Mở lá thư Min Yeon đưa cho ông Vĩnh, ông ta rất hoảng hồn vì những gì viết trong thư. Liệu nội dung trong thư là gì mk khiến ông ta thành ra như zậy.Chúng ta xem tiếp truyện thôi !!!!
Chúc một ngày tốt lành , ông Vĩnh. Ông khỏe chứ ? Nhưng tôi nghĩ chắc ko cần hỏi thì tôi bík ông khỏe mới đi hại người con gái ruột rà của ông nữa. Con gái ông là người bạn mk tôi rất quí trọng, ông lại dám làm tổn thương, thậm chí ông còn nhẫn tâm bắt cóc chính con gái ruột của ông nữa.[Tự nói mình luôn, Lệ Băng hay thiệt.] .Ông còn ko bằng một loài cầm thú. Nhân dịp lâu rùi tôi ko vận động tay chân nên định " chăm sóc " con trai của vợ nhỏ hay bà vợ nhỏ ông giống như ông cho người của ông " chăm sóc " Lệ Băng đấy. À quên mất, tôi nhớ là ông định thuê vệ sĩ bảo vệ cho thằng con trai Vĩnh Quốc Thiên của ông và bà vợ nhỏ ông à. Zậy thì nhớ thuê vệ sĩ bảo vệ được, đừng thuê lũ tép riu đấy. Người của ông , tôi chỉ cần sử dụng chiêu tôi hay làm là chết chắc đó. Ha ha ha. Chắc nhỏ hai người đấy cẩn thận một chút xem chừng sẽ bị tôi bắt lúc nào ko hay đấy. Tôi có gửi quà cho ông đấy. Trong phong thư đó. Là tấm ảnh rất đẹp đúng ko. Đó là điềm báo đó vì nếu họ lọt vào tay tôi sẽ có kết cục như zậy. Nhắc đến đây thôi. Chúc cả gia đình ông " bình an". - Băng Thần nhắn nhủ.
- Anh à, hình như con này nói trong phong thư có tấm ảnh gì nữa đó. Anh xem thử đi. - Bà Phương đứng dậy sau khi bị Min Yeon hất tay sang một bên.
Mở phong thư là tấm ảnh đầy máu, là hình của bà Phương và Quốc Thiên mặt dính đầy máu. Chỗ nào cũng có vết thương sâu, bà Phương nhìn thấy tấm ảnh thì ngất xỉu tại chỗ. Ông Vĩnh liền gọi người đỡ vợ "iu dấu" của ổng vào phòng. Ông ta thì đứng dưới nhà cứ lẩm bẩm gì đó.
- Sao cô ta lại bík hết những chuyện ở nhà mình zậy. Kể cả chuyện của Lệ Băng nữa. Thật ra cô ta là ai . Khốn nạn thật. Cô dám uy hiếp tôi sao. Đừng hòng. - Ông Vĩnh như phát điên khi thấy những dòng chữ đó.
.......................................................................................................................
Trở lại vs cặp đôi kia nào.
- Viết thư xong rồi em thấy nhẹ nhàng chưa , hay muốn anh chở đi chơi tiếp. - Min Yeon vừa lái xe vừa quay sang hỏi Lệ Băng.
- Chưa, em muốn đi chơi tiếp nhưng nhìn hình như anh mệt rồi đúng ko. Hay là mình về nhà. - Lệ Băng lúc đầu rất thík nhưng thấy sắc mặt của Yeon ko được tốt cô liền đổi ý.
- Em nghĩ anh là ai zậy. Là bạn trai của em đấy. Anh ko giờ thấy mệt đâu ( nhưng trong lòng thì yeon phải chịu một nỗi đau ko thể tả, vết thương cũ của anh tái phát) . Em muốn đi đâu ? - Yeon vừa nói vừa che giấu nỗi đau để Lệ Băng được vui.
- Thiệt ko ? Zậy thì em muốn đi chơi ở công viên giải trí nổi tiếng nhất ở đây. Anh chở em đến đó nhé !!! - Lệ Băng vui vẻ làm nũng trước mặt Yeon.
- Umk. Trông em lúc này rất dễ thương đó. - Yeon cười.
Khoảng phút sau đã đến nơi............................
- Chúng ta chơi trò cảm giác mạnh đi. Em thík lắm đó. - Lệ Băng chỉ tay lên chiếc tàu lượn siêu tốc.
- Anh ko chơi được. Chúng ta chơi trò nhẹ thôi. - Yeon biến đổi sắc mặt.
- Nhưng chúng ta đã đến đây rồi thì ít nhất cũng phải chơi trò giác mạnh nha anh.. - Lệ Băng làm nũng.
- Thôi đừng chơi. Chơi cảm giác nhẹ đi. - Vết thương bắt đầu tái phát.
- Đi mk anh. Đi đi mk.
- Ko mk. Đã nói ko mk sao em cứng đầu quá zậy hả. - Một vài giây nóng giận khiến anh quát vào mặt Lệ Băng.
- Anh ko chơi thì thôi. Có cần la quát em ko . Đây là lần thứ hai anh mắng em rồi đấy. - Bị Yeon quát vào mặt lúc đầu thì hơi hoảng nhưng đã lấy lại bình tĩnh nói lại.
- Anh ...anh...anh. ko cố ý ... em đừng giận mk. Anh xin lỗi. - Yeon thấy vừa đau vết thương cũ và đau nhất là làm tổn thương người con gái mk anh iu.
- Ko cần xin lỗi . Anh ở đây đi. Em đi chơi. - Lệ Băng giận dỗi nói.
- Thôi anh xin lỗi. Em có thể ở đây vs anh được ko. - Yeon giữ tay Lệ Băng nói vs giọng đau đớn.
- Ko thík. - Lệ Băng hất tay Yeon sang một bên khiến anh ngã xuống đất ( con gái gì đau mk bạo lực dữ zậy ) và do chấn động vết thương cũ nên Yeon đã bất tỉnh nhân sự.
- Yeon, em xin lỗi . ANh có sao ko. Yeon , trả lời em đi. Em ko giỡn vs anh đâu. Đừng có dọa em mk. Em sợ đấy. - Lệ Băng đỡ đầu Yeon dậy và vỗ vài bạt tay nhẹ nhàng để làm Yeon thức nhanh vô hiệu hóa. Cô thấy trên áo Yeon dính đầy máu.
Lệ Băng vô cùng sợ máu và nổi ám ảnh đó đã ăn sâu vào trái tim cô. Nhưng vì người cô iu cô tự nhủ rằng
- Ko có gì phải sợ Lệ Băng, mày làm được mk. Cứu Yeon là ưu tiên.
Lệ Băng khiêng Yeon từ từ ra xe và lái xe về nhà. Cô cố gắng giữ bình tĩnh để bình an lái xe chở Yeon về tận nàh vì cô bík nhà Yeon có bác sĩ riêng. Liệu Lệ Băng có lái xe chở Yeon bình an về nhà ko. Có chuyện gì vs vết thương của Yeon chúng ta xem tiếp truyện nhá .
..............................................................................................................................................
( Xin lỗi minna nha. Mình bắt đầu vào thời gian học rồi nên lâu lâu mới đăng được. Mình sẽ cố gắng để đóng góp truyện của mình cho các bạn. Mong các bạn ũng hộ truyện của mình. )