Như đã nói trước hôm nay là ngày đầu tiên bọn nó nhập học với thân phận là con nhà thường dân. Thế nhưng…………….
h sáng:
RENG….. RENG……..RENG…….
Và kết quả của việc lắm mồm là…… “BỘP…. BỊCH….. LENG KENG……” Tình hình là sau chuỗi âm thanh dài bất tận không có ý định dứt của em đồng hồ iu quý thì nó thẳng tay ném cái đồng xuống đất. Nghe tiếng động trong phòng nó, con kia từ dưới phòng ăn vội chạy lên xem sao. BỰC! con hết nhìn nhau lại nhìn nó, bực muốn giết nó ngay lập tức. Tưởng có chuyện gì chứ hóa ra là con heo lười này đang cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành, cái đồng hồ đắt tiền thì chia làm phần đi tìm nơi ở mới
- CON KIA, CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO????? - nhỏ đồng thanh hét lên
Nó có phần giật mình nên mở mắt nhìn kẻ dám phá hoại giấc mộng đẹp của nó (Ko giật mình mới lạ đấy)
- Sao vậy….. Tao đang ngủ mà -Nó thản nhiên
- Mày có biết mấy giờ rồi không? - Phương hỏi với giọng hết sức là “nhẹ nhàng”
- h (múi giờ tương ứng ở Anh) - Nó với điện thoại xem giờ
- CÁI GÌ???? - nhỏ đồng thanh
- Thôi mấy chị ra ngoài cho em ngủ -Nó chùm chăn lại ngủ tiếp
nhỏ bạn thì ngơ ngác nhìn nhau. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, An hét lên
- CÁI CON NGỐC NÀY, MÀY VỀ VIỆT ĐƯỢC THÁNG RỒI MÀ CHƯA CHỈNH LẠI GIỜ ĐỒNG HỒ AH?GẦN H SÁNG RỒI ĐẤY, BIẾT KHÔNG?
Và sau p’ đấu tranh ác liệt nó mới làm xong VSCN và ăn được vài miếng bánh mì (bọn kia ăn trước rồi) Vì ngày đầu tiên nhập học nên bọn nó không có đồng phục của trường. Cả bốn đứa hôm nay ăn mặc rất trẻ trung năng động và đúng chất tiểu thư: áo phông, quần jean(lành lặn, không mài không rách gì đâu nhé), đeo balo. Lúc xuống gara định lấy chiếc BMW iu quý thì ông quản gia vội chạy ra ngăn:
- Tiểu thư! Không được đâu ạ. Cậu Minh dặn là các cô không được đến trường bằng xe hơi mà phải đi xe đạp điện - Ông quản gia chỉ vào cái xe đạp điện Bridgestone SLI mới keng
- Hả??? Không phải chứ? Bây giờ h rồi, đi xe này thì đến trường muộn là cái chắc - Vy kêu lên
- Nhưng đây là lệnh của cậu chủ - Ông quản gia e dè nói với bọn nó
- Ông anh đáng ghét, dám chơi mình - Nó lầm bầm
Cuối cùng thì bọn nó cũng phải tạm biệt em BMW iu quý mà kết duyên với chiếc xe đạp điện kia. Bốn đứa phóng hết tốc độ chỉ hi vọng không đến trường muộn. Không phải vì bọn nó thực sự muốn làm thanh niên nghiêm túc đâu nhé, đơn giản là vì bọn nó muốn có được cái cảm tình của thầy cô trước sau đó mới trở về với cái vẻ lưu manh vốn có, và đặc biệt là vì bọn nó ghét cái tốc độ rùa bò của xe đạp điện, muốn tìm lại cảm giác mạnh khi ngồi trên chiếc BMW đen kia (Mấy thanh niên này còn lâu mới nghiêm túc được)
Sau một hồi vật lộn với chiếc xe đạp điện bọn nó đã đứng trước cổng trường Saken to lù lù. Đúng là trường do tập đoàn hàng đầu TG đồng sáng lập có khác. Nó mang có thiết kế của các lâu đài Pháp thời kỳ Phục Hưng. Diện tích của ngôi trường phải trên ha, vừa nhìn vào có thể thấy ngay khuôn viên rộng lớn với đủ các loại cỏ và hoa xanh mướt, các phòng học rất hiện đại được sơn màu trắng tinh khôi. Ở giữa trường còn có cái đài phun nước có tượng hình con chim ưng – biểu tượng của ngôi trường. Ngôi trường này được chia làm khu đó là Khu A: gồm các lớp A, A, B, B, C, C dành cho con cái của những nhà tài phiệt có quyền có thế lực và những nhân tài với chỉ số IQ cao nhất trường, còn khu B: gồm các lớp còn lại dành cho con cái của những gđ có tiền có thế nhưng vào dạng bình thường và những người chỉ đủ điểm vào trường. Tất cả các học sinh học ở trường này đều phải ở lại kí túc xá của trường vì một lí do rất chi là cao cả: Muốn rèn tính tự lập cho hs. Nói là kí túc xá chứ thực ra các phòng ở đây còn đầy đủ tiện nghi hơn cả khách sạn sao. Và đặc biệt là trong khu kí túc xá này có phòng VIP dành cho một số nhân vật đặc biệt. T/g không biết phải miêu tả thế nào nhưng nói chung đó là một ngôi trường rất đồ sộ, nguy nga tráng lệ.
Mải ngắm nhìn ngôi trường bọn nó quên mất việc là sắp muộn học. Cũng may là trường này vào học lúc h chứ không bọn nó đã bị kỉ luật ngay ngày đầu tiên đi học rồi. Vào trong trường bọn nó nhận được bao ánh mắt kì thị của người khác. Cũng phải thôi, ngôi trường dành cho quý tộc này nên học sinh đến trường đi bằng xe hơi cả, chỉ có một số học sinh vào trường bằng học bổng như bọn nó thì mới đi xe đạp điện hoặc đi bộ thôi. Bọn nó vừa đặt chân vào trong trường thì tiếng chuông báo hiệu giờ vào học vang lên. Vội đem xe vào nhà xe cất, bọn nó lớ ngớ đi tìm lớp của mình.
- Trời đất! Trường gì mà to khủng bố như vậy. Đúng là chỉ được cái chiếm diện tích - Phương than
- Mày mà để hs trong trường nghe được thì chỉ có nước quay về Anh lánh nạn thôi - An
- Mày nghĩ tao dễ bị bọn vô danh tiểu tốt này bắt nạt vậy ah? - Phương vênh mặt
- Mày có biết tổng số hs trường này là bao nhiêu không? - Nó cười mặt hơi gian
- người - Vy nhanh chóng tiếp lời
- Đấu nổi không mẹ? - An nhìn Phương hỏi đểu
- Gì chứ! Đơn giản! - Phương
- NÀY MẤY EM KIA! LÀM GÌ MÀ GIỜ CÒN LA CÀ Ở ĐÂY HẢ?
Bọn nó giật mình quay lại nhìn cái mặt của ông thầy quản sinh không thể nào đỏ hơn được nữa.
- Các em là hs lớp nào, sao giờ còn chưa vào lớp -Ông thầy
- Bọn em lần đầu vào trường nên không biết lớp mình ở đâu thưa thầy - Vy lễ phép
- Ah, hóa ra là vậy. Được rồi các học lớp nào? - Ông thầy có vẻ có cảm tình với Vy
- A ạ - Vy
- Được rồi, đi theo thầy
Ông thầy dẫn bọn nó đến cửa lớp A. Vừa nhìn đã biết là không phải dạng thường. Lớp học gì mà rộng hơn m, bàn ghế thì được mài nhẵn bóng, không gian trong lớp cũng thoáng mát và có vài đồ trang trí càng làm cho lớp học thêm sinh động
- Cô Nguyệt, đây là hs lớp cô phải không? - Ông thầy quản sinh nói với bà cô đang chào hỏi lớp
- Các em là? - Bà cô bước ra khỏi lớp
- Sarah Trần, Stella Vũ, Chirs Hoàng và Lily Nguyễn - Nó
- Ah! Được rồi các em đợi một chút nhé
Bà cô đi vào lớp và tiếp tục bài diễn thuyết của mình:
- Thật vui vì được gặp lại các em sau tháng hè. Cô rất vui khi được thông báo rằng cô sẽ tiếp tục là GVCN của các em trong năm học này. Hôm nay lớp ta sẽ có thêm nhân tài nữa. Các em vào đi! - Bà cô nói với bọn nó
Bọn nó vừa bước vào đã làm cho cái lớp vốn yên tĩnh trở nên náo loạn. Cả con trai con gái đều hét ầm lên. Căn bản là vì lâu rồi lớp ko có thành viên mới nên ai cũng hứng khởi chào đón bọn nó
“RẦM……. RẦM……” Bà cô dùng hết nội lực để giữ trật tự lớp:
- Đây là thủ khoa đã thi vào trường ta với số điểm tuyệt đối /. Và điểm đặc biệt là cả cô gái này chỉ mới t thôi. Từ nay họ sẽ là bạn cùng lớp của các em, nhớ giúp đỡ các bạn ấy nhé
- Chào, mình là Vũ Hoài Phương nhưng phiền các bạn gọi mình là Stella - Phương giới thiệu trước
- Các bạn cứ gọi mình là Chirs nhé! -An
- Mình là Lily, rất mong được các bạn giúp đỡ - Vy nháy mắt tinh nghịch làm cho bao nhiêu đứa con trai chết lâm sàn
- Sarah, rất mong được làm quen - Nó nói nhưng mặt thì lạnh tanh
Nãy giờ cứ thấy bà cô chủ nhiệm ngó ngược ngó xuôi nên nhỏ lớp trưởng tò mò hỏi:
- Cô tìm gì ạ?
- Theo như thông báo thì có hs mới chuyển đến mà - Mrs.Nguyệt (t/g gọi vậy cho nhanh)
- Hộc... hộc.... Xin lỗi cô, em đến muộn
Bà cô vừa dứt lời thì có giọng nói vang lên. Anh ta đứng nghiêm chỉnh trước mặt bà cô, tay phải xoa đầu trông rất đáng yêu. Cũng giống bọn nó là ngày đầu tiên đi học nên không có đồng phục. Anh ta mặc áo phông đen có kiểu trang trí đầy chết chóc, khoác ngoài cái áo sơ mi trắng, đội ngược cái mũ lưỡi trai về phía sau, chân đi đôi giày da cổ cao trông rất năng động
- Chào, mình là Trần Nguyễn Thiên Minh, cứ gọi là Danny
Bọn nó thì từ nãy đến giờ cứ mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh. Shock không nói được gì luôn. Vâng nam hs này chính là ANH TRAI NÓ – Trần Nguyễn Thiên Minh
- Trần thiếu gia, em chịu khó xuống ngồi cùng Ngọc Như nhé! -Bà cô nói vs Minh bằng giọng hơi kiêng dè.
« Trần thiếu gia? Anh dám dùng thân phận thật của mình để đi học mà bắt em phải tự thi vào trường sao? » Nó nhìn Minh đằng đằng sát khí
- Được rồi, còn em này, Ngọc Như em sắp xếp chỗ ngồi cho các bạn nhé. Cô xuống văn học lấy hồ sơ – Mrs.Nguyệt (Thái độ thay đổi hẳn)
- Vâng thưa cô. Chào mừng các bạn đến với Miền Đất Mơ Ước - Ngọc Như- lớp trưởng lớp A
- Cái gì mà Miền Đất Mơ Ước? Miền Đất Chết thì có. Bà nói cho đúng sự thật nhé Ngọc Như - nam sinh khác chen vào
- Ông nói gì vậy, thiên đường tươi sáng thế này mà bảo là Miền Đất Chết? - nữ sinh khác lên tiếng
- Vâng! Thiên đường, các bà mấy lần tiễn bọn này lên thiên đường rồi - hs nam kia
- Thiên đường có các thiên thần chơi khăm nhau. Lần thì cho chuột chết vào cặp, lần thì cho dán vào gầm bàn, rồi lại chà ớt lên ghế, giã hành tây lên mặt bàn.......... – nam sinh khác lên tiếng
- Sao? Không thấy thú vị ah? - Ngọc Như cười tươi
Nghe kể những ’’thành tích‘‘ đáng ngưỡng mộ đó, Phương và Vy bắt đầu thấy thích cái lớp này. Còn nó và An thì vẫn vậy, chẳng nói chẳng rằng, chẳng có chút biểu cảm. Lớp A này nổi tiếng nhất trường vì chứa chấp toàn chất xám vô hạn, hơn một nửa học sinh trong lớp có gia thế bình thường, vào trường nhờ nhận được học bổng nên đây có thể nói là tập thể lớp đoàn kết, ngoan nhưng không hiền (nhìn những chiến công vang dội của girl A cũng đủ hiểu), rất hòa đồng và lịch sự trong quan hệ giao tiếp, tuy có những cậu ấm cô chiêu nhà tài phiệt giàu có nhất trường nhưng không bao giờ có thái độ phân biệt đối xử.
- Bây giờ chúng tôi ngồi đâu? - nó
- Ah, các em ngồi ở đây nhé. Hai em ngồi bàn này, em ngồi bàn này - Như vừa nói cừa chỉ chỗ ngồi cho bọn nó
- Tại sao không ngồi được? - Phương
- Ah, vì ở hai bàn này mỗi bàn đã có người ngồi rồi -Như nhẹ nhàng giải thích
- ok! - Bọn nó bước xuống chỗ ngồi
Và chỗ ngồi hiện tại là như thế này
Bàn : hs__hs__Thư__Minh ............ Bàn : hs__hs__An__Vy ............... Bàn : hs__hs__hs__hs
Bàn : Hs__hs__nó__Phương .............. Bàn : hs__hs__hs__hs ............. Bàn : hs__hs__hs__hs
Vừa yên vị tại chỗ ngồi thì nó bắt đầu tra tấn Minh:
-Giải thích!
-Mai ah...... –Minh nhìn mặt cô em gái và Phương mà đổ mồ hôi giọt
Chưa kịp nói gì thì từ ngoài hành lang lại vọng vào tiếng la hét đến chói tai, An quay sang hỏi Như:
-Có chuyện gì vậy?
-Em thông cảm, mỗi lần Cool Princes xuất hiện lại như vậy. Bọn này cũng phải chịu đựng suốt năm rồi -Như nhìn An đầy ái ngại
- Cool Princes? -Minh nhếch mép cười đầy thú vị
GTNV:
Trình Thị Ngọc Như:t, xinh đẹp, thông minh, dịu dàng, gia thế bình thường, vào trường do nhận được học bổng