Edit by Mặc Hàm
Trên ghế salon.
Hai người đàn ông, một trái một phải, tình cảnh nghiêm túc.
Trong tay Vinh Kinh cầm một bản hợp đồng bao dưỡng trong truyền thuyết, nhìn từng câu từng chữ trong đó.
Bởi vì đối với phương diện này quá mới lạ, mà Chu Du thân là trợ lý ắt hẳn kiến thức có thừa, liền giao phó cho anh trọng trách này.
Hợp đồng đầu tiên xác định bên A và bên B. Bên A là Vinh Kinh, bên B là Cố Hi. Nội dung hợp đồng xem như là đã tính đến nhiều khía cạnh.
Điều thứ nhất là bên A phải cung cấp cho B một hoặc nhiều bất động sản, trong đó có những yêu cầu liên quan tới diện tích, giao thông, trang trí. Điều thứ hai là chi phí hàng tháng và các chi phí yêu cầu khác. Hai điều đầu tiên được tính như bình thường, không có gì đáng nói. Điều thứ ba thì bắt đầu có điểm không thỏa đáng.
Đang viết cái gì đây? Lẽ nào omega thật sự có thể chịu đựng được điều kiện vừa bá đạo vừa nhiều lỗ hổng như vậy?
Anh để tôi làm cái này cho Cố Hi, anh cảm thấy tôi sẽ không bị đánh thành đầu lợn sao?
Điều thứ ba là về tình cảm, một loạt ‘không thể’ đều được viết toàn bộ.
Trong thời gian hợp đồng không thể tự do yêu đương, không thể chấp nhận tỏ tình của người khác, không được nhận quà từ người khác phái, không được để người khác phát đụng vào, không thể bắt tay, hôn và các hành động thân mật khác. Nếu có, phải thông báo cho bên A, để xem có thể tha thứ hay không.
Không thể cùng người khác phái tùy tiện nói chuyện, vượt quá____(viết tay) câu, sẽ được coi là bất mãn với thỏa thuận này. Không thể ngồi xe của người khác phái, đặc biệt là hai giới tính của alpha. Nếu như liên quan đến công việc, vui lòng thông báo sớm, không thể….
Nếu vi phạm, sẽ bị bên A khởi tố và phải bồi thường…Mỗi một điều đều tỉ mì liệt kê ra các loại yêu cầu. Nếu cần thận mà xem xét thì sẽ phát hiện đây hoàn toàn là những điều khoản có lợi cho bên A. Bên B căn bản không có tự do, ít nhất trong hợp đồng thì bên B sẽ có tự do về phương diện tài chính. Chính là loại điều khoản thể hiện dục vọng độc chiếm không góc chết của alpha.
Tóm lại, sau khi nhìn một đống không thể, mỗi một câu thì bên B đều có thể đưa ra ý kiến. Nhưng tới cuối cùng thì quyền quyết định là thuộc về bên A. Đơn giản mà nói cậu không thể không hài lòng, mà không hài lòng cũng vô dụng, sau khi ký rồi thì cậu tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời.
Không được, lại nhìn xuống phía dưới, nắm đấm đều dần cứng lại.
Vinh Kinh liếc mắt nhìn Chu Du đang ngồi nghiêm chỉnh.
Chu Du không hề làm quá việc này, cũng là đã nghiên cứu kĩ lưỡng rồi mới làm ra. Nhìn lông mày Vinh Kinh nhăn như bánh quai chèo, lập tức khẩn trương.
Đây đều là tham khảo từ những alpha khác, ngài nhìn ngài xem là đại gia ôm tài sản mấy trăm triệu. Muốn bao dưỡng thì nhất định phải có khí thế.
Vinh Kinh: “Cái này là anh lấy được từ đâu.”
Chu Du: “Internet, còn có sự hiểu biết riêng của tôi.”
Anh là beta, có mà lĩnh ngộ quỷ ấy. Có phải ở trên mạng xem mấy cái tiểu thuyết alpha biến thái rồi hay không?
“Anh cảm thấy mấy điều khoản này hợp lý à?” Không phải là bình thường, mà là không cách nào lý giải được.
Chu Du suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Cậu nói đúng lắm, nếu là Cố Hi, vẫn là quá ít. Vậy thì phải thêm mấy cái, tỷ như cậu ta không thể xem alpha khác…” Tiểu thiếu gia của bọn họ chính là xem Cố Hi như thần! Nhất định phải có nhiều yêu cầu hơn mới được!
“….” Vinh Kinh thành công bị nghẹn lời. “Cố Hi thì làm sao?” Làm sao anh nghĩ nhiều như vậy được?
“Cố Hi à, cậu ta chính là Cố Hi.” Một ánh mắt của Cố Hi có thể khiến cho alpha hồn xiêu phách lạc. Đương nhiên phải ngăn cản toàn bộ những người khác muốn tiếp xúc cậu ta rồi, nếu không thì cậu ta chạy trốn thì phải làm sao? Cậu không lo lắng à?
Vinh Kinh lần đầu tiên cảm thấy mình giao tiếp với Chu Du xuất hiện trở ngại nghiêm trọng, anh quyết định tự mình ra trận. Tiến hành sửa chữa lại hợp đồng, sửa điều thứ ba cắt giảm xuống gần như bằng không, lại thay đổi hoàn toàn các điều khoản khác. Ngoài trừ điều thứ nhất vẫn giữ nguyên, cơ bản là khác hoàn toàn so với hợp đồng ban đầu.
Đặc biệt là điều về tình cảm, Cố Hi ở tại trung tâm xứng đôi đã cự tuyệt tất cả mọi người vẫn còn đang rành rành trước mắt. Lại thêm vào tình tiết cưỡng chế trong nguyên tác, càng ngày càng đau lòng.
Loại tình cảm này, đại khái chính là độc giả đặc biệt thích nhân vật chính đi.
Mất cả một buổi tối, Vinh Kinh rốt cục sửa lại hợp đồng đầy khe hở này. Hợp đồng mới cứ như vậy nóng hổi mà in ra.
Ngón tay búng hợp đồng mới, Vinh Kinh hài lòng gật gật đầu. Kế tiếp, chính là chợ xem thời điểm nào thích hợp để đưa hợp đồng cho Cố Hi.
Có hợp đồng này, ít nhát Vinh Kinh cảm thấy mình có thể có cớ quang minh chính đại mà quan tâm.
Cố Hi trở về Thịnh Đằng Ent một chuyến, cậu muốn làm thủ tục nghỉ việc.
Lần này sau khi trở về, Cố Hi rất nhanh đã phát hiện ra công ty luôn nặng nề lẩm cẩm này, tỏa ra sức sống mới.
Rất nhiều khuôn mặt quen thuộc trước đây đều biến mất, không ít nhân viên mới tiến vào. Mà một số văn phòng cũng đang sửa chữa, Cố Hi biết công ty đã đổi ông chủ mới. Ngay cả anh còn vài ngày nữa sẽ rời đi, còn có một người đại diện mới, còn là nữ vương thành tích nổi tiếng trong nghề.
Nhưng Cố Hi đã sớm không thèm để ý những thứ này. Với vị trí hiện tại của mình, cho dù không có công ty nhưng cũng có thể nhận được công việc.
Cố Hi tình cờ gặp được hậu bối quen biết tước kia. Sở thích của đối phương vẫn luôn là ca hát, nhưng bởi vì vị trí ở công ty, mấy năm qua vẫn chìm nổi trong web drama lớn nhỏ. Không tìm ra được bọt nước gì. Mấy năm trước còn bị người đại diện bức ép bồi một nhà đầu tư, bởi vì thể xác và tình thần chịu nhiều đả kích, suýt nữa đã tự sát. May là Cố Hi phát hiện kịp thời đã cứu trở về.
Cố Hi luôn có thể cảm nhận được cảm xúc tuyệt vọng của người khác. Tuy rằng người đã được cứu, nhưng mà tinh khí thần cả người đã tiêu tán hơn nửa.
Nhưng hôm nay nhìn thấy hắn, giống như đã thay nhân đổi dạng, vẫn là người như cũ, nhưng tinh thần lại hoàn toàn bất đồng.
Sau khi gặp mặt Cố Hi, lấy quy củ của hậu bối ra chảo hỏi, hưng phấn nói cho Cố Hi biết tình trạng của bọn họ hiện nay. Ông chủ mới không chỉ tống Từ Thịnh Đằng và những người đại diện làm trái pháp luật và nhà tạm giam. Đồng thời còn mời đoàn luật sư chuyên nghiệp, tiến hành hỏi cung không công khai. Toàn bộ đều bảo vệ thanh danh và an toàn của những tiểu nghệ sĩ bọn họ.
Bởi vì lần này đứng ra tố giác rất nhiều người, chứng cứ đầy đủ, hơn nữa tước đó Cố Hi đăng video lên mạng đã gây ra áp lực dư luận. Nếu như thuận lời, đám người kia sẽ phải đối mặt với án tù không dưới 5 nắm năm.
Quả thực là rất hả hê, bởi vì chuyện này, toàn bộ công ty trong khoảng thời gian này đều chìm đắm tỏng đại dương vui vẻ.
Một số nghệ sĩ vốn định đổi nghề, cũng bởi vì tổng giám đốc mới này thật sự làm việc quá sảng khoái, do đó quyết định không đổi nghề, còn gia hạn thêm hợp đồng. Đây là một quyết định rất quan trọng và khó khăn đối với những người đã bị áp bức.
Bây giờ đối với việc xét xử không công khai này, trên internet rất ủng hộ. Đã trở thành tiêu chuẩn đả kích tà khí của giới giải trí gần đây.
Cố Hi dạo gần đây chỉ để ý đoàn làm phim và Vinh Kinh. Tin tức về phương diện này chỉ nghe từ miệng của Mặc Điềm mà hiểu được một chút. Cậu nhìn weibo của các thành viên khác cùng công ty, bên tỏng đều là những lời cảm ơn ông chủ Nhâm hiện tại vô cùng mờ ào. Bao gồm cả các fanpage của những ngôi sao này, cơ hồ một mặt khen ngợi ông chủ vô cùng thẳng táy. Càng không đề cập tới những ngôi sao này thực tế đã thả các loại rắm cầu vòng* đối với ông chủ hiện tại.
*彩虹屁: ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng.
Ông chủ Nhâm hiện tại không chỉ là cho một hợp đồng, mà từ góc độ khác, còn chính là cho người ta hy vọng.
“Cố ca, không bằng anh cũng tiếp tục ở lại chỗ này đi. Thịnh Đằng thật sự thay đổi rồi, với vị trí lão làng hiện nay của anh, nếu như muốn ở lại, nhất định sẽ nhận được đãi ngộ vô cùng ưu đãi.” Hậu bối vẫn rất sùng bái Cố Hi, hy vọng ở trong công ty này có thể tiếp tục nhìn thấy Cố Hi.
Cố Hi cười cười, khích lệ hậu bối vài câu, cũng không tuyệt đối đề cập đến chuyện hợp đồng.
Nhìn nụ cười tràn đầy trên mặt của từng người, Cố Hi lại cảm thấy mình giống như tách biệt với họ.
Không phải là có bất mãn với ông chủ mới, mà là do nguyên nhân của bản thân cậu.
Cậu đã ký hợp đồng từ năm mười mấy tuổi, đến bây giờ đã tròn mười năm. Hầu như mỗi ngày đều muốn thoát khỏi cái lồng giam này.
Công ty này là quá khứ đen tối nhất, bẩn thỉu và đê hèn nhất của cậu, và những bóng tối này luôn bao phủ câu, mãi không tản ra. Cậu đã sớm nhận được hợp đồng mới, nhưng không cần xem, liền ném hết vào thùng rác.
Dù là lý do do gì, cậu cũng không thể trở về, cho nên không cần phải xem.
Tiếp đón anh là một nhân viên mới, rất nhanh liền thay cậu đi giải quyết hết tất cả thủ tục. Chỉ là quy trình, còn chưa đến nửa tiếng đã xong.
Thẳng đến khi rời khỏi tòa nhà này, cậu mới cảm thấy mình giống như tân sinh, nghênh đón phía trước, từng bước từng bước đi về phía mặt trời.
Tâm tình sáng láng như vậy không kéo dài được bao lâu, lại gặp phải một vấn đề không lớn không nhỏ.
Từ lần đi khám trước, đã nhớ kĩ tên bác sĩ. Lần đó ăn sạch sẽ Vinh Kinh, cậu lièn nghĩ là do ngày đó chính là cậu phát tình. Chờ sau khi tỉnh táo liền cảm giác tình hình có chút nghiêm trọng.
Lần này, cậu kiên quyết cự tuyệt Vinh Kinh đi cùng, cậu tuyết đối không uống thuốc, tuyệt đối không.
Lần này Cố Hi kiểm tra thời gian trực ban, sau khi cải trang xong liền đến phòng khám ban ngày.
“Ý cậu là, một tuần sau đó, thời kỳ phát tình lần thứ ba lại đến?” Bác sĩ khiếp sợ nhìn về phía Cố Hi.
Cố Hi nhìn hắn nói, đầu càng ngày cúi càng thấp. Bình thường omega phát tình chỉ nửa năm một lần.
Cậu ngược lại rất tốt, giống như một cỗ mãy vô tình động dục, đến lúc bắt đầu hoạt động.
Cố Hi làm kiểm tra pheromone chi tiết hơn. Bác sĩ đọc một đống số liệu nói: “Chứng viêm của cậu đã tốt hơn, nhưng nhìn vào hoạt động pheromone này của cậu, vượt quá tiêu chuẩn rất thiều. Khả năng là kỳ phát tình tiếp theo của cậu có thể trong vòng một tuần.”
“Vì vậy, một tháng bốn lần!?” Mình có phải là người không?
“Như tôi đã nói lần trước, cậu có thể tìm alpha có độ xứng đôi cao để đánh dấu tạm thời và tất nhân, cũng có thể tiến hành quan hệ thân mật để thay thế. Nếu như không được phát tiết, bệnh trạng của cậu sẽ nghiêm trọng hơn, hậu quả sẽ không thể đoán được. Chỉ có một giải phát triệt để, đó là đánh dấu suốt đời.”
Lời của bác sĩ quanh quẩn bên tai, nhưng nhìn nhìn bộ dáng lẫm liệt bất khả xâm phạm của Vinh Kinh, đừng nói đến chuyện dấu hiệu cả đời xa xôi như vậy, mấy ngày trước còn thề son sắt nói tuyệt đối sẽ không chạm vào cậu nữa.
Cố Hi lại nghĩ đến truyền thuyết mà bác sĩ nói tối hôm đó, omga cổ đại trong truyền thuyết, sau khi động tâm, thời gian phát tình là một tuần một lần.
Nếu như trong thời gian dài mà không nhận được alpha đầu tiên đánh dấu an ủi, sẽ đói khát mà chết
Cái gì gọi là đói khát mà chết.
Là cái mà mình đang nghĩ à?
Trước mắt Cố Hi tối sầm lại.
Cả người lung lay sắp đổ trong gió.
*
Khi Cố Hi từ chối gia hạn hợp đồng, Vinh Kinh là người đầu tiên nhận được tin tức.
Chỉ liếc mắt nhìn, tỏ vẻ mình đã biết, hoàn toàn trong dự liệu. Nếu anh là Cố Hi thì cũng sẽ làm như vậy.
Lúc này anh nhận được một tin nhắn wechat của Ngô Hàm Thích, nói có thể sắp tới sẽ ở lại Thượng Kinh trong thời gian dài: Bạn nhỏ, đến lúc đó có rảnh ra ngoài ăn cơm không?
Vinh Kinh: Chú Thích làm sao mà lại đến Thượng Kinh?
Ngô Hàm Thích: [mèo vuốt ve.jpg] nhớ cháu đó.
Ngữ khí hoạt bát của Vinh Kinh hơi dừng lại, không biết Ngô Hàm Thích là nói giỡn hay là thuận miệng nói.
Bỗng nhiên nghĩ đến trong nguyên tác, Ngô Hàm Thích cũng có người yêu, giới tính gì cũng có, cho nên thỉnh thoảng cũng có Alpha.
Không đến mức, không đến mức đó chứ.
Vinh Kinh đang họp tại tổng bộ của fun video, chuẩn bị sắp tới app online và vận hành, cuộc họp này tương đối quan trọng, cậu xin phép đoàn làm phim nghỉ nửa ngày.
Trong hội nghị, mọi người mỗi người nói một câu, Vinh Kinh từ lúc bắt đầu thì chăm chú, về sau có chút lực bất tòng tâm.
Có lẽ do đêm qua vì để sửa đổi hợp đồng, dẫn đến mệt mỏi một chút.
Vinh Kinh bỗng nhiên có chút choáng váng, lại nhìn về phía người trong phòng họp, toàn bộ không gian giống như thêm một tầng bộ lọc gợn sóng, hơi vặn vẹo một chút.
Vinh Kinh đứng lên, đang muốn mở miệng nói chuyện, thân thể phảng phất bị hạ một loại cấm chế nào đó khiến anh không thể động đậy
Loại cảm giác linh hồn này bị trói chặt làm cho anh cơ hồ không thở nổi, anh cảm thấy thời gian ở trên người anh phảng phất ngừng lại, mỗi một lần hô hấp đều gian nan lại thống khổ, giống như không có điểm cuối.
“A!”
Linh hồn bị vực sâu vô tận kia giam cầm, bị phóng thích ra ngoài.
Khi Vinh Kinh lại mở mắt ra, liền phát hiện mình xuất hiện trong căn phòng không tính là xa lạ.
Vinh Kinh kinh hoàng nhìn chung quanh, một giây trước anh còn đang họp, sao một giây sau lại xuất hiện ở chỗ này?
Anh vội vàng lấy điện thoại di động ra, thời gian hiển thị trên điện thoại di động, vẫn là hôm nay.
Như đã từ một giờ chiều, trực tiếp biến thành bảy giờ tối. Suốt sáu giờ liền, anh đều không có bất kỳ ý thức nào.
Không đúng, thay vì nói không có ý thức, phải nói rằng anh dường như bị mắc kẹt ở một nơi nào đó.
Sáu tiếng này, là một thứ khác chiếm cứ thân thể.
Trong ký ức của mình, thứ đó có hành động và phương thức nói chuyện giống như anh, căn bản không ai phát hiện ra sự bất thường của anh.
Trong trí nhớ, ‘hắn’ ra khỏi phòng hội nghị, trực tiếp trở về khách sạn.
Toàn bộ quá trình đều rất tự nhiên, giống như chính anh đang làm.
Tất cả đều làm từng bước một, ngay cả khi diễn cũng đồng thời giúp anh diễn. Buổi tối Cố Hi nói về phát sóng của ‘Một ngày của minh tinh’, có muốn cùng nhau xem hay không. Vì vậy ‘hắn’ sẽ đến phòng Cố Hi. Sau khi Cố Hi mở cửa, nhìn ‘hắn’ một hồi lâu, mới nói muốn đi thay quần áo, bảo ‘hắn’ chờ một chút.
Cố Hi lấy cớ trở về phòng thay quần áo, ở lại trong phòng.
Nguyên bản tối nay, cậu chuẩn bị chuẩn bị tiến hành kế hoạch trước đó của mình, từng bước dụ dỗ Vinh Kinh. Nhưng vừa mở cửa, tất cả niềm vui sướng trở nên nhạt đi rất nhiều, đập vào mặt là một cỗ khí tức quỷ dị, làm cho lời cậu sắp mở miệng liền thu hồi.
Cố Hi ở trong phòng, đi tới đi lui.
Vẻ mặt của cậu ngưng trọng một lúc, lúc thì im lăng, lúc thì vò đầu.
Ngoài kia là ai?
Hình như là Vinh Kinh, lại hình như không phải.
A a a a a.
Cố Hi ôm đầu, ngồi xổm xuống.
Người bình thường nhìn thấy người khác, làm sao có thể cảm giác đầu tiên không phải là người kia chứ.
Rõ ràng thân thể giống nhau, thái độ giống nhau, giọng nói giống nhau.
Nói không được.
Cố Hi, suy nghĩ của mi thật kỳ quái.
Kỳ thực vừa rồi từ lúc mở cửa đến mời Vinh Kinh vào nhà, bất quá ngắn ngủi mấy chục giây.
Sau đó Cố Hi liền trốn về phòng, cậu tỉ mỉ miêu tả Vinh Kinh trong trí nhớ của mình. Chính cậu không ý thức được, cậu đã khắc chặt tất cả những gì liên quan đến người đàn ông tên Vinh Kinh kia ở trong lòng.
Dưới đây là kết quả của sự tương phản: đôi mắt ảm đạm hơn bình thường, đôi mắt chuyển động chậm chạp khoảng 0,1 giây, không quan sát cẩn thận chắc chắn sẽ bỏ qua quá khứ. Bình thường khi nói chuyện với mình, lông mày Vinh Kinh thỉnh thoảng giương lên một chút, vừa rồi lại bình thường. Còn có Vinh Kinh bình thường có một chút biểu tình rất nhỏ, có thể để cho cậu dò xét được một tia tâm ý chân thật không rõ ràng. Còn có khóe miệng, Vinh Kinh không phải lúc mỉm cười theo kiểu doanh nhân, khóe miệng tự nhiên bình thường, nhưng vừa nãy vẫn đang cười……
Không được, ra ngoài xem lại một chút.
Nói không chừng mấy chục giây kia chỉ là ảo giác, trên đời này nào có chuyện kỳ quái như vậy.
Cố Hi đưa tay nắm lên tay nắm cửa, hít sâu một hơi, mở cửa ầm một tiếng.
Vinh Kinh vẫn đứng trong phòng khách như trước, ngay cả động tác cũng không thay đổi, khi nhìn thấy Cố Hi hờ hững phía sau cửa, biểu tình có chút kinh ngạc.
Nhìn thấy Cố Hi trong nháy mắt, cái loại cảm giác bị cả thế giới lãng quên, phảng phất như mình không tồn tại đã tiêu tán rất nhiều, thân thể cứng đờ của Vinh Kinh ấm lên.
“Cố Hi.”
Cố Hi nghiêm mặt, không trả lời.
Đừng nói chuyện, mi là tên giả mạo.
Cố Hi đeo kính lên, cậu có chút cận thị, khoảng 200 độ (?). (Theo bản gốc là 200 độ, nhưng mình thấy nó hơi phi lý, có thể chỉ có hai độ thôi).
Bình thường cậu đều đeo kính áp tròng, lần này cố ý đeo kính, cơ hồ dùng kính hiển vi phóng đại để quan sát người đàn ông trước mắt.
Giọng nói và ngữ điệu, không có vấn đề.
Con ngươi lưu chuyển tốc độ, có chút kinh ngạc, nhưng chỉ cần nhìn về phía mình ánh mắt sẽ ôn hòa. Ừm, không thành vấn đề.
Là loại khí chất ai cũng không yêu, ai cũng không để trong mắt.
Độ cong của khóe miệng.
Góc lông mày.
Cũng không có vấn đề gì.
Đúng rồi, cái này là thật.
Tâm tình treo lơ lửng không biết làm sao, cũng đã ổn định được một chút.
Cố Hi đi tới, hung hăng nhéo hai má Vinh Kinh, cảm giác rất tốt, rất chân thật.
Sắp bị cậu hù chết rồi!
Vinh Kinh không hiểu tại sao bị véo má: “Cậu…”
Phản ứng này cũng rất Vinh Kinh, chính là loại muốn đẩy cậu ra, lại không muốn làm tổn thương đến biểu tình của cậu.
Đâu cũng là cảm xúc mà Vinh Kinh chân chính sẽ có.
Khóe miệng Cố Hi cong lên, nhẹ nhàng kiễng chân.
Vinh Kinh vừa định nói chuyện, lại không ngờ một nụ hôn nhẹ nhàng như lông vũ rơi xuống cằm dưới.
Kèm theo một câu thì thầm nhẹ nhàng: “Lần này đúng rồi.”