Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

chương 65

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Tiểu Cúc, ngươi vừa chứng kiến cái gì?" Tiểu Cúc là nha đầu Trịnh di nương mang vào từ bên ngoài, chỉ mới mười tuổi, cũng chẳng qua mới đi theo Trịnh di nương vài ngày.

Tiểu Cúc đoán không ra ý tứ trong lời Trịnh di nương, sợ nói sai, chỉ nói:"Ta vẫn tránh ở phía sau di nương, cái gì cũng không thấy được".

"Ngươi cứ yên tâm mạnh dạn nói, ta sẽ không trách ngươi." Trịnh di nương muốn chứng minh bản thân mình vừa rồi là không có hoa mắt nhìn nhầm.

Tiểu Cúc nghe vậy mới lắp bắp nói:"Ta dường như nhìn thấy thiếu nãi nãi cùng biểu tiểu thư đang...đang hôn môi."

Quả nhiên nàng không nhìn nhầm, chính thất cùng tiểu thiếp tư thông, này coi là chuyện gì a! Sau khi khiếp sợ, Trịnh di nương tỉnh táo lại, dù sao nàng cũng gặp qua nhiều việc đời, những chuyện khó tin không tưởng cũng đều chứng kiến qua, hai nữ nhân giảo hợp cùng một chỗ, dưới cách nhìn của nàng, mặc dù không hợp với lẽ thường nhưng không đến mức bị khiếp sợ quá độ, khó trách mỗi lần nhìn thấy Tô Tử Mặc và Chung Minh bên nhau, luôn cảm thấy có chút gì đó không thích hợp, cho nên nàng mới vụng trộm đi theo muốn tìm hiểu đến tột cùng, giờ thì hoàn toàn giải thích được rồi, không nghĩ tới lời Tống Tuấn Kiệt nói khi tức giận vậy mà lại trở thành sự thật, Chung Minh gả làm thiếp cho hắn kì thực là muốn gả làm thiếp cho Tô Tử Mặc.

trộn lẫn ~ quan hệ cùng nhau>

Trịnh di nương phá vỡ được bí mật của các nàng, nhất thời chưa nghĩ ra nên lợi dụng thế nào cho tốt, nàng không ngu ngốc đến mức trở về liền nói cho Tống Tuấn Kiệt, nàng là muốn chiếm được một vị trí ở Tống gia, Tống Tuấn Kiệt không phải là người có thể dựa vào, nàng xem như đã nhìn ra, Tống gia vẫn do Tô Tử Mặc định đoạt, mà nàng lại do Chung Minh bỏ bạc chuộc thân, nếu theo quy củ thanh lâu, nàng nên là người của Chung Minh, hiện tại Tô Tử Mặc và Chung Minh cùng chung một khối, với nàng mà nói chính là chuyện tốt, ít nhất không có người cùng nàng tranh giành nam nhân, ngược lại nàng còn có thể nắm nhược điểm của bọn họ trong tay.

"Tiểu Cúc, sau khi trở về không được phép lắm miệng, coi như cái gì cũng không thấy được." Trịnh di nương dặn dò.

Tiểu Cúc tất nhiên đáp ứng.

Khi Trịnh di nương về nhà, Tống Tuấn Kiệt đang chờ đến không kiên nhẫn, hỏi nàng đã đi đâu, còn dùng ngữ khí không tốt nói:"Có phải quay về chốn cũ hay không?" Cái gọi là chốn cũ không phải thanh lâu thì còn là gì, đây rõ là đang mắng Trịnh di nương, Trịnh di nương làm sao có thể chịu được, bắt đầu khóc sướt mướt.

Tống Tuấn Kiệt bị khóc làm cho phiền chán,"Ta bất quá mới nói một câu, nàng liền khóc không ngừng, làm sao, ngay cả nàng ta cũng không thể nói hay sao?"

"Thiếp là nữ nhân của ngài, tất nhiên ngài có thể nói, chẳng qua ngài mắng chửi người ta không đúng, ngài nói như vậy, chẳng phải là tự đội nón xanh cho chính mình?"

Tống Tuấn Kiệt bị nàng giận dỗi liền nở nụ cười:"Đúng là khéo mồm khéo miệng, được rồi, là ta nói sai, nhưng nàng nói rõ coi, cả ngày đã đi đâu ?"

Trịnh di nương u oán nói:"Gia thật là có bản lĩnh này, chỉ biết chọn quả hồng mềm mà bóp nát, phu nhân cùng biểu tiểu thư trở về, ngài có từng hỏi qua câu nào chưa?"

Trịnh di nương u oán nói:"Gia thật là có bản lĩnh này, chỉ biết chọn quả hồng mềm mà bóp nát, phu nhân cùng biểu tiểu thư trở về, ngài có từng hỏi qua câu nào chưa?"

Tống Tuấn Kiệt sau khi trở về từ nha môn, nghe nói ba nữ nhân của hắn đều xuất môn, hắn thật muốn biết Tô Tử Mặc cùng Chung Minh đi đâu, đáng tiếc ngay cả cửa viện các nàng, hắn còn không vào được, chỉ có thể trở về hỏi Trịnh di nương, vậy mà Trịnh di nương cũng không chịu nói rõ ràng với hắn, tức giận:"Nàng có nói hay không!" Còn giả bộ rời đi.

Trịnh di nương vội vàng giữ chặt hắn, cười làm lành nói:"Hương nhi đùa cho ngài vui thôi, vậy mà ngài lại phát giận, ta vốn là đuổi theo biểu tiểu thư ra ngoài, đáng tiếc không đuổi kịp, mua chút son phấn liền bị chậm trễ".

"A, nghe nàng nói như vậy, biểu muội là thật sự có việc mới đi ra ngoài?"

"Thiếp cũng là do nhìn thấy vẻ mặt biểu tiểu thư khác thường, mới nổi lên tò mò".

Tống Tuấn Kiệt hỏi:"Sao ta nghe nói hôm nay có tên nam nhân đến tìm Tô Tử Mặc?"

Trịnh di nương che miệng cười nói:"Gia đã biết còn hỏi thiếp".

Tống Tuấn Kiệt giận tái mặt nói:"Xem ra nàng vẫn là có chuyện gạt ta".

Trịnh di nương đắn đo một phen sau đó nói:"Nếu thiếp nói ra sự thật, gia cũng không nên tức giận".

Nàng càng nói như vậy, Tống Tuấn Kiệt càng nghi ngờ,"Dong dài cái gì, có chuyện thì mau nói, có rắm thì mau phóng".

Trịnh di nương lúc này mới nói:"Biểu tiểu thư trước đi đến Hầu phủ, đi vào chốc lát sau thì đi ra, bộ dáng tức giận, giống như mới cãi với ai một trận, tiếp theo đi tới trà lâu uống trà, ước chừng nửa canh giờ, phu nhân và một vị công tử trẻ tuổi cùng một đường đi đến, ba người ở trà lâu ngồi đến giữa trưa, sau đó phu nhân cùng biểu tiểu thư hồi phủ, ta sợ các nàng nghi ngờ nên cố ý về muộn hơn một chút".

Tống Tuấn Kiệt nghe nói Tô Tử Mặc và một nam nhân khác cùng một chỗ, sắc mặt xanh mét, hỏi:"Có nghe được bọn họ nói cái gì không?"

"Này thì thật không có, thiếp cách khá xa, chỉ nhìn thấy bọn họ nói cười vui vẻ".

Tống Tuấn Kiệt tức giận nói:"Khẳng định là ả họ Tô không tuân thủ nữ tắc, cùng nam nhân khác thông đồng gian dâm!"

Trịnh di nương bị dọa nhảy dựng nói:"Gia nói lời này nghiêm trọng, dù gì còn có biểu tiểu thư ở cùng mà, ngài thấy không, thiếp đúng ra không nên lắm miệng".

Trịnh di nương bị dọa nhảy dựng nói:"Gia nói lời này nghiêm trọng, dù gì còn có biểu tiểu thư ở cùng mà, ngài thấy không, thiếp đúng ra không nên lắm miệng".

Tống Tuấn Kiệt nói:"Nàng làm đúng, ngày thường ta không ở nhà, nàng liền giúp ta quan sát kỹ bọn họ, có động tĩnh gì liền nói cho ta biết, nếu để cho ta biết Tô Tử Mặc làm chuyện thật có lỗi với ta thì coi ta làm thế nào trừng trị ả!"

Trịnh di nương thầm nghĩ ngươi cũng đang ở đây phát điên với ta đấy thôi, ngoài miệng nói:"Gia xem Hương nhi là người nào chứ, ta không thể làm được việc này đâu".

"Yên tâm, nàng giúp ta, ta không để cho nàng chịu thiệt thòi". Tống Tuấn Kiệt nói xong liền lấy trong người ra mười lượng bạc bỏ vào tay Trịnh di nương.

Trịnh di nương không khách khí với hắn làm gì, liền thu nhận, còn ngồi trên đùi, ôm cổ hắn hôn một cái,"Tạ gia thưởng".

Tống Tuấn Kiệt bị dáng vẻ quyến rũ của nàng làm cho ham muốn. Người nóng như lửa, hai ba lượt đã đem nàng lột trần trụi, hắn ngủ ở phòng Trịnh di nương đã nhiều ngày, Trịnh di nương dùng hết chiêu thức cả người hầu hạ hắn thư sướng vô cùng, Tống Tuấn Kiệt cũng càng trở nên yêu thích nàng, Tống Tuấn Kiệt nói:"Sinh được nam hài cho ta, ta đưa nàng lên làm chính thất".

"Ngươi biết rõ Hác công tử có ý đồ không tốt với ngươi, vậy sao còn muốn mang hắn về Hầu phủ?" Chung Minh đối với chuyện ban ngày luôn canh cánh trong lòng, rốt cuộc vẫn tìm Tô Tử Mặc hỏi rõ ràng.

Tô Tử Mặc nói:"Còn không phải do muội trêu chọc hay sao, êm đẹp gạt một ngàn lượng bạc của người ta, cũng nên cho người ta một lời giải thích".

Chung Minh nói:"Chỉ cần hắn không đến phiền ngươi nữa, ta cho hắn hai ngàn lượng".

Tô Tử Mặc cười nói:"Trong kinh thành này, người muốn có được lòng ta cũng không phải chỉ một hai người, muội có bao nhiêu bạc, có thể mua được bao nhiêu người?"

"Nói như thế vậy thì không dễ làm rồi, chỉ có......" Chung Minh nhìn Tô Tử Mặc, cười rất xấu xa.

Tô Tử Mặc biết nàng lại nghĩ ra chuyện gì không đứng đắn, vội nói tránh đi:"Nghe nói hôm nay Trịnh di nương cũng xuất môn".

Chung Minh không chút nghi ngờ,"Nàng ấy xuất môn thì cứ xuất, có quan hệ gì với chúng ta đâu ?"

"Kì quái ở chỗ rời đi chân trước chân sau với muội".

"Ý của ngươi là, nàng theo dõi ta?" Chung Minh nhảy dựng lên.

"Ý của ngươi là, nàng theo dõi ta?" Chung Minh nhảy dựng lên.

Tô Tử Mặc nói:"Không có bằng chứng cũng không thể nói lung tung".

Chung Minh biết Tô Tử Mặc không phải người tự nhiên dựng ra chuyện thị phi, nếu nàng nói như vậy, khẳng định cảm thấy có chuyện không ổn, nếu thật sự bị Trịnh di nương theo dõi, vậy mấy lời nàng nói cùng Tô Tử Mặc chẳng phải đều bị Trịnh di nương nghe thấy, làm chuyện gì chẳng phải cũng đều bị nhìn thấy? Không dám khinh thường, cẩn thận hỏi:"Có phải thật là bị nàng ta nhìn thấy chuyện không nên nhìn rồi hay không?"

Tô Tử Mặc đầu tiên liếc nàng một cái,"Còn không phải do muội a, ở nơi đông người, lại......làm chuyện phi lễ".Tiếp theo nói:"Thanh Nhi dường như nhìn thấy trong góc tường có người, nhưng không biết có phải Trịnh di nương hay không".

Chung Minh cười nhạo:"Giỏi cho Thanh Nhi tinh mắt, nghe lén nhìn lén thế nào cũng đều không thể thiếu nàng." Rồi lại hoàn toàn thất vọng, "Nhìn thấy thì nhìn thấy, mọi người đều biết mới tốt, ngươi vừa đúng lúc lấy cớ ly hôn với biểu ca, ta với ngươi liền song tê song túc".

Chuyện tới mức này, Tô Tử Mặc thật ra không ngại cùng Chung Minh "Song tê song túc", chẳng qua tới lúc thật sự xảy ra, chỉ sợ danh dự mất sạch, sau này làm sao đứng thẳng trước mặt người khác, huống chi nàng còn có phụ thân coi trọng mặt mũi, mặc dù nàng có nghĩ tới một ngày sẽ rời đi Tống phủ thì cũng không phải bằng phương thức này.

Chung Minh thấy nàng không lên tiếng, lại hiểu lầm ý tứ của nàng, cau mày nói:"Ngươi vẫn là không muốn đi theo ta?"

Tô Tử Mặc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:"Ta ngày đó nở mày nở mặt gả nhập Tống gia, lúc đi cũng phải đi sao ặt mũi vẫn có thể diện".

Chung Minh nghe ra ý tứ, vui vẻ nói:"Ý của ngươi là đáp ứng rồi, chẳng qua bây giờ còn chưa phải thời điểm?"

Tô Tử Mặc trêu chọc nói:"Ta sợ muội lại ăn giấm chua lung tung rồi gây chuyện thị phi".

Chung Minh không để ý tới nàng giễu cợt, cầm tay nàng, nghiêm mặt nói:"biểu ca ta không phải phu quân tốt, nếu không ngay từ đầu ta cũng sẽ không khuyên ngươi đừng có gả cho hắn, về phần ta, ta có thể hướng ngươi thề, ta nhất định toàn tâm toàn ý với ngươi, quyết không cho ngươi chịu nửa điểm ủy khuất, chờ ta báo xong đại thù, liền mang ngươi cao bay xa chạy".

Tô Tử Mặc nghe xong lời này cũng không biết nên có cảm xúc gì, quả thật nàng tin tưởng Chung Minh nói được thì làm được, chẳng qua kêu nàng liều lĩnh đi cùng Chung Minh thì nàng còn có chút do dự, hai nữ nhân muốn cùng một chỗ, cần gánh vác rất nhiều việc, vai các nàng thật có thể gánh hết không? Chuyện còn quá xa thôi thì không nghĩ tới còn hơn, nhưng ngược lại chuyện trước mắt mới cần phải giải quyết cấp bách, Tô Tử Mặc nói:"Trước mặc kệ chuyện tương lai, nói đến Trịnh di nương, nếu thật sự bị nàng nhìn thấy, chúng ta cần tính toán cho thật tốt".

Truyện convert hay : Tới Cửa Con Rể

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio