Bia Đỡ Đạn Phản Công

chương 207: liêu trai – hoàng cửu lang (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit+beta: Sakura

Lúc này Bách Hợp biến thành thiếu nữ mười hai mười ba tuổi, mày đen răng trắng, nếu bàn về dung mạo tinh xảo thì tinh xảo hơn những nhiệm vụ cũ rất nhiều, mấu chốt là nàng ngoại trừ tu luyện Đạo Đức Kinh khiến cho hai đầu lông mày mang theo vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên người nàng lại dẫn theo quyến rũ của hồ ly, hai khí chất hoàn toàn bất đồng mâu thuẫn làm cho sau khi nàng biến thành hình người thì đã trở thành hồ ly được truy phủng nhất ở núi Hồ Vương, thậm chí mỹ danh Hồ Tam Nương càng vang dội hơn câu chuyện cũ.

Sau khi biến hóa thì Bách Hợp không có lén lút tu luyện như trước, một khi hóa thành hình người thì nàng đã có đủ tư cách để có một động phủ riêng, nàng bắt đầu tu luyện công khai, cứ như vậy Bách Hợp không ngừng tu luyện bốn năm trăm năm chậm rãi đi qua, mà lúc này cũng đã tới thời điểm Hoàng Cửu Lang gặp phải Hà Tử Tiêu.

Từ lúc hơn tám trăm năm trước, Hoàng Cửu Lang cũng đã có thể biến hóa, hắn tuấn mỹ lại thông minh, hắn xuất sắc nhất trong các đệ tử cùng thế hệ, hiếu thuận mà lại hiểu lễ, hơn nữa biến hóa lại sớm, tại núi Hồ Vương hắn rất nổi danh, khá nhiều tiểu hồ ly vô cùng ưa thích hắn, ngay cả hai tỷ muội Hồ Tam Nương nguyên chủ cũng rất có thiện cảm với hắn, thường xuyên rảnh rỗi chạy tới chỗ cô.

Lúc này hắn bởi vì bệnh tình của mẫu thân, thường xuyên ra núi Hồ Vương muốn tìm dược liệu chữa bệnh cho mẫu thân, ở núi Hồ Vương mỗi khi hồ ly nói về Hoàng Cửu Lang thì đều tán thưởng. Nhưng Bách Hợp không có ấn tượng tốt với Hoàng Cửu Lang, bị ảnh hưởng từ nguyên chủ nên nàng còn căm ghét Hoàng Cửu Lang, không có ai biết trong trí nhớ của nguyên chủ, cũng như hai tỷ tỷ đã từng thích biểu huynh này, chỉ tiếc cuối cùng lại bị đưa đến trên giường tình lang của hắn, đây đối với Hồ Tam Nương mà nói không khác gì một đả kích.

Bách Hợp vẫn như ngày bình thường hóa thành hình người rồi ngồi xếp bằng tu luyện. Lỗ tai nàng rất nhạy cảm đã nghe thấy hơi thở của Hoàng Cửu Lang trong núi, bước chân nhẹ nhàng chạy tới động phủ của nàng, chỉ một lát sau thì đã nghe thấy một giọng nữ kiều mỵ nói:

“Tam muội, mau ra chơi đùa đi, Cửu huynh đến rồi. Còn chỉ tên muốn gặp muội đấy.” Trong lời nói mang theo vài phần vị chua, giống như hơi ghen, Bách Hợp cau mày, rất không muốn để ý tới nhưng nghĩ đến thời điểm Hoàng Cửu Lang và Hà Tử Tiêu gặp mặt sắp tới, nếu nàng không xuất hiện thì không biết Hoàng Cửu Lang còn phải muốn loại biện pháp nào nữa, hồ ly nổi tiếng giảo hoạt, ỷ vào chính mình biết trước kịch tình, Bách Hợp chống lại Hoàng Cửu Lang còn có mấy phần phần thắng, nếu khiến hắn tìm cách khác, tuy dựa vào thực lực Bách Hợp bây giờ không sợ nhưng cũng khá phiền toái.

Nàng nhảy xuống bồ đoàn rồi đứng dậy mở cửa, có hai thiếu nữ thiên kiều bá mị đứng ngoài cửa, một người trong đó mặc váy dài màu đỏ lụa mỏng, một người mặc váy hồng, hai người nhìn hơi giống nhau, khóe mắt mang theo vài phần mị hoặc, lúc cười rộ lên thì bộ ngực có chút phập phồng. Nếu có người bên ngoài chỉ sợ sớm bị câu mất hơn phân nữa ba hồn bảy vía rồi.

Ngược lại cũng không phải do hai tỷ muội Hồ Đại Nương cố tình dùng mị thuật, mà hồ ly tu tập mị thuật vốn là thiên tính. Lúc này hai người bởi vì tu vị yếu nên khó khống chế được, lúc này Bách Hợp chỉ nhìn hai người rồi bước ra khỏi động:

“Hai vị tỷ tỷ gấp gáp như vậy làm gì? Hoàng Cửu Lang đã tới rồi, chẳng lẽ là đại nhân vật nào, cần người khua chiêng gõ trống đi đón hay sao? Hắn muốn gặp ta thì ta liền đi gặp à. Coi ta là mèo rừng con chó nhỏ mà đùa giỡn sao? Hắn muốn gặp ta còn ta không muốn gặp hắn đâu!”

Nguyên chủ trước kia quan hệ vô cùng tốt với Hoàng Cửu Lang. Nhưng sau khi Bách Hợp tới khiến cho quan hệ giữa nàng và Hoàng Cửu Lang xa cách, ánh mắt Hồ Nhị Nương lộ ra vài phần vui mừng. Nàng cũng hơi ái mộ Hoàng Cửu Lang, cũng muốn gả tới nhà cô, Hoàng Cửu Lang xuất chúng từ nhỏ nhưng trong ba tỷ muội Hồ gia lại chỉ tốt với Hồ Tam Nương nhất, mà ngàn năm nay cô muội muội ngốc này lại không để ý tới Hoàng Cửu Lang nữa rồi, nếu không Hồ Nhị Nương cũng không nảy sinh ra ý nghĩ này.

Lúc thấy Bách Hợp không kiên nhẫn được nữa thì, Hồ Nhị Nương và Hồ Đại Nương trao đổi ánh mắt, rồi cười nói:

“Muội muội ngốc, Cửu huynh khiến muội tức giận hả? Nếu muội không thích, chỉ đi nhìn một cái rồi rời đi, nể mặt tỷ tỷ, cũng đừng làm khó các tỷ, được không?” Sau khi Hồ Tam Nương hóa hình người thì dung mạo xuất chúng nhất trong ba tỷ muội, hơn nữa nàng tu tập bí thuật Đạo Môn chính tông nhất, càng thời gian dài thì khí chất thần tiên thoát tục trên người nàng càng rõ ràng, trong một đám hồ ly vũ mị tận xương, chắc chắn nàng là người đặc biệt nhất, hai tỷ muội Hồ Nhị Nương còn rất sợ nàng vừa xuất hiện thì Hoàng Cửu Lang sẽ chướng mắt người ngoài, hai người đều vui mừng, lại khuyên bảo vài câu, Bách Hợp mới ra vẻ miễn cưỡng đồng ý.

Lúc mấy tỷ muội xuất hiện ở chính sảnh, Bách Hợp liếc mắt đã thấy được thiếu niên như châu như ngọc ngồi ở bên cạnh hồ mẫu. Trong tình tiết câu chuyện có miêu tả vẻ đẹp của hắn như châu ngọc, thậm chí mỹ mạo không hề kém thiếu nữ, lúc này xem ra tuổi mới mười lăm, gương mặt trái xoan, chỉ có mỗi mình hắn có đôi mắt hẹp dài, lúc nhìn người khác thì lúng liếng, quả thực quyến rũ không thốt nên lời, nhìn tướng mạo khó phân biệt nam nữ, khó trách lúc trước có thể khiến cho nguyên chủ cuồng dại hắn, lúc đầu thư sinh Hà Tử Tiêu nhìn thấy hắn cũng giật mình.

Lúc này hắn mặc áo bào màu vàng, chắc màu sắc quần áo này có liên quan tới màu lông của hắn, nếu là người khác mặc thì chỉ nhìn ra màu vàng đất tục tằng, mà mặc ở trên người hắn lại càng thêm nổi bật da thịt trơn bóng như ngọc của hắn. Khi Bách Hợp xuất hiện thì trong mắt Hoàng Cửu Lang hiện lên một tia kinh diễm, lại tranh thủ thời gian đứng dậy chào Bách Hợp.

Tuy không phải là con người nhưng hồ ly trong núi Hồ Vương cũng tôn thủ lễ tiết, thậm chí có một số cổ lễ còn coi trọng hơn con người nhiều, lúc này Hoàng Cửu Lang hành lễ, thật sự khiến người không tìm ra chút sai nào, đầu hắn đội ngọc quan, lúc này ẩn tình yên lặng nhìn Bách Hợp, nhẹ giọng nói: “Tam muội.” Lúc hắn nhìn người ánh mắt mang theo vài phần dụ hoặc, dẫn tới tỷ muội Hồ Đại Nương tâm tình nhộn nhạo, nhưng Bách Hợp lại biết đó cũng không phải hoàn toàn do mị lực của hắn, ngoại trừ bản thân hắn vô cùng tuấn mỹ hơn nữa còn đẹp hơn vô số thiếu nữ bên ngoài, còn vì hắn tu tập mị thuật.

Mỗi con hồ ly sinh ra cho dù pháp thuật mất hết nhưng mỗi người đều thông thấu thuật mị hoặc, thực lực Hoàng Cửu Lang cao hơn hai tỷ muội Hồ Nhị Nương rất nhiều, bởi vậy lúc này hắn sử dụng mị thuật khiến cho hai con hồ ly khó lòng phòng bị, lúc này chỉ hận không thể áp vào người Hoàng Cửu Lang, trong mắt chỉ có Hoàng Cửu Lang mà thôi.

Chỗ đáng sợ của mị thuật là ở chỗ này, nếu bất tri bất giác trúng chiêu, chỉ sợ thần hồn cũng muốn mê đi. Nhưng mấy cái này đứng trước mặt Bách Hợp không có chút tác dụng nào, nàng tu luyện Đạo Môn tâm pháp chính tông, gần ngàn năm thời gian khiến cho pháp lực của nàng thâm bất khả trắc, tuy nhiên bởi vì cỗ thân thể này nên tu luyện bắt đầu không thuận tiện bằng con người, nhưng hiện tại trong núi Hồ Vương không có hồ ly nào là của đối thủ nàng, cho dù hiện nay Hồ Vương thực lực cao nhất cường, sống gần vạn năm, nếu muốn bàn về pháp lực, cũng không phải đối thủ của Bách Hợp, mặc dù Hoàng Cửu Lang vô tình sử dụng mị thuật với hai tỷ tỷ nguyên chủ, nhưng Bách Hợp vẫn như cũ hừ lạnh một tiếng.

Hồ Đại Nương thoáng cái tỉnh lại, vừa mới Bách Hợp hừ một tiếng khiến nàng hốt hoảng, không nhịn được phun một búng máu ra, lại nhìn Hoàng Cửu Lang bây giờ vẫn tuấn mỹ mê người, lại không giống trước kia nguyện ý vì hắn tính toán tỷ muội, nàng ta cũng là hồ ly, nào không biết mình bị Hoàng Cửu Lang mị hoặc, lúc này sắc mặt trắng bệch cùng Nhị muội trao đổi ánh mắt kinh nghi *(kinh sợ+ nghi hoặc), tranh thủ chạy đi

“Cửu huynh đến đây tìm tiểu muội, có chuyện gì không?” Một tiếng hừ kia của Bách Hợp ngoại trừ tỷ muội Hồ Nhị Nương bị thương, Hoàng Cửu Lang cũng bị thương không nhẹ, gương mặt hắn no đủ trơn bóng như châu ngọc lúc này như là đã mất đi vài phần sáng rọi, nhìn hơi ảm đạm, hắn ho nhẹ hai tiếng, hơi kinh nghi nhìn Bách Hợp: “Rất nhiều năm không thấy, Tam muội lại có pháp thuật thông thiên, chỉ sợ hiện tại mợ cũng thực sự không phải là đối thủ của muội?”

Hắn nói xong lời này, thấy Bách Hợp không để ý tới hắn, mím môi: “Gia mẫu gần đây bệnh tình cũng đã đỡ, từng được thái y Tề Dã Vương ban thuốc, hôm nay ăn vào thân thể đã tốt lên rất nhiều, lâu rồi Tam muội không tới gặp bà nên mẫu thân rất nhớ muội, đặc biệt bảo vi huynh đi đến một chuyến, muốn ngày mai mời Tam muội tới nhà huynh làm khách, khiến cho mẫu thân vui vẻ.”

Bách Hợp nghe nói như thế thì hơi bất ngờ, bởi vì trong núi tu luyện không biết năm tháng, tuy nàng có thể ước lượng đại khái nhưng cũng không nhớ rõ lắm, dù sao hồ ly ở núi Hồ Vương đều lấy tu hành làm chủ, mà không giống thế nhân bình thường suốt ngày bận rộn chỉ vì nuôi sống gia đình, mỗi ngày đi qua một ngày đều rõ trong lòng, nàng vốn tưởng rằng còn phải lại qua một thời gian ngắn Hoàng Cửu Lang gặp Hà Tử Tiêu.

Hoàng Cửu Lang cho rằng mình nói xong chuyện đó, thì Bách Hợp sẽ vui đồng ý, thời gian gần đây Bách Hợp thay đổi như người xa lạ, cũng không gặp hắn nhiều, nhưng ngày xưa mẫu thân vì bị bệnh tim nên tính tình khó chịu, nhưng lại rất thích cháu gái Hồ Tam Nương dịu dàng thông minh này, hơn nữa Hồ Tam Nương trước kia cũng hơi thích hắn, cho nên chưa bao giờ cự tuyệt yêu cầu của hắn, lúc này Hoàng Cửu Lang thấy Bách Hợp im lặng thì hơi hốt hoảng, hắn xấu hổ cười hai tiếng, có chút bất an nhìn Bách Hợp: “Tam muội thấy chỗ nào không ổn?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio