Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Sắc Kinh Cức
Hwan
Sau khi Lâm Mộc về nhà cùng với Patrick tự nhiên là hưởng thụ bữa tối ấm áp. Do chính sách nuôi mập của Patrick, mỗi bữa cơm Lâm Mộc đều ăn no, tuy không phải quá lợi hại, nhưng lại thích ngồi lười biếng không động.
Hiện tại thời tiết còn không rất lạnh, cơm nước xong Lâm Mộc liền thích ngồi trong sân nhỏ giọng nói chuyện với Patrick. Patrick xoa bụng giúp Lâm Mộc, phía sau đều là thời gian hai người rất thích.
Lâm Mộc ngẩng đầu nhìn bầu trời, tuy rằng ở sơn cốc làm cho tầm nhìn không đủ rộng lớn nhưng ngôi sao trên bầu trời lại sáng láng cực kỳ.
“Patrick, nơi này thật xinh đẹp.”
“Phải không?” Patrick cảm thấy những vì sao trên trời cũng chẳng có gì đặc biệt.
Lâm Mộc gật đầu “Bầu trời nơi đây, không khí nơi này, rừng rậm ở đây, những thứ này em đều rất thích.” Nói xong còn cười hì hì bỏ thêm một câu “Em cũng rất thích Patrick.”
Patrick phát ra tiếng cười trầm thấp “Anh cũng rất thích Mộc Mộc!”
Lâm Mộc xoay người cười khanh khách không ngừng với Patrick “Em đương nhien là người anh thích nhất, bằng không anh còn muốn thích ai hả? Có ai tốt như em nữa không?”
Patrick cười lắc đầu “Mộc Mộc là tốt nhất.”
Lâm Mộc nghe xong cươi nâng cằm, một bộ mười phần kiêu ngạo “Đương nhiên rồi.” Nói xong chọt chọt ngực Patrick “Ở trong lòng anh người tốt nhất chỉ có thể là em.”
Patrick rất thích Lâm Mộc biểu đạt tầm quan trọng của đối phương ở trong lòng y.
Lâm Mộc cùng Patrick cười đùa trong chốc lát, mệt mỏi, bị Patrick ôm vào ngực.
“Patrick, em có chút lo lắng.”
Patrick cúi đầu nhìn Lâm Mộc “Lo lắng cái gì?”
“Lo lắng Hoàng Viễn.”
Nghe thấy Lâm Mộc lo lắng cho người khác, cho dù người này là giống cái, là tộc nhân của Lâm Mộc, nhưng Patrick vẫn không muốn Lâm Mộc suy nghĩ cho người khác “Hắn có gì để em lo lắng, Ryan sẽ chiếu cố tốt hắn. Hơn nữa cũng nhìn ra được, hắn không phải là người sẽ để bản thân tủi thân.” Có thể sai sử Ryan đương nhiên như vậy, còn để Lâm Mộc nấu cơm cho hắn (điều này ở trong lòng y là đáng giận nhất), sao có thể là người sẽ làm bản thân tủi thân chứ.
“Chỉ là hắn lớn Lên giống Rilla, hôm nay em gặp Matt và Mischa, nếu nhìn thấy Hoàng Viễn lớn lên giống Rilla rồi không biết sẽ thế nào, nhưng khẳng định không phải chuyện tốt.” Tuy bên trong Rilla đúng là Hoàng Viện thật, nhưng cậu làm sao để cho Matt tin Hoàng Viễn không phải là Rilla chứ, đây không phải là chuyện đơn giản.
“Ai, đồng hương. Anh xuyên thành ai lại không xuyên, vì sao cố tình xuyên đến trên người Rilla từng có khúc chiết với bọn họ chứ. Cố tình chuyện này lại khó giải quyết.” Lâm Mộc nhịn không được cảm thán trong lòng.
Patrick thấy bộ dáng sầu lo của cậu “Ngày mai anh sẽ đến nói rõ ràng cho Matt biết, anh tin chuyện Hoàng Viễn không phải là Rilla.”
“Vì sao anh lại tin như vậy, anh không biết anh ta rất giống Rilla sao?”
“Bởi vì anh tin em. Em sẽ không lừa dối anh. Em nói hắn không phải Rilla thì sẽ không phải, hơn nữa, hắn khác Rilla rất lớn, nhất là khi mở miệng nói chuyện.”
Lâm Mộc rất cảm động chuyện Patrick tín nhiệm cậu (tin bầu bạn nhà mình trăm phần trăm là truyền thống của thú nhân, dù sao trên thế giới này người quan trọng nhất chính là bầu bạn nhà mình), Hoàng Viễn thật không phải Rilla, tuy rằng Lâm Mộc có chút áy náy không thể nói rõ nguyên nhân cho Patrick biết, dù sao chuyện cướp lấy thân thể của người khác cũng là chuyện khó mà tưởng tượng được.
Thật ra Lâm Mộc lo lắng cũng không cần……, bởi vì ở trong lòng bọn họ, Thần Thú vĩ đại kia chuyện gì cũng làm được, cho dù bọn họ biết Hoàng Viễn là xuyên hồn, bọn họ cũng sẽ cho rằng đây là do Thần Thú an bài, đây cũng là trừng phạt cho Rilla. Chuyện thần kỳ không thể hiểu bọn họ luôn cho rằng đó là do Thần Thú an bài, chuyện này đến bây giờ Lâm Mộc còn không biết, cho nên cậu chỉ có thể vì bản thân tồn tại mà lo lắng, dù sao cậu cũng coi như là nhân sĩ ‘có lai lịch bất chính’.
“Hoàng Viễn thật không phải Rilla, linh hồn của hắn khác với Rilla.” Lời Lâm Mộc nói chính xác, nhưng nghe trong tai Patrick thành tích cách phẩm chất của hai người khác nhau.
“Em yên tâm đi, lời anh nói Matt vẫn rất tin. Nhưng mà do Hoàng Viễn lớn lên giống Rilla, thái độ của Matt với hắn có thể sẽ không tốt.”
Lâm Mộc khoát tay “Như vậy đã tốt rồi, chỉ cần Matt đừng tìm hắn báo thù là được, nói vậy Hoàng Viễn thật xui xẻo.”
Patrick ôm lấy Lâm Mộc “Sắc trời không còn sớm, chúng ta đi ngủ thôi.”
“Ngày mai anh phải sớm đi nói với Matt đó.”
Patrick gật đầu đáp ứng.
Ngày hôm sau Lâm Mộc dậy sớm, bữa sáng cũng do cậu làm. Rất đơn giản, nấu ít cháo, lại xào ít rau xanh, chiên ít thịt thăn cho Patrick, thú nhân không ăn thịt sẽ cảm thấy không có khí lực.
Ăn qua bữa sáng, Lâm Mộc bảo Patrick đi tìm Matt nói chuyện của Hoàng Viễn, Patrick thấy bộ dáng nóng nảy như thế của Lâm Mộc, sủng nịnh cười không có cách nào khác, đáp ứng cậu ăn cơm xong đi tìm Matt.
Mà ngay khi Patrick bọn họ ăn sáng xong, Patrick đang rửa chén trong phòng bếp. Carl chạy tới, rất sốt ruột gọi “Lão Đại, không tốt! Lão Đại, không tốt!”
Carl chạy vào trong sân, Lâm Mộc nghe thấy lời Carl nói lập tức chạy ra, khẩn trương hỏi “Xảy ra chuyện gì?”
Carl nhìn thấy Lâm Mộc, sốt ruột hỏi “Lão Đại đâu?”
“Ở phòng bếp.”
Lúc này Patrick lau tay đi ra từ phòng bếp, đưa khăn tay cho Lâm Mộc, sắc mặt không đổi hỏi “Chuyện gì?”
Carl nghiêm túc nói “Matt đánh nhau với Ryan.” Nói xong sắc mặt trầm xuống nói “Vì sao Rilla lại ở trong bộ lạc của chúng ta?”
Bởi vì Ryan mãi về sau mới gia nhập đội ngũ của bọn họ, cho nên không biết Rilla, nhưng hắn biết. Ở trong lòng hắn, Rilla tuyệt đối là một giống cái máu lạnh, tuy giống cái thật làm cho người ta thích nhưng tuyệt đối không phải Rilla. Carl không hiểu, vì sao cùng đều là con dân của thú nhân vì sao Rilla lại máu lạnh như vậy.
Carl tuyệt đối không ngờ Rilla sẽ xuất hiện ở bộ lạc của bọn họ, hắn nhớ rất rõ Rilla rất căm ghét du thú, sao hắn ta sẽ nguyện ý ở lại bộ lạc chứ. Lúc nhìn thấy giống cái bên người Ryan hắn nghĩ mắt mình có vấn đề. Nhưng hắn rõ ràng nhìn thấy giống cái kia chính là Rilla, bọn họ đều nhớ rõ bộ dáng của Rilla, quá khắc sâu. Bọn họ đều là những người căm thù Rilla, nhưng do bọn họ là thú nhân nên sẽ không thương tổn giống cái nên chỉ có thể hận mà không thể làm gì. Hắn nghe nói Ryan gặp được một giống cái, hắn còn hiếu kỳ lắm, nhưng hắn không nghĩ tới đó lại là Rilla!
Càng làm cho Carl khó hiểu là Lão Đại của bọn họ, tộc trưởng của bọn họ sao lại cho phép Rilla ở lại, điều này làm cho Carl bất mãn.
Patrick nhìn ra Carl bất mãn. nhưng bây giờ cũng là lúc giải thích, y phải nhanh đi giải quyết chuyện của Ryan và Matt. Ryan là người có chừng mực, nhưng Hoắc Tư không phải. Y tuyệt đối không cho phép tộc nhân trong bộ lạc của y đánh nhau kiểu này.
“Mộc Mộc, đi cùng với anh.”
Lâm Mộc gật đầu, trong lòng phiền muộn: sao lại xảy ra rồi!
Patrick ôm lấy Lâm Mộc dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới.
Bọn họ đuổi tới thấy ở xa xa hai mãnh thú đang đánh nhau, làm cho Patrick tức giận là, bọn họ không phải so đấu mà là chém giết nhau!
Lâm Mộc bị dọa khi nhìn thấy, Matt giống như bị điên mà tập kích Ryan, da lông màu trắng của Ryan nhiễm đầy vết máu.
Patrick để Lâm Mộc xuống cạnh Phil, bởi vì Phil được Ryland che chở cách xa nhất. Sau khi an bài Lâm Mộc xong, Patrick lập tức hóa thân thành con rắn lớn trườn về phía hai thú nhân đang cắn xé nhau, đuôi rắn to lớn hung hăng quất lên người hai mãnh thú.
Cây cối bay tán loạn, lực phá hoại của ba con thú lớn rất kinh người. Matt bị cái đuôi của Patrick đẩy ra, rồi lại nhào lên, hai mắt đỏ không bình thường.
Mà Ryan cũng không tránh khỏi vận mệnh bị Patrick quét bay.
Hoắc Tư ở một bên phẫn nổ tới hai mắt đỏ lên bị Ba Áo hung hăng giữ chặt, hắn không thể nhìn anh trai mình bị thương mà không giúp đỡ, chỉ là……chỉ là! Chết tiệt, anh trai hắn vậy mà không cho phép hắn giúp.
Mà nguyên nhân của chuyện này là Hoàng Viễn tuy rằng không bị thương, nhưng hắn lại không tốt chút nào. Hắn thấy thú nhân kia sau khi thấy hắn mới không bình thường, hận ý hận không thể xé xác hắn làm cho hắn sợ hãi, một ít ánh mắt không tốt của một ít thú nhân cũng làm cho hắn nhìn ra chủ nhân thân thể này nhất định đã làm ra chuyện có lỗi với họ, hắn không biết chủ nhân thân thể này đã làm nên chuyện nhân thần cộng phẫn nào, nhưng hắn biết hắn phải gánh vác tất cả. Thật sự là xui xẻo quá. Nhất là khi nhìn thấy trên người Ryan đầy máu, tuy biết lỗi này xảy ra không có liên quan tới hắn, nhưng người đàn ông này bởi vì hắn mà liên lụy vào.
Lâm Mộc nhìn thấy Hoàng Viễn đứng ở một bên thấy Ryan bị thương, tình huống không tốt lắm. Cậu chuẩn bị đi qua xem Hoàng Viễn, tuy cũng lo lắng cho Patrick, bởi vì Matt giống như điên rồi. Hiện tại cậu không giúp gì cho Patrick được, nhưng cậu nghĩ cậu có tthể giúp Hoàng Viễn.
Đi tới bên người Hoàng Viễn, khí tràng quanh thân Hoàng Viễn chứng tỏ đối phương đang nổi giận.
“Hoàng Viễn, anh không sao chứ?” Lâm Mộc lo lắng hỏi.
Hoàng Viễn hung hăng mắng một tiếng “Tôi X mọe nó, thật xui xẻo! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao người kia giống như nổi điên? Tên kia rốt cuộc làm ra chuyện gì?”
Lâm Mộc thấy Patrick đã kêu thú nhân khác cùng nhau ngăn Matt lại, hơn nữa cậu cũng thấy Mischa, yên tâm lại.
“Rilla đối với bầu bạn của Matt sắp chết mà không cứu, kết quả bầu bạn của Matt chết, cho nên anh ta mới hận Rilla như vậy. Khải có ý nghĩa không đồng với những thú nhân này, cậu ta chết là một đả kích rất lớn đối với bọn họ.” Nghĩ đến đó là ban ân, không ngờ lại nhận được thương tổn như vậy.
“Này thật X mọe nó…..” Hoàng Viễn phiền não kéo tóc mình.
Lâm Mộc thấy Matt đã bình thường khi Mischa tới, cũng bị Patrick đánh hôn mê, mà tình huống của Ryan cũng không tốt, trên người nhiều vết thương, tuy chỉ có một số chỗ, nhưng lại nghiêm trọng, có chút chảy máu rất nhiều.
Lâm Mộc vỗ Hoàng Viễn “Anh đi xem anh ta đi. Hình như anh là dược sư?”
Hoàng Viễn kéo tóc, đi đến chỗ Ryan, Ryan do bị thương nên rất suy yếu.
Hoắc Tư thật tức giận, nhất là tức giận giống cái làm cho anh trai hắn bị thương, cho nên khi Hoàng Viễn tới hắn không cho sắc mặt hòa nhã, lại càng không nguyện ý đối phương đụng vào Ryan, cho dù Ryan trách cứ hắn, hắn cũng không tránh ra.
Hoàng Viễn giận quá, nhìn Hoắc Tư chặn trước mặt mình “Anh tránh ra, nhìn gì vậy, lão tử mới là người vô tội nhất kìa, việc Rilla làm chẳng có bán mao quan hệ nào với lão tử hết!”
Hoắc Tư bị Ba Áo kéo ra, Ba Áo cảm thấy giống cái cường hãn như vậy không nên đắc tội là tốt nhất. Hoàng Viễn tức giận nhìn Ryan đang suy yếu “Còn có anh nữa, đừng tưởng rằng anh cứu lão tử rồi lão tử sẽ không chửi anh, anh mọe nó thật ngu ngốc, hắn ta cắn anh, anh không biết chạy hả, không thấy đối phương điên lên rồi hả?”
Điên rồi sao còn bình thường được. Lại có thú nhân nào đang đánh nhau lại chạy trốn chứ. Nhưng mà Ryan cảm thấy đối phương quan tâm mình, cho nên sẽ không giận vì những lời Hoàng Viễn nói, cười nói “Cậu đừng tức giận là được rồi.”
Hoàng Viễn ném cho hắn một cái xem thường, nhưng mà cậu thấy sắc mặt tái nhợt của hắn cũng không nói gì, dù sao người ta vừa mới cứu cậu mà.
Hắn đỡ lấy Ryan, Hoàng Viễn còn thấp hơn Ryan cả cái đầu, đỡ lên có chút cố sức, Ryan không muốn cho hắn vất vả, nhưng bị Hoàng Viễn trừng cũng đem lời muốn nói nuốt vào bụng.
Lâm Mộc khẩn trương kiểm tra Patrick, thấy đối phương không có bị thương mới hoàn toàn yên tâm, Lâm Mộc rất kiêu hãnh vì hành vi anh hùng của Patrick, hành động một cái đuôi có thể quất bay Matt cùng Ryan thật sự quá đẹp trai!
Lâm Mộc cười với Patrick xong, quay đầu nhìn thấy Hoàng Viễn đang đỡ Ryan thì nở nụ cười.
Patrick theo tầm mắt cậu nhìn qua “Đang nhìn cái gì?”
“Gian tình”
Patrick không biết rõ, nhưng mà hiện tại y cần an bài người thu thập một mảnh hỗn độn này, may mắn không làm hỏng nhà ai hết.