Chương
Nhiều Alpha sững sờ trợn mắt há mồm nhìn kết quả trên màn hình ảo.
Có người đạt điểm chín mươi chín trong lớp của Lão Hà?
Thật lợi hại phải không?
Phải biết, Lão Hà thích tiến hành các cuộc tập kích, thường làm bài kiểm tra mà không báo trước, hỏi những câu hỏi hóc búa xa vời tàn nhẫn,muốn đập tan sự tự tin của họ.
Bất quá, là một quân dự bị cơ giáp , họ rất quyết tâm và can đảm, không bao giờ nản lòng, một ngày nào đó cố gắng đạt được hơn chín mươi điểm trong bài kiểm tra , để lão Hà nhìn họ với cặp mắt khác xưa.
Nguyện vọng thì tốt đẹp, thực tế thì phũ phàng.
Cho đến nay, hầu hết mọi người đang lơ lửng dưới điểm.
Thế nhưng, hôm nay, ai đó đã phá vỡ lời nguyền!
Học sinh chuyển trường đột nhiên xuất hiện , thi tới chín mươi chín điểm biến thái thành tích a!
Hết thảy Alpha đều rạng rỡ nhìn Omega duy nhất trong lớp.
Lâm Hân ngồi thẳng lưng, nhìn lên bảng xếp hạng kết quả của mình, khẽ cau mày.
Một điểm đã bị trừ.
Khóe miệng cậu bé bất giác rũ xuống, cố gắng nhớ lại câu hỏi mình đã làm sai cái gì.
Đề thi lần này bao gồm một phạm vi rất rộng, với những kiến thức cơ bản đơn giản, những câu hỏi mở rộng bí truyền và thậm chí cả câu hỏi cuối cùng không có đáp án chuẩn.
Lâm Hân tìm kiếm sự thật từ các dữ kiện,viết chi tiết các kết luận rút ra từ khóa huấn luyện thực tế về kiến thức tinh vực lực học được từ huấn luyện viên cùng ông nội Bạch vào bài kiểm tra.
Cậu chắc chắn rằng cậu có thể đạt điểm tối đa cho câu hỏi này, nhưng kết quả không theo ý người .
Lão Hà nhìn vẻ mặt ủ rũ nhìn cậu học sinh chuyển trường, đi tới, chậm rãi hỏi: "Trước kia học trường nào?"
Lâm Hân lập tức đứng dậy, chắp tay sau lưng, quy củ trả lời: "Báo cáo trưởng quan,là Học viện quân sự Hoa Đông."
Lão Hà giật nhẹ khóe miệng lắc đầu, "Không giống ! Không giống ! Học viện đó có thể dạy ra học sinh ưu tú như cậu sao? ”
Lâm Hân sững sờ nhìn huấn luyện viên .
Học viện quân sự tốt nhất ở Cộng hòa Thanh Long, từ miệng của thầy giáo này , hóa ra là một học viện hạng hai?
Lão Hà quay lại bục, tìm thấy giấy thi của Lâm Hân từ trong xấp giấy thi, một lúc sau, câu hỏi cuối cùng được hiển thị trên màn hình ảo, và một nửa tờ giấy được viết bằng bút tinh xảo.
Những học sinh Alpha khác đều mở to mắt, nhìn kỹ câu trả lời của Lâm Hân , không khỏi thì thào.
"Tinh thần căn nguyên? Đây không phải là chủ đề của năm thứ hai sao?"
"Chúng ta hãy để sức mạnh tinh thần lực du tẩu trong kinh mạch? Thực sự có kinh mạch như vậy sao ?"
"Hữu hình vô hình ...... làm thế nào tôi càng xem càng thấy mơ hồ a?"
"Sử dụng tinh thần lực khống chế điều động thú ? Điều động thú là cái gì ? "
''Tôi cảm thấy giống như đang nhìn thiên thư ! "
"Quá thần bí rồi ! Tôi có thể làm sức mạnh tinh thần lực thực thể hóa là tốt lắm rồi! "
"....."
Thảo luận của sinh viên âm thanh càng ngày càng lớn, lão Hà ho khan, lớp học ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Lão Hà nói với Lâm Hân vẫn đang đứng đó : “Bạn học này ngồi xuống trước.”
“Vâng, huấn luyện viên.” Lâm Hân ngồi trở lại ghế của mình.
“Em có biết tại sao mình bị trừ điểm không?” Lão Hà cầm thước trong tay chỉ vào màn hình ảo.
Lâm Hân lắc đầu. “Xin giáo viên hướng dẫn.”
Thước dạy học lướt nhẹ, màn hình ảo dao động, câu trả lời được kẻ một đường màu đỏ.
"Chỉ có tinh thần lực cao cấp chính thức vào quân bộ mới có cơ hội tiếp xúc với thú lái. Tôi không biết em xem lý thuyết ở đâu. Cơ bản là đúng, nhưng nếu không có thực lực, tuyệt không thể dễ dàng thử nghiệm, nếu không một khi phản phệ , thì hậu quả sẽ rất khó lường, điểm trừ một điểm là muốn nhắc nhở rằng trước khi có đủ sức mạnh thì cũng không thể tùy ý làm bậy. "
Lão Hà ánh mắt sắc bén, biểu tình nghiêm túc.
Lâm Hân bất giác đứng thẳng lưng, nói: "Vâng."
Lúc đó ở tinh cầu dị thú cứu bạch giải thú ,huấn luyện viên đã nói với cậu điều động thú lợi hại vì bạch giải thú tính tình ôn thuần , là sủng vật duy nhất có thể thân cận con người. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cậu quyết định cứu nó.
Khi vừa trả lời câu hỏi, cậu quả thực sơ suất, điểm này cũng không oan uổng.
Lão Hà nhíu mũi, từ trong không khí bắt gặp một tia pheromone linh sam, trong lòng biết rõ. Với một bạn đời mạnh mẽ như vậy, một thiếu niên tự nhiên sẽ khác với người khác .
Lão Hà dùng bút chỉ tay gõ lên bục giảng, Lão Hà nói với nhiều học sinh Alpha: "Tôi đã nói rất nhiều lần, đừng giới hạn trong sách giáo khoa, phải kết hợp lý thuyết với thực hành, dũng cảm tìm tòi, vận dụng linh hoạt trong để vượt qua giới hạn. Các em đến từ những tinh cầu tài ba, đừng nghĩ rằng nếu vào lớp trọng điểm , sẽ không cần phải lo lắng về sau . Hãy xem kết quả của ngày hôm nay và tự hỏi bản thân, các em có hài lòng không? ”
Tất cả Alpha nghe xong cúi đầu xấu hổ.
Bọn họ học hơn hai tháng, còn không bằng một học sinh chuyển trường.
Chuông tan học vang lên, Lão Hà thu xếp giao một đống bài tập về nhà, mặt nghiêm nghị rời đi.
Lâm Hân là người duy nhất không có bài tập về nhà, trở thành tâm điểm của cả lớp.
"Ahhhh! Phá quân! Cậu làm như thế nào? Còn có thể được lão Hà khen ngợi ."
"Đúng vậy, Lão Hà nổi tiếng khắc nghiệt và hiếm khi khen ngợi ai!"
"Điều động thú là gì? Thực sự phải vào quân đội mới có thể học sao?"
Có quá nhiều người đặt câu hỏi, Lâm Hân đã kiên nhẫn chọn một vài người trả lời, khi nói đến việc điều khiển quái thú, cậu do dự. "
Người nhà tôi làm trong bộ phận quân bộ. Điều động thú là ông nói cho tôi,cụ thể là sao, tôi kỳ thực còn chưa tiếp xúc qua ."
"Người nhà của cậu?" Một bạn học nữ A nháy mắt mấy cái, ý tứ hàm xúc không rõ mà nở nụ cười, "Ồ nha, đã hiểu."
Lâm Hân là bị cô làm cho có chút ngượng ngùng, mở vở ra cúi đầu học bài.
Các bạn học khác mặc dù còn một bụng vấn đề , mà bạn học đã muốn học cũng không tiện làm phiền, chỉ có thể ngượng ngùng quay về chỗ ngồi.
Buổi sáng có tổng cộng bốn tiết học, Lâm Hân đã hoàn thành một cách suôn sẻ. Phụ đạo viên buổi trưa tan học trước liền đến đưa cho cậu một đống sách giáo khoa cùng bốn bộ đồng phục ,Lâm Hân đặt tất cả vào vòng không gian và cùng các bạn bước ra khỏi lớp.
“Học sinh Lâm, có muốn đến nhà ăn ăn cơn không?” Đàm Lễ lễ phép hỏi. Là lớp trưởng , phải có trách nhiệm và nghĩa vụ chăm sóc học sinh mới.
“Cảm ơn, gia đình tôi đã làm bữa trưa cho tôi mang theo rồi.” Lâm Hân khéo léo từ chối.
“Không sao đâu.” Đàm Lễ nói, “Chúng ta thêm một bạn tốt đi. Bạn vừa chuyển đến trường. Nếu có thắc mắc, bạn có thể tìm tôi giúp đỡ.”
“Được .” Lâm Hân gật đầu.
Sau khi thêm bạn bè, cậu rời khỏi tòa nhà dạy học và háo hức đi bộ đến biệt thự.
Đàm Lễ nhìn bóng lưng đang đi của cậu, trầm ngâm.
“Này, lớp trưởng thật là xảo quyệt!” Một nữ A cột tóc đuôi ngựa nhảy qua, nặng nề vỗ vai Đàm Lễ, nháy mắt, "Ỷ vào chức vụ lớp trưởng liền có thể thêm bạn bè với Tiểu Phá Quân đáng yêu, quá phận a ~~ ”
Đàm Lễ nghiêm nghị nói:“ Mọi người đều là bạn học, nên giúp đỡ và quan tâm lẫn nhau. Bạn cũng có thể chủ động cùng bạn học Lâm thêm bạn tốt. "
Nữ A bĩu môi thở dài:" Tôi không phải sợ bị từ chối à?"
Đàm Lễ làm sao không đoán ra tâm tư của cô nàng?"
Nữ A và nam O đều thuộc chủng tộc hiếm, Nữ A khá lúng túng khi chọn bạn đời. Nam A có thể tìm nữ O làm bạn đời , nữ A không thể gặp nam O phù hợp mà chỉ có thể chọn người có giới tính khác, tuy nhiên không phải nữ A nào cũng có thể chấp nhận nữ O hoặc nữ B.
Giờ đã có mỹ nam O trong lớp, sao không làm cho bọn họ rục rịch tâm tư cơ chứ?
“Cậu ấy đã có Alpha của mình .” Đàm Lễ nhắc nhở.
Nữ A khóe miệng giật giật, biết lớp trưởng hiểu lầm, ngượng ngùng cười cười: "Tôi biết, tôi biết, tôi không có nghĩ như vậy."
Hôm qua nàng vừa mới xem phát sóng trực tiếp của Phá Quân , hiện tại ngứa ngáy muốn biết người tóc bạc kia là ai.
A a a ——
Nàng chỉ muốn thấy CP thôi a a a!