Nhiếp Thu Sính hiếu kỳ hỏi: “Mẹ, vậy mẹ nói con nghe xem, đó là việc gì?”
“Tiểu Ái, con cảm thấy Mi Mi thế nào?” Bà không trả lời câu hỏi vừa rồi trước, mà hỏi ấn tượng của Nhiếp Thu Sính về Tô Ngưng Mi trước.
Nhiếp Thu Sính không cần nghĩ ngợi, trực tiếp nói: “Con cảm thấy chị ấy rất tốt, là một người rất đơn thuần, nhiệt tình, đáng yêu, cũng là một người rất lương thiện nữa. Con rất thích kết bạn với người như chị ấy.”
Bà Hạ gật đầu: “Đúng đúng, mẹ cũng thấy thế, rất thích. Vvậy con cảm thấy, anh con thế nào?”
“Điều này còn cần phải nói sao, anh con đương nhiên rất tốt rồi. Mẹ, sao mẹ lại hỏi như thế?”
Hỏi xong, trong đầu Nhiếp Thu Sính chợt lóe lên. Cô liền ôm lấy cánh tay bà Hạ: “Mẹ, mẹ... Ý của mẹ có phải là ý đó không, có phải mẹ muốn… để anh con và… chị Mi…”
Bà Hạ vội vã: “Suỵt...”
Bà nhìn Hạ An Lan đang chơi cờ ở bên kia, hạ thấp giọng: “Đừng nói ra, con biết là được rồi. Tạm thời đừng để anh con biết. Chuyện này phải bảo mật.”
Nhiếp Thu Sính vội che miệng, gật đầu: “Dạ dạ.”
Cô nói nhỏ vào tai bà Hạ: “Mẹ, nói thật với mẹ, lúc con nhìn thấy hai người họ đứng cùng với nhau, con cảm thấy họ rất xứng đôi. Lúc đó con đã nghĩ nếu như họ đến được với nhau thì hay biết mấy.”
Bà cười đến mức khiến nếp nhăn trên mặt càng nhiều hơn, kéo con gái đến nói: “Đúng rồi, trong lòng mẹ cũng thấy thế. Hôm nay nhìn thấy Mi Mi đã nhớ lại lúc hai đứa nó còn nhỏ. Trước đây mẹ và mẹ của Mi Mi từng muốn định hôn ước từ nhỏ cho hai đứa nó. Nhưng sau đó… con mất tích, việc đó cũng bỏ luôn. Hôm nay nhìn thấy Mi Mi, lòng mẹ cảm thấy rất tiếc, dù gì con bé cũng đã kết hôn. Nhưng mẹ không ngờ, hôn nhân của nó không hạnh phúc, sớm đã chia tay với người đàn ông đó nhiều năm. Còn anh con thì vẫn chưa kết hôn. Thế nên, mẹ càng nhìn càng cảm thấy bọn chúng rất xứng đôi.”
Nhiếp Thu Sính ra sức gật đầu: “Đúng ạ, đúng ạ! Anh con thì dễ rồi, chưa kết hôn. Hơn nữa anh ấy đối với chị Mi cũng rất đặc biệt. Quan trọng là chị Mi, tuy hôn nhân của chị ấy hiện chỉ là hữu danh vô thực, nhưng dù gì vẫn chưa ly hôn. Nếu trước khi chị ấy ly hôn, làm mai chị ấy cho anh con, thì không được tốt lắm?”
Hạ An Lan không phải là nhân viên công chức bình thường, anh đường đường là Thị Trưởng Hải Thành, chẳng mấy chốc có khi sẽ trở thành người đứng đầu cả nước.
Kẻ thù chính trị của anh vốn không ít, bị bọn người âm mưu quỷ quyệt đó để mắt anh và một cô gái đã kết hôn có quan hệ ám muội, việc này ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của anh.
“Thế nên, bây giờ chúng ta không được vội, phải khai thông tư tưởng cho Mi Mi, bảo con bé và tên khốn đó hoàn tất thủ tục ly hôn, như vậy, thì sẽ không sao nữa.”
Tô Ngưng Mi gật đầu: “Dạ, con thấy cũng được. Dù gì ngày mai chị ấy sẽ đến nữa. Con sẽ nói chuyện với chị ấy, để chị ấy tin, dù cho tái hôn cũng sẽ có thể gặp được người đàn ông tốt. Hôn nhân gặp được đúng người, là một việc rất hạnh phúc.”
Bà Hạ vui vẻ gật đầu: “Cứ vậy đi, vậy là được, hai đứa tuổi tác tương đương nhau, rất thích hợp để nói chuyện. Con làm nhiệm vụ khuyên con bé nhé.”
Nhiếp Thu Sính gật đầu: “Mẹ. Việc này cứ để con lo, mẹ yên tâm.”
“Trước khi thành công, việc này tuyệt đối đừng nói ra, để tránh sau khi biết, Mi Mi và anh con khi gặp nhau đều cảm thấy ngượng ngùng.”
“Dạ, con hiểu rồi, chuyện này mẹ đừng lo lắng nữa.”
Hai mẹ con bàn bạc bí mật nhỏ xong, Nhiếp Thu Sính đưa bà về phòng, để bà nghỉ ngơi sớm
Truyện convert hay : Hào Môn Người Thừa Kế