, có vài vấn đề cũng chẳng sao, nhưng thành tích cũng sẽ không chạy đi đâu được. Những ngày qua tôi đều nhìn rõ biểu hiện của cậu, tôi cảm thấy một đồng chí tốt như cậu nên được coi trọng, được trọng dụng

Diệp Hoa Đình nâng ly lên uống một ngụm, sau đó mới nói tiếp:

- Nguyên Hà, vì suy xét đến sự vĩ đại của cậu, thế cho nên tổ chức mới giao cho cậu một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng

- Mời bí thư Diệp phân phó

Lúc này Trần Nguyên Hà đã hiểu rõ, nếu như mình có thể nói một câu "sẽ không làm cho lãnh đạo thất vọng", như vậy Diệp Hoa Đình sẽ càng vui vẻ hơn. Nhưng vì tính cách của hắn là như vậy, một lúc lâu sau thì câu nói trên cũng không cho ra khỏi miệng. Nếu nói ra những lời vuốt mông ngựa kiểu như thế kia thì hắn thật sự không thể nào làm được, giống như một cô gái bị cưỡng hiếp vậy, mặt đỏ bừng bừng như mặt trời

Diệp Hoa Đình bình tĩnh nói:

- Cậu có biết chuyện chủ tịch Vương của thành phố Đông Bộ bị người ta chụp hình tố cáo không?

- Điều này tôi biết rõ

Trần Nguyên Hà tuy loáng thoáng có một loại dự cảm xấu, thế nhưng lúc này chính thức được Trần Nguyên Hà xác nhận, trong lòng lại có thêm vài phần lo lắng cho Vương Tử Quân Nguồn tại http://

- Chuyện này thật sự cho ra ảnh hưởng rất xấu, làm cho nhiều lãnh đạo tỉnh ủy coi trọng cao độ. Bí thư Nhiếp và chủ tịch Hào đã cho ra chỉ thị yêu cầu ủy ban kỷ luật tỉnh ủy chúng ta lập án điều tra, vạch rõ chân tướng sự việc, đồng thời phải trả lại sự trong sạch cho đồng chí chủ tịch Vương. Tất nhiên chúng ta nhất định phải có căn cứ thật sự chính xác, trên cơ sở không làm oan uổng cán bộ và đồng chí tốt, lớn mật phá án, xảy ra chuyện gì thì tôi là bí thư ủy ban kỷ luật sẽ chịu trách nhiệm

Diệp Hoa Đình nói thật sự rất chính khí và nghiêm nghị, nhưng Trần Nguyên Hà căn cứ vào lời nói để có thể nghe ra ý nghĩ của lãnh đạo. Tuy Diệp Hoa Đình mở miệng nói muốn lấy lại sự trong sạch cho Vương Tử Quân, thế nhưng thực chất thì không phải là như vậy

- Bí thư Diệp xin cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú quán triệt tinh thần chỉ thị của ngài

Trần Nguyên Hà trầm ngâm suy nghĩ giây lát rồi dùng giọng kiên định nói

Trần Nguyên Hà tuy có quan hệ cá nhân khá tốt với Vương Tử Quân nhưng dù thế nào cũng phải lo nghĩ cho mình, trên quan trường thì nhiều khi mối quan hệ giữa đôi bên khó thể trải qua khảo nghiệm. Khi ích lợi của hai bên có phát sinh xung đột, tất nhiên người ta sẽ cố gắng bảo trụ lợi ích của mình không bị xâm phạm trước tiên. Hơn nữa Trần Nguyên Hà cảm thấy chính mình gia nhập vào tổ điều tra sẽ càng thêm có lợi cho Vương Tử Quân

- Vậy thì quá tốt, Nguyên Hà, anh làm việc thì tôi cực kỳ an tâm. Trải qua nghiên cứu, nhiệm vụ này do bí thư Đoạn là người dẫn đội, lát nữa anh trực tiếp đến báo danh với bí thư Đoạn là được

Diệp Hoa Đình khẽ vung tay lên nói

Sau khi xác định Diệp Hoa Đình không còn gì phân phó, Trần Nguyên Hà rời khỏi phòng của Diệp Hoa Đình. Khi hắn đến ngoài phòng làm việc của phó bí thư ủy ban kỷ luật Đoạn Uy Bằng, lúc này bí thư Đoạn Uy Bằng đang ngồi uống trà trong phòng chờ hắn

- Nguyên Hà đến rồi đấy à? Bí thư Diệp đã nói rõ với cậu rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều. Có câu không có lửa so có khói, có chuyện xảy ra thì lãnh đạo phải giao cho chúng ta xử lý, chúng ta tiếp nhận phải điều tra cho rõ ràng, phải có phụ trách với tổ chức, phải có phụ trách với cả đồng chí của mình

Đoạn Uy Bằng chưa đến năm mươi thế nhưng trán hói lại có vẻ sáng ngời. Trần Nguyên Hà nhìn cái trán trụi lủi của Đoạn Uy Bằng, hắn không khỏi nghĩ đến ngoại hiệu của của đám người trong cơ quan đặt cho bí thư Đoạn:

- Chiếu sáng ngàn dặm

Tuy ngoại hiệu này nghe qua có vẻ cực kỳ hình tượng nhưng thật ra lại là thiếu đạo đức, điều này làm cho Trần Nguyên Hà thiếu chút nữa thì phì cười. Hắn cố gắng áp chế tâm tình rồi cung kính nói:

- Bí thư Đoạn, bí thư Diệp đã nói qua với tôi, từ hôm nay trở đi tôi sẽ đi theo ngài, ngài chỉ đâu tôi sẽ đánh về phía đó, nhất định sẽ hỗ trợ ngài thật tốt để làm tốt công tác lần này

- Tốt, thái độ công tác của Nguyên Hà thật sự đáng được khẳng định. Chuyện này nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng thực chất lại có chút khó khăn, vì thế chúng ta không những làm cho tốt, hơn nữa còn phải làm cho bằng chứng chất chồng như núi. Chúng ta vừa không làm cho đồng chí tốt bị oan uổng, cũng không thể tha cho bất kỳ con cá nào lọt lưới

Đoạn Uy Bằng sờ lên đầu trụi lủi của mình, trên mặt lộ ra nụ cười cực kỳ lạnh lẽo

Trần Nguyên Hà khẽ gật đầu, cũng không tiếp lời Đoạn Uy Bằng. Dù Đoạn Uy Bằng dùng giọng thương lượng để nói với hắn, thế nhưng hắn cũng hiểu rõ, lúc này Đoạn Uy Bằng đã có một phương án để xử lý vụ này. Bí thư Đoạn dùng giọng thương lượng nói với mình, chẳng qua là muốn ném phương án của mình ra để cho hai người cùng nhau thực hiện mà thôi

- Vụ án này nhìn qua có vẻ phức tạp, thế nhưng thực tế lại rất đơn giản. Người ta không phải tố cáo Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai có quan hệ tình cảm sao? Chúng ta chỉ cần chứng thực quan hệ giữa hai người bọn họ, như vậy vụ án sẽ không cần phải điều tra nữa, cậu nói xem có đúng không?

- Tôi đồng ý với ý nghĩ của bí thư Đoạn, nếu như hai người bọn họ căn bản không có loại quan hệ giống như trong đơn thư tố cáo, tất nhiên mọi chuyện sẽ là tốt đẹp

Trần Nguyên Hà thật sự rất bội phục ý nghĩ của Đoạn Uy Bằng, nhưng hắn cảm thấy ý đồ của Đoạn Uy Bằng cũng không phải chỉ nằm ở phương diện này

- Ha ha, Nguyên Hà, anh nhìn tấm hình này xem, cậu thử nghĩ xem, nếu như một nam một nữ chụp tấm hình thế này, như vậy giữa hai người này sẽ có quan hệ gì?

Đoạn Uy Bằng nhếch miệng đưa tấm hình chụp Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai cho Trần Nguyên Hà

Trần Nguyên Hà nhìn Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai sóng vai đứng bên nhau với ve mặt tươi cười, hắn thầm nghĩ: Tử Quân ơi là Tử Quân, anh thật sự không phải chỉ là không cẩn thận theo kiểu bình thường, ngay cả những tấm ảnh như thế này cũng bị người ta lén chụp lại được. Trong đầu hắn nghĩ như vậy, thế rồi trầm giọng nói:

- Bí thư Đoạn, tuy ngài luôn dạy bảo chúng ta phá án phải có căn cứ thực chất, thế nhưng dựa vào suy đoán cá nhân của tôi, hai người này khẳng định có quan hệ không tầm thường

- Ha ha, ánh mắt Nguyên Hà rõ ràng là cực kỳ sắc bén. Thật ra là nhân viên phá án của ủy ban kỷ luật thì đôi khi chúng ta phải đổi góc độ xem xét sự việc, chúng ta muốn chứng minh sự trong sạch của một vị cán bộ lãnh đạo, vạch ra chân tướng sự việc là cực kỳ quan trọng, thế nhưng tổ chức bồi dưỡng cán bộ cũng không dễ dàng, phòng ngừa cán bộ hủ bại thái hóa biến chất cũng có nhiệm vụ quan trọng không kém. Nếu Vương Tử Quân và người phụ nữ này thật sự có quan hệ, như vậy chúng ta phải phá án công bằng, dùng sự kiện lần này để cánh cáo cán bộ các cấp không nên đi vào con đường như vậy, cần phải xem lại đạo đức của mình, cậu nói xem có đúng không?

- Bí thư Đoạn nói rất đúng

Trần Nguyên Hà khẽ gật đầu nói

- Nếu chúng ta đã có ý kiên thống nhất, như vậy chúng ta cần nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác. Tôi thật sự không có cách nào điều tra về lai lịch của tấm hình này, nhưng muốn chứng minh hai người bọn họ có quan hệ gì hay không, chẳng phải hỏi rõ người trong cuộc sẽ xong sao? Suay xét đến phương diện chủ tịch Vương bề bộn công tác, tôi thấy không bằng thế này. Chủ nhiệm Trần, anh dùng danh nghĩa người của ủy ban kỷ luật đến trường đảng tỉnh ủy mời Trương Lộ Giai đến chỗ này hỗ trợ công tác của chúng ta

Đoạn Uy Bằng uống xong ly nước thì trầm giọng phân phó với Trần Nguyên Hà

- Vâng!

Trần Nguyên Hà nói, hắn giống như nhớ đến điều gì đó, thế là nhắc nhở:

- Bí thư Đoạn, Trương Lộ Giai là con gái của chủ tịch Trương, chúng ta trước khi gọi người đến hỗ trợ có liên hệ với chủ tịch Trương hay không?

- Đồng chí Nguyên Hà, tư tưởng của cậu có chút bất thường rồi, Trương Lộ Giai dù là con gái của chủ tịch Trương, thế nhưng dù sao cũng là người trưởng thành, phải phụ trách cho hành vi của mình. Anh nói chúng ta trước khi phá án phả liên hệ với chủ tịch Trương là có ý gì?

Vẻ mặt Đoạn Uy Bằng trở nên cực kỳ nghiêm túc, hắn chỉ tay xuống bàn rồi nói:

- Quyền không thể lớn hơn pháp luật, đạo lý này chẳng lẽ tôi còn phải giải thích cho cậu nữa sao? Chủ nhiệm Nguyên Hà, tôi hy vọng sau này cậu không nên hỏi những câu quá kém như vậy nữa

Quan lớn hơn một cấp đủ đè chết người, Trần Nguyên Hà dù rất bất mãn với những lời của Đoạn Uy Bằng, thế nhưng hắn vẫn cố gắng áp chế, không sinh ra bất kỳ tình huống tranh chấp nào với bí thư Đoạn

Khi Trương Lộ Giai được người của ủy ban kỷ luật đến mời đi thì sự việc được truyền khắp trường đảng tỉnh ủy, lúc này sự kiện tấm hình giữa nàng và Vương Tử Quân càng được lan truyền cực kỳ thần bí

Thậm chí có người kề tai nhau bàn tán, nói rằng có ngày nào đó thấy Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai thế này thế nọ. Lại có một vài tên vô sỉ mở miệng nói đã từng thấy hai người làm loạn trong khách sạn. Dưới tình huống nước chảy xói vàng, mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai thật sự đã tạo ra hàng loạt phiên bản

Khi những lời nghị luân như vậy truyền khắp trường đảng tỉnh ủy, đám giảng viên nữ trong trường tỏ ra cực kỳ thích thú. Ghen ghét chính là bản chất của phụ nữ, nếu một người có danh tiếng mạnh mẽ hơn mình, như vậy chắc chắn sẽ sinh ra cảm giác khó chịu. Bây giờ nhìn thấy Trương Lộ Giai xinh đẹp tươi tắn rơi vào tình huống khốn khổ khốn nạn, thế là đám người ngày thường thích to nhỏ với nhau lại càng hăng say tám chuyện hơn

Trương Lộ Giai đã sớm có chuẩn bị cho tình huống bị mời đến ủy ban kỷ luật, thế cho nên nàng căn bản không chút sợ hãi. Khi nàng được đưa đi thì Đoạn Uy Bằng gọi điện thoại đến thành phố Đông Bộ, mời Vương Tử Quân đến thuyết minh tình huống. Trương Lộ Giai thì không cần phải nói, nàng là người trong cuộc, phải mời đến. Khó khăn chính là Vương Tử Quân, hắn không phải tội phạm hiềm nghi, không thể sử dụng phương pháp cưỡng chế. Nhưng hắn cũng là một người trong cuộc, mối quan hệ lưỡng tính cũng không phải chỉ hỏi một bên là xong được

Lực ảnh hưởng của sự việc này thật sự làm cho trường đảng tỉnh ủy phải chấn động, Trương Lộ Giai dù thế nào cũng là giáo viên trường đảng, nàng có đủ lự ảnh hưởng, nhưng nó chỉ bó gọn trong trường đảng mà thôi. Nhưng Vương Tử Quân thì khác, hắn là quyền chủ tịch thành phố Đông Bộ, sự việc này xuất hiện làm cho thành phố Đông Bộ bùng lên những con sóng ngầm, sinh ra rất nhiều động tĩnh

Vương Tử Quân đã sắp xếp tất cả, lúc này hắn có thể nói là cực kỳ ổn thỏa, không có chút do dự gì cả. Trước tiên hắn báo cáo công tác của khối chính quyền thành phố cho bí thư Đổng Quốc Khánh, sau đó đi đến thành phố Sơn Viên

Vương Tử Quân đi đến khu văn phòng ủy ban kỷ luật, hắn được đưa đến phòng thư ký của Đoạn Uy Bằng. Lúc này Đoạn Uy Bằng thật sự giật mình vì tốc độ của Vương Tử Quân, sau khi xác định Vương Tử Quân đã đến thì cười nói với Trần Nguyên Hà ở vị trí đối diện:

- Nguyên Hà, chúng ta sẽ đi gặp vị chủ tịch thành phố trẻ tuổi nhất tỉnh Sơn Nam, để xem anh ta có phải là danh bất hư truyền hay không?

Trần Nguyên Hà gật đầu, nhưng khi đi ra khỏi phòng làm việc của Đoạn Uy Bằng, lúc này Đoạn Uy Bằng ở trong phòng cầm điện thoại gọi đi

- Bí thư Diệp, Vương Tử Quân đã đến

- Uy Bằng, bây giờ trong tỉnh Sơn Nam, tôi cảm thấy trong số đám cán bộ có khả năng liều mạng công tác thì anh là người có năng lực rất mạnh, vì thế cũng đừng nên để cho tổ chức thất vọng

Diệp Hoa Đình nói một câu hai nghĩa trong điện thoại

- Bí thư Diệp cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời thật sự thuyết phục

Đoạn Uy Bằng với giọng điệu thoải mái nhưng nhanh chóng trở nên nghiêm túc

- Tốt, như vậy là tốt

Diệp Hoa Đình nói rồi cúp điện thoại

Đoạn Uy Bằng sờ lên đầu mình, trong mắt lóe lên hào quang. Hắn biết rõ đây là một cơ hội lớn của mình, tất nhiên cơ hội và con đường trải ra trước mặt đều nằm trên người Vương Tử Quân

- Chủ tịch Vương, mời anh ngồi

Khi Vương Tử Quân mỉm cười đi vào trong phòng thì vẻ mặt vị phó bí thư Đoạn Uy Bằng của ủy ban kỷ luật cũng tràn đầy nụ cười. Hắn lúc này thật sự có tâm tư mèo vờn chuột, hắn tin tưởng vào thủ đoạn mạnh mẽ của mình, dù cho Vương Tử Quân có xảo quyệt thế nào, cuối cùng thì tất cả cũng sẽ rõ ràng

- Cám ơn bí thư Đoạn

Vương Tử Quân ngồi xuống bên cạnh Đoạn Uy Bằng rồi dùng giọng hăng hái nói

- Chủ tịch Vương, trước kia hai chúng ta từng công tác trong khu văn phòng tỉnh ủy, thế nhưng lại chưa từng tiếp xúc, thật sự là rất luyến tiếc. Tôi thấy thế này, sau khi việc này chấm dứt, tôi mời anh một bữa cơm nhé?

Đoạn Uy Bằng nở nụ cười cực kỳ chân thành nói

Vương Tử Quân khoát tay áo nói:

- Bí thư Đoạn, như vậy sao được? Nếu như anh mời tôi dùng cơm, như vậy người ta sẽ nói tôi không biết quy củ. Thế này đi, trưa nay tôi sẽ mời anh dùng cơm

- Ôi, chủ tịch Vương, anh vừa đến thì đã là khách lấn chủ rồi. Thế này đi, khi nào tôi đến thành phố Đông Bộ thì anh sẽ làm chủ mời khách, nhưng bây giờ anh đến thành phố Sơn Viên, như vậy cũng đừng tranh chấp với tôi

Đoạn Uy Bằng nói rồi sờ lên đầu:

- Chủ tịch Vương, anh em chúng ta nói chuyện tình cảm trước, sau đó lại đến chuyện chính. Là thế này, hai ngày trước ủy ban kỷ luật và các vị lãnh đạo trong tỉnh đều nhận được một lá thư tố cáo, bên trong có một tấm ảnh có lực ảnh hưởng rất xấu, điều này không khỏi làm cho đám người thích ăn nói lung tung có cơ hội phát huy nói này nọ. Lãnh đạo tỉnh ủy xuất phát từ góc độ bảo vệ cán bộ trẻ tuổi, thế là quyết định tiến hành điều tra sự việc lần này, cần phải trả về sự trong sạch cho anh, không thể để cho kẻ xấu thích làm gì thì làm. Anh Vương, bây giờ anh xem tấm hình này cái đã, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Đoạn Uy Bằng nói rồi đưa tấm hình sang cho Vương Tử Quân. Vương Tử Quân không phải chỉ là một lần được nhìn tấm ảnh này, thế nhưng khi thấy tấm ảnh thì trong mắt hắn lộ ra vẻ nghi ngờ:

- Bí thư Đoạn, tôi cũng từng nghe nói về tấm hình này, nhưng tôi thật sự không thể hiểu nổi, tôi và chị Lộ Giai thế nào lại có một tấm ảnh như vậy

- Chị Lội Giai? Như vậy anh và Trương Lộ Giai có quan hệ rất tốt sao?

Đoạn Uy Bằng thật sự giống như đã chuẩn bị sẵn sàng để đâm vào sườn của Vương Tử Quân, khi Vương Tử Quân vừa mở miệng thì hắn đã nhanh chóng dùng giọng gây sự nói

- Điều này là đương nhiên, tôi và chị Lộ Giai đã quen biết hơn hai mươi năm, khi còn bé tôi đã từng có thời gian ở trong nhà bọn họ một thời gian ngắn

Vương Tử Quân nói rồi đặt tấm ảnh xuống bàn, dùng giọng hồn nhiên như không nói

- Chủ tịch Vương, không ngờ hai người lại là thanh mai trúc mã

Đoạn Uy Bằng vừa nói vừa đi về phía Trần Nguyên Hà:

- Nguyên Hà, Trương Lộ Giai bên kia giải thích thế nào về tấm hình này?

Trần Nguyên Hà hiểu đây là trò lừa gạt của Đoạn Uy Bằng, hắn có chút trầm ngâm rồi khẽ nói:

- Đã khai báo rồi

- Vậy thì tốt

Đoạn Uy Bằng nói rồi cười với Vương Tử Quân:

- Chủ tịch Vương, anh em ta đóng cửa lại nói vài lời trái với nguyên tắc tổ chức, thật ra tôi thấy quan hệ nam nữ cũng không là gì cả. Có câu thế này, người không phong lưu uổng thiếu niên, hơn nữa anh và Trương Lộ Giai là thanh mai trúc mã, cô ấy lại vừa ly hôn, đừng nói là các người không có gì, cho dù có vấn đề thì ngoài chút khiển trách đạo đức thì cũng hoàn toàn có thể hiểu được

- Tôi thấy hay là thế này, anh cũng đừng làm khó tôi nữa, mau sảng khoái nói ra sự việc, cứ nói ra những gì mình nghĩ. Còn kết quả xử lý, chúng ta sẽ cùng nghĩ biện pháp, người sống sao có thể nhịn tiểu mà chết được?

Vương Tử Quân thầm cười lạnh, Trần Nguyên Hà nói một câu hai nghĩa, Đoạn Uy Bằng lại thiếu kiên nhẫn, rõ ràng đang muốn ép mình lên lửa. Có một câu thế này, lời ra khỏi miệng sẽ có chuyện, nếu anh đã thừa nhận, như vậy xử lý thế nào cũng không phải do anh quyết định nữa rồi

- Cám ơn anh Đoạn, để tôi nhớ xem có chuyện gì xảy ra

Vương Tử Quân trầm ngâm, sau đó hắn cầm lấy tấm hình lên xem

Đoạn Uy Bằng cũng không quá hoang mang, nhưng trong lòng lại tràn đầy chờ mong. Hắn thật sự trông mong thái độ tốt đẹp của mình sẽ làm cho Vương Tử Quân mất cảnh giác, tùy tiện thừa nhận, như vậy sẽ không những hoàn thành nhiệm vụ mà Diệp Hoa Đình giao phó, còn có được danh tiếng cán bộ đắc lực

- Hình như tôi đã nhớ ra rồi

Vương Tử Quân cố gắng làm ra vẻ bừng tỉnh

- Sao? Chủ tịch Vương đã nhớ chụp khi nào rồi à?

Đoạn Uy Bằng có chút hưng phấn, hắn từng bước áp sát

- Có gì đó là lạ, biểu hiện của tấm hình này là rất giống, nhưng trên tấm hình này sao lại chỉ có hai người chúng tôi, còn thiếu một người nữa

Vương Tử Quân vỗ bàn dùng giọng điệu chợt hiểu ra nói

Khi Đoạn Uy Bằng đang thăm hỏi Vương Tử Quân, trong một gian phòng khác ở ủy ban kỷ luật, hai nam hai nữ đang nghiêm túc hỏi han và ghi lại những lời nói của Trương Lộ Giai. Bốn người này cũng không quá chú ý như Đoạn Uy Bằng, dù sao thì cấp bậc của Vương Tử Quân cũng đủ áp chế người khác, mà Trương Lộ Giai dù là con gái của Trương Đông Viễn, thế nhưng cũng không phải là Trương Đông Viễn

- Trương Lộ Giai, cô cẩn thận suy nghĩ lại xem chụp tấm hình này khi nào?

Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi đứng trước mặt Trương Lộ Giai, bộ dáng của nàng nhìn có vẻ khá tốt nhưng lúc này thái độ lại cao cao tại thượng, căn bản là cực kỳ cay nghiệt

- Tôi không chụp tấm hình này

Trương Lộ Giai lắc đầu rồi nói

- Trương Lộ Giai, tôi nhắc nhở cô một câu, cô cứ tiếp tục hỏi gì cũng không nói như vậy sẽ giải quyết được vấn đề gì? Xảy ra vấn đề thì trốn tránh sẽ không phải là biện pháp tốt, tốt nhất là cô nên nói thật với tổ chức, như vậy sẽ có lợi cho cả hai người. Cô không nhớ rõ thì có thể nói hai người không chụp tấm hình này sao? Vậy cô trả lời tôi một vấn đề: Cô và Vương Tử Quân rốt cuộc có quan hệ thế nào? Nhìn vào tấm hình này thì rõ ràng thấy hai người có quan hệ rất thân mật

Người phụ nữ cố ý nhấn mạnh ở hai chữ thân mật

- Tôi đã không ít lần nói về quan hệ với Vương Tử Quân, hai nhà chúng tôi có quan hệ với nhau, nếu các người không tin thì có thể đi điều tra, ông nội tôi và ông nội cậu ấy là chiến hữu

- Lại còn cứng miệng, Trương Lộ Giai, cô cho rằng tổ chức dễ lừa gạt vậy sao? Chưa nói những chứng cứ khác của chúng tôi, chỉ dựa vào tấm hình này cũng chưa đủ nói lên vấn đề sao? Vương Tử Quân là người đã có vợ, cô là người đã ly hôn, hai người nếu không có gì, cô sẽ khoác tay anh ta chụp hình thân mật thế này sao?

Người phụ nữ nói đến đây thì dùng giọng trào phúng nói:

- Cô không nói cho tôi biết, dù là ai, chỉ cần là đàn ông thì cô cũng tình nguyện chụp hình như vậy chứ?

Trương Lộ Giai chợt nổi giận, nàng biết mình không nên tức giận, thế nhưng lúc này nàng thật sự nhịn không được. Khi lửa giận bùng lên trong lòng thì bàn tay của nàng cũng không tự giác được phải đưa đến

- Bốp!

Bàn tay Trương Lộ Giai đánh mạnh lên mặt người phụ nữ kia

Một cái tát của Trương Lộ Giai không những làm cho người ghi chép ở bên cạnh phải sợ hãi, ngay cả chíh nàng cũng sợ ngây người. Nàng không ngờ mình nổi giận lại có thể đánh người, hơn nữa còn đánh cực kỳ khí thế như vậy

- Cô...Cô dám đánh người?

Người phụ nữ trung niên chợt khiếp sợ, sau đó nàng thẹn quá hóa giận xông vào hét lên với Trương Lộ Giai. Nàng dù thế nào cũng không ngờ mình hỏi cung lại bị người kia đánh cho một tát

- Cô ăn nói không ra gì, đáng đánh

Trương Lộ Giai nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, nàng trầm giọng nói

- Cô dám đánh tôi, tôi sẽ không để cho cô yên

Người phụ nữ trung niên cũng không phải loại người lương thiện gì, hơn nữa nàng chưa từng nếm qua thiệt thòi ở phương diện này. Bây giờ nàng bị hành động của Trương Lộ Giai làm cho nổi giận, thế là nhanh chóng vung tay bổ nhào về phía Trương Lộ Giai

Ba vị đồng sự ở bên cạnh thấy người phụ nữ trung niên sắp nhào đến Trương Lộ Giai, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau đó lên tiếng khuyên can:

- Đừng ra tay, đừng làm bậy

Nhưng bọn họ dù khuyên nhưng thật sự miệng lưỡi khó thể nào cản được hành động của người khác, một người phụ nữ trong số đó tiến lên giữ lấy bàn tay đang định phản kích của Trương Lộ Giai, cho người phụ nữ trung niên chụp được tóc của nàng

- Cô là loại người không biết xấu hổ, dám kiêu ngạo như vậy, bà không đánh chết mày không được

Người phụ nữ trung niên vừa nói vừa vung một tát lên mặt Trương Lộ Giai

- Bốp!

Đánh nhau vốn không phải là thế mạnh của Trương Lộ Giai, hơn nữa người phụ nữ trung niên còn được người ta giúp đỡ, thế cho nên khi Trương Lộ Giai đưa mắt lên nhìn, bàn tay của người phụ nữ trung niên đã đánh mạnh lên mặt nàng

Một cái tát vang dội căn bản cũng không làm cho người phụ nữ trung niên thật sự giải hận, nàng vừa giữ lấy tóc của Trương Lộ Giai vừa chửi ầm lên:

- Con đê tiện, quyến rũ đàn ông mà vẫn còn lắm mồm, tôi nói cho mà biết, hôm nay cô nói thì được, không nói cũng phải nói, đừng tưởng rằng thân mật với chủ tịch thành phố thì ngon lắm. Chủ tịch thành phố thì sao? Hai người làm ra chuyện không ra gì, như vậy cả hai sẽ bị đưa ra pháp luật mà thôi

- Bốp!

- Cô đánh tôi đi, tôi nói cho cô biết, loại khốn kiếp không ra gì như cô hèn gì bị chồng bỏ, hì hì, lại còn thông đồng với người khác, đúng là có bản lĩnh

Lại một cái tát lên mặt Trương Lộ Giai, lúc này người phụ nữ trung niên thật sự giống như sư tử cái nổi giận, nàng vẫn giữ chặt lấy tóc của Trương Lộ Giai:

- Khóc, khóc cái gì? Không phải cứng rắn lắm sao? Tôi nói cho cô biết, loại đên tiện như cô có phải mỗi lần đi theo đàn ông đều chụp ảnh lại không? Nếu như không phải, vậy thì thành thật nói rõ quan hệ với Vương Tử Quân, rốt cuộc hai bên có quan hệ gì

- Cô cũng muốn hỏi xem có quan hệ gì sao?

Một giọng nói lạnh lẽo từ bên ngoài truyền vào

- Tất nhiên đó là quan hệ gian phu dâm phụ

Người phụ nữ trung niên thật sự rất kích động, thế là cũng không nghĩ gì mà lớn tiếng nói

- Ầm!

Khi người phụ nữ trung niên vừa lên tiếng thì cửa phòng thẩm vấn bị đá văng, Vương Tử Quân đi vào với vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng. Hắn nhìn thấy người phụ nữ trung niên chụp lấy tóc của Trương Lộ Giai, thế là vẻ mặt chợt bừng bừng lửa giận

- Chủ tịch Vương, chuyện này..

Trên trán của Đoạn Uy Bằng đi theo phía sau đã vã đầy mồ hôi, hắn còn chưa kịp giải thích thì Vương Tử Quân đã tiến lên tung một tát

Chuyện phát sinh tiếp theo thật sự là ai cũng cảm thấy khó tưởng, người phụ nữ trung niên bị Vương Tử Quân cho một tát thì chạy trốn vào góc phòng, dùng ánh mắt khiếp đảm nhìn Vương Tử Quân đang phóng đến

- Bốp!

Một cái tát giòn tan vang lên, cái tát đập mạnh lên mặt mặt người phụ nữ trung niên, người này còn chưa kịp phản ứng thì Vương Tử Quân đã tung một đá. Một đá này hắn căn bản không keo kiệt sức lực của mình, hắn đạp cho người phụ nữ trung niên kia bổ nhào xuống đất

Tình cảnh xảy ra trước mắt thật sự nằm ngoài dự đoán của đám người Đoạn Uy Bằng, những người khác cũng nghẹn họng nhìn trân trối, người phụ nữ trung niên lại càng gào thét giống như heo chọc tiết

Khu văn phòng ủy ban kỷ luật tỉnh ủy trước nay rất bình tĩnh, bây giờ bị tiếng thét thảm thiết phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, thế là người từ bốn phương tám hướng chạy đến xem xét, khi thấy người phụ nữ trung niên nằm trên mặt đất kêu thét, có không ít người nở nụ cười hả hê

Nhưng trong đám cán bộ có không ít người lấy vinh dự đơn vị làm trọng, bọn họ lớn tiếng nói:

- Đây là người ở đâu vậy? Dám dương oai ở đây sao? Mau đi gọi cảnh vệ, bắt hắn lại

- Đúng, dám đánh người ở chỗ này, thật sự không ra gì

- Hình như người ra tay chính là Vương Tử Quân..

Vì Vương Tử Quân đã từng có thời gian công tác ở tỉnh đoàn, thế cho nên cũng có nhiều người ở ủy ban kỷ luật biết mặt hắn. Sau khi có người lên tiếng xác nhận thân phận của người ra tay, âm thanh gào thét vừa rồi cũng yên tĩnh trở lại

Là một chủ tịch thành phố đánh người, nhưng chủ tịch thành phố thì thế nào? Ủy ban kỷ luật là cơ quan giám sát cán bộ, có nhân vật nào mà bọn họ chưa từng gặp qua?

Khi mọi người đang nghị luận ồn ào, Đoạn Uy Bằng đang ngây người vì những sự việc xảy ra trước mắt cũng nhanh chóng khôi phục lại khí thế của một vị lãnh đạo ủy ban kỷ luật, hắn xanh mặt nói:

- Chủ tịch Vương, anh còn tố chất kỷ luật không? Anh là một cán bộ đảng viên, dám đứng đây đánh người, anh phải chịu trách nhiệm về hành vi cực đoan của mình, tôi sẽ báo cáo với tỉnh ủy và bí thư Diệp

Vương Tử Quân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Đoạn Uy Bằng, sau đó dùng giọng gay gắt không kém nói:

- Bí thư Đoạn, tôi có hành vi gì thì tự mình biết, nhưng các anh có hành vi gì? Các anh dám nói ra cho tôi biết không? Chị Lộ Giai đến đây tiếp nhận thăm hỏi, cũng không phải là phạm nhân của các người. Mặt khác, bí thư Đoạn, vừa rồi người phụ nữ này nói nhất định thẩm tra xem tôi và chị Lộ Giai có quan hệ gian hpu dâm phụ, như vậy rất tốt, không ngờ trước khi phá án thì ủy ban kỷ luật đã định tính sẵn sự việc. Tôi bây giờ thật sự muốn hỏi một câu, tình huống kết luận trước khi điều tra thế này là ý kiến của anh, hay là của bí thư Diệp?

Đoạn Uy Bằng bị Vương Tử Quân nắm chặt lấy cán dao, gương mặt trước nay luôn treo nụ cười cuối cùng cũng không nhịn được, thế là mặt đỏ tía tai, cực kỳ khó chịu. Bọn họ lấy kết quả điều tra trả lại sự trong sạch cho Vương Tử Quân làm cờ hiệu cho vụ án lần này, hơn nữa đã được lãnh đạo tỉnh ủy tán thành, không ngờ lại không được như mong muốn, vì một người phụ nữ kích động mà làm kế hoạch rối loạn, nếu như sự việc này chọc đến lãnh đạo tỉnh ủy, có lẽ sẽ khó thể nào xong việc được

- Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy cục diện này nhất định là hiểu lầm, Cao Tinh Hồng là vừa rồi không khống chế được tâm tình, thế cho nên mới nói sai lời

- Không khống chế được tâm tình? Hừ, lý do quá miễn cưỡng. Nhưng này bí thư Đoạn, tùy anh giải thích thế nào cũng được

Vương Tử Quân nói rồi kéo tay Vương Tử Quân nói:

- Chị Lộ Giai, chúng ta đi thôi

- Cô ấy không thể đi được, còn chưa làm xong bản ghi chép

Một người phụ nữ đứng bên cạnh người phụ nữ trung niên chợt dùng giọng gấp gáp nói

- Các người đã định tính sự việc, còn hỏi cái gì nữa? Còn nữa, bí thư Đoạn, tôi sẽ cho người đưa tấm ảnh đến, tôi cũng nói thẳng, tôi không bỏ qua chuyện này đâu

Vương Tử Quân nói rồi cất bước đi ra ngoài

- Đưa điện thoại di động cho tôi

Trương Lộ Giai nãy giờ luôn cúi đầu, nàng chợt ngẩng đầu lớn tiếng nói với Vương Tử Quân

Vương Tử Quân chợt sững sờ, hắn còn chưa kịp phản ứng thì Trương Lộ Giai đã tiến lên giật lấy điện thoại trong túi áo của hắn, sau đó nàng bấm số và khóc lớn nói:

- Ông nội, cháu bị người ta đánh..

Vương Tử Quân nhìn Trương Lộ Giai gọi điện thoại, lúc này đầu óc cũng tỉnh táo lại. Hắn tuy có kế hoạch thế nhưng lại không ngờ sự việc tiến triển đến nước này. Hắn thầm nghĩ, biết đâu đây gọi là người tính không bằng trời tính

- Tử Quân, các người về đi

Khi Vương Tử Quân đang cực kỳ cảm khái thì Trương Lộ Giai đưa điện thoại đến, đầu dây bên kia vang lên giọng nói đông cứng của Trương lão gia tử, giọng điệu này làm cho hắn phải run lên

Trương lão gia tử nổi giận, hơn nữa sẽ là nổi giận sấm sét

Vương Tử Quân rất muốn nói vài câu thế nhưng Trương lão gia tử ở bên kia đã cắt điện thoại, Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Đoạn Uy Bằng, sau đó khẽ nói với Trương Lộ Giai:

- Chị Lộ Giai, chúng ta đi thôi

Đoạn Uy Bằng biết rõ lúc này mình không thể không mở miệng, hắn vung tay cản lại:

- Chủ tịch Vương, anh là một chủ tịch thành phố, là cán bộ lãnh đạo, anh càng phải là người phục tùng kỷ luật tổ chức, tôi tin tưởng anh sẽ không làm cho chúng tôi khó xử

- Tôi sẽ cho các anh khó xử, bí thư Đoạn, nếu như anh cảm thấy tôi có tội, vậy cứ báo cáo lên rồi cho ra quyết định song quy với tôi, tôi sẽ ở lại chỗ này. Nếu không, xin thứ lỗi là tôi không rảnh rỗi ở lại nơi này để các anh tùy ý đổi trắng thay đen

Vương Tử Quân nói rồi bỏ qua cánh tay của Đoạn Uy Bằng, hắn đi như bay về phía chiếc xe Audi dựng dưới lầu khu văn phòng ủy ban kỷ luật

- Bí thư Đoạn, cho đôi gian phu dâm phụ kia đi như vậy sao?

Lúc này người phụ nữ trung niên tên là Cao Tinh Hồng cảm thấy cực kỳ nhục nhã, nàng nhìn thấy hai người Vương Tử Quân bỏ đi, thế là vùng lên lớn tiếng nói với Đoạn Uy Bằng

Đoạn Uy Bằng lúc này hận không thể tiến lên băng kín miệng Cao Tinh Hồng, người phụ nữ này rõ ràng là làm hư việc nhiều hơn thành công, thật sự là không ra thể thống gì. Đây là thời điểm nào rồi mà còn nói như vậy? Đoạn Uy Bằng nhìn chằm chằm vào Cao Tinh Hồng, hắn thầm cảm thấy Vương Tử Quân căn bản là đánh con đàn bà này quá nhẹ

- Cô ăn nói kiểu gì vậy? Cô nói mà không biết nghĩ sao?

Đoạn Uy Bằng nói, sau đó quay đầu nhìn về phía hai người Vương Tử Quân đang ở bên cạnh chiếc xe Audi, hắn nói:

- Tất cả giải tán, những người tham gia quá trình thăm hỏi lần này tập trung ở phòng làm việc của tôi

Đoạn Uy Bằng quay lại phòng làm việc của mình với vẻ mặt cực kỳ khó coi, chuyện này cuối cùng có kết luận gì thì quá trình của nó cũng cực kỳ không thoải mái. Một kết quả như vậy xảy ra thì bí thư Diệp sao có thể thỏa mãn cho được?

Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Đoạn Uy Bằng nhìn thoáng qua Trần Nguyên Hà ở bên cạnh mình rồi nói:

- Nguyên Hà, anh nói xem, sao sự việc lại đến nước này?

Trần Nguyên Hà trong lòng thầm nghĩ, đó không phải là yêu cầu của anh sao? Nếu không phải từ lúc đầu anh đã tiếp nhận chỉ thị tinh thần của bí thư Diệp, trực tiếp định tính sự việc của hai người Vương Tử Quân, thì sao lại xuất hiện tình huống này?

Nhưng Trần Nguyên Hà cũng chỉ nghĩ như vậy mà thôi, hắn cũng sẽ không nói ra như vậy, dù sao hắn cũng còn tiếp tục công tác ở ủy ban kỷ luật tỉnh ủy. Nhưng hắn cảm thấy sự việc lần này thật sự không xong, chỉ sợ Vương Tử Quân chẳng bao giờ bỏ qua

- Bí thư Đoạn, tôi cảm thấy tình hình vượt ra khỏi dự đoán của chúng ta, tốt nhất là nên nhanh chóng báo cáo cho bí thư Diệp, sự việc không nhỏ

- Nguyên Hà, anh nói đúng, tôi cảm thấy cần phải báo cáo với bí thư Diệp, như thế này đi, hai người chúng ta sẽ là một khối thống nhất, đến phòng làm việc của bí thư Diệp cũng có thể thuận tiện giúp đỡ lẫn nhau

Đoạn Uy Bằng trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói

"Cáo già!"

Trần Nguyên Hà nào không hiểu rõ trò cùng đi báo cáo của Đoạn Uy Bằng, nói đơn giản chính là đi chịu tiếng xấu cho người khác. Hắn nhìn cái đầu trụi lủi của Đoạn Uy Bằng, hắn càng nghi ngờ người này cho mình tham gia thực chất đã tính toán rõ ràng rồi, lúc cần thiết sẽ kéo mình theo

Khi hai người tìm báo cáo với Diệp Hoa Đình, lúc này Diệp Hoa Đình cũng không có mặt trong phòng làm việc, thế là hai người bọn họ liên lạc với Tiết Tự Lập, cuối cùng mới thấy Diệp Hoa Đình từ bên ngoài quay về. Diệp Hoa Đình nghe hai người Đoạn Uy Bằng báo cáo thì vẻ mặt trầm xuống, hắn hít vào một hơi thật sâu nói:

- Anh nói là Trương Lộ Giai ra tay trước?

- Đúng vậy

Đoạn Uy Bằng dùng giọng khẳng định nói:

- Lúc đó có nhiều đồng chí ở trong phòng, cũng có thể chứng minh Trương Lộ Giai đánh người

- Hừ, dám đánh nhan viên phá án của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, thật sự là phản rồi

Diệp Hoa Đình đập mạnh điếu thuốc lên gạt tàn, sau đó nói tiếp:

- Vương Tử Quân cũng đánh người, thật sự quá đáng cười, đường đường là một chủ tịch thành phố lại có tố chất như vậy sao?

Đoạn Uy Bằng không nói gì nhưng trong lòng lại tràn đầy vui mừng, Diệp Hoa Đình nổi giận, như vậy lấy lại danh dự sẽ dễ hơn. Nếu không sự việc vừa xảy ra với Cao Tinh Hồng, với Đoạn Uy Bằng hắn sẽ trở thành trò cười cho khu văn phòng tỉnh ủy

Trần Nguyên Hà lúc này cũng thật sự lo lắng cho Vương Tử Quân, dù sao sự việc lần này cũng không nhỏ, nếu nắm chắc thì Vương Tử Quân thật sự khó chịu nổi, dù sao thì hành động đánh người của hắn ở ủy ban kỷ luật tỉnh ủy cũng là lỗ mãng

Khi Đoạn Uy Bằng báo cáo công tác cho Diệp Hoa Đình, Trần Nguyên Hà luôn tỏ ra kính cẩn lắng nghe. Trong quá trình này tuy Đoạn Uy Bằng đã bỏ sót lời giải thích của Vương Tử Quân về tấm hình, thế nhưng hắn cũng trầm mặc không lên tiếng

- Uy Bằng, Vương Tử Quân không phải nói chúng ta cho ra quyết định song quy với anh ta sao? Anh đưa đồng chí Cao Tinh Hồng đến gặp bí thư Nhiếp, nói rõ sự việc với bí thư Nhiếp, sau đó tranh thủ xin sự trợ giúp của tỉnh ủy

Diệp Hoa Đình có chút trầm ngâm, sau đó hắn quay sang phân phó Đoạn Uy Bằng ở bên cạnh

- Vâng, bí thư Diệp

Đoạn Uy Bằng đã sớm có chuẩn bị với lời phân phó của Diệp Hoa Đình, thế là Diệp Hoa Đình vừa dứt lời thì đám nhân viên Diệp Hoa Đình cũng đã đi đến phòng làm việc của bí thư Diệp Hoa Đình

- Bí thư Diệp, mong anh làm chủ cho, Vương Tử Quân và Trương Lộ Giai căn bản không coi chúng ta ra gì, vừa chửi mắng vừa đánh người, nếu như ngay cả vấn đề an toàn của nhân viên phá án cung không được đảm bảo, sau này ủy ban kỷ luật tỉnh ủy sẽ công tác thế nào?

Cao Tinh Hồng thấy mặt Diệp Hoa Đình thì lớn tiếng nói

Diệp Hoa Đình nhìn người phụ nữ bốn mươi trước mặt, vẻ mặt không khỏi có chút run rẩy. Nhưng người phụ nữ này thật sự còn có tác dụng với mình, thế nên hắn miễn cưỡng nói:

- Tinh Hồng, tôi biết rõ cô gặp uất ức, chuyện này cô cứ yên tâm, tỉnh ủy và ủy ban kỷ luật sẽ cho cô một câu trả lời rõ ràng

- Cám ơn bí thư Diệp, có những lời này của ngài thì Cao Tinh Hồng tôi dù chịu uất ức lớn cũng đáng. Chúng tôi cố gắng công tác vì cái gì? Không phải vì một lời khẳng định của lãnh đạo sao? Chúng tôi gặp uất ức có lãnh đạo đứng ra làm chỗ dựa, như vậy cũng cảm thấy quá mỹ mãn rồi

Những lời nói của Cao Tinh Hồng làm cho Diệp Hoa Đình cực kỳ thỏa mãn, hắn khẽ gật đầu, sau đó vung tay lên:

- Đồng chí Tinh Hồng, cô nói rất đúng. Tôi hy vọng cô có thể cứng rắn mạnh mẽ trước khó khăn, không dễ dàng gục ngã, nhất định phải điều tra đến cùng. Mặt khác tôi còn muốn cô tiếp tục lớn gan phá án, nếu như có gì xảy ra, tôi và ủy ban kỷ luật sẽ làm chủ cho cô

Đoạn Uy Bằng thầm cảm thấy thủ đoạn của Cao Tinh Hồng là rất tốt, thế nhưng biển hiện của hắn chính là cố gắng giúp đỡ bí thư và đồng chí Cao Tinh Hồng

Diệp Hoa Đình nghe những lời tán dương của Đoạn Uy Bằng thì càng tỏ ra vui vẻ, nhưng hắn cũng khong vì vậy mà trì hoãn, sau khi nói vài câu với Cao Tinh Hồng thì đưa nhóm người Cao Tinh Hồng và Đoạn Uy Bằng đi về phía khu văn phòng tỉnh ủy

Cửa phòng làm việc của bí thư Nhiếp Hạ Quân đóng lại rất chặt, Diệp Hoa Đình nhìn về phía đám người chờ bên ngoài, sau đó khẽ gật đầu hỏi thư ký của Nhiếp Hạ Quân đang đi vào trong:

- Bí thư Nhiếp đang tiếp khách sao?

- Đúng vậy, bí thư Diệp, nếu không tôi thông báo cho ngài một tiếng nhé?

Thư ký của Nhiếp Hạ Quân rất khách khí với Diệp Hoa Đình

- Không cần, cứ chờ chút

Diệp Hoa Đình có chút trầm ngâm, khi hắn ngồi xuống phòng thư ký của Nhiếp Hạ Quân thì Đoạn Uy Bằng và Cao Tinh Hồng chỉ có thể lẳng lặng đứng chờ bên ngoài

Diệp Hoa Đình nói chuyện với thư ký của Nhiếp Hạ Quân được hai phút thì đứng lên đi qua đi lại trong phòng. Ôi, Nhiếp Hạ Quân nào có bao giờ rảnh rỗi chứ? Đúng lúc hắn đang đứng ngồi không yên thì cửa lớn mở ra

Truyện convert hay : Long Văn Chiến Thần

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio