“Địa chỉ!”
Nam nhân mặcÁo blouse trắng nghe được đầu bên kia, cơ hồ là áp chế cảm xúc, từng câu từng chữ nói ra mấy chữ này, hắn tâm tình rất tốt nhìn Ôn Hướng Dương cùng Nghiêm Khắc liếc mắt một cái, “Nam phố lộ, quán cà phê Ma Tạp. Muốn bắt gian, nhân lúc còn sớm a. Tôi nhưng không phụ trách cản người.”
Muốn nói Ôn Hướng Dương cùng Nghiêm Khắc nói chuyện phiếm, kỳ thật cũng không có cái gì không đáng tin, chủ yếu là Nghiêm Khắc có vấn đề, Ôn Hướng Dương nếu không bịa đặt lời nói dối thì, nếu không liền nói sang chuyện khác.
Nếu có thể, Ôn Hướng Dương là không nghĩ tìm phiền toái cho Nghiêm Khắc, rốt cuộc vị hôn thê của Nghiêm Khắc đã tới cửa đi tìm cô, nhưng bất đắc dĩ, cô chỉ có Nghiêm Hân cùng Nghiêm Khắc này là bằng hữu.
Hai người hàn huyên nửa giờ, Nghiêm Khắc điện thoại ít nhất vang lên mười lần.
Ôn Hướng Dương thấy Nghiêm Khắc bận rộn như thế, cô cười đối với hắn phất phất tay, “Ca ca, anh nếu có việc, thì đi trước đi. Chờ liên hệ đến bác sĩ cùng bệnh viện, em lại nói cho anh một tiếng.”
Nghiêm Khắc không lâu trước đây tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc, là thật sự rất vội, hắn thấy Ôn Hướng Dương thật sự không có việc gì làm, hắn lại lần nữa dặn dò vài tiếng, gọi tới thư ký, gọi cho Ôn Hướng Dương một phần điểm tâm nổi tiếng ở quán cà phê này sữa bò phô mai bánh kem, mới rời khỏi quán cà phê.
Quán cà phê Ma Tạp giá rất cao, một ly cà phê, giá tận trăm, đặc biệt là nơi này đặc chế điểm tâm, một phần thấp nhất cũng phải năm trăm, mà sữa bò phô mai bánh kem càng là càng không phải nói, một ngày chỉ cung
ứng năm mươi phần, Nghiêm Khắc đã gọi, Ôn Hướng Dương đối với hắn cũng không tiếp tục khách khí, ngồi ở nơi này chờ bánh kem mang lên.
Việc cấp bách, nàng cũng suy ngẫm lại, hẳn là như thế nào đối với Mộ Lăng Khiêm kia không quan tâm.
Ôn Hướng Dương chính là trầm tư suy nghĩ, như thế nào khi ở mà không đắc tội, không chọc giận Mộ Lăng Khiêm dưới mọi tình huống,tại thời điềm lúc trở ra, một đạo trầm ổn bước
bước chân lành nghề đến bên cạnh cô, đột nhiên im bặt.
Cô còn tưởng rằng là Nghiêm Khắc chưa có việc cùng cô nói xong, lại quay trở lại, mới vừa cười vừa quay đầu, liền nhìn thấy đứng ở bên cạnh cô là người, ánh mắt âm trầm, khuôn mặt tuấn tú, trầm ồn phảng phất đông lạnh một tầng băng, môi căng chặt thành tuyến, khí thế hoảng sợ làm người khác không dám nhìn thẳng đó là Mộ Lăng Khiêm.
Ôn Hướng Dương kinh ngạc lập tức liền từ trên chỗ ngồi đứng lên.
“Mộ, Mộ……” Ôn Hướng Dương nói chuyện đều có chút lắp, thật sự là Mộ Lăng Khiêm ánh mắt quá lạnh, lãnh, cả người thật sự quá mức dọa người.
Thật sự Ôn Hướng Dương không biết Mộ Lăng Khiêm sẽ như thế nào mà ở chỗ này nhìn thấy cô, bên tai lập tức vang lên một đạo kiều diễm giọng nữ, “Ai, đây không phải là Mộ thiếu sao? Khách ít đến a, ngài như thế nào sẽ có thể xuất hiện ở đây?”
Ôn Hướng Dương nghe tiếng nhìn lại, liền thấy một dáng người nóng bỏng, ăn mặc sặc sỡ váy ngắn quá mông chút, phong tình vạn chủng, liền hướng chỗ bọn họ bên này đi tới.
“A, vị tiểu muội muội này là……” Tuổi thanh xuân nữ lang ngón tay để ở bên môi, móng tay màu đỏ rực mang theo kinh tâm động phách diễm lệ.
“Không quen biết.” Mộ Lăng Khiêm lạnh băng từng câu từng chữ nói ra từ trong miệng.
“Không quen biết a……” Tuổi thanh xuân nữ lang nhìn Ôn Hướng Dương ý vị thâm trường cười cười nói, “Nếu không quen biết, vậy qua kia ngồi đi, Hoa Tiểu Úc vừa ở trong tiệm đâu. Tên kia, hôm nay chính là ăn của em năm cái bánh kem.”
Tuổi thanh xuân nữ lang nói, liền đối với Mộ Lăng Khiêm khoác tay, còn đối với Ôn Hướng Dương thưởng cái hôn gió, “Tiểu muội muội, muội rất hợp duyên mắt của tỷ, muội hôm nay ăn, tỷ mời. Nhớ kỹ, tỷ tên Tần Toa, muội có thể kêu ta là Toa Toa tỷ.”
Tần Toa nói xong, kéo Mộ Lăng Khiêm liền đi ra chỗ khác.
Nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm rời đi, Ôn Hướng Dương không khỏi nhẹ nhàng thở ra, đối Tần Toa nhưng thật ra có vài phần cảm kích, mặc kệ Tần Toa cùng Mộ Lăng Khiêm là cái dạng quan hệ gì, ít nhất Tần Toa tạm thời đã cứu cô một mạng.
Nhưng là……
Mộ Lăng Khiêm nói không quen biết cô?