Bộ Tam Siêu Quậy

chương 27:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔

hphút sáng.....

-Khanh, ngủ như con heo!! Dậy đi học kìa mày... -Lam

-Hơ, bây đi trước đi.. lát hết tiết rồi tao vào!! Buồn ngủ quá....Oáp... -nó vừa nói vừa ngáp

-Hôm qua đi ăn trộm à? -Minh Anh

-Làm gì có... Hôm qua thức điều tra mấy dụ trong bar ý mà... -nó

-Ừ vậy thôi!! Có gì nhắn tin cho tụi tao nhá, cơ mà hết tiết là vào liền á... Mày mà trễ là tao về lôi cổ mày dậy ấy, nghe chưa con kia!! -Lam

-Oáp... Biết rồi.... -nó

Thế là anh chị còn lại ,dắt tay nhau đến trường ngồi học, mãi mới hết tiết thì nó cũng vác xác vào. Ngay tiết của cô Lan (cô chủ nhiệm) nên nó cũng không lo bị kỉ luật gì nhiều vì cô Lan khá hiền và cũng vốn rất yêu thương học sinh...

-Chào cô, thưa cô cho em vào lớp!! -nó cúi đầu lễ phép chào cô Lan

-À...ờ, em đến trễ tiết đấy!! Sao vậy!?? -cô Lan hỏi

-Dạ, em có việc một tí ở nhà ạ!! -nó

-Ừ! Thôi em vào học đi.... -cô Lan

Nó rảo bước xuống chỗ mình, đặt cặp lên bàn rồi ngồi xuống còn hắn cũng đã lấy lại tư thế chỉnh tề, nhường chỗ cho bạn Khanh ngồi (nhường luôn cơ đấy :">)

-Mày cũng đúng giờ quá nhỉ?? -Lam quay xuống cười, nói

-Ừ!! -nó nói rồi gắn hearphone vào tai, mắt quay ra phía cửa sổ như đang suy nghĩ gì đó

-Này, nghe ké với coi!! -hắn

-Hừ, lắm trò!! Đấy nghe đi.... -nó quăng cái hearphone bên trái qua cho hắn

-Ngoan.... -hắn

-Ngoan con khỉ nhà anh ấy ._. -nó

-Nhà tôi làm gì có nuôi khỉ ._. -hắn

-Không nuôi kệ anh, liên quan đến đời sống kinh tế nhà tôi à ._. -nó

-Cô.... -hắn cứng họng

Và anh chị cứ chí chóe nhau suốt mấy tiết học, đến khi tiếng trống ra về vang lên mới thôi

-Đi bar không?? -nó

-Đi đi... -đồng thanh :">

-Kì này ko phải đi chơi đâu, đi quánh lộn đấy, đi không? -nó

-Đi, cơ mà quánh lộn với ai!?? -Minh Anh

-Hot Fire. Bang chủ là Đồng Minh Duy. Khiêu chiến với Black Angle để giành lên ngôi vị đứng đầu các bang. -nó tuôn một tràn

-Thế tụi này đi chung trợ giúp nha!! -Bảo

-Ừ. Cũng được, về thay đồ rồi lấy môtô đi cho lẹ... -nó

-Ok -đồng thanh :)

Thế là cả bọn kéo nhau về nhà thay đồ. Hôm nay nó mặc bộ đồ liền, màu đen ôm sát người, để lộ vòng tuyệt hảo, chuẩn ko cần chỉnh : mái tóc nâu đen được cột cao lên đỉnh đầu, chân mang đôi boot cao phân. Lam thì quần da bò kết hợp với áo croptop cùng cái áo khoác da bên ngoài, mái tóc hung đỏ nay cũng được cột cao lên, chân mang đôi boot cao phân nhìn rất đẹp. Còn Minh Anh thì áo pull đen, quần sọt đen, khá đơn giản nhưng cực kì cá tính, mái tóc nâu đen nay được nhuộm tím phần dưới, uốn lọn đuôi và được cô nàng cột cao lên, chân mang đôi nike đen, cổ cao. Ba nàng bước xuống nhà khiến tim của ba chàng nhà ta rung động, xao xuyến :)-Vợ ơi, nay sao vợ lung linh thế? Đi đánh lộn mà vợ vẫn đẹp như thường làm sao chồng chịu nổi!? -Bảo (ôi mạ ơi!! Lời văn vãi cả sến :">)

-Hì...vợ đẹp sẵn mà!! -Lam (tự tin :)

-Thôi, bớt sến, ở đây có FA nghe chưa!! Đừng làm FA buồn nghe chưa!! -Minh Anh vờ dỗi

-Ý, Minh Anh đâu FA, Minh Anh có tôi mà!! -Tuấn Anh từ đâu chạy tới, hớn ha hớn hỡ, cười

-Ù uôi, có tôi luôn cơ đây!! -nó

-Này này, điên à! Cái tên Hâm kia..... -Minh Anh nói rồi dí Tuấn Anh chạy vòng vòng

-Đi mấy đứa ơi!! Bỏ đứa này ở nhà đi, chúng nó nhoi kinh!! -hắn

-Ơ... Chờ.... -Minh Anh với Tuấn Anh đồng thanh rồi lật đật chạy theo vì không muốn bị bỏ lại

chiếc môtô đua nhau chạy băng băng trên đường khiến người đii đường cảm thấy hoảng sợ. Cuối cùng, tụi nó và tụi hắn cũng đến bar.....

-Chào Đại Tỷ ạ! Chào Chị , Chị ạ!! -bọn đàn em của tụi nó

-Dẹp...dẹp hết đi!! Chào kiểu chi cho dài dòng vậy!? -nó

-Vâng ạ!! -bọn đàn em

-Thôi vào bar đi... -Lam

Hôm nay bar khá đông nên tụi nó quyết định vô phòng VIP luôn cho dễ bàn chuyện...

-Ren, Rain!! Vào đây... -nó

-Dạ tỷ, gọi tụi em có gì hả?? -Ren

-Hot Fire chừng nào đến? Địa điểm? -nó

-Dạ khoảng hphút. Tại bãi đất trống gần bìa rừng ạ -Rain

-Bây giờ là mấy giờ rồi? -Minh Anh

-hphút còn phút nữa tới kịp không?? -Bảo

-Hờ, kịp sao không!! Đi thôi.... -hắn

Thế là chiếc môtô lại tiếp tục phi trên con đường hướng về bãi đất trống...

-Black Angle, đúng giờ đó chứ... -một người con trai với mái tóc màu bạch kim, đứng giữa hàng trăm tên đàn em, trên khuôn mặt còn có một nụ cười đểu giả..

-Đồng Minh Duy. Nghe là cậu đây "mời" chúng tôi khiêu chiến nhỉ?? -nó

-Kêu người đến giúp nữa à? Chẳng phải Black Demon đây sao?? -Minh Duy nhếch môi

-Thuộc dạng không phải giúp mà là đến xem cậu đây xử lý thế nào để học hỏi thôi!! -hắn

-Hờ, đừng nói nhiều!! Bây đâu lên hết đi... -Minh Duy vừa dứt lời thì khoảng tên đàn em của hắn lao vào túi bụi. Tụi nó cũng không ngạc nhiên gì nhiều, phất tay ra hiệu rồi cả đứa chúng nó cùng lao lên

Khoảng ' sau, hắn cùng đứa còn lại đã dẹp sạch hết bọn đàn em của tên đó, chỉ còn nó là đang đấu tay đôi với tên Minh Duy mà thôi. Suy cho cùng thì tên Minh Duy đánh cũng rất khá nhưng nó cũng đâu kém cõi gì, từng cú đá, cú đấm cũng như các chiêu trò né đòn của nó rất đẹp và hiệu quả. Càng về sau, tên Minh Duy càng yếu dần đi, nó quyết định tung một đòn cuối và đòn này cũng là đòn kết liễu của nó luôn. Nó giơ chân đá vào bụng tên đó một cái mạnh rồi khòm xuống tiếp đất, giơ chân còn lại gạc lấy chân tên đó, Minh Duy mất đà ngã lăn vài vòng rồi nằm luôn. Minh Anh, Lam cùng thằng con trai thấy thế cũng chạy lại đập vào vai nó, cười nói:

-Đánh pro quá!! Hâm mộ Kill quá!! -Tuấn Anh

-Hè hè, Kill mà mấy đứa!! -nó

Mãi lo cười nói mà nó ko phòng thủ phía sau. Bỗng.....

-Khanh....cẩn thận..... -hắn từ đâu bay tới ôm chầm lấy nó, đưa vai đỡ nhát dao mà tên Minh Duy gượng dậy, chạy đến đâm lén nó nhưng bất thành, hắn dùng tay đánh vào mặt tên đó rồi dùng súng kết liễu luôn cuộc sống của tên Minh Duy này

-Quân....sao..anh...có...có sao ko?? -nó bất ngờ quay lại, giọng run run

-Không sao!! Thôi về đi..... Nhà có hộp sơ cứu mà -hắn

﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏

Về đến nhà, cặp của Minh Anh cũng như của Lam đã dắt tay nhau lên phòng để....chữa trị vết thương cho nhau. Còn hắn và nó thì ngồi ở phòng khách băng bó

-Cởi áo ra.... -nó

-Làm gì? -hắn

-Băng bó chứ làm gì!! -nó

-Không cần -hắn

-TÔI BẢO ĐƯA THÌ CỨ ĐƯA ĐI!! -nó bất giác gắt lên

-Ờ thì.... Nè... Mà cô biết làm không đấy -hắn

-Biết.... À cũng không hẳn... Lần đầu tôi băng bó cho người khác đó... -nó vừa nói vừa kéo miếng băng, miệng thì chu chu thổi trông rất dễ thương

-Gì...?? Tôi là chuột bạch thí nghiệm cho cô á hả!? -hắn

-Mệt quá ngồi im coi -nó

-Á nhẹ chút coi!! -hắn

Hắn thì trong người đang mệt mỏi, lại thêm cơn đau ngay vai nên đã chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, hắn đã được gặp lại người con gái cũ, người đã bỏ hắn mà đi....

-Mia à!! Đừng đi, Ken thương mỗi Mia thôi!! Mia đừng bỏ Ken đi mà.... Mia, Mia... -hắn ngủ mớ rồi kéo nó xuống, ôm chầm

-Ơ... Quân...Quân à sao vậy?? -nó

-Mia... Mia... -hắn

"Mia là ai vậy?? "

"Cô gái đó có quan hệ gì với hắn ta??!"

"Tại sao gọi tên người khác mà lại ôm mình??"

Hàng loạt câu hỏi cứ thay nhau xuất hiện trong đầu của nó. Cảm giác này là gì? Đau, nhói, buồn xen lẫn tức giận... Từng cảm giác cứ từ từ ùa về bên trong nó. Và rồi nó cũng quyết định buông hắn ra, nói:

-Xin lỗi!! Tôi không phải cô ấy....!! Tôi là Khanh, Nguyễn Ngọc Đoan Khanh. Xin lỗi đã phá hỏng giấc mơ của anh... -nó nói bằng giọng lạnh băng, đứng dậy buông tay hắn ra, đi thẳng lên lầu với gương mặt vô cảm

-Ơ... Khanh....tôi...tôi xin lỗi!! -hắn lúc này mới tỉnh giấc

-Ờ... Không sao tôi hiểu mà!! Anh nghỉ đi.... -nó nói

-Tôi........ -hắn

Nó quay lưng bước lên lầu, mặc cho hắn có kêu gọi, giải thích. Hắn vẫn ngồi đó vẫn với vẻ mặt lạnh băng đó nhưng ẩn sâu là nỗi buồn vô tận. Phải!! Hắn yêu nó. Nhưng trong lòng hắn vẫn còn vẫn vương về mối tình đầu, về người con gái đã đem lại cho hắn những niềm vui cũng như chỉ cho hắn biết thế nào là tình yêu. Hắn sợ sẽ có lúc, nó bỏ hắn mà đi như người con gái khi xưa. Đau một lần là đã quá đủ đối với hắn rồi.Phải chăng hắn đã quá yếu đuối, không đủ dũng khí để giữ tay nó lại... Thứ cảm giác phức tạp này được gọi là TÌNH YÊU sao?? Sao nó luôn khiến cho con người ta cảm thấy khó chịu thế??......

♡♡♡♡♡♡♡

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio