Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

chương 259

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Chủ thầu cúi người mấy cái trước Tần Cao Văn và nói: “Cảm ơn anh Tần, cảm ơn anh Tần”.

Những người khác cũng nói theo.

Bọn họ làm việc với Tần Cao Văn hơn một tháng mà tiền công đã nhiều hơn người ta làm cả nửa năm rồi.

“Anh Tần, nếu như không còn việc gì nữa thì chúng tôi phải đi thật rồi, chúng tôi vẫn còn công trình tiếp theo cần phải làm”.

Khi nói những lời này, chủ thầu tỏ vẻ bất lực. Bọn họ kiếm được nhiều tiền cũng không dám nghỉ ngơi, bởi vì bọn họ đều có người già trẻ nhỏ cần phải nuôi sống.

Tần Cao Văn nói tiếp: “Tôi vẫn còn chuyện quan trọng muốn nói với mọi người. Chuyện này có liên quan tới vận mệnh trong tương lai của mọi người”.

Câu nói này lập tức thu hút tất cả đám đông.

Tất cả đều dừng lại nhìn Tần Cao Văn với vẻ căng thẳng, không biết tiếp theo anh sẽ nói gì.

Tần Cao Văn dừng lại một lúc mới nói: “Sau này mọi người có đồng ý theo tôi không?”

Ý tứ trong câu nói của Tần Cao Văn có phần khó hiểu, mọi người không thể biết được rốt cuộc là anh muốn nói gì.

“Ý anh là làm việc cho anh phải không?”

Tần Cao Văn lắc đầu đáp lại: “Không phải”

“Vậy anh bảo chúng tôi làm gì?”

Tần Cao Văn suy nghĩ rồi vuốt cằm: “Có thể làm vệ sĩ cho tôi, nhưng không hoàn toàn là như vậy mà làm những gì tôi yêu cầu”.

Giờ thì mọi người có thể mơ hồ đoán ra từ “làm” mà Tần Cao Văn nói tới có nghĩa là gì.

“Mọi người đi làm công trường vừa khổ vừa mệt, mấu chốt là chẳng kiếm được bao nhiêu tiền”.

Không có ai phản bác Tần Cao Văn vì những gì anh vừa nói đều là sự thật.

Nếu như bản thân có năng lực thì ai lại chịu đi làm công trường, mỗi ngày mệt muốn chết mà chẳng thu hoạch được là bao.

Nhưng chẳng có cách nào, bọn họ không có học lực, văn bằng, không có kỹ năng, ngoài có chút sức khỏe ra thì chẳng còn gì.

Đã tầm tuổi trung niên, bọn họ cũng không còn được coi là ít tuổi nữa.

Tần Cao Văn lại nói tiếp: “Đi theo tôi, mỗi tháng tiền lương do mọi người quyết, hơn nữa sau này tiền đồ vô lượng, rất có khả năng tôi sẽ đưa mọi người ra nước ngoài nữa”.

Tất cả đều im lặng lắng nghe.

Người khác mà nói như vậy chắc họ sẽ cho rằng anh ta đang khoe khoang nhưng không biết tại sao họ lại tin tưởng Tần Cao Văn như vậy.

Tần Cao Văn bước tới trước: “Tôi biết có thể mọi người nghi ngờ tôi nhưng tôi sẽ dùng thời gian để chứng minh rằng những lời tôi vừa nói hoàn toàn là sự thật”.

“Mọi người chịu ở lại thì từ ngày mai tôi sẽ tiến hành huấn luyện đặc biệt, thời gian huấn luyện sẽ có hỗ trợ, đương nhiên không cao, một tháng chỉ tầm một trăm nghìn tệ.

Đám đông nín thở.

Một trăm nghìn tệ mà còn ít á?

Chủ thầu không nhịn được nữa bèn cắt lời: “Vậy anh Tần tôi hỏi một chút…anh cảm thấy bao nhiêu mới là nhiều?”

“Ít nhất phải vài tỉ tệ!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio