Tang thi đã vây quanh cửa ra vào phòng kho, mọi người đành rút lui lên mái nhà , may mà nhà kho vì phòng ngừa bị cháy mà có người đã làm một cái thang bắc leo lên mái nhà.
Chỉ là ngày đầu tiên của mạt thế thế nhưng con người lại tham sống sợ chết, thân sĩ đã mất sao cứu vãn. Bọn người kia để người bị thương trèo lên sau, lại để nhóm bọn Hồ Nhiên cuối cùng.
Cửa phòng kho sắp không chịu nổi áp lực của hàng chục tàn thi xô nhau đẩy, ngay khúc nhóm Hồ Nhiên muốn trèo lên thì tang thi đã xông vào.
Hồ Nhiên mím môi, từ không gian lấy ra chày sắt, tung người nhảy xuống giữa bầy tang thi.
-Hồ Nhiên/Nhiên ca!!!
Đồng thời thốt lên, Liêu Hành giao Kỷ Tử cho Hồ Siêu liền lấy dao phòng thân nhảy xuống cùng Hồ Nhiên.
Hồ Nhiên ỷ vào thân thể dẻo dai, xoay người né tránh móng vuốt tang thi, gậy sắt nhanh nhẹn đập lên vùng đầu của tang thi liền vỡ ra. Nhóm tang thi đầu tiên rất chậm chạp và cứng nhắt, Hồ Nhiên liền dễ dàng diệt đi một phần ba nhưng vẫn bị số lượng dọa sợ, cậu thế nhưng chưa bao giờ đánh nhiều người như vậy.
Liêu Hành làm sát thủ lâu năm, dùng dao lại thuần phục, nhanh chóng giết gọn thêm một phần ba nữa. Mắt thấy có thêm một đợt tang thi xông đến liền nhanh tay chụp lấy Hồ Nhiên leo cầu thang lên mái nhà.
- Nhiên ca!! Ngươi không sao chứ!?
Hồ Siêu lo lắng hỏi.
Hồ Nhiên lắc đầu, quay sang Liêu Hành nhìn nửa ngày mới nói được câu "cảm ơn" .
Liêu Hành ở một góc không thấy, môi nhếch lên một đường cong nhỏ cảm thấy người trước mắt thật đáng yêu, ân, là một hồ ly đáng yêu.
Thoát nạn khỏi tang thi bên dưới lại khó thoát được đám bao quanh siêu thị. Mọi người bị dồn vào đường cùng bắt đầu hoảng sợ.
Hồ Nhiên đành trông chờ vào Hồ Siêu não động. Bị vây bởi tang thi nhưng chỉ mới lever , player sẽ dùng vật phẩm trợ giúp!! Hồ Siêu liền cho ra một giả thuyết.
- tang thi chỉ biết đi theo khứu giác là chính, thính giác là phụ. Chúng ta cần phải quấy nhiễu khứu giác của chúng, chúng chỉ còn thính giác thì dùng bom quanh một chỗ nào đó để tạo tiếng ồn hấp dẫn chúng!! Trong lúc đó mau chốn a.
- thông minh!!!
Hồ Nhiên không keo kiệt cho một like, liền lấy ra mấy lọ nước thơm nhỏ cùng một quả bom rồi quay qua đám người kia hỏi.
- ai trong các ngươi có lực tay tốt nhất!?
Nhận lại là chỗi im lặng nhượng Hồ Nhiên thất vọng cực kì.
-.. Ta có thể ném a!
Kỷ Tử thấp thỏm nói, hắn bị thương nhưng chắc không sao đâu nhỉ!?
Hai anh em họ Hồ quăn cho hắn ánh mắt khen thưởng, Hồ Nhiên lập tức đưa bom nhỏ cho Kỷ Tử song đưa hai người Hồ Siêu cùng Liêu Hành mỗi người lọ nước hoa nhỏ, chính mình cũng lấy lọ.
Chia nhau ra hành động.
Trước tiên sẽ thả lọ nước hoa xuống dưới, nước hoa chỉ dùng giây đồng hồ là lan ra bay mùi khắp nơi huống chi tận lọ cùng lúc.
Tang thi phía dưới mất mùi liền loạn xạ tản ra. Kỷ Tử đúng lúc gỡ chốt bom, vừa cầu mong mình không ném nơi có người vừa dùng hết sức bình sinh ném đi.
"oành!!!" thật lớn một tiếng nhượng tang thi khắp nơi đều hướng nơi nổ bom chạy đến.
Nhân lúc này người Hồ Nhiên lật đật nhảy từ trên cao xuống. Bọn họ không ngại siêu thị tầng đâu.
Đến khi chạy khá xa thì bọn người trên mới phát giác, bắt đầu lục đục đi xuống.
Hồ Nhiên khi xuống liến cấp tốc lấy ra một chiếc việt dã, muốn đi đến trạm xăng lấy xăng. Liêu Hành lái xe, anh em họ Hồ thì chăm sóc Kỷ Tử.
Kỷ Tử từ lúc tiếp đất bị sốc một phát liền hôn mê. Hồ Nhiên dù rất không khách khí nhưng vẫn tỉ mỉ chăm sóc, Hồ Siêu lại phụ giúp đại ca nhà mình.
Điểm đến trạm xăng ngược hướng đàn tang thi xông tới, bọn họ lại tiện đường đến phía Nam.
Xăng dầu đều bị Hồ Nhiên càn quét, Hồ Siêu đề nghị đến mấy chỗ bán đồ dùng leo núi. Đến cũng càn quét khỏi nói. Liền mọi người định đi đến phía nam thì Hồ Siêu lại muốn ghé qua K thị. Từ thành phố H đến đó không xa nhưng đường đi lại gồ ghề. Hồ Siêu muốn đến đó, bán manh và kể lể suốt chuyến đi ra khỏi thành phố H rốt cuộc cũng thành công.
- tại sao phải đến đó A Siêu!?
Hồ Nhiên nhịn không được tò mò hỏi.
- a, là em quen một người bạn trên mạng, dù không hay nói chuyện nhưng lại rất thân a! Mạt thế đến nên em có chút lo lắng.
Hồ Siêu đơn giản bày tỏ sự việc lại trong mắt Hồ Nhiên là một ý khác. Bạn bè hay người quen mạt thế đến Hồ Siêu liền không quan tâm, thờ ơ đến lạnh lùng, đừng bị lừa bởi có khuôn mặt dễ mến và tính cách năng động trong sáng, Hồ Nhiên biết...Hồ Siêu chính là ngoài nóng trong lạnh.
Hồ Siêu nhắm mắt nghỉ ngơi, nội tâm rất phức tạp, có người nào cảm hóa được đứa em này... cậu rất lo lắng chi người ta a :v
Đến tờ mờ sáng, Kỷ Tử từ trong hôn mê tỉnh dậy, không ừ hử gì liền lăn ra bất tỉnh nhân sự. Tiểu Điểu từ trong túi Hồ Nhiên bay ra, đánh một tiếng chíp dài rồi bay lên vai cậu tọa.
Đường đến K thị có lẽ không lâu lắm.
___________________________________________________________________
Mấy nay bỏ bê lâu quá TvT, hai ngày trước muốn viết cho xong lại được tin đi đà lạt. Trên đó lag cực. Về tới hôm nay mới để ý truyện nên đăng :
Mấy tiểu độc giả đọc vui vẻ (。’▽’。)♡