Tài xế gật đầu: “Vâng. Ngài yên tâm. Quê tôi cũng ở Tô Thành.”
“Lúc hai người đến nơi, chắc trời đã tối rồi. Lái xe ban đêm, nhất định phải chú ý an toàn.”
“Vâng.”
Tô Ngưng Mi nghe đoạn đối thoại giữa Hạ An Lan và lái xe, hai tay nắm chặt lấy nhau, trong lòng buồn bực nghĩ: “Đúng là một người đàn ông chu đáo, dịu dàng mà. Đáng tiếc!!! Hai người đã định sẵn không có duyên với nhau, cũng không biết tương lai người phụ nữ nào may mắn lấy được anh, nghĩ thôi cũng thấy đố kỵ rồi.”
Hạ An Lan dặn dò tài xế xong, quay ra nói với Tô Ngưng Mi: “Nhân lúc bây giờ trời còn chưa tối, mau chóng trở về. Tôi đã cho người chuẩn bị hoa quả và chút đồ ăn trên xe, nếu như trên đường đi em cảm thấy đói thì ăn tạm trước một ít.”
Tô Ngưng Mi kinh ngạc nhìn anh: “Cái này mà anh cũng đã chuẩn bị.”
Đến chuyện nhỏ nhặt này anh cũng nghĩ đến, rốt cuộc còn cái gì anh không chuẩn bị nữa chứ?
Mặc dù cô biết rõ, anh vì mối quan hệ giữa hai nhà, lại được ông bà Hạ dặn dò, anh mới đặc biệt quan tâm chăm sóc cô. Nhưng mà, một người phụ nữ được một người đàn ông ưu tú như thế chăm sóc một cách tỉ mỉ chu đáo vẫn cảm thấy trong lòng ấm áp. Trong lòng cô có một cảm xúc không thể khống chế muốn đến gần anh hơn.
“Sao thể? Em... không thích? Tôi cho rằng trên đường đi vừa vặn là giờ ăn tối, không thể để em đói bụng được?”
Tô Ngưng Mi lắc đầu lia lịa: “Không, không, tôi... rất thích, chỉ là không ngờ chuyện nhỏ này mà anh cũng chuẩn bị.”
Thư ký lặng lẽ thở dài. Trước đây, cậu chưa từng thấy thị trưởng của bọn họ săn sóc tỉ mỉ một người phụ nữ nào như vậy. Trước đây khi Hạ An Lan tiếp xúc với những người phụ nữ khác, anh luôn giữ khoảng cách, chưa từng để bọn họ đến gần anh nửa bước, anh cũng sẽ không đến gần họ.
Cậu cho rằng thị trưởng không có hứng thú với phụ nữ. Nhưng hôm nay sau khi được chứng kiến sự quá đáng, vô liêm sỉ, không nguyên tắc của thị trưởng, cậu mới hiểu, trước đây tất cả đều là giả. Không phải thị trưởng không có hứng thú với phụ nữ, mà là những người phụ nữ đó không phải là Tô Ngưng Mi.
Song, cậu cảm thấy Tô Ngưng Mi cũng rất đáng thương, đoán chừng sắp bị thị trưởng của bọn họ làm cho chết mê chết mệt rồi. Cũng phải, đừng nói một người phụ nữ như cô ấy, đến một người đàn ông như anh, ở bên cạnh quan sát thị trưởng cũng cảm thấy bị mê hoặc đến mất khống chế.
Hôm nay, thị trưởng của bọn họ không hề khách khí sử dụng mỹ nam kế.
Đến bây giờ Tô Ngưng Mi có thể không nhào tới đã là cực kỳ giỏi rồi.
Hạ An Lan nhã nhặn nói: “Đều là chuyện tôi nên làm. Lên xe đi, mau chóng trở về.”
“Vậy anh... anh... Tạm biệt.” Trong lòng Tô Ngưng Mi có chút không nỡ chia tay sớm như vậy. Lúc ở Hạ gia, cô chỉ muốn cách Hạ An Lan thật xa, nhưng bây giờ, cô lại không nỡ đi. Cô cũng cảm thấy bản thân rất kỳ lạ.
“Tạm biệt. Có chuyện gì cần tôi giúp đỡ thì gọi điện cho tôi. Em có số điện thoại của tôi chưa?”
Tô Ngưng Mi lắc đầu: “Hình như là chưa.”
Hạ An Lan chìa tay trước mặt thư ký, thư ký phản ứng rất nhanh, đưa giấy cho Hạ An Lan.
Hạ An Lan mau chóng ghi một dãy số ra tờ giấy: “Đây là số điện thoại riêng của tôi, nếu như có chuyện gì thì gọi vào số này.”
“Được... Cảm ơn anh. Tôi... tôi cho rằng tôi đã có chút hiểu lầm với anh, đã nói những lời khó nghe. Anh, đừng để bụng.” Tô Ngưng Mi nhận lấy tờ giấy, cô cảm khái đây là lần đầu tiên cô thấy có người viết chữ số Ả rập phóng khoáng đẹp như vậy.
Một người sao có thể hoàn mỹ như vậy chứ? Trên người anh gần như không có chỗ nào không tốt.
Truyện convert hay : Trọng Sinh 80 Làm Đoàn Sủng Tiểu Phúc Bảo