Nhạc Thính Phong trong lòng đang mắng thầm: Thích, thích, tôi thích cái *** đó!
Lão hồ ly không biết xấu hổ, một kẻ đã có tuổi rồi, còn muốn có con! Có biết mất mặt không!
Muốn có con thì có đi, còn muốn nô dịch cậu! Haha… Sau này lỡ như thật sự có một thằng nhãi, một ngày cậu đánh ba trăm lần, đánh đến nó gọi ba mách mẹ, hối hận vì đã đến cái nhà này!
Còn cả mẹ cậu, hoàn toàn bị tên đàn ông thối này lừa rồi, vốn chẳng còn suy nghĩ nữa, giờ thì tốt rồi, triệt để bị lão lừa gạt rồi, cả con ruột của mình cũng không lo nữa.
Cũng không nghĩ xem, trên đời này làm gì có ba dượng nào tốt chứ, nếu sau này lão có con riêng của mình, sao có thể vẫn đối xử tốt với cậu chứ?
Dĩ nhiên, bây giờ cậu cũng đối xử với bản thân không tốt lắm, hừ hừ hừ, không đúng không đúng, suýt nữa thì bị lừa rồi, ai lại thừa nhận như thế chứ, lão hồ ly này vẫn chưa phải là ba dượng của cậu, ông đây còn chưa thừa nhận nhé!
Cậu sẽ không để lão hồ ly Hạ An Lan làm ba dượng của cậu.
Hạ An Lan hài lòng gật gật đầu, thằng nhóc này đúng là rất thức thời, anh cười với Tô Ngưng Mi nói: “Em xem Thính Phong ngoan biết mấy. Sau này, đợi chúng ta có em bé rồi, Thính Phong nhất định sẽ là một người anh tốt.”
Tô Ngưng Mi đỏ mặt, thẹn thùng vốn không dám ngẩn đầu lên: “Đừng nói linh tinh, đây là chuyện còn chưa xảy ra mà.”
Trước đây cô chưa từng nghĩ đến mình sẽ có thêm một đứa con nữa, nhưng bây giờ, đột nhiên cô lại hơi mong đợi.
Nếu... Có thể có một đứa con của cô và Hạ An Lan, vậy nó sẽ như thế nào? Tốt nhất là một bé gái, nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp ngoan ngoãn.
Giấc mơ có một cô con gái trong lòng Tô Ngưng Mi, lại sống lại trong lòng cô. Tuy đã không còn trẻ nữa, nhưng nếu cô vẫn muốn có một đứa thì cũng không thành vấn đề.
Nhạc Thính Phong nhìn ánh mắt đó của mẹ mình, đã biết cô đã động lòng rồi, cô muốn có con, chắc chắn vẫn muốn có một cô con gái!
Chút tâm nguyện đó của Tô Ngưng Mi, Nhạc Thính Phong biết rất rõ, cậu đúng là rất xem thường việc này.
Đương nhiên, cậu không chính miệng nói ra là được, mẹ của cậu cũng chỉ có mỗi sở thích đó.
Mặt xấu Nhạc Thính Phong lại nghĩ, nếu sau này thật sự họ có một đứa con, vậy cậu mong… đó sẽ là con trai!
Tuyệt đối đừng là một bé gái, nếu lỡ là con gái, vậy cái nhà này, chẳng phải sẽ thành thiên hạ của nó sao! Ừm tốt nhất là một bé trai, bé trai… tuyệt đối đừng là bé gái.
Tuy nguyện vọng của mẹ cậu không thành thật, nhưng, không sao, sau này cậu sẽ lấy một đứa con dâu về cho cô.
Bản thân Nhạc Thính Phong vẫn chưa phát hiện, thật ra cậu đã thỏa hiệp với Hạ An Lan! Chắc trong lòng cậu cũng biết, bất luận cậu làm gì, đều vô dụng, lão hồ ly Hạ An Lan, không phải là người cậu có thể chống đối.
Hạ An Lan đâu có biết bây giờ trong lòng Nhạc Thính Phong đang nghĩ gì, anh nắm lấy tay Tô Ngưng Mi, cười nói: “Đây chẳng phải là chuyện sớm muộn thôi sao? Em xem bình thường Thính Phong ở nhà cô đơn biết bao. Nếu có một đứa trẻ, chơi với Thính Phong là tốt cho nó, có anh có em, còn có thể giúp nó tăng thêm tinh thần trách nhiệm, tốt biết mấy.”
“Huống hồ... Nếu có thể có một bé gái, vậy thì tốt biết mấy, bất luận giống em hay giống anh, chắc chắn đều là một tiểu công chúa rất xinh đẹp, giống như Thanh Ti vậy.”
Câu này đã nói đúng vào điểm yếu của Tô Ngưng Mi, con gái, con gái ngoan ngoãn đáng yêu, thật muốn có một cô con gái!
Giống như Thanh Ti vậy, xinh đẹp, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, đáng yêu... Ôi, nghĩ đến thôi đã kích động, thật kỳ vọng! Thật muốn bây giờ lập tức kéo... Hạ An Lan trở về đi tạo baby quá!
Truyện convert hay : Hào Môn Người Thừa Kế