Bí Thư Trùng Sinh

chương 637: có người thì có giang hồ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vương Tử Quân nhìn đội ngũ vài trăm người mà có hơi nhíu mày, Vu Thế Tiến đi ở phía sau lại giống như cảm nhận được chủ tịch thành phố đang mất hứng, hắn vội vàng giải thích:

- Chủ tịch Vương, nghi thức thông xe đều do công ty Tây Hưng phụ trách, bọn họ xem nghi thức thông xe lần này là một chuyện vui lớn.

Vương Tử Quân cười cười không nói gì, lúc này Tào Kiến Thư đại biểu của công ty xây dựng Tây Hưng đã tươi cười tiến lên nghênh đón, bên cạnh hắn không phải là tiểu thư Đỗ Ức Lăng như mọi ngày, lại là một người đàn ông trung niên với gương mặt cực kỳ nghiêm túc.

- Chào chú Cát.

Tào Kiến Thư liếc mắt nhìn thấy Vương Tử Quân, sau đó hắn nhanh chóng tiến lên trước mặt Cát Chấn Điền rồi lớn tiếng nói.

Cát Chấn Điền đầu tiên là sững sốt một giây với cách xưng hô của Tào Kiến Thư, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười hiền lành nói:

- Kiến Thư, chúng ta đã nhiều năm không gặp, không ngờ tiểu tử cậu đã đảm nhiệm trọng trách của một giám đốc công ty, đúng là tuổi trẻ tài cao.

Tào Kiến Thư cười cười nói:

- Cái gì mà giám đốc, chỉ là lăn lộn kiếm miếng cơm mà thôi, chú cũng đừng khen ngợi cháu như vậy. Cháu thật sự cảm thấy hai chân nặng như chì, thế nhưng chú khen ngợi như vậy cũng không khỏi làm cháu sinh ra cảm giác lâng lâng muốn bay lên.

Tào Kiến Thư bắt tay với Cát Chấn Điền, sau đó hắn cười hì hì vươn tay với Vương Tử Quân:

- Chủ tịch Vương, công ty cầu đường chúng tôi xin miếng cơm trên địa bàn của anh, sau này kính mong chủ tịch Vương quan tâm nhiều hơn.

Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Tào Kiến Thư, hắn khẽ cười nói:

- Giám đốc Tào đầu tư xây dựng ở thành phố Đông Bộ chúng tôi, tất nhiên chúng tôi sẽ hoan nghênh nhiệt liệt.

Hai người khẽ bắt tay nhau, gương mặt vui tươi hớn hở giống như chỉ hận gặp mặt quá muộn.

- Chú Cát, cháu giới thiệu cho chú hai vị chuyên gia, chính là hai ngôi sao sáng trên bầu trời xây dựng cầu đường trong nước chúng ta. Công ty Tây Hưng chúng cháu sở dĩ có được thành tích như hôm nay, thật sự không thể nào tách rời sự giúp đỡ nhiệt tình của bọn họ.

Tào Kiến Thư chỉ về phía hai người đàn ông hơn năm mươi tuổi sau lưng, sau đó cười nói.

Hai người đàn ông nghe thấy Tào Kiến Thư giới thiệu về mình thì nhanh chóng tiến lên hai bước, nhưng khi người đàn ông đứng trước một bước chân khẽ quay đầu lại nhìn, người đàn ông phía sau nhanh chóng dừng bước. Text được lấy tại

Vương Tử Quân nhìn động tác không đồng nhất của hai người đàn ông trước mắt, trong lòng không khỏi xuất hiện một cảm xúc khác lạ. Xem ra dù ở bất kỳ lĩnh vực gì, chỉ cần có người là có giang hồ.

- Chú Cát, đây là giáo sư Liễu Sinh, là chuyên gia nổi tiếng của hiệp hội xây dựng cầu đường trong nước, là một người có quyền uy rất lớn trên phương diện xây dựng cầu đường, chính là một cố vấn của công ty Tây Hưng chúng cháu.

Tào Kiến Thư xem như hồn nhiên không thấy hành động của hai vị chuyên gia, hắn chỉ về phía người đàn ông có hơi hói đầu ở phía trước rồi giới thiệu cho Cát Chấn Điền.

Cát Chấn Điền vươn tay nói:

- Giáo sư Liễu, tôi đã nghe qua đại danh của ngài, trước nay ngài từng tham dự nhiều hội thảo trọng điểm của quốc gia, sau này mong giáo sư chỉ bảo nhiều hơn trong công tác xây dựng cầu đường của tỉnh Sơn Nam.

Liễu Sinh vội vàng duỗi hai tay ra đón chào, hắn cùng bắt tay với Cát Chấn Điền, lại cười nói:

- Chủ tịch Cát quá khách khí rồi, chỉ cần quý tỉnh có gì cần, tại hạ nhất định sẽ tận lực giúp đỡ.

Sau khi giới thiệu xong giáo sư Liễu Sinh, Tào Kiến Thư lại giới thiệu người đàn ông còn lại. Người này cao hơn Liễu Sinh một chút, cũng mập hơn một chút, thế nhưng danh tiếng lại kém hơn, cũng là một chuyên gia cầu đường trong nước, tên là Triệu Nhất Bình.

Nhìn Cát Chấn Điền nói chuyện vui vẻ với hai người Liễu Sinh, Vương Tử Quân chợt sinh ra cảm giác rét run. Hắn biết rõ tất cả mọi thứ ngày hôm nay đều là vì một mục đích, chính là muốn thông qua nghi thức này để thúc đẩy vấn đề kiểm tra chất lượng con đường Trần Vũ đi qua huyện Cảnh Tùng, xem như mai táng vấn đề kiểm tra chất lượng trong bầu không khí vui vẻ.

Người ta có kịch bản tốt, có diễn viên giỏi, còn có một số lượng khán giả rất đông, tất cả được chuẩn bị rất tỉ mỉ, tất nhiên sẽ được tiến hành cực kỳ thuận lợi.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, bí thư huyện ủy Vu Thế Tiến là người chủ trì hội nghị, hắn tuyến bố lễ thông xe chính thức bắt đầu. Một người ngồi bên cạnh bí thư Vu Thế Tiến bắt đầu dùng tiếng bản địa của huyện Cảnh Tùng để thông báo cho nhân dân nhiệt liệt hoan nghênh phó chủ tịch tỉnh Cát Chấn Điền, giám đốc sở giao thông công chánh Trần Diệu Thăng và chủ tịch Vương, đồng thời cũng tỏ ra cảm tạ công ty cầu đường Tây Hưng đã thi công con đường Trần Vũ qua huyện Cảnh Tùng.

Vu Thế Tiến nói không nhiều thế nhưng rất dõng dạc và khí phách, chỉ cần vài câu đã đưa nghi thức thông xe tiến lên tầm cao mới.

Người đại biểu cho công trình không phải là Tào Kiến Thư, lại là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, tình huống người này tiến lên phát biểu cũng đã được sắp xếp sẵn rất tốt. Vương Tử Quân lần đầu tiên thấy mặt người này, nhưng khi nghe Vu Thế Tiến giới thiệu người này chính là tổng giám đốc pháp nhân của công ty Tây Hưng, Vương Tử Quân chợt nhìn về phía Tào Kiến Thư theo bản năng.

Tào Kiến Thư kia thật sự là một kẻ có đầu óc, tuy đối phương là giám đốc pháp nhân nhưng thực tế chẳng khác gì con rối. Lấy con rối ra để miêu tả về vị giám đốc kia là cực kỳ phù hợp, vì có chuyện gì xảy ra thì hắn ta sẽ chính là người đứng ra chịu tội thay.

Vương Tử Quân căn bản cảm thấy thủ đoạn phòng ngừa chu đáo của Tào Kiến Thư là rất hèn mọn, thế nhưng cũng không thể không thừa nhận nó rất hiệu quả. Nắm quyền nhưng không gánh trách nhiệm, sắp xếp này là rất tốt.

Tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt, giáo sư Liễu Sinh là khách mời đặc biệt bắt đầu đứng lên phát biểu. Trong lúc lên tiếng, giáo sư Liễu bắt đầu tán thưởng con đường được xây dựng với chất lượng cao vời, hàng loạt số liệu được vị giáo sư này nói ra giống như suối phun làm cho người ta sinh ra cảm giác không thể không tin.

- Chủ tịch Vương, hy vọng sau này ngài quan tâm nhiều hơn đến công ty Tây Hưng chúng tôi. Con người của tôi có khá nhiều vấn đề, thế nhưng lại có vài phương diện đáng khen, chính là có tình có nghĩa, có thể không tiếc mạng sống vì bạn bè.

Tào Kiến Thư cười cười, sau đó khẽ nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu không nói gì, Tào Kiến Thư lại tiếp tục:

- Chủ tịch Vương, giáo sư Liễu là chyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực xây dựng cầu đường trong nước, hơn nữa còn là giáo sư đại học Tây Kinh, có thể nói là học trò khắp thiên hạ. Giáo sư Liễu nói một hai câu ở phương diện xây dựng cầu đường, chắc chắn sẽ có uy tín hơn gấp chục lần những người khác.

Vương Tử Quân biết rõ ý nghĩ của Tào Kiến Thư, hắn vừa định mở miệng thì giáo sư Liễu Sinh ở trên đài đã dùng giọng cực kỳ khí thế nói:

- Nếu muốn giàu thì phải làm đường, khi quan điểm này ngày càng xâm nhập nhân tâm thì độ quang trọng của sự việc lại càng được nhiều người tiếp nhận. Theo công tác thống kê sơ bộ, những công trình cầu đường năm nay đã tăng gấp đôi năm ngoái, tất nhiên những con đường như vậy sẽ mang đến sức sống mới cho địa phương nó đi qua. Khi số công trình cầu đường tăng tiến theo thời gian thì chất lượng công trình càng được chú trọng, càng trở thành một vấn đề làm cho người ta khó thể nào bỏ qua được...

Truyện convert hay : Đá Tra Nam Gả Mỹ Nam: Trọng Sinh Chi Đích Nữ Khuynh Thành

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio