Ngày cứ trôi qua, hết ngày này rồi qua ngày nọ, Lâm Thiên tiếp quản vấn đề xả giao bên công ty gia đình. Cô tốt nghiệp khóa chuyên môn kinh doanh. Nên công việc cứ bận rộn. Hiện tại cô đang ngồi trên ghế Tổng giám đốc.
Lâm Thiên đang ngồi ký tên trên giấy tờ thì "cốc cốc"
"Vào đi." Giọng nữ ngọt ngào của cô.
Hoắc Thiên Tuấn đi vào.
"Không phiền Lâm tổng chứ?" Miệng anh cười cười.
"Ngọn gió nào đưa vị hôn phu của tôi tới đây." Cô cười lại với anh.
"Có cần nói mỉa mai vậy không? Chả phải tôi là bạn cô sao."
"Chuyện gì sao?"
"À không mời tôi ly nước sao?"
Lâm Thiên đứng dậy đi tới rót cho anh một ly nước.
"Sao cô không ăn đồ ăn, mà ngay cả sandwich cô cũng không ăn hết." Hoắc Thiên Tuấn nhìn thấy hộp đựng sandwich ăn chưa được một cái.
"Tôi không hiểu sao cứ ăn là muốn ói." Lâm Thiên đưa tay bịt miệng, mặt rất xanh xao.
"Mấy ngày nay cô không ăn gì sao?"
"Không, cứ ngửi lại ói, cố ăn vẫn cứ ói." Cô trề môi, lắc đầu.
"Vậy tối nay về nhà chúng tôi bồi bổ cho cô."
"Được, nhờ anh rồi." Lâm Thiên cười, ngồi cầm ly nước ấm uống.
-----Hết chương ----