Editor: Hyna Nguyễn
Kế tiếp còn có một ít ghi chú, tỷ như: Mộ Lăng Khiêm ăn sủi cảo chỉ ăn sủi cảo da; thích ăn bơ lạc, nhưng hắn một chạm vào đậu phộng liền dị ứng; chỉ uống nước sôi để nguội, không chạm vào bất kì cái đồ uống gì khác. Đây cũng là lần đầu tiên biết Ôn Hướng Dương sở thích của Mộ Lăng Khiêm, cô đem những thứ Mộ Lăng Khiêm kiêng kị đều ghi xuống, mở trang tiếp theo, chính là: Y.
Y: Không chọn. Trước hai mươi ba tuổi, quân trang; sau hai mươi ba tuổi, âu phục thủ công định chế.
Trụ: Ở nhà, thư phòng là cấm kỵ, thư phòng có một cái rương chế tạo bằng gỗ, tuyệt đối không thể đụng vào!
Hành: Ngồi xe không chọn.
Sủng ái nhất người: Tiểu Lam.
Tiểu Lam?
Ôn Hướng Dương nhớ tới lần trước cô dùng di động Mộ Lăng Khiêm gọi cho Hoa Úc, di động Mộ Lăng Khiêm xuất hiện tên họ người liên hệ, trong đó một cái viết chính là tiểu Lam.
Ghét nhất loại hình: Trang điểm đạm mạt cùng nữ nhân uống rượu.
Cái này xác thật. Cô đã từng trải nghiệm qua, mỗi lần cô uống xong rượu hoặc là hóa trang, hắn cũng muốn cô lăn đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó mới được gặp hắn. Đơn giản xem xong sổ tay, Ôn Hướng Dương nhìn thời gian, thấy đã đến giờ đi dạy cho tiểu loli, cô vội vàng thu thập đồ vật rời đi. Cô mỗi lần qua, biệt thự đều chỉ có một mình tiểu loli này, cái này làm cho cô nhớ tới chính mình khi còn nhỏ, cho nên phần công việc này, nếu không phải vì kiếm gia giáo phí, cô đều nhất định sẽ làm. Sau khi dạy học xong, cô thay trang phục, lại lần nữa đi tới Mộ Sắc, lại là bận rộn một buổi tối. Hôm nay buổi tối, Ôn Hướng Dương chính là học sinh ngoan, cô có thể không uống liền không uống, vừa đến giờ lập tức đi, trước tiên đem chính mình trong ngoài tắm rửa đến mức tuyệt đối không có mùi rượu. Ôn Hướng Dương về đến nhà, vừa vặn giờ.
Biệt thự đèn vẫn là tối om. Cô lấy ra chìa khóa mở cửa, dò xét cái đầu đi vào, “Mộ thiếu, ngài có ở nhà sao?”
Không có đáp lại. Ôn Hướng Dương mở đèn lên, thấy trong biệt thự vẫn giống như là thời điểm buổi chiều khi cô rơi đi. Xem ra, Mộ Lăng Khiêm cũng không có trở về. Ôn Hướng Dương vào biệt thự, bắt đầu làm cơm chiều, không làm đậu hủ, nấu ăn không dùng bột ngọt. Chờ cô làm xong cơm chiều, đã là buổi tối giờ, nhưng mà, Mộ Lăng Khiêm như cũ không có trở về. Ôn Hướng Dương lại chờ, chờ tới giờ tối, ghé vào trên bàn cơm liền ngủ mất. Chờ cô tỉnh lại ngày hôm sau, biệt thự như cũ chỉ có một mình cô. Mộ Lăng Khiêm không có trở về.
“Leng keng —— leng keng ——”
Ôn Hướng Dương mới vừa lên duỗi cái eo, rửa mặt một phen, chuông cửa biệt thự liền vang lên. Ôn Hướng Dương thu thập ít đồ, đi tới cửa, mở cửa ra. Nhìn đến nam nhân đứng ở cửa cùng hai vị người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, đáy mắt cô hiện lên một tia nghi hoặc, “Trương trợ lý, sao anh lại tới đây? Bọn họ là……”
“Là thế này, Ôn tiểu thư. BOSS nói tôi mang hai thiết kế Italy tới sư, giúp cô làm mấy bộ quần áo.” Trương trợ lý giới thiệu nói, “Hai vị này là nhà thiết kế trang phục Italy trứ danh Livia cùng Alberto.”
Ôn Hướng Dương nhìn hai người gật gật đầu, tiếng Anh của cô còn không có trở ngại, tiếng Ý thật là dốt đặc cán mai. Hai vị thiết kế sư đi vào biệt thự, đối với Ôn Hướng Dương tiến hành một loạt công tác đo lường. Ôn Hướng Dương không rõ nguyên do.
Thật vất vả đến khi kết thúc, Ôn Hướng Dương nhìn phía Trương trợ lý nói, “Trương trợ lý, Mộ thiếu hắn……”
Trương trợ lý thấy Ôn Hướng Dương hỏi tin tức Mộ Lăng Khiêm, hắn cười nói, “Ôn tiểu thư, BOSS ngày hôm qua đi E quốc công tác, Ôn tiểu thư nếu là nhớ BOSS, có thể trực tiếp gọi điện thoại cho BOSS.”
Nhớ hắn? Cô hiện tại là ước gì hắn đi lâu một chút nha.