Mảnh hoang phế sau trường cây cối um tùm, cỏ cây mọc cao theo gió lay động.
Tuy là ban ngày nhưng khu kí túc xá cũ nát nhìn qua vẫn âm trầm, có một loại kinh dị đáng sợ.
Một bóng người lén lút đi tới thấp thỏm nhìn xung quanh rồi mới nhẹ nhàng đẩy cửa.
Tro bụi trên cánh cửa bị lực đẩy làm rơi rớt xuống, ánh sáng chiếu vào bên trong có thể thấy được bày trí bên trong kí túc xá cùng nữ sinh đứng ở cửa.
Cảnh Nhã Yên ghét bỏ quơ quơ đi tro bụi bay đầy trong không khí rồi bước vào, chống nạnh nhìn một lượt xung quanh khẽ lầm bầm.
" Hệ thống, tầng hầm nhốt lệ quỷ kia nằm ở đâu? "
Hệ thống nghe Cảnh Nhã Yên vừa hỏi thanh âm máy móc lạnh căm vang lên trong đầu cô làm đáp lại.
[ Tầng hầm đó đã bị vai chính dùng bùa chú che đi rồi, đi lại phía cầu thang ở bên dưới có dán một lá bùa.
Xé lá bùa kia xuống thì tầng hầm sẽ hiện ra.
]
Cảnh Nhã Yên nghe theo lời chỉ dẫn của hệ thống đi tới cầu thang, sau đó nghiêng người đi vòng vào bên dưới.
Bên dưới cầu thang thật sự có dán một lá bùa màu vàng, chữ trên lá bùa còn hơi hơi phát sáng.
Cảnh Nhã Yên không nghĩ ngợi liền xé xuống, xung quanh khu kí túc xá sau khi cô xé lá bùa xuống liền đột nhiên như có như không rung động lên.
Không gian trong chớp mắt khẽ vặn vẹo rồi trở lại như lúc ban đầu, Cảnh Nhã Yên bị doạ sợ hơi lui về sau một chút.
[ Xuất hiện rồi.
]
Hệ thống chậm rãi lên tiếng.
Cảnh Nhã Yên quay đầu.
Phía sau là một ô vuông lớn có bậc thang thông đi xuống bên dưới, Cảnh Nhã Yên nhìn nhìn một lát có chút chần chừ.
" Con lệ quỷ kia thật sự ở dưới sao? Mi đảm bảo ta đi xuống rồi nó không thật sự đem ta ăn chứ...!"
Hệ thống giọng nói có chút không kiên nhẫn.
[ Sợ cái gì, cô có tôi là bàn tay vàng lớn nhất rồi.
Còn nữa, đi theo vai chính lâu như vậy trên người cô cũng sẽ có lây dính chút khí vận chi tử hơi thở.
Cô còn không mau đi, đợi vai chính phát hiện thì rắc rối lắm đấy.
]
Cảnh Nhã Yên bị hệ thống thuyết phục, lấy ra điện thoại bật đèn pin chiếu xuống.
Cô lấy hết can đảm chậm rãi đi xuống dưới, mà Cảnh Nhã Yên không biết rằng lá bùa kia là Cảnh Đình Lân dán để tạm thời áp chế lệ khí của lệ quỷ, cũng đồng thời thông với tinh thần lực của hắn.
Một khi lá bùa bị động vào hắn sẽ ngay lập tức phát hiện ra, hiện tại Cảnh Đình Lân đang giảng bài trên lớp đột nhiên hơi dừng lại.
Hắn ánh mắt nhẹ loé một tia không rõ.
Có người động vào lá bùa!...
Bạch Cảnh Từ chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn kêu để ý bên phía Cảnh Nhã Yên chỉ cần cô ta có động tĩnh thì lập tức báo lại cho hắn.
Vừa lúc, từ không trung xuất hiện ra hớt hải túm hắn.
[ Cộng sự không xong rồi! Cảnh Nhã Yên đang đi xuống tầng hầm, lá bùa sắp bị cô ta xé xuống rồi! ]
Bạch Cảnh Từ tay quay bút ngừng lại, hắn nhíu mày nhìn ra ngoài sân trường sau đó giơ tay đứng lên, tay còn lại ôm bụng nhăn mày.
" Cô Trần em muốn xuống phòng y tế! Bụng em đột nhiên đau quá! "
Cả lớp bị hành động của Bạch Cảnh Từ làm hơi giật mình nhìn hắn xong lại tiếp tục làm bài.
Mà cô giáo Trần cũng nhìn hắn, thấy Bạch Cảnh Từ sắc mặt thật sự không tốt mới nhẹ phất tay đồng ý.
Bạch Cảnh Từ được cho phép quay người âm thầm nhanh chân ra khỏi lớp, đợi hắn đi khỏi Cao Tuấn ánh mắt nhìn theo ẩn có chút lo lắng.
" Từ ca đau bao tử lại tái phát sao? "
Cao Tuấn không yên hơi cuối đầu lầm bầm, thầm nghĩ tìm cách cũng chạy xuống phòng y tế xem Bạch Cảnh Từ như thế nào.
Bạch Cảnh Từ không có đi tới phòng y tế mà đổi hướng đi ra phía sau trường, đi ngang phòng học còn nghe có nữ sinh viên thì thầm với nhau.
" Thầy Cảnh sao vậy? Tớ thấy thầy ấy đột nhiên sắc mặt rất kém..
"
" Có phải thầy ấy bị bệnh hay không? "
" Thầy ấy chưa bao giờ bỏ tiết học của mình nửa chừng như vậy...!"
Vai chính cũng phát hiện?
Bạch Cảnh Từ suy nghĩ khẽ chẹp miệng tắm tắc, Cảnh Đình Lân phát hiện nhanh như vậy chắc chắn là trước đó đã để lại gì đó có thể khiến bản thân chú ý mọi động tĩnh của lệ quỷ.
Không hổ là vai chính còn rất tận tâm!
Bên dưới tầng hầm tràn ngập mùi hôi thối lan trong không khí, vừa ẩm thấp lại tạo cảm giác khó chịu không thôi.
Cảnh Nhã Yên vừa đi xuống liền muốn quay trở lên, quá dơ...!Cô trước giờ ở Cảnh gia tuy không phải con ruột nhưng nhờ hệ thống cô có thể khai chút năng lực trừ tà, mà Cảnh gia do năng lực bị mài mòn theo các đời sau này cho nên đối với những người có năng lực trong gia tộc cực kì để ý.
Cho nên từ khi bước vào Cảnh gia đến giờ Cảnh Nhã Yên chưa bao giờ ăn chút khổ nào, đối với mấy thứ dơ bẩn cực kì ghét bỏ.
" Hôi chết đi được.
"
Cảnh Nhã Yên bực dọc lầm bầm không ngừng, cô đi xuống bên dưới tầng hầm.
Cảnh cửa gỉ sắt to lớn hiện ra trước mắt, bên trên có dán một lá bùa cũ kĩ.
Từ bên trong căn phòng toát ra mùi lệ khí, ác niệm khiến người khác phải ngạt thở.
Cảnh Nhã Yên nhìn cánh cửa sắt, trong lòng dâng lên cỗ sợ hãi hốt hoảng nhanh chóng lùi ra sau.
Con lệ quỷ này oán khí và ác niệm quá dày nặng.
Cô không chắc bản thân sẽ không bị nó thực sự ăn sống cho dù có hơi thở của khí vận chi tử trên người!
_____________________
Kịch trường nhỏ:
sầu não lải nhải: Dạo này phát hiện cộng sự rất được hoan nghênh, nhưng bọn họ đều thèm thân thể cùng nhan sắc của cộng sự chứ không phải tâm hồn.
Phải biết, tâm hồn con người mới là đẹp nhất! Bọn sắc lang kia đều là biến thái!!
Bạch Cảnh Từ nhìn tự soi gương nói chuyện:???
Hệ thống bị virus??
Một đám sắc lang biến thái sờ sờ mũi:....