Chỉ BOSS mặt giả, băm tay!
Trần Hùng chỉ cần cái chém tay liền làm cho Trần Hùng hôn mê bất tỉnh
" Trời ơi, ông xã, ông xã, ông làm sao vậy?" Trần Mẫu bổ nhào vào Trần Hùng ở bên cạnh, liên hoa lệ tuôn như mưa, khóc lớn lên,"Bảo an đâu? Có kẻ đánh người a, các người còn không mau đem bọn họ đuổi đi?"
Lâm Hạo trong lòng đối với Ôn Hướng Dương vẫn còn chút áy náy, bởi vậy vẫn không tiến lên, lúc này thấy Trần Văn Hi ra mặt, Trần Hùng còn bị đánh bất tỉnh, hắn vội vàng chạy đến, đem Trần Văn Hi từ trên mặt đất đứng dậy.
" Ôn Hướng Dương cô đừng có quá phận! Tôi và cô đã sớm kết thúc, cô còn như vậy lì lợm quấn lấy tôi, còn dẫn người tới nháo hôn lễ, cô cố ý sao?"
Vừa rồi Ôn Hướng Dương không nói chuyện, là đang nghĩ.
Nhưng mà, giờ khắc này, Trần Vân Hi vừa mới nãy hắt nước bẩn lên trên người cô còn chưa đủ,ngay cả Lâm Hạo cũng đến bỏ đá xuống giếng, cô thật là muốn cười.
" Tôi lì lợm mặt dày quấn lấy anh?" Ôn Hướng Dương bị chọc cười, duỗi tay liền đem bộ tây trang màu xanh nhạt đang cầm, liền phen ném ở trên đầu Lâm Hạo," Cái này, quần áo là cố ý đem tới tặng cho anh, tôi chúc anh mỗi ngày đều bị đội nón xanh, ngày ngày đều vui chết ah! Ôm này lục trà kỹ nữ, rùa đen vương bát lục đều chung nhà!"
" Ôn Hướng Dương--"
" Họ Lâm kia, tên của tôi, anh xứng đáng kêu sao?". Ôn Hướng Dương chỉ tay vào mũi Lâm Hạo, cười lạnh nói," Tôi cảnh cáo anh, anh cùng nữ nhân kia đều làm bại hoại thanh danh..."
Nghiêm Hân phối hợp ăn ý cùng Diệp Ảnh, giúp đỡ nói:" Muốn hại thanh dang của Hướng Dương, tôi liền khiến vị soái ca này mỗi ngày đánh anh cái tát! Hắn sẽ làm các người phải im miệng."
" Người, các người--" Trước kia đều là Trần Vân Hi cùng Lâm Hạo vênh váo trước, đây là lần đầu tiên bọn họ bị mắng không cãi lại được, vẫn là bọn họ đang tiến hành hôn lễ, thân thích bạn bè đều ở dưới kia.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói," Các ngươi, người tiểu tam, người mang danh thay thế kẻ lừa đảo! Cô có biết đây là hôn lễ của ai không? Cô có biết hôm nay đắc tội với ai không? Cô có biết vì chuyện này sẽ phải trả giá rất lớn không?"
Trần Vân Hi mặt mũi đều bị vứt hết đi, ả đương nhiên sẽ không chịu thất bại, ả hiện tại chỉ nghĩ mượn danh thái tử Triệu Gia cùng quyền thế của nhà họ Triệu để chỉnh chết người nam nhân trước mắt, làm Ôn Hướng Dương phải bẽ mặt!
Trần Mẫu nghe thấy Trần Vân Hi nói thế, liền cảm thấy, không thể tự dưng để bọn họ đi, bà ta liền xoay người nhìn sang phía bên cạnh bảo Vương Lị," Vương chắt nữ, con đi giúp ta mời thái tử Triệu Gia cùng thư ký Thị ủy tới đây chuyến, nói là có người đến nháo hôn lễ."
Vương Lị thấy sự việc phát triện đến mức này, ả ( Vương Lị) cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa, rồi liếc Ôn Hướng Dương cái," Vâng, thưa Trần a di, con đi liền đây."
Ôn Hướng Dương nghe nhóm người đó tính toán, liền đi đến bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, duỗi bàn tay nắm lấy tay Mộ Lăng Khiêm, lắc lắc đầu với hắn, toan kéo hắn đi.
Hành động của cô làm Mộ Lăng Khiêm cúi đầu nhìn cái, trở tay nắm chặt tay Ôn Hướng Dương, nhiệt độ cơ thể của hắn làm ấm bàn tay nhỏ của cô.
Thật ra, thoạt nhìn hắn mạnh mẽ, nhưng lòng bàn tay cùng độ ấm làm người khác ấm lòng.
Ôn Hướng Dương muốn vãn hồi sự việc, nhưng cô không muốn nghĩ để Mạc Lăng Khiêm vì cô đắc tội với người khác, có thể vì cô làm được việc này, trong lòng cô rất cảm kích.
Mộ Lăng Khiêm liếc mắt cái đến Trần Vân Hi đang kiêu căng.
Con người này, không đáng để hắn động thủ.
" Cô cứ chờ đó, tôi sẽ làm cô hối hận vì sinh ra trên đời này!" Trần Vân Hi còn thấy Mộ Lăng Khiêm dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn qua ả, ả nghiến răng nghiến lợi uy hiếp.