Buổi sáng hai ngày trước Đêm Phong Vân, đồng thời cũng là hai ngày trước sinh nhật Lý Nãi Ấu, Quan Bái đã thu xếp xong hành lý của mình, chuẩn bị chiều nay bay đến thành phố A.
Trong wechat Thiệu Cát đang thúc giục vô số lần nhưng lúc này Quan Bái vẫn đang đứng trong phòng khách của mình, lẳng lặng nhìn thiếu nhiên đang ngồi xổm trước mặt đút cho Thúy Cúc ăn pudding sữa dê.
Quan Bái suy nghĩ một hồi, hỏi lần cuối: “Cậu thật sự không sao chứ?”
Lý Nãi Ấu ngẩng mặt lên, cười với Quan Bái, nhẹ nhàng nói: “Đương nhiên.”
“Em không còn là trẻ con nữa.”
Nụ cười của Lý Nãi Ấu rất vui vẻ, có thể nói là hoàn hảo không có khuyết điểm. Sau đó cậu vờ như không có việc gì quay mặt đi, dùng ngón tay gõ nhẹ lên đầu Thúy Cúc, nhỏ giọng nói, “Sinh nhật năm nào cũng vậy. Không sao đâu.”
Quan Bái nhíu mày.
“Thật ra cậu có thể đi với tôi.”
Quan Bái nói, “Có một khách sạn gần hội trường trao giải, sau khi kết thúc tôi có thể chạy qua tìm cậu, sau đó…”
Lý Nãi Ấu lại lắc đầu.
“Không cần phiền phức như thế.”
Lý Nãi Ấu vô cùng nghiêm túc nói, “Với lại ngày mai là một ngày vô cùng quan trọng với anh. Anh phải lo cho bản thân mình trước, đừng có lãng phí thời gian trên người em.”
Lông mày Quan Bái càng nhíu chặt hơn.
“Một mình em, cũng được, không sao cả.”
Lý Nãi Ấu cong cong mắt. Cậu quay đầu lại lấy tay lau đi vệt sữa trên bộ râu của Thúy Cúc, nhẹ nhàng nói, “—Với lại cũng không phải một mình em nha. Em còn, em còn mời Ryan đến bữa tiệc sinh nhật nữa. Anh ấy nói… Anh ấy nói sẽ mang tới rất nhiều champagne ngon.”
“Cộng thêm Thổi Quýt nữa, ba người cùng nhau trải qua ngày sinh nhật.”
Lý Nãi Ấu nói rất nhiều, “Cho nên anh thật sự không cần lo lắng đâu.”
Quan Bái hơi giật mình.
Thúy Cúc le lưỡi để liếm miếng bánh pudding cuối cùng dưới đáy hộp. Đầu ngón tay của Lý Nãi Ấu lướt trên các cạnh sắc của hộp nhựa hơi để lại dấu lằn.
Lý Nãi Ấu cảm thấy mình diễn rất tốt nhưng ánh mắt sắc bén của Quan Bái khiến cậu cảm thấy mình vẫn bị nhìn thấu. Cậu mím môi, có hơi hốt hoảng dời tầm mắt.
“Em sẽ có một ngày sinh nhật rất hạnh phúc và viên mãn.”
Lý Nãi Ấu cụp mi xuống khẽ nói, “Anh phải cố gắng lên nha, ca ca.”
–
Hôm sinh nhật của Lý Nãi Ấu là một ngày nắng đẹp nhưng gió thổi rất lớn.
Cành cây ngoài cửa sổ bị thổi rầm rầm, Thúy Cúc có hơi sợ hãi, kêu meo meo rồi nhảy vào trong chăn của Lý Nãi Ấu. Lý Nãi Ấu cẩn thận ôm nó vào trong ngực. Hai người cứ yên tĩnh nằm co ro như vậy trên giường.
Nhưng mà Lý Nãi Ấu phát hiện mình không ngủ được.
Tối hôm trước Quan Bái đã đến thành phố A nhưng hai ngày nay Lý Nãi Ấu đều rất ngoan, không có nhao nhao ầm ĩ nhắn tin nói chuyện với anh bởi vì cậu biết mấy ngày nay Quan Bái sẽ rất bận, phải chụp hình rồi phải diễn tập, còn phải chạy nhiều chương trình.
Lý Nãi Ấu ôm Thúy Cúc nằm một lúc. Nhiệt độ cơ thể của mèo con cao hơn con người một chút, Lý Nãi Ấu cảm thấy tay chân mình ấm hơn rất nhiều.
Sau đó cậu lại cảm thấy hơi đói.
Lý Nãi Ấu mở một lon đồ hộp cho Thúy Cúc. Bởi vì thường ngày cậu thích uống đồ lạnh cho nên Lý Nãi Ấu rót một ly sữa đá như thường lệ, ôm ly nhấm nháp từng ngụm nhỏ.
Cảm giác dạ dạy hơi chướng, Lý Nãi Ấu đột nhiên phát hiện mình hình như có chút muốn uống sữa đậu nành nóng.
Quan Bái không có ở nhà cho nên hôm nay không có sữa đậu nành nóng pha sẵn để uống. Lý Nãi Ấu cũng không tìm được sách hướng dẫn sử dụng máy làm sữa hạt nên chỉ có thể dựa vào trí nhớ vụn vặt thường ngày, vụng về cắm điện đổ nước loay hoay nghiên cứu mất một hồi.
Sau đó đậu nành cũng hết, cuối cùng Lý Nãi Ấu lôi từ trong tủ ra một gói đậu đen nhỏ. Cậu không biết xử lí, tay chân vụng về bận rộn một hồi. Kết quả là thành phẩm sữa đậu nành cậu làm ra có màu như xi măng mốc.
Lý Nãi Ấu dứt khoát cho cả ly sữa đậu nành xuống cống thoát nước.
Nhìn đống bã đậu trong thùng rác Lý Nãi Ấu mới ý thức được, bản thận cậu giống như, có một chút nhớ Quan Bái.
Nếu như hồi học cấp Ba, phiên chợ Giáng Sinh bị hủy bỏ vì bão tuyết làm Lý Nãi Ấu buồn bã suốt nửa tháng thì chuyện xung đột giữa Đêm Phong Vân và ngày sinh nhật đối với Lý Nãi Ấu mà nói, có thể làm cậu canh cánh trong lòng cả đời thương tâm.
Lý Nãi Ấu thật sự mong chờ bữa tiệc sinh nhật này nhưng đồng thời cậu cũng hy vọng Quan Bái có thể cầm được Ngôi Sao Phong Vân.
Cậu nói với Quan Bái không cần để ý, cũng tự nhủ rằng chuyện này không quan trọng nhưng thật ra Lý Nãi Ấu không thể tránh khỏi có chút khổ sở.
Lý Nãi Ấu dụi dụi mắt, uống hết ly sữa rồi chậm rãi về phòng ngủ.
Cậu băn khoăn không biết có nên ngủ qua ngày hôm nay hay không. Biết đâu được sau khi tỉnh dậy Quan Bái có thể đã mang theo Ngôi Sao Phong Vân về đến nhà.
Sau đó cậu có thể nói với Quan Bái là mình đã có một buổi sinh nhật rất hạnh phúc với Thúy Cúc và Ryan, nói Quan Bái không cần lo lắng, cậu không buồn chút nào hết.
Lý Nãi Ấu không biết mình đã ngủ bao lâu, sau đó cậu bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa.
Cậu nửa tỉnh nửa mê đi ra mở cửa, phát hiện là chiếc bánh đặt hai tuần trước đã được chuyển đến.
Không chỉ có cẩn thận chuẩn bị thư mời, Lý Nãi Ấu còn chuẩn bị rất nhiều chương trình cho bữa sinh nhật này- cậu đã tập một khúc đàn nhị mà mình rất thích, mua cốt bánh tự làm có thể giao ngay trong ngày, loại mà có thể tự trang trí bằng kem bơ.
Lý Nãi Ấu nhìn bảng màu rất lâu, cuối cùng chọn một hộp cốt bánh hình tròn và kem xanh bạc hà cộng với sốt sô cô la để cậu có thể vẽ Squirtle trên đó.
Nhưng bây giờ không còn gì cả.
Không có tiệc sinh nhật, không có Quan Bái cũng không có Neo mỗi lúc trời tối đều sẽ đếm những ngày còn lại trên tấm lịch, vui vẻ mong chờ ngày này có thể đến sớm.
Lý Nãi Ấu ỉu xìu cất bánh và nguyên liệu vào tủ lạnh.
Cậu nhìn đồng hồ trong phòng khách một lúc mới nhận mình đã ngủ đến tận năm giờ chiều, tức là vẫn còn bảy tiếng nữa. Ngày cuối cùng của tuổi hai mươi mốt đã sắp kết thúc.
Lý Nãi Ấu ngây người đứng đó một lúc sau đó đột nhiên quay trở lại phòng bếp lấy bánh vừa mới cho vào tủ lạnh ra.
Sau đó cậu cầm hộp bánh bước vào phòng mà cậu với Quan Bái thường phát sóng trực tiếp, ngồi xuống, bật máy tính lên rồi đăng nhập vào tài khoản livestream mà cậu đã không sử dụng từ lâu.
Mặc dù Lý Nãi Ấu đã không livestream trên tài khoản của mình trong một khoảng thời gain vì bận giúp Quan Bái tăng số liệu nhưng số lượng người hâm mộ của cậu đã đều đặn vượt qua con số trăm vạn.
Đối với một streamer mà nói mà con số này vẫn vô cùng chói mắt.
Lý Nãi Ấu cũng ôm Thúy Cúc vào phòng. Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính do dự một lúc cuối cùng cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Nhận được thông báo, các fan lần lượt tiến vào phòng trực tiếp.
“Hôm nay không chơi game cũng không có vẽ.”
Nhìn thấy trong phòng phát sóng càng lúc càng nhiều người, Lý Nãi Ấu cúi đầu, bắt đầu từ từ tháo dây cột của hộp bánh.
Cậu nói: “Tôi chỉ muốn vẽ một cái bánh nhỏ cho vui thôi, sau đó thì lúc sáu giờ tôi cùng mọi người xem ca… xem livestream Đêm Phong Vân, có được không nha?”
Hầu hết người hâm mộ của Lý Nãi Ấu cũng là người hâm mộ của Quan Bái. Vừa vặn hai ngày nay Quan Bái không thể livestream, bọn họ chờ đợi cũng chán nên trong lúc nhất thời tất cả đều kéo nhau vào phòng livestream của Lý Nãi Ấu.
“Tôi còn thắc mắc hôm nay enh trai có lên tài khoản riêng để livestream không. Kết quả đúng là dùng tài khoản của mình livestream lễ trao giải để nhìn Bái. Ngọt quá ngọt quá!”
“Hu hu hu tôi còn đang ghét bỏ chỉ có một mình xem cái livestream nhàm chán này, có bão bình luận với em trai kề bên tối nay không còn cô đơn nữa rồi!!”
“Có sao nói vậy, cái bánh hôm nay nhìn có vẻ như còn lớn hơn cái mông của Thúy Cúc nữa. Đây là sớm chúc mừng Bái của chúng ta cầm giải thưởng đúng không??”
“Ủa em trai không đi dự lễ trao giả hả?”
“Chỉ những streamers đã livestream đủ bảy tháng mới đủ điều kiện nhận giải thường Người Mới Của Năm. Em trai chỉ mới ba tháng thôi, Hắc Đào không có cách mời, đoán chừng sang năm hẳn là có thể đi cùng Bái rồi.”
Lý Nãi Ấu mở hộp bánh ra, xếp dây ruy băng lại, mím môi một cái rồi bấm vào livestream của Đêm Phong Vân.
Đêm Phong Vân vừa mới bắt đầu không lâu. Bình thường nửa đầu mấy chương trình trao giải như thế nào đều là biểu diễn ca hát nhảy múa. Lý Nãi Ấu còn nhìn thấy Mễ Môi Môi ở lần ghi hình chương trình tạp kỹ trước đây.
Hôm nay cô nàng mặc một chiếc váy bó sát dán đầy những viên kim cương màu hồng lấp lánh. Cô nàng nở nụ cười ngọt ngào, thoải mái nhảy một đoạn siêu quyến rũ trước ống kính. Bão bình luận toàn là “Chị Dâu quá cháy quá cháy.”
Bão bình luận bên kia vô cùng náo nhiệt, Lý Nãi Ấu cho kem vào túi bắt hoa, cụp mắt xuống cẩn thận phác họa đường nét của Squirtle.
Bão bình luận lại nhận ra có gì đó không ổn.
“Là ảo giác của tôi hả? Sao hôm nay em trai không nói chuyện? Rõ ràng bình thường vừa vẽ vừa nói chuyện cơ mà. Sao hôm nay vẽ bánh ngọt lại lầm lì thế…”
“+ tôi cũng cảm thấy em trai có vẻ không vui lắm. Có phải vì họ Quan nào đó không có ở đó không…”
“Có thể là vì bây giờ mới chỉ có mấy streamers em trai không quen xuất hiện, không thể tùy tiện đánh giá người ta được. Chờ một lúc nữa thấy Bái của chúng ta, mọi người đừng suy nghĩ nhiều. Biết đầu em trai vẽ quá nhập thần….”
Tuy nhiên điều mà bọn họ không ngờ là Lý Nãi Ấu một câu cũng chẳng nói, cứ bóp kem trong túi bắt hoa im lặng vẽ nửa tiếng đồng hồ.
Bây giờ bão bình luận mới cảm thấy có gì đó không đúng, trong lúc nhất thời thi nhau bình luận nhưng mà Lý Nãi Ấu vẽ quá nhập thần không chú ý tới.
Cậu chỉ là khẽ run mi mắt, cẩn thận nâng cổ tay lên, dùng kem vẽ một vòng tròn hoàn thành cái mai nhỏ của Squirtle.
Lý Nãi Ấu đang muốn đổi sang sốt sô cô la để cho mai rùa cho thêm điểm nhấn thì nghe thấy giọng nói của người dẫn chương trình trong video: “…Vậy ai sẽ nhận được Ngôi Sao Phong Vân của năm nay đây? Xin mời người sáng lập Hắc Đào lên trao giải thưởng…”
Lý Nãi Ấu lơ mơ ngước mắt lên.
Ống kính lần lượt lướt qua một số ứng cử viên. Nương theo lời giới thiệu đầy nhiệt tình của người dẫn chương trình, Lý Nãi Ấu đã nhìn thấy nhiều người streamers nổi tiếng đến từ các mảng khác nhau.
Đồng thời cũng bao gồm những viên kim cương sáng lấp lánh trên trâm cài ngực, keo xịt tóc xịt nhiều gấp ba lần bình thường trên người lão Tưởng.
Lý Nãi Ấu còn chưa kịp lộ ra vẻ ghét bỏ thì đúng lúc này ống kính vừa vặn quay đến khuôn mặt có chút lạnh lùng của Quan Bái đang ngồi bên cạnh.
Tóc của Quan Bái dường như được nhà tạo mẫu khá chăm chút. Phần lớn tóc trên trán được vuốt ra đằng sau, một vài sợi tóc rũ xuống khiến anh thêm đẹp trai phong nhã.
So với bộ trang phục màu đen, nét mặt của Quan Bái thậm chí còn thâm thúy lạnh lùng hơn. Biểu cảm của anh vừa thư thái lại bình tĩnh, đặc biệt là khi so sánh với một ít vớ va vớ vẩn vừa nãy thì quả thật khiến người ta hoàn toàn bất ngờ.
Bão bình luận trong livestream tức khắc nổ tung, người hâm mộ của Quan Bái bắt đầu choáng váng mặt mày điên cuồng cào bàn phím.
Tiết tấu lễ trao giải đang vô cùng khẩn trương. Cùng lúc đó, người sáng lập Hắc Đào, một người phụ nữ trung niên vô cùng thanh nhã đã bước lên bục bắt đàu công bố chủ nhân của Ngôi Sao Phong Vân.
Ngón tay Lý Nãi Ấu bóp chặt túi bắt hoa.
“Ngôi Sao Phong Vân của Hắc Đào năm X—”
Người phụ nữ mỉm cười mở tấm thiệp trên tay, nói chậm rãi: “Thuộc về phòng phát sóng mảng livestream trò chơi, xin chúc mừng gp, chúc mừng Quan Bái!”
Sốt sô cô la trong túi đột nhiên tràn ra.
Lý Nãi Ấu sững sờ chớp mắt, thấy vẻ mặt của Quan Bái có hơi giật mình một chút lại lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày, lịch sự gật đầu với máy quay.
Vào thời khắc Quan Bái đứng dậy, qua màn hình Lý Nãi Ấu cảm giác ánh mắt của mình và ánh mắt của Quan Bái giao nhau trong một giây.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của Lý Nãi Ấu nhận ra streamer câm lặng trong nửa tiếng đồng hồ của bọn họ cuối cùng cũng đặt túi bắt hoa trên tay xuống, nói câu đầu tiên trong nửa tiếng qua.
“Tuyệt quá rồi.” Lý Nãi Ấu lẩm bẩm.
Lý Nãi Ấu cứ nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, nhìn Quan Bái đứng dậy đi từ khán phòng lên bục nhận giải. Sau đó máy quay chuyển sang phía Thiệu Cát đang phấn khích đến mức sắp ngất xỉu dưới khán đài.
Lý Nãi Ấu không kìm được, khẽ cười một tiếng.
Mà trong lúc Quan Bái phát biểu nhận giải, Lý Nãi Ấu không nỡ nháy mắt một cái.
Mãi đến khi ống kính dừng lại lúc Quan Bái xuống đài, quảng cáo đột nhiên nhảy ra lúc này đôi mắt của Lý Nãi Ấu mới khẽ run lên một chút.
Sau đó khán giả trong phòng phát sóng nhìn Lý Nãi Ấu thần người một lúc đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài phòng.
Sau một lúc, bão bình luận trơ mắt nhìn Lý Nãi Ấu ôm một đống chai lọ quay về. Theo thứ tự là một hộp đồ ăn cho mèo, một cái ly cậu thường dùng và một chai rượu.
“Đã đoạt giải rồi thì chúng ta phải ăn mừng một chút.”
Lý Nãi Ấu nhéo bàn chân của Thúy Cúc đang ngồi trên ghế livestream của Quan Bái, nói một cách bài bản, “Mặc dù chúng ta không ở bên cạnh anh ấy nhưng chúng ta muốn anh ấy cảm nhận được tâm ý của chúng ta, mày nói có đúng không nha Thổi Quýt?”
Lý Nãi Ấu mở hộp cá hộp ra cho Thúy Cúc.
“…Mày phải ăn nhiều một chút.” Lý Nãi Ấu tự nhủ, “Tao uống một chút là được rồi.”
Thế là Lý Nãi Ấu có chút dơ dự liếc nhìn chai rượu trên tay mình – cậu tìm được thứ này trong lúc tìm đậu nành sáng nay. Lý Nãi Ấu biết được hai chữ rượu đế đã hiểu đây chắc là một loại rượu tinh hoa gì đó cho nên cầm vào.
Cậu nghĩ bánh ngọt thì ngọt, rượu thì đắng vừa vặn có thể phối hợp với bánh kem, cùng nhau chúc mừng Quan Bái.
Mặc dù Lý Nãi Ấu không hiểu rõ thành phần và dòng chữ khác trên chai, không biết mùi vị cụ thể nhưng Lý Nãi Ấu cảm thấy màu sắc của chất lỏng trong chai rất nhạt, không đậm như rượu whisky nên cảm giác độ cồn sẽ không cao lắm.
Thế là trước mặt bao nhiêu người, Lý Nãi Ấu mở nắp chai trượu trắng, đổ một nửa vào chiếc cốc tai mèo của mình.
Bão bình luận: “?????”
Sau đó Lý Nãi Ấu nâng ly rượu lên, ngẩng đầu ưỡn ngực nói một câu: “Quan Bái trâu bò.”
Lý Nãi Ấu không để ý tới bão bình luận đang chạy không ngừng trên màn hình. Cậu hít hà mùi rượu sau đó ghé vào miệng ly ngập ngừng nhấp một ngụm.
Ngay lập tức Lý Nãi Ấu có chút mê man, một lúc sau mới chậm rãi chu miệng, hơi nhíu mặt lại.
“Không ngon gì hết.”
Lý Nãi Ấu nấc một cái, chậm rãi đưa ra đánh giá.
Cậu chần chừ rũ mắt, nhìn vào ly rượu vẫn còn hơn một nửa.
“Nhưng đã rót ra ngoài rồi.”
Cậu từ tốn nói: “Vậy, vậy đừng lãng phí. Hôm nay trước hết phải uống xong cái thứ này đã.”