- Trí Tân, phương án này rất tốt, nhưng không cần phải lấy danh là tìm thư ký cho tôi, anh có thể gọi đó là công tác tuyển chọn nhân viên cho văn phòng thị ủy.
Vương Tử Quân nói rồi mở miệng tiết lộ vài câu liên quan đến phương diện tuyển công nhân viên cho văn phòng thị ủy vào đời sau cho Đổng Trí Tân.
Đổng Trí Tân vốn rất thỏa mãn với phương án mà mình và Kim Điền Lạc đã mày mò tìm ra, hắn biểu hiện khiêm tốn chờ Vương Tử Quân chỉ điểm, thật ra trong lòng rất đắc ý. Sau khi nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì hắn thật sự có chút hỗ thẹn, vì những lời chỉ điểm có vẻ nhẹ nhàng của Vương Tử Quân thật sự làm cho hắn sinh ra cảm giác xóa tan mây mù. Đừng nghĩ những ý kiến kia đơn giản thế nhưng thật sự có ích lợi rất lớn với hắn.
- Bí thư Vương, nếu như sau này thị ủy chúng ta tiến hành theo phương án này để tìm kiên nhân tài, như vậy rõ ràng từng người đều là binh hùng tướng mạnh, biện pháp của ngài rõ ràng là khai sáng cơ chế tìm nhân tài cho cơ quan ban ngành.
Đổng Trí Tân nói vài lời nịnh nọt làm cho Vương Tử Quân không khỏi đỏ mặt, dù sao đây cũng chỉ là thứ mà hắn đạo văn mà thôi. Nếu như không phải hắn là người trọng sinh, hắn sao có thể nghĩ ra những thứ như vậy được? Cũng may nhiều năm lăn lộn quan trường đã làm cho hắn căn bản không có chút biểu hiện thất thố.
- Ngày hôm nay có sắp xếp gì không?
Sau khi cùng Đổng Trí Tân tham khảo vài phương diện chi tiết, Vương Tử Quân nói sang chuyện khác.
- Chiều nay có một hội nghị tài chính và thuế vụ cần ngài tham gia, chín giờ sáng trưởng phòng Tôn sẽ đến báo cáo công tác với ngài.
Đổng Trí Tân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đã xem qua bản thảo hội nghị tài chính thuế vụ của thành phố, hắn cũng không quá quan tâm. Lúc này điều quan trọng nhất chính là Tôn Chiêu Hi sẽ báo cáo cho mình phương án thế nào.
Vương Tử Quân nghĩ đến Tôn Chiêu Hi mà thầm nhớ đến tình huống hai chiếc xe của bí thư Lục và trưởng phòng Tôn nối đuôi nhau chạy trước mặt mình. Hắn nhớ đến những lời đã nói ngày hôm đó với Tôn Chiêu Hi, nhìn có vẻ như sáng như tối, như nặng như nhẹ, nghe vào tai giống như đang nhắc đến việc nhà, chốc chốc lại cười ha hả, bộ dạng không quan tâm, cuối cùng hắn chỉ hời hợt nói ý kiến của tôi chỉ có tác dụng tham khảo cho phòng tổ chức, cũng không phải là ý đồ của thị ủy. Tất nhiên cũng nói rõ phương châm chính sách, nhân tố quyết định là cán bộ, dù sao xẻ lửa chạy nhanh cũng là vì đầu kéo.
Cũng may Tôn Chiêu Hi thầm hiểu, cũng nhan chóng có thái độ rất tốt với những lời gió thổi đầy ám hiệu của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân là bí thư thị ủy, hắn rõ ràng là người bận rộn nhất. Một giờ sau liên tục có người đến phòng làm việc của hắn báo cáo công tác. Những người đến báo cáo dù nói đến công tác là chủ yếu, thế nhưng có một ý nghĩa không cần nói cũng hiểu: Đó là bọn họ đến vì phương diện điều chỉnh nhân sự.
Tuy bọn họ không nói thẳng thế nhưng lại nói đến đúng điểm dừng.
Những cán bộ đáng tín nhiệm thì tất nhiên phải sử dụng mạnh mẽ hơn, cũng có những mối quan hệ cần phải hòa giải, cũng có người không thể nào chọc vào được. Vương Tử Quân không muốn mình là người ăn dưa hấu nuốt tất cả hạt, như vậy chỉ sợ sẽ đau bụng. Vì thế dù hắn đã định hình sẵn phương án thay đổi nhân sự, thế nhưng vẫn để cho Tôn Chiêu Hi tự cho ra một phương án điều chỉnh sơ bộ.
Thời gian dần trôi, Tôn Chiêu Hi được Đổng Trí Tân đưa đến trước mặt Vương Tử Quân. Lúc này Tôn Chiêu Hi nhìn qua vẫn rất tinh thần, mái tóc mượt mà không rối loạn.
Tôn Chiêu Hi nhìn Vương Tử Quân ngồi vững vàng trước mặt mình, hắn thật sự càng sinh ra cảm giác không yên. Tối qua hắn trằn trọc cả đêm, hầu như không thể ngủ được. Hắn là người làm bố, lựa chọn như vậy không có gì đáng trách, thế nhưng khi làm ra quyết định như vậy thì hắn thật sự rất khó chịu.
Vương Tử Quân sẽ nhận thua sao? Mình và Lục Ngọc Hùng liên thủ có thể chiếm ưu thế trong công tác điều động nhân sự lần này? Vương Tử Quân sẽ tình nguyện thua cuộc sao? Hàng loạt ý nghĩ điên cuồng xoay chuyển trong đầu Tôn Chiêu Hi.
Nếu có thể lựa chọn, hắn sẽ tình nguyện cho ra phương án thay đổi nhân sự theo ý của Vương Tử Quân, thế nhưng đáng tiếc, con trai đã làm hắn mất đi đường lui. Sự gia nhập của Tôn Chiêu Hi vào sự kiện lần này không khác gì ép Vương Tử Quân phải là kẻ may áo cưới cho người khác. nguồn
Tôn Chiêu Hi nghĩ đến chuyện này mà sáng sớm thấy gương mặt mình trắng bệch, vì không cho người ta thấy bộ dạng mỏi mệt của mình, hắn đã tắm giặt sạch sẽ, cố gắng để cho mình có tinh thần cực kỳ sung túc.
- Bí thư Vương, đây là phương án mà phòng tổ chức chúng tôi căn cứ vào tình huống hiện tại để điều chỉnh, xin ngài xem qua.
Sau khi hàn huyên vài câu với Vương Tử Quân, Tôn Chiêu Hi đem phương án điều chỉnh nhân sự của mình đặt lên bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Nửa năm qua Vương Tử Quân đã thăm dò đại khái về phương diện nhân sự của thành phố La Nam, ánh mắt của hắn rơi lên văn kiện trên bàn, hai hàng chân mày khẽ nhíu lại.
"Nhan Sĩ Tắc được điều nhiệm làm trưởng phòng nông nghiệp, Trần Minh Tuấn làm bí thư huyện ủy Dương Phong..."
Vương Tử Quân nhìn danh sách điều chỉnh hơn hai mươi cán bộ cấp cục mà không khỏi nhíu mày, nếu như điều chỉnh dựa theo danh sách này, phần lớn người thân cận với mình sẽ bị điều động, từ vị trí nóng sang vị trí ghẻ lạnh. Những cán bộ thân cận với Lục Ngọc Hùng sẽ chiếm lấy những vị trí cực kỳ quan trọng trong sự kiện lần này.
Vương Tử Quân khẽ đặt văn kiện trong tay xuống bàn, hắn nhìn thoáng qua Tôn Chiêu Hi, sau đó chậm rãi hỏi:
- Dựa vào đâu để cho ra phương án này?
- Bí thư Vương, phương án này dựa theo trình tự tổ chức, kết hợp với tất cả tình huống các quận huyện. Nếu như ngài thấy có chỗ nào không ổn, chúng ta có thể sửa chữa.
Tôn Chiêu Hi mở miệng rất khách khí, thế nhưng trong lời nói khách khí lại có vài phần cứng nhắc, đó là phòng tổ chức chúng tôi cho ra phương án, ngài là bí thư thị ủy có thể sửa đổi, nhưng không được xóa bỏ toàn bộ.
Vương Tử Quân thấy ánh mắt Tôn Chiêu Hi rất bình thản, hắn cũng cảm nhận được thái độ của đối phương. Thật ra lúc này Tôn Chiêu Hi tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại cực kỳ rối loạn, hắn biết mình nói như vậy xong là xem như đã bằng mặt không bằng lòng với bí thư trẻ tuổi ở thành phố La Nam, đã triệt để quyết liệt với nhau.
Không phải bạn thì là kẻ địch, tuy Tôn Chiêu Hi đã có giác ngộ về kẻ địch của Vương Tử Quân, thế nhưng trong lòng lại cảm thấy làm như vậy thật sự không có gì là tốt đẹp, thế nên trong lòng càng có thêm vài phần khổ sở.
Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Tôn