Biết Vị Ký

chương 198: thẩm tử dực đến cửa đòi người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Dương nhi, ngươi đã trở lại?” Viên Thiên Dã và hai hộ vệ vừa về đến viện, Duệ vương đã ở trong thư phòng vọt ra, thấy rõ là hắn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Thấy Viên Tri Bách lo lắng như vậy, sắc mặt Viên Thiên Dã cũng hòa hoãn hơn nhưng vẫn thản nhiên nói” đêm đã khuya, phụ vương nên về nghỉ ngơi sớm”

Nhi tử bình an trở về là tốt rồi, Viên Tri Bách cũng không so đo thái độ của hắn” ngươi bận rộn một hồi, còn chưa ăn được bữa cơm nóng nào, ta đã bảo lão Vương làm chút gì đó cho ngươi ăn, ngươi ăn cơm trước đi, còn có anh đào do Nam Việt quốc đưa tới, ngươi cũng nếm thử đi” nói xong liền cho người đi gọi lão Vương.

Nhìn mấy trái anh đào tươi mới đỏ au, hai mắt Viên Thiên Dã sáng lên” Nam Việt quốc tặng bao nhiêu anh đào ? còn lại bao nhiêu ?”

Nhi tử rốt cuộc cũng quan tâm tới lời mình nói, Viên Tri Bách rất cao hứng” hoàng hậu Nam Việt quốc thương con, tặng hai trăm cân nhưng trên đường bị hư hao, chỉ còn lại bảy mươi cân. Dực công tử nghe nói Hoàng thượng bệnh nặng, đưa hai mươi cân tiến cung, tặng cho Đoan vương phủ, phủ công chúa và Duệ vương phủ chúng ta mỗi nơi mười cân. Mẫu thân ngươi biết ngươi trước giờ thích ăn anh đào, nên cho ngươi ba cân”

Nghe Duệ vương nhắc tới Dực công tử, lão Vương bẩm báo” công tử, hôm qua Dực công tử từng tới phủ, nói tìm ngài có việc gấp, không gặp được ngài, sắc mặt không được tốt lắm”

Viên Thiên Dã tập trung vào anh đào nên không để ý chuyện Thẩm Tử Dực tới chơi lắm, chỉ vào anh đào hỏi Viên Tri Bách” anh đào trong phủ còn lại bao nhiêu ?”

“Sáng nay mới đưa tới, ta luôn ở trong cung cũng không biết trong nhà còn thừa bao nhiêu” Viên Tri Bách đáp, thấy Viên Thiên Dã thần sắc nghiêm túc, ngạc nhiên hỏi” sao vậy ?”

“Chút nữa sẽ nói tỉ mỉ với ngươi sau” Viên Thiên Dã vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, tìm người dẫn đường vừa rồi, dặn dò một hồi. Người nọ gật đầu, nhảy lên nóc nhà, nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Viên Thiên Dã trở lại trong phòng, phân phó lão Vương” bất luận là phương pháp gì, phải bảo tồn mấy trái anh đào, không để cho nó bị hưng càng đừng để bị mèo hoang ăn vụng, ta cần dùng tới. Nếu thiếu một quả, ta sẽ hỏi ngươi”

“Dạ” Lão Vương đặt đồ ăn xuống, thần sắc khẩn trương bưng giỏ anh đào lui xuống.

Viên Tri Bách trong lòng có nghi hoặc nhưng không có truy vấn, tự tay đem chung canh gà tổ yến đặt trước mặt Viên Thiên Dã” mau ăn đi, ăn trước nói sau”

Cả ngày trên lưng ngựa chỉ có ăn lương khô, Viên Thiên Dã đói như con sói, cũng không chần chừ mà ăn đến khi bụng no căng mới nói cho Duệ vương biết kế hoạch của hắn. Hai cha con bàn luận tới khuya mới đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Viên Thiên Dã vội vàng vào cung, qua giờ điểm tâm mới quay về phủ.

Hắn vừa xuống xe đã có hạ nhân bẩm báo Dực công tử lại tới, đang chờ trong tiền thính. Lúc này Viên Thiên Dã mới nhớ tới những lời lão Vương bẩm báo tối qua, vội vàng đến tiền thính, từ xa nhìn thấy Thẩm Tử Dực đã lên tiếng chào hỏi” Dực công tử gần đây khỏe chứ ?”

Thẩm Tử Dực chờ lâu sốt ruột nên không có tâm tình hàn huyên, đánh giá Viên Thiên Dã một chút, thấy hắn sắc mặt tuy có chút mệt mỏi nhưng nhìn chung vẫn ổn, áo quần chỉnh tề, cử chỉ thong dong, còn ung dung ngồi xuống, sai người pha trà, cố kiềm nén nói” Viên thần y, Lâm Tiểu Trúc đang ở đâu vậy ? ta có khách đến thăm, muốn mời nàng đến phủ làm điểm tâm”

Viên Thiên Dã ngẩn người, liếc mắt đánh giá Thẩm Tử Dực một cái. Hôm qua hắn đã đến đây, hôm nay biết mình mới trở về kinh thành tối qua, sáng sớm nhất định sẽ vào cung thăm bệnh cho Hoàng thượng, nhưng sáng sớm hắn đã tới tìm chỉ vì muốn mời Lâm Tiểu Trúc đến phủ hắn làm điểm tâm ? chẳng lẽ khách của hắn không ăn được điểm tâm Lâm Tiểu Trúc tự tay làm thì không được ? xem ra ý không ở trong lời, hắn tìm tới hai lần, không phải vì điểm tâm mà là vì Lâm Tiểu Trúc.

Nhưng mà hai người này có quan hệ với nhau khi nào ?

Nghĩ tới đây, Viên Thiên Dã liền thấy căng thẳng, cảm giác như bảo bối mình cất giấu bị người ta nhòm ngó nhưng nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Lâm Tiểu Trúc, liếc mắt nhìn Thẩm Tử dực một cái, đáp” Lâm Tiểu Trúc mấy ngày trước đã bị Đoan vương thế tử mời đến Đoan vương phủ, Dực công tử không biết sao ?”

Thẩm Tử Dực làm sao không biết? Hắn vẫn hay đến Ngọc Soạn trai tìm Lâm Tiểu Trúc, chuyện nàng mở quán lẩu cũng không có giấu hắn. Hôm trước hắn đến tiệm lẩu, nhìn thấy tiệm sắp khai trương nhưng không thấy bóng dáng Lâm Tiểu Trúc đâu, mới tìm chưởng quầy hỏi thăm. Chưởng quầy nói là nàng bị phong hàn, đang ở trong phủ tĩnh dưỡng. Nhưng hắn cảm giác có gì đó không đúng, cho người điều tra mới biết chuyện xảy ra ở tiệm lẩu hôm đó, Lâm Tiểu Trúc cũng bị Viên Chấp đưa vào Đoan vương phủ. Nghĩ tới Uyển Hoa quận chúa có ác cảm với nàng, hắn càng bất an, sợ Lâm Tiểu Trúc xảy ra chuyện. Nhưng hắn tự nhiên đến Đoan vương phủ hỏi thăm một người không liên quan tới mình thì rất không ổn, còn khiến cho Uyển Hoa quận chúa thêm ghen tỵ rồi làm ra chuyện quá khích. Sau hắn điều tra được Uyển Hoa quận chúa sinh bệnh, Lâm Tiểu Trúc coi như an toàn, lại nhớ Lâm Tiểu Trúc đã yêu cầu không được tiết lộ thân phận của nàng, hắn mới cố kiềm chế, chờ đến lúc Viên Thiên Dã trở về. Nếu Viên Thiên Dã về trễ một ngày nữa, hắn sẽ trực tiếp đến Đoan vương phủ đòi người.

Tuy nhiên chuyện này không thể nói với Viên Thiên Dã, vì thế Thẩm Tử Dực giả bộ kinh ngạc nói” hôm qua ta đến, không ai nói cho ta biết, chỉ nói nàng bị phong hàn, đang ở trong phủ tĩnh dưỡng”

Viên Thiên Dã biết người trong phủ nói vậy là đã được Duệ vương phân phó, tâm tình tốt hơn nhưng vẫn bất động thanh sắc, chắp tay nói” thật có lỗi, ngày đó Đoan vương thế tử đưa Lâm Tiểu Trúc đi không được minh bạch cho lắm, ta lại không có ở nhà, hạ nhân trong phủ không biết giải thích thế nào nên mới nói với Dực công tử như thế, xin đừng trách”

Thẩm Tử Dực nhìn Viên Thiên Dã” vậy giờ Viên thần y tính thế nào ? chẳng lẽ cứ vậy để Đoan vương thế tử mang Lâm Tiểu Trúc đi ?”

“Tại hạ đang vì việc này mà buồn bực ah. Dực công tử cũng biết, tuy ta được mọi người gọi là thần y nhưng chẳng qua chỉ là bạch đinh, không quan không chức. Chỉ cần Đoan vương thế tử coi trọng nàng, ta chỉ có thể chắp tay dâng lên, không thể phản kháng. Hiện giờ nàng đã bị đưa vào Đoan vương phủ, muốn đưa nàng ra, nói dễ hơn làm. Cho dù muốn đi, một khi Đoan vương thế tử mở miệng muốn ta đưa người, ta không thể không đưa” . Viên Thiên Dã đứng lên, vái Thẩm Tử Dực một cái” thỉnh Dực công tử giúp ta một tay, đưa Lâm Tiểu Trúc ra khỏi Đoan vương phủ”

Thẩm Tử Dực ngồi yên, nhìn Viên Thiên Dã, hai mắt hiện tinh quang” ta không biết giúp ngươi thì ta được lợi ích gì ?”

Nếu Thẩm Tử Dực không nói hai lời, trực tiếp đáp ứng, Viên Thiên Dã sẽ đoán được giao tình giữa Lâm Tiểu Trúc và Thẩm Tử Dực đến mức nào, sẽ lo lắng khi phó thác nàng cho hắn, nghe Thẩm Tử Dực hỏi điều kiện, hắn mới yên lòng đáp” chỉ cần Dực công tử trong vòng một tháng có thể đưa Lâm Tiểu Trúc ra cũng như bảo vệ được an toàn cho nàng, làm cho Đoan vương thế tử từ bỏ tâm tư, Thiên Dã nhất định sẽ đến Nam Việt quốc giúp phụ hoàng, mẫu hậu công tử điều dưỡng thân thể”

“Lời này thật sao?” Thẩm Tử Dực ánh mắt bỗng dưng sáng ngời.

“Quân tử xuất ngôn, tứ mã nan truy” Viên Thiên Dã ngạo nghễ đáp

“Hảo, một lời đã định!” sau đó nhìn Viên Thiên Dã hỏi” nói đi, ta nên làm thế nào ?”

Viên Thiên Dã nhận ly trà từ tay Viên Thập, chậm rãi uống một ngụm rồi mới nói” ngày mai là sinh nhật Đoan vương phi, Dực công tử sẽ đến chúc mừng chứ ?”

Cả nước đều biết lão hoàng đế bị bệnh, chỉ không biết bệnh tình thế nào. Vì để không gây khủng hoảng, thuận lợi cho việc kế vị nên Đoan vương cũng không công bố việc lão hoàng đế bệnh tình nguy kịch. Cho nên sinh nhật Đoan vương phi sẽ có nhiều người đến tặng lễ chúc mừng, Đoan vương cũng sẽ mời vài người ở lại ăn cơm. Thẩm Tử Dực thân phận đặc thù, chắc cũng sẽ ở trong nhóm người kia.

Thẩm Tử Dực gật đầu nói” đương nhiên.”

“Ngày mai ta cũng sẽ đi, đến lúc đó, trên yến hội, thỉnh Dực công tử gọi Lâm Tiểu Trúc đến, để nàng làm điểm tâm cho mọi người, sau đó thuận tiện mang nàng rời phủ. Ra khỏi Đoan vương phủ cũng không đưa nàng về chỗ ta mà đưa đến Thẩm viên một thời gian, khi nào an toàn, ta sẽ đi đón nàng”

Nói tới đây, hắn cảm thấy trà trong miệng chỉ có vị chua xót.

Phó thác Lâm Tiểu Trúc cho Thẩm Tử Dực, hắn không biết có phải là sao lầm lớn nhất đời mình hay không. Dù sao Thẩm Tử Dực cứ tới cửa tìm nàng, có tâm tư gì đó không nói rõ được, còn Lâm Tiểu Trúc lại chẳng có chút cảm tình với hắn, nếu hai người này nảy sinh tình cảm, hắn sẽ hối tiếc cả đời.

Nhưng một khi xảy ra chuyện Đoan vương trúng độc, với thế lực của Đoan vương phủ chắc chắn sẽ truy tìm người hạ độc, tất cả những người ở phòng bếp và tham gia yến hội đều trở thành đối tượng bị tình nghi. Những người được phái đến Đoan vương phủ làm nhiệm vụ chỉ có Lâm Tiểu Trúc là không dịch dung, những người kia khi ra khỏi Đoan vương phủ, khôi phục diện mạo thì sẽ an toàn nhưng Lâm Tiểu Trúc thì bất đồng. Khi đó hắn cảm thấy nàng ở Viên phủ, không phải đi làm nhiệm vụ, sẽ không có nguy hiểm cho nên không cho nàng dịch dung. Dù sao dịch dung một thời gian dài cũng sẽ gây tổn hại rất lớn cho làn da nhưng không ngờ nàng lại bị Viên Chấp bắt đi, mà Duệ vương cũng thuận theo đó để nàng đi làm nhiệm vụ.

Chuyện này, hắn vốn muốn đi cầu Đan Dương công chúa nhưng nàng và Đoan vương phủ trước giờ ít qua lại, nếu bỗng nhiên tham gia yến hội ở Đoan vương phủ, khi chuyện kia xảy ra, nàng sẽ trở thành đối tượng bị tình nghi lớn nhất. Xe ngựa của nàng đi được vài bước sẽ bị ngăn lại điều tra, đến lúc đó Lâm Tiểu Trúc cũng không thể thoát. Thẩm Tử Dực là lựa chọn thích hợp nhất, hắn với đối phương không có xung đột lợi ích, sẽ không ai nghi hắn hạ độc.

“Được, cứ vậy mà làm đi” Thẩm Tử Dực đáp, mắt lại hiện lên tinh quang.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio