Học tập tinh thần chỉ thị của Hào Nhất Phong, khoảnh khắc này Vương Tử Quân chợt hiểu ý tứ của Đổng Quốc Khánh:
- Cũng nên học tập một chút.
Thái Nguyên Thương nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân mà vẻ mặt biến đổi, cũng không có quá nhiều chuyện. Dù sao thì Thái Nguyên Thương cũng thấy không có biện pháp nào để đối phó cho tốt. Học tập tinh thần chỉ thị của lãnh đạo vốn chính là một công tác quan trọng của ban ngành hạ cấp.
Còn sự việc này có ẩn giấu thứ gì, dù Thái Nguyên Thương lòng dạ biết rõ nhưng căn bản không thích hợp nói ra.
Khi Vương Tử Quân đi vào phòng họp, các vị thường ủy thị ủy và phó chủ tịch thành phố cũng đang chờ sẵn ở phòng hội nghị. Khi hắn đi vào trong thì nhóm người Chúc Vu Bình, Triệu Quốc Lương, Lữ Hạ Cường đều khẽ gật đầu. Nhóm La Kiến Cường và Bành Quang Binh tuy vẫn nở nụ cười nhìn về phía hắn, thế nhưng hắn vẫn có thể nhìn vào ánh mắt vui vẻ của bọn họ để thấy được vài thứ gì đó.
Đổng Quốc Khánh đến muộn hơn Vương Tử Quân khoảng nửa phút, hắn mặc một chiếc áo khoác rộng, gương mặt như hoa cỏ mùa xuân. Hắn ngồi xuống vị trí của mình, sau đó nhấp một hớp trà rồi cười nói:
- Thưa các đồng chí, hôm nay tôi triệu tập mọi người chính là muốn nghiên cứu một vấn đề, đó là tổ chức xâm nhập họp tập tinh thần lý luận "một đuổi hai vượt" của bí thư Hào Nhất Phong, kết hợp với tình hình thực tế ở thành phố Đông Bộ, dùng tinh thần chỉ thị của bí thư để đẩy mạnh phát triển kinh tế thành phố Đông Bộ.
- Hôm trước tôi đến báo cáo công tác cho bí thư Hào Nhất Phong, bí thư Hào đã rất coi trọng công tác của thành phố Đông Bộ chúng ta. Anh ấy nói thành phố Đông Bộ tuy phát triển kinh tế rất mạnh mẽ thế nhưng ở những phương diện khác vẫn có tồn tại chút tì vết, vẫn còn tồn tại nhiều vấn đề trên nhiều phương diện.
- Bây giờ phát triển kinh tế không tiến thì lùi, thành phố Đông Bộ chúng ta nếu muốn tiếp tục nằm trong danh sách đứng đầu tỉnh Sơn Nam thì không nên ngủ say trên chiến thắng, cần phải có những ý nghĩ to tát hơn, tìm về hạng mục lớn hơn, dùng hạng mục để kéo tất cả các phương diện khác cùng hoạt động theo.
Đổng Quốc Khánh nói đến đây thì khẽ đưa mắt nhìn khắp bốn phía, ánh mắt lướt qua gương mặt các vị thường ủy thị ủy, sau đó chợt nở nụ cười đắc ý.
Đổng Quốc Khánh lúc này tích cực dựa vào bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong, sự giúp đỡ của bí thư Hào là một thanh kiêm sắc mà đám thường ủy thị ủy nơi đây không dám coi thường, vào thời điểm quyết định nếu như Đổng Quốc Khánh có thể theo kịp tiến độ của lãnh đạo, như vậy hắn sẽ nắm trong tay con đường tắt để phát triển mạnh mẽ trong quan trường. Chỉ cần hắn có thể nắm chặt thanh kiếm sắc này, hắn tin chắc đám người đang dựa vào Vương Tử Quân phải quay sang dựa vào mình.
Hào Nhất Phong nâng ly nước lên nhấp một ngụm, sau đó hắn nói tiếp: tại
- Thưa các đồng chí, bí thư Hào Nhất Phong mỗi ngày đều bận rộn tối mắt, toàn tỉnh có nhiều vấn đề và sự việc cần bí thư Hào giải quyết, nhưng anh ấy vẫn chú ý đến sự phát triển của thành phố Đông Bộ chúng ta. Điều này làm tôi thấy rất cảm động, đồng thời cũng nhận rõ trọng trách gian khổ trên người mình.
- Nhưng dù là nhiệm vụ gian khổ thì ban ngành thành phố Đông Bộ chúng ta cũng sẽ không lùi bước. Khi đó tôi đã biểu thị thái độ của mình với bí thư Hào Nhất Phong, đó chính là thành phố Đông Bộ sẽ kiên quyết chứng thực tinh thần chỉ thị của tỉnh ủy, sẽ tìm hạng mục lớn, sẽ cố gắng để thành phố Đông Bộ cho ra những cống hiến lớn với sự nghiệp phát triển kinh tế tỉnh Sơn Nam.
- Thật sự là gánh nặng đường xa, thưa các đồng chí, thành phố Đông Bộ chúng ta tuy lấy được thành phố cao thế nhưng vẫn còn kém so với yêu cầu của các vị lãnh đạo tỉnh. Nếu chúng ta đền bù chênh lệch này thì nhất định phải ra sức cố gắng và trả giá lớn hơn, chăm chú học tập tinh thần chỉ thị của bí thư Hào, khuếch trương mở rộng ý nghĩ, tìm hạng mục lớn, dùng hạng mục để đẩy mạnh phát triển toàn diện kinh tế.
Hội nghị lần này Đổng Quốc Khánh không ít lần cường điệu về vấn đề học tập tinh thần chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong, nhưng điều chủ yếu nhất chính là hắn muốn phô bày mối quan hệ thân mật của mình cho tất cả đám thường ủy thị ủy có mặt ở chỗ này biết rõ ràng.
Vẻ mặt đám thường ủy thị ủy mà trước nay căn bản chưa quyết định sẽ nghiêng về phía Vương Tử Quân hay Đổng Quốc Khánh chợt biến đổi khá lớn trong hội nghị lần này. Đặc biệt là Hạ Nham Châu mà gần đây luôn dựa vào Vương Tử Quân, hắn liên tục dùng ánh măt lấp lánh nhìn về phía Vương Tử Quân và Đổng Quốc Khánh.
Vương Tử Quân vẫn bất động ngồi ở phía bên kia, hắn dù đang cười nhưng lại cảm nhận được áp lực vô hình mà Đổng Quốc Khánh mang đến. Là người trong quan trường, nếu như không có người tuyến trên bao phủ thì sẽ là một tín hiệu nguy hiểm. Nếu như lãnh đạo đứng đầu ở tuyến trên lại bao phủ đối thủ của anh, cuộc sống của anh sẽ thật sự rất khổ sở.
Đổng Quốc Khánh là kẻ lão luyện quan trường, phương pháp của hắn tuy đơn giản nhưng lại có tác dụng không nhỏ. Bây giờ hắn dựa vào mối quan hệ với Hào Nhất Phong để cố gắng biến nó thành lực lượng của mình trong thành phố Đông Bộ.
- Chủ tịch Vương, kinh tế luôn là trọng điểm công tác của khối chính quyền thành phố, anh có gì muốn nói với lời yêu cầu của bí thư Hào Nhất Phong hay không?
Đổng Quốc Khánh thấy Vương Tử Quân trầm ngâm thì trầm giọng hỏi.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Bí thư Đổng vừa rồi nói rất hay, tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của bí thư Đổng. Sau này trong công tác thì chúng tôi nhất định sẽ chứng thực tinh thần chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong, cố gắng xúc tiến kinh tế thành phố Đông Bộ tiến lên một bước mới.
Tuy thật lòng thì Vương Tử Quân không muốn nói những lời thế này, nhưng dưới tình huống hiện tại thì hắn không thể nói gì khác hơn. Hào Nhất Phong dù sao cũng là bí thư tỉnh ủy, Vương Tử Quân dù không quan tâm thế nhưng ở trong trường hợp công chúng thế này cũng phải ra sức giữ gìn hình tượng của lãnh đạo tỉnh ủy.
Sau khi Vương Tử Quân nói xong thì Đổng Quốc Khánh lại nói ra vài yêu cầu, tuy lời lẽ tầm thường nhưng thư ký hội nghị lại ghi chép rất chăm chú.
Sau khi đi ra khỏi phòng họp thì Vương Tử Quân chợt ý thức được đây cũng không phải hiện tượng gì tốt. Bây giờ Đổng Quốc Khánh đang dựa vào ngọn gió đông của Hào Nhất Phong, đang cố gắng phát động tấn công với mình.
Lúc này Vương Tử Quân có nên để lộ bài tẩy của mình là chủ tịch Thạch Kiên Quân ra hay không? Bây giờ Thạch Kiên Quân có thật sự đủ sức để chống lại một vị bí thư tỉnh ủy có lực ảnh hưởng tuyệt đối ở tỉnh Sơn Nam hay không?
Vương Tử Quân tự định giá khả năng đối kháng giữa quyền chủ tịch Thạch Kiên Quân và bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong, vì mãi suy nghĩ mà hắn chợt phát hiện mình đã đi về đến phòng làm việc. Khi hắn vừa đi vào phòng chưa được bao lâu, đám người Tôn Quốc Lĩnh và Lữ Hạ Cường cũng nhanh chóng đi theo.
Khu văn phòng khối chính quyền thành phố và khu văn phòng thị ủy cách nhau không quá xa, đôi khi nhìn qua cửa kính là có thể thấy được tình huống bên kia. Khi nhóm người Tôn Quốc Lĩnh đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân, Đổng Quốc Khánh thông qua cửa kính mà thấy rất rõ ràng.
Truyện convert hay : Xuyên Nhanh: Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Xứng Mau Lui Tán!