Tề Dịch cùng Vinh Trinh ngồi đối mặt, những người bị Ko ngồi một bên, chờ đợi ván cuối cùng bắt đầu.
Lúc này chip của hai người, một w, một w, chip của tất cả các người thua cuộc đều tập trung trên tay bọn họ. Ván này là trận đặc biệt, nhà cái không tham gia, chỉ phụ trách xào bài cùng chia bài, nhưng cuối cùng sẽ lấy % trên tổng số tiền cược (thấp hơn w thì lấy %)
“Có thể bắt đầu chưa?” Dealer hướng hai người hỏi.
Tề Dịch cùng Vinh Trinh đồng thời gật đầu.
Dealer lấy ra một bộ bài mới, thuần thục xào bài cùng tách bài. Ghế lô một mảnh im lặng, chỉ nghe thấy tiếng bài tú lơ khơ ma xát vào nhau. Mọi người đều tập trung, nín thở quan sát, áp lực vô hình bao phủ toàn trường.
Đúng lúc này, Tề Dịch đột nhiên mở miệng: “Chờ một chút.”
Âm thanh trong ghế lô yên tĩnh phá lệ rõ ràng, mọi người không rõ, đồng loạt nhìn về phía cậu.
“Tôi có một vấn đề.” Tề Dịch nâng tay nói: “Đây là ván cuối cùng định thắng bại đi?”
“Đúng vậy.” Vinh Trinh nghi hoặc gật đầu.
“Như vậy, đối với tôi tựa hồ có chút không công bằng.” Tề Dịch cầm một chip lên, cười nói: “Tôi có w, mà Vinh thiếu chỉ có w. Vinh thiếu định dùng w đổi lại w của tôi sao?”
Vinh Trinh sửng sốt, sau đó biểu thị: “Cậu nói đúng, vậy đối với cậu quả thực không công bằng.” Anh nhìn Ân Thứ nói: “Tiền cược chân chính của ván này chính là hạng mục trên tay tôi cùng mảnh đất của Ân tổng, chip có thể tính khác, cậu chỉ cần lấy ra w để chơi với tôi, vô luận thắng thua, cuối cùng đều thuộc về cậu, thế nào?”
“Vậy thực cảm ơn a.” Tề Dịch cười thực thân thiết, lễ phép hướng mọi người biểu thị cám ơn, sau đó lập tức chuyển về phía dealer: “Ngại quá, làm phiền cô xào bài lần nữa.”
Dealer không khỏi nở một nụ cười xinh đẹp, động tác trên tay thực linh hoạt xào bài, rất nhanh đã hoàn thành.
“Mời blinds.” Dealer tao nhã vươn tay làm tư thế mời.
Vinh Trinh cược W, Tề Dịch w, nhường quyền đặc cược cho đối phương.
Dealder chia cho mỗi người hai lá bài tẩy.
Vinh Trinh nhìn nhìn, trong mắt hiện lên một tia vui sướng, anh bắt được hai lá A, xem như là khởi đầu không tồi.
Nhìn về phía Tề Dịch thì kinh dị phát hiện đối phương căn bản không xem bài, chỉ lẳng lặng ngồi đó.
“Vì cái gì cậu không xem bài?” Vinh Trinh hỏi.
“Xem hay không cũng không có ý nghĩa.” Tề Dịch nói: “Ván này không thể bỏ bài, chỉ có thể cược theo, thắng thua vốn đã định.”
“Không thể nói như vậy.” Vinh Trinh cười nói: “Với tôi đương nhiên không khác biệt, nhưng cậu thì khác. Nếu bài tẩy của cậu quá nhỏ thì có thể mở bài sớm, như vậy cuối cùng cậu có thể lưu lại càng nhiều chip hơn.”
“Nói cũng đúng.” Tề Dịch thực sự suy nghĩ một hồi, nói: “Bất quá tôi đại diện cho Ân tổng, vô luận thế nào cũng không thể nửa đường nhận thua. Cho nên yên tâm đi Vinh thiếu, tôi sẽ theo tới cùng.”
Anh yên tâm cái khỉ gì a! Khóe mắt Vinh thiết co rúm vài cái.
Hai người cược w, dealder tiếp tục chia bài.
Vinh Trinh được một đôi K, Tề Dịch được một đôi , theo bài chung thì Tề Dịch tuyệt đối nhỏ hơn. Còn lại lá bài cuối cùng, tất cả mọi người đều khẩn trương.
Vinh Trinh không chút chuyển mắt nhìn chằm chằm bàn tay của dealer, biểu tình ngưng trọng, hệt như một tội nhân đang chờ đợi phán quyết.
KKKKKAAAAAA, Vinh Trinh thầm mặc niệm trong lòng.
Dealer chậm rãi mở bài, một chữ K đập thẳng vào mắt.
Vinh Trinh mừng rỡ, cơ hồ muốn lớn giọng hò hét, ba K cộng thêm đôi A, Fullhouse (cù lủ)! Cù lủ mạnh nhất.
Anh cố gắng áp chế hưng phấn, nhìn về phía Tề Dịch, thấy lá bài cuối cùng của Tề Dịch là lá , hai một , tỷ lệ chiến thằng cực nhỏ.
Khóe miệng Vinh Trinh khó có thể ức chế lộ ra một nụ cười mỉm, thoải mái nói: “Tề Dịch, cậu vẫn tính toán cược theo sao? Lúc này bỏ bài mới là hành động sáng suốt.”
Những người khác thấy biểu tình Vinh Trinh thì liền hiểu bài tẩy trong tay anh khẳng định không tệ. Trái lại Tề Dịch, ngay cả bài tẩy cũng chưa xem. Theo lá bài chung thì thắng bại đã phân rõ.
Tả Thành ở phía sau Tề Dịch cố rướn cổ tới, chỉ hận mắt mình không có công năng nhìn xuyên thấu. Bài tẩy rốt cuộc là gì nha? Còn phần thắng không? Có thể xem bài một chút không a? !
Ân Thứ vẫn lạnh lùng như cũ, hệt thư ván này thắng thua thế nào hoàn toàn không quan hệ tới mình.
“Làm việc thì phải tới nơi tới chốn.” Tề Dịch đẩy chip ra, không nhiều không ít, vừa đủ w.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Tề Dịch chỉ đang cố kỵ Ân Thứ, không thể không theo tới cuối cùng. Ván này vô luận thắng thua, Tề Dịch đều có được một khoảng tiền lời, dùng mấy trăm vạn bán cho Ân Thứ chút mặt mũi, tính thế nào cũng thực đáng giá.
“Mời mở bài.” Dealer hướng hai người làm tư thế mời.
Vinh Trinh thực suất lật ra hai con bài tẩy: “K và một đôi A, Fullhouse.”
Mọi người hô nhỏ một tiếng, lập tức nhìn về phía Tề Dịch.
Tề Dịch chậm rãi lật lá bài tẩy đầu tiên ——– cơ. Hô hấp Vinh Trinh bị kiềm hãm, không sao, cho dù Tề Dịch cũng là Fullhouse thì cũng chỉ là cù lủ , căn bản không thể so với anh.
Tề Dịch lại mở tiếp lá thứ hai ——— chuồn.
“Lại là !” Không biết là ai kinh hô một tiếng.
Bốn con cộng thêm con ba, Four of a kind (tứ quý)!
“Này không có khả năng!” Vinh Trinh không dám tin bật dậy, cư nhiên chiếm được Four of a kind! Tỷ lệ chiến thắng nhỏ như vậy cư nhiên lại để cậu ta đụng phải, vận may không cần tốt vậy đi?
Tề Dịch cười nói: “Xem ra vận may của tôi thực không tệ, cám ơn.”
“Vận may của nhóc hình như từ đầu đến giờ vẫn luôn thực tốt đi? Không phải chơi bịp chứ?” Kha Thiếu Uy chỉ Tề Dịch chất vấn.
Ân Thứ đứng lên, lạnh lùng nhìn Kha Thiếu Uy: “Anh nói ai chơi bịp?”
Biểu tình Kha Thiếu Uy cứng đờ, nghẹn một hơi nói không ra lời.
Tề Dịch nhún vai: “Tôi ngay cả bài tẩy cũng không đụng tới, làm thế nào bịp được? Nếu anh không tin, có thể xem lại từ camera.”
Tiếp đó Tề Dịch đứng lên, nói với Vinh Trinh: “Vinh thiếu, anh có dị nghị gì với kết quả ván bài này không?”
“Không có.” Vinh Trinh điều chỉnh biểu tình, thật sự tán thưởng một câu: “Cậu rất lợi hại.”
Tề Dịch cười cười, không nói thêm gì.
Vinh Trinh lại nhìn về phía ân thứ: “Không ngờ anh có thể mời được một người lợi hại như vậy, trận đánh cuộc này, tôi thua.”
Ân Thứ gật gật đầu, bộ dáng cao thâm như nắm giữ cả càn khôn trong tay.
“Tề Dịch đúng không? Làm quen một chút.” Lục Trạch đi tới, hướng Tề Dịch vươn tay.
Tề Dịch cùng đối phương bắt tay.
Lục Trạch đưa cho cậu một tờ danh thiếp: “Sau này thường liên lạc.”
Tiếp theo, Tào Nguyên cùng Khương Hiên cũng đưa ra danh thiếp của mình, hướng Tề Dịch biểu lộ hảo ý. Bọn họ mặc dù có chút không vui vì thua cuộc, nhưng với kỹ năng đánh bài cùng quan hệ với Ân Thứ, Tề Dịch thực đáng giá để bọn họ kết giao.
Ân Thứ thấy vậy, sắc mặt trầm tĩnh nhưng trong lòng lại đang rít gào: này là người của tôi! Tất cả mau giải tán hết cho tôi!
Chỉ có Kha Thiếu Uy trong lòng khó chịu. Cái tên ‘Tề Dịch’ này không biết từ đâu chui ra, lần đầu tiên xuất hiện đã phá hủy kế hoạch của gã, giúp Kha Thiếu Úc đoạt được vị trí trong hội đồng quản trị. Gã vốn muốn túm người tới hỏi rõ, thuận tiện uy hiếp Kha Thiếu Úc một phen, không ngờ nhóc con này cũng có chút bản lĩnh, cư nhiên còn quen biết Ân Thứ, được bảo hộ, làm gã sợ ném chuột vỡ bình.
Lần này gặp lại, nó lại giúp Ân Thứ thắng ván bài này, hại gã tổn thất mấy trăm vạn không nói, giao dịch với Vinh Trinh cũng thành công dã tràng.
Sớm muộn gì cũng có ngày gã bắt đứa nhóc này trả giá! Kha Thiếu Uy oán giận nghĩ.
Tề Dịch phát hiện quỷ khí trên người Kha Thiếu Uy trở nên nồng đậm, cũng không biết người này sinh ra tâm tư âm u gì.
“Tề Dịch, tôi thực hiếu kỳ.” Vinh Trinh đột nhiên nói: “Có phải nhóc đã sớm biết mình sẽ thắng không?”
“Sao có thể chứ?” Tề Dịch lộ ra nụ cười vô hại.
“Phải không?” Vinh Trinh không thể nói rõ, chỉ cảm thấy cậu nhóc trước mặt tựa hồ có chút kì lạ. Rõ ràng không phải người trong giới thượng lưu, nhưng tiền tài cả ngàn vạn trong mắt cậu ta lại thực bình thường, giống như đang chơi trò chơi, thực tự do tự tại, chẳng chút luống cuống, phần hờ hững đối với chuyện thắng bại kia làm người ta không thể không bội phục.
Ván bài chấm dứt, trừ bỏ % cho nhà cái, Tề Dịch được w.
Ân Thứ mời mọi người tới Nhất Phẩm Thực Gia ăn cơm, sau khi ăn no uống say, tất cả giải tán.
Tả Thành lái xe đưa Ân Thứ cùng Tề Dịch về nhà, trên đường nhịn không được hỏi: “Tề Dịch, cậu thực sự không có bí quyết chiến thắng à? Những người khác không nói, nhưng kỹ đổ của Vinh thiếu trong giới rất nổi danh, cậu cư nhiên có thể thắng được, thực sự không đơn giản.”
“Không có bí quyết, chỉ là vận may mà thôi.” Tề Dịch ăn ngay nói thật. Kỳ thực ở ván cuối cùng kia, cậu thắng cũng khá hiểm. Lúc xào bài, cậu cảm thấy bài mình có khả năng sẽ thua Vinh Trinh, vì thế mới đột nhiên lên tiếng nhắc tới vấn đề chip, mục đích không phải phân chia chip mà là muốn nhân dịp này xào bài lại lần nữa.
Sau khi xào lại, may mắn lại trở lại, trực giác nói cho cậu biết, ván này cậu thắng chắc rồi.
Vận may làm cậu có được trực giác vượt xa người thường, theo đó mà tùy cơ ứng biến, làm bất lợi hóa thành có lợi.
Nếu cái gì cũng không làm, cho dù có vận may thì cũng không thể giải quyết mọi thứ.
Tả Thành cười nói: “Vận may? Vậy cậu cùng Ân tổng đúng là tuyệt phối, một người may mắn cực cao, một người cực kém, hai người bù cho nhau, khó trách có thể ở chung vui vẻ như vậy.”
Tề Dịch: nói thực có đạo lý, chỉ có thể im lặng chống đỡ.
Ân Thứ: đúng là thần trợ giúp, trở về phải tăng lương.
Trong xe một mảnh im lặng, Tả Thành cảm giác không khí có chút không đúng, vừa cười nói: “Vinh Trinh muốn gài bẫy Ân tổng, không ngờ lại chúng ta đánh ngược, hiện giờ chỉ sợ hối hận muốn chết đi.”
“Không.” Ân Thứ mở miệng nói: “Anh ta không lỗ.”
“Sao lại vậy?” Tả Thành nghi hoặc.
“Cậu ngẫm lại nội dung đánh cược. Nếu tôi thắng, anh ta sẽ cùng Ân Đạt hợp tác khai phá hạng mục kia; nếu tôi thua, phải bán miếng đất phía nam cho anh ta.” Ân Thứ chầm chậm nói: “Hạng mục vài tỷ, một nhà bọn họ độc quyền, phiêu lưu quá lớn, vì thế tìm một hai người hợp tác là cần thiết. Ván bài này nếu tôi thắng, người hợp tác chính là Ân Đạt; nếu tôi thua, nhà hợp tác sẽ là Tào, Lục, Khương, Kha, nhường ra vài phần lợi, đổi lại là cơ hội mua miếng đất khu nam cùng một người hợp tác có thực lực, cậu cảm thấy cuộc giao dịch này sẽ lỗ sao?”
Tả Thành giật mình, thầm nghĩ người này quả thực có chút bản lĩnh.
Ân Thứ lại nói: “Chân chính bị lỗ, chỉ sợ chính là đám người bị Vinh Trinh lừa tới tham gia ván bài kia.”
Ngài hình như cũng là một trong số bị lừa a! Tả Thành liếc mắt về phía sau một cái.
Ân Thứ giống như biết Tả Thành nghĩ gì, liền nói: “Tôi đáp ứng sẽ chơi ván này, kỳ thật không nghĩ sẽ thắng, chỉ muốn tìm cơ hội phá hư quan hệ của Vinh Trinh cùng mấy nhà hợp tác khác, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn hợp tác với Ân Đạt.”
Ánh mắt Ân Thứ lộ ra một tia chắc chắn, hào quang chợt lóe, lúc chuyển về phía Tề Dịch thì lại khôi phục vẻ u ám ngày thường: “Tề Dịch giúp tôi thắng ván này, kì thực giúp tôi bỏ đi không ít phiền toái.”
Tề Dịch nhún nhún vai: “Nhờ phúc của anh, tôi cũng có không ít ưu đãi.”
Trong lòng lại thầm nghĩ, khó trách sau khi ván bài kết thúc, quỷ khí trên người những người kia nhạt đi rất nhiều, vừa tránh được một kiếp a…
…