Bia Đỡ Đạn Phản Công

chương 1242: tình duyên internet 25

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Suly

Beta: Sakura

Tất cả mọi người không nghĩ tới Thanh Qua sẽ mở miệng nói, bình thường anh cũng không nói nhiều, có khi liên tiếp mười ngày nửa tháng anh không nói câu nào, hai mắt Thích Khách cũng nhìn anh, hiển nhiên được anh khen một cái thì có chút hưng phấn: “Ngay từ đầu tiến vào cũng không biết, chỉ dùng biện pháp cũ, mỗi lần chúng ta đi ngang qua, cuối cùng sẽ tìm được sào huyệt Kiến Hậu.”Dò đường thì là hắn cùng Ly Viên vào dò đường, trên thực tế Bách Hợp cũng không nghĩ tới bọn họ có thể tìm được đường, lúc này nghe đến mấy cái này, cũng liền gật đầu.

“Không nghĩ tới vận khí chúng ta không tốt lắm, hầu như toàn bộ hang kiến đều đã đi qua.”Thích Khách lấy từ trong bao ra một tờ giấy, bên trên là bản vẽ mê cung chằng chịt rối rắm, người xem hoa mắt chóng mặt: “Nhưng mầ trong thời gian dài như vậy, chúng ta đi nhanh cũng đi được gần hết, vừa lúc tôi cầm bản đồ vẽ. Lối vào ở chỗ này.”Ngón tay hắn chỉ trên bản vẽ vài cái, vẻ mặt vô cùng tự tin: “Tối đa ba đến năm ngày, là có thể tìm tới sào huyệt Kiến Hậu.”

Tiếng nói hắn vừa dứt, bỗng dừng một chút, máy truyền tin bên hông sáng lên đèn đỏ, hiển nhiên là có người lén liên hệ với hắn.

Thích Khách cầm máy truyền tin lên, tạm dừng tay, một mặt đứng lên cùng người liên lạc.

Trò chơi cùng hiện thực khác nhau một điểm là, nếu như nói chuyện phiếm ở trong trò chơi, mọi người sẽ thấy hắn giơ máy truyền tin, cũng không nghe được hắn nói cùng đối phương cái gì. Khi Bách Hợp nhìn thấy Thích Khách có tin cá nhân thì hoàn toàn lơ đễnh, chỉ tùy ý tựa đầu, không nghĩ tới Thích Khách nói một mặt ngẩng đầu nhìn cô, chân mày nhíu chặt, có phần khó xử.

Dĩ nhiên Bách Hợp biết người đó nói thông tin gì, đồng thời tin tức này có thể là liên quan tới mình rồi.

Thanh Qua cũng phát hiện chỗ khác thường của Thích Khách, Thích Khách ngắt truyền tin, trước tiên liếc mắt nhìn Bách Hợp, ngay sau đó mới nhìn Thanh Qua, hắn cũng không có buông máy truyền tin trong tay. Sau một khắc Thanh Qua cũng không có đi tiếp, chỉ bình tĩnh nói: “Có lời gì cứ nói.”Lời này của anh làm cho Thích Khách có vẻ lúng túng, thả lại máy truyền tin vào trong bao, lông mày nhăn lại:

“Thanh Qua, Đạm Thải liên hệ với tôi.”

‘Đạm Thải’ cái tên này là lần đầu Bách Hợp nghe nói, nhưng khi Thích Khách nói ra thì trong tiểu đội ngoại trừ Thanh Qua thì Liễu Thanh Khê và Ly Viên đều xấu hổ.

“Sao giờ này cô ta mới liên hệ với anh?”

Ly Viên nhếch miệng: “Cô ta tìm anh làm gì? Không phải cô ta tìm Thanh Qua mới đúng sao?”

“Câm miệng.”Thích Khách trừng mắt nhìn hắn, vẻ mặt có chút xấu hổ hắn liếc nhìn sang Thanh Qua. Mũi chân vô thức đập ‘lộc cộc’ mấy tiếng: “Thanh Qua, anh xem…”

“Cô ta tìm anh làm gì?”Thanh Qua hỏi một câu, Ly Viên có chút không cam lòng nói thầm: “Nhìn xem, Thanh Qua nói hệt tôi.”

Thích Khách lại có chút xấu hổ, cũng có chút nổi giận, đạp cậu ta một cái, động tác Ly Viên nhanh nhẹn tránh ra, Thích Khách cau mày, nhỏ giọng nói:

“Hình như là, cô ấy đánh xong phó bản bên kia rồi nên muốn tới.”

Nói xong lời này, Thích Khách còn chờ Thanh Qua trả lời, ai ngờ hắn vừa nói xong, Thanh Qua không có trả lời, hắn đợi một lát, không nghe được giọng Thanh Qua, không khỏi nhìn sang anh rồi lại mở miệng hỏi: “Làm sao bây giờ?”

“Không cần để ý.”Thanh Qua trả lời một câu, chặn họng Thích Khách một hồi, ngay sau đó liếc mắt nhìn Bách Hợp. Mới nhỏ giọng nói: “Sao có thể không để ý tới chứ? Dù sao Đạm Thải theo chúng ta tiến vào trò chơi đấy, cô ấy với anh lại là…”

Thích Khách còn chưa nói hết lời, Thanh Qua cười lạnh một tiếng: “Cô ta là cái gì? Muốn đi thì đi, muốn tới thì tới? Để cho cô ta cút!”

“Đúng rồi!”Ly Viên cũng lên tiếng theo. “Lúc trong đội thiếu pháp sư thì cô ta không tới được, hôm nay trong đội đã có pháp sư rồi, cô ta lại muốn tới, Nữ Hoàng làm sao bây giờ?”

Liễu Thanh Khê không lên tiếng, lúc này Bách Hợp cũng nghe rõ. Đoán chừng trong đội Thanh Qua có một pháp sư, chẳng qua khi Thanh Qua muốn đi vào sào huyệt Xích Kiến thì pháp sư kia có việc không tới được, cho nên Thanh Qua mới mở miệng tìm pháp sư. Không nghĩ tới bây giờ đã ở trong mê cung dưới lòng đất ngây người lâu như vậy, đã mò đường gần xong rồi mà tên pháp sư kia vẫn khăng khăng muốn gia nhập đội ngũ.

Bách Hợp không lên tiếng, đội Thanh Qua muốn cho người vào đội thì cô cũng không có ý kiến, nhưng nếu vì muốn nhập một pháp sư vào mà đá mình ra ngoài như vậy, khẳng định cô không muốn đấy, cô coi như không thấy được ánh mắt của Thích Khách cũng không nghe được lời mọi người nói, Thích Khách nhìn bộ dáng cô như vậy, cũng có chút bất đắc dĩ.

Bằng tâm mà nói, chung đụng với Bách Hợp trong khoảng thời gian này quả thực rất tốt, cô không nói nhiều lắm, nhưng lại là người đáng tin cậy, không chỉ là đánh quái lực công kích vô cùng cao, gia tăng sức chiến đấu lớn cho đội ngũ, đồng thời nhờ phúc của cô, trong vòng nửa năm thời gian này vì Bách Hợp biết nấu ăn, thịt sói cùng với dưa leo và trái cây mua được trong cửa hàng qua tay cô trở nên mỹ vị không gì sánh được, hơn nữa nửa năm dưới lòng đất cũng không làm khó ai. Thế nhưng Đạm Thải là bạn đồng đội cùng mọi người, lại là sự quen thuộc lẫn nhau, hôm nay cô ấy muốn quay về đội, lại tìm tới mình, trong lúc nhất thời Thích Khách cũng lộ ra chút khó xử.

Trong đội ngũ thoáng cái trầm mặc, Thanh Qua không nhịn được mở miệng: “Ăn xong thì tranh thủ thời gian nhanh lên đi.”

“Trong đội ngũ nhiều người, Đạm Thải tới, không bằng thêm cô ấy vào đội…”Hắn còn chưa dứt lời, máy truyền tin bên hông lại rung lên, Thanh Qua lạnh lùng liếc nhìn Thích Khách: “Tôi nói ăn xong thì tranh thủ thời gian đi.”

“…”Anh cũng không phải đùa giỡn, tất cả mọi người nhìn ra được điểm này, vẻ mặt Thích Khách có chút xấu hổ lại hơi oan ức, lúc này Ly Viên cũng không lên tiếng, mọi người an tĩnh ăn xong thịt quay Bách Hợp đưa tới, tranh thủ thời gian đi qua hướng Thích Khách chỉ.

Thông qua việc này, Thích Khách cũng biết Thanh Qua không muốn cho ‘Đạm Thải’ vào đội ngũ, bởi vậy máy truyền tin bên hông hắn lóe lên thì hắn cũng không có nhận.

Những ngày qua mọi người ở trong mê cung dưới lòng đất đã hơn nửa năm, ngoại trừ tiểu đội Thanh Qua, khẳng định là bọn người Tạo Hóa Trêu Người cũng đã vào trong phó bản, cho nên xích kiến bị giết không ít, tuy nói số lượng nhiều, Kiến Hậu vẫn còn không ngừng sản xuất xích kiến con nhưng so về tốc độ sản xuất thì vẫn không cản nổi tốc độ của người tiêu diệt.

Đi tới phương hướng có khả năng có Kiến Hậu mà Thích Khách chỉ, Bách Hợp phát hiện xích kiến nơi này to hơn xích kiến ban đầu, đồng thời lực đạo cũng lớn, nọc độc đốt người càng mạnh, một lôi điện của cô đánh xuống cũng không thể khiến cho mấy xích kiến này chết đi, ngược lại mấy thứ này chỉ là dao động nhỏ, rất nhanh liền khôi phục lại.

Bách Hợp kêu lên một tiếng đau đớn, bắp chân bị một con xích kiến đốt, đau đến chân cô cũng không nhịn được lắc lư một cái. Nhưng bây giờ không phải là lúc cô kiểm tra vết thương, lần thứ hai cô phóng trùm lôi điện ra ngoài, rất nhiều xích kiến bị điện làm cháy chân, thậm chí rất nhiều xích kiến nửa người dưới đều bị điện giật, thế nhưng lúc này mấy con xích kiến nhức đầu này mạng lớn hơn xích kiến bình thường rất nhiều, liên tiếp hai lưới điện cũng không giật chết mấy con xích kiến, ngược lại những con vật này kéo lấy thân tàn, có con ra sức nhào về phía cô.

Thời khắc mấu chốt, Thanh Qua chém xuống một kiếm, lưới kiếm sắc bén chia năm xẻ bảy không ít xích kiến, thanh âm hệ thống nhắc nhở truyền đến bên tai:

“Chúc mừng ngài giết chết xích kiến khổng lồ, lấy được kinh nghiệm trị giá 698 điểm.”

Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên bảy tám lần, Liễu Thanh Khê nhíu nhíu mày: “Khó trách khó giết như vậy.”

Tại đây xuất hiện xích kiến khác với những xích kiến nơi khác, như vậy liền chứng minh mọi người không có đi nhầm đường, mọi người mừng rỡ, một đường đi phía trước giết, ước chừng nửa tháng sau, cứ thế mà thanh lý sạch sẽ con đường này, rốt cục một cái cửa động cực lớn cũng xuất hiện ở phía trước, ánh hỏa đỏ rực từ bên trong phát ra.

Huyệt động có chút âm u, như là cảm thấy động tĩnh bên ngoài, không ít xích kiến bò ra từ bên trong, so sánh với ‘xích kiến to lớn’ trước, những xích kiến này không những cao lớn hơn rất nhiều mà đồng thời cánh trên người đều đã dài ra, nhìn thấy người ngoài động, liền chuẩn bị cất cánh bay tới, càng làm cho người khó lòng phòng bị.

Tuy đoàn người công kích cao, nhưng xích kiến này không những da xác cứng rắn, có khả năng phun nọc độc, tốc độ nhanh vô cùng, quan trọng nhất là có cánh, lúc tháo chạy bay lên cao, khó đối phó hơn rất nhiều, liên tiếp nhiều lần trên người Bách Hợp bị đốt vài lần, dù cho cô lực nhẫn nại siêu cường, nhưng lúc này có chút không chịu được rồi.

Bên trong huyệt động rậm rạp chi chít những xích kiến vẫn còn bay ra bên ngoài, Ly Viên bị đốt ‘oa oa’ kêu to, một mặt nguyền rủa người chế tác trò chơi này biến thái, cảnh tượng như vậy cũng có thể nghĩ ra.

Vất vả hơn nửa ngày, thu thập sạch sẽ những xích kiến bay ra, linh lực trong cơ thể Bách Hợp đã cạn kiệt, cô thừa thời gian nhàn rỗi không móc thuốc chữa thương bôi trên miệng vết thương mà tận dụng cơ hội luyện Luyện Thể Thuật khôi phục thể lực.

Chỉ là một động tác còn chưa làm xong, lòng đất bốn phía đã lắc lư, tiếng ‘ầm ầm’ vang lên bên tai, bốn phía còn rơi xuống lượng lớn đá vụn, Ly Viên nhịn không được xổ một câu nói tục:

“Cmn, huyệt động này có phải muốn sụp hay không?”

Hắn thốt ra lời này, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi, Thích Khách còn chưa thốt nên lời, Thanh Qua đã mở miệng: “Có cái gì đến rồi.”Hắn vừa mới nói xong thì âm thanh hệ thống trong trò chơi đã vang lên:

“Thanh Qua dẫn đầu tiểu đội, không sợ gian khổ khó khăn, cuối cùng đã đi vào sào huyệt Kiến Hậu!”

“Xích kiến Hậu đã giật mình tỉnh giấc!”

“Xích kiến Hậu đã giật mình tỉnh giấc!”

“Xích kiến Hậu đã giật mình tỉnh giấc!”

“Vương Hậu Xích kiến cực lớn đã bị giật mình tỉnh giấc, thành Altlands gặp nguy hiểm. Thỉnh các dũng sĩ cầm vũ khí trong tay, chiến đấu để bảo vệ thành Altlands!”

“Thành chủ Altlands tuyên bố báo động cấp một, thỉnh các dũng sĩ cầm lấy vũ khí trong tay, bảo hộ Altlands!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio