“Lí Hiên…” Giang Duy lẩm bẩm tên người kia…
Lần trước nhìn xa, không thấy hết được vẻ ngoài a, hôm nay nhìn gần vậy, mới thấy Lí Tu một chút cũng không nói điêu…
Người đứng đầu như hắn hẳn phải có tùy tùng đi theo chứ, nhìn ra thấp hơn một chút, mặc áo cảnh phục màu lam càng tôn lên dáng người hoàn mỹ, đôi lông mày đen cùng đôi mắt thâm tuyên (sâu thẳm khó lường). Đôi con ngươi đen láy làm người ta có cảm giác khó đoán bắt, mũi cao thẳn hé ra đôi môi căng tràn.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy hắn lần đầu, e là chỉ có thể nói – hắn thực đẹp a.
Bất quá, lúc này đây, Giang Duy cũng không có thời gian tán thưởng vẻ đẹp của người ta. Hắn cứng ngắc nở nụ cười, cùng người kia chào hỏi, “Xin chào…” Lí Tu này thực hám sắc đi, nhân chuyện rắc rối của hắn mà làm quen người ta a… Sự tình này, nhất định là toàn bộ Đông trấn này đều biết mất rồi… = =
Lí Tu cảm thấy ánh mắt Giang Duy có điểm bất mãn, cười lại càng thêm sáng lạn, “Đầu, ta tìm cho ngươi người hỗ trợ đấy chứ, còn không mau cảm tạ ta đi a.”
Đấy mà là hỗ trợ à? Rõ ràng là việc công tư phân minh không được, mượn cơ hội để tiếp cận người ta mà…
Cái tên Lí Hiên kia không biết là không hiểu thật hay là giả bộ không hiểu bọn ta đang “liếc mắt đưa tình” nữa, rất có lễ phép đứng trước ta cúi đầu một cái, “Xin chào.”
Giang Duy không lường trước được có chút xúc động, cái tên đẹp trai này thật có khí chất, muốn ở bên ngoài, nghe chừng có cả đống người muốn tiến đến bắt chuyện đi….
Cơ mà cũng thực đáng tiếc a, tuy là lớn lên bộ dạng tuấn tú, nhưng hắn lại là người ăn chay a.
Hắn ăn chay?
A, thiếu chút nữa đã quên….Giang Duy hắn là một gã đồng tính luyến ái a…
Giang Duy là sinh ra đã biết mình thích nam nhân. Từ hồi học ở trường cảnh sát Quảng Đông đã mơ hồ biết mình là gay, chính là gần đây, vẫn chưa tìm thấy người vừa ý, cho đến bây giờ còn độc thân. Chuyện này làm hắn không khỏi cảm thấy buồn phiền a…
Còn về Giang Hoài, con trai hắn, cuộc hôn nhân của hắn, chuyện dài dòng, không kể vẫn hơn… = =
Nói đến Giang Duy bây giờ còn chưa tìm thấy một người tâm giao, thực không phải vì không có cơ hội. Hắn là cái kiểu người rất hay bắt bẻ a, hắn cũng đã tìm trên dưới người mà vẫn không được. Cũng không cần phải quá tuấn tú, chỉ cần nửa đêm tình dậy không bị hù chết là được. Phải biết nấu cơm, ngày ba bữa, ít nhất phải có hai bữa là hắn làm…
Còn phải hay trêu đùa với con trai hắn nữa, tính tình thân thiện, không quá mức trầm mặc – Lí Hiên này thì lại quá mức trầm mặc a.
Hắn rất không thích những người như thế
Không phải người hướng nội là người thích trong lòng tính toán, giỏi quan sát, cho mình có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác sao.
Lí Hiên chắc cũng là người như vậy đi?
Người như này, trên mạng hẳn là nên xếp vào loại phúc hắc (tâm hồn đen tối) đi.
Cùng kiểu người này qua lại, hắn nhất định sẽ bị ăn đến mẩu xương vụn cũng không còn a… = = Nghĩ là phải đề phòng người này, hắn tự nhiên sẽ chọn cách tránh xa người này…
Dựa vào lý thuyết cùng giới thì hút nhau, khác giới thì đẩy nhau mà sau bao kinh nghiệm hắn trải qua, Giang Duy có thể khẳng định, Lí Hiên này tuyệt đối không phải người đồng tính luyến ái, cũng chẳng là song tính luyến ái!
Hắn làm sao lại dám chắc vậy?
Trực giác a! Nam nhân giác quan thứ sáu cũng lợi hại không kém gì của nữ nhân a! Đặc biệt là trong việc này!
Trong lúc Giang Duy đang đánh giá từ trong ra ngoài cái gã kia, thì Lí Hiên này cũng không hề rảnh rỗi quan sát hắn một lần.
Tính cách xem ra cũng không tệ, vuốt mông ngựa mà biểu cảm thực hoàn hảo, lớn lên tuy là bình thường, nhưng ánh mắt trái lại khiến người ta ấn tượng sâu sắc.
Hắn đột nhiên thấy, lựa chọn cái nơi đồi núi nhỏ bé này kể cũng không tồi đi.
=================Tiểu kịch========================
Lí Sở: Ah? Giang Duy là đồng tính? Ta như nào lại không biết a?
Lí Tu: Lão ba, ngươi không biết chuyện thì hơn đi…
Lí Sở: Nga, không sao, Tiểu Lý rất tốt nha, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, chính là đi với Giang Duy cũng tiếc a…
Lí Tu: Đúng là tiếc thật đấy…Căn bản hắn là đồng tính, nếu không ta liền kiếm ngươi một anh con rể a…A? Lão ba, ngươi không sợ a?
Lí Sở: Ta cũng bất ngờ a.
Lí Tu: Ngươi không phản đối?
Lí Tu: Bọn nó đồng tính a, thời điểm này, làm bậc cha chú không phải nên ngăn bọn hắn ở cùng nhau, rồi thì tìm mọi cách chia rẽ bọn hắn sao?
Lí Sở: = = ngươi xem kịch nhiều quá rồi đấy…Người xem lão ba ngươi cổ hủ vậy sao? Việc này ta đã sớm đả thông rồi…
Lí Tu: A? Ngươi làm sao lại không chút kinh hãi như thế chứ?
Lí Sở: Ngươi chả lẽ không biết, nhà ta dưỡng Tiểu Hùng cùng hàng xóm là tiểu công, sớm đã quen rồi a?
Lí Tu: = = _