Boss Là Nữ Phụ

chương 1489: trợ lý, chào anh (10)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chuyện Thời Sênh ngang nhiên động thủ ở tổ phim, rất nhanh bị người truyền lên mạng.

Các antifan chen nhau lên, phía dưới weibo lại bắt đầu thất thủ.

Trong những lời mắng này còn kèm lời khuyên Nguyên Nhược Lạp mau đổi người đại diện, đi theo người đại diện thế này sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.

Thời Sênh lười thanh minh, ngược lại gửi một tin weibo khiêu khích.

Trình Hi V: Chỉ đánh người thôi mà, có phải giết người đâu. Mấy người kích động như vậy làm gì? Kha Bội Hân là tổ tiên của mấy người à?

Ngưu Lang: Đánh người là phạm pháp, cô phải chịu trách nhiệm hình sự. Kha Bội Hân động gì đến cô. Một cô gái tử tế, cô cũng ra tay được, chưa từng thấy người phụ nữ nào độc ác như cô.

Tầm Tầm Mịch Mịch: Trình Hi đi chết đi! Người phụ nữ đáng chết, tiện nhân, cô MMP…

Phùng Kỳ: Không có giáo dục.

Thích Vui Cười: Tôi làm sao lại cảm thấy người đại diện này rất đáng yêu.

Vĩnh An Tây Lưu: Đáng yêu? Lầu trên bị mù à, đáng yêu chỗ nào?

Bởi vì một câu đáng yêu của Thích Vui Cười, diễn biến bên dưới liền biến thành lên án Thích Vui Cười, tình cảnh mất khống chế.

Thời Sênh khiêu khích xong liền ẩn đi.

Vị tổ tông Kha Bội Hân này không có chuyện gì lớn, nhưng bị mất mặt như vậy trước mặt mọi người, cô ta không nuốt trôi cục tức này. Sau khi được người đưa đến phòng nghỉ, đập loạn một trận, người bên cạnh cô ta không ai dám đi lên khuyên.

Thời Sênh một lời không hợp liền động thủ, khiến cho những người khác có chút sợ hãi, cũng không dám đi lên bắt lỗi, ai nấy đi vòng qua cô.

Chuyện này đại khái qua được ba tiếng, Thời Sênh lại đăng weibo.

Trình Hi V: Đến xem xem tổ tiên của mấy người đi. Nếu như tôi không thể tồn tại được trong giới giải trí, có lẽ tôi có thể lấn sân vào giới paparazzi.

[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]

Giới paparazzi: Xin cô đừng đến cướp miếng cơm của chúng tôi. Cảm ơn!

Chín góc hoàn chỉnh, nhìn góc độ hẳn là chụp ở nhà vệ sinh, Kha Bội Hân bên trong đang đánh một nữ sinh. Nữ sinh bị đánh, đến quần áo cũng không lộ. Nhưng Kha Bội Hân không có bất kỳ che chắn nào, vẻ mặt dữ tợn mắng chửi nữ sinh, túm tay, giật tóc.

Đây nào có có phải là Kha Bội Hân hoàn mỹ như nữ thần thấy trên tivi đó.

Rõ ràng là một người đàn bà đanh đá.

Hình này không phải Thời Sênh chụp, là Nguyên Nhược Lạp sau khi có thể động đậy, lúc đến nhà vệ sinh giải quyết nhân sinh đại sự chụp được. Lần đầu tiên làm loại chuyện này, sau khi trở lại Nguyên Nhược Lạp giống như nhặt được cái mạng ở trên chiến trường về.

“Không thể không có lòng đề phòng người. Em hãy nhớ kỹ điểm này, biết ai có địch ý với em, thì phải cẩn thận đề phòng. Trước khi kẻ đó kéo em xuống ngựa, phải hất đối phương xuống.”

Sắc mặt Nguyên Nhược Lạp tái nhợt, “Chị Trình Hi, cái này có phải không tốt lắm không?”

Thời Sênh thả điện thoại xuống, “Em tiến vào nơi nào?”

“Giới… giới giải trí…” Nguyên Nhược Lạp nuốt nước bọt.

“Cái nơi ăn thịt người không nhả xương này, em muốn dẫn đầu, em muốn hot, có thể không hại người. Nếu như em không có lòng phòng người cơ bản nhất, chị khuyên em sớm từ bỏ đi. Làm nghề như các em, phải giỏi nhất là đeo mặt nạ, em phải cẩn thận chút.”

Em không hại người, không có nghĩa là người khác sẽ không hại em.

Chuyện Nguyên Nhược Lạp trải qua gần đây, cảm giác còn nhiều hơn cả đời này đã trải qua.

Cô cái hiểu cái không gật gật đầu, cố gắng đè nén chút áy náy ở đáy lòng xuống. Trước đây Kha Bội Hân ở ngoài cửa nói chị Trình Hi như vậy, đáng đời cô ta.

[...] Nữ chính trong sáng thuần khiết bị Ký chủ dẫn dắt cho thành cái thứ quỷ quái gì rồi đây? Mẹ kiếp, không thể nhìn nổi.

Thời Sênh phẫn nộ trong lòng, “Ta có phải theo mô típ tổng tài đâu mà đòi bảo vệ tiểu bạch thỏ trong phạm vi của mình, không để cho cô ấy trưởng thành, luôn là một bộ ngây thơ, chịu thua thiệt một lần còn không nhớ kỹ, có độc.”

[Vậy cô không phải cũng cưng chiều Phượng Từ như vậy sao?]

“Vậy ta ngăn cản hắn trưởng thành sao?”

[...] Hình như... không có, Ký chủ mặc dù không thích Phượng Từ giết người, nhưng cũng sẽ không ngăn cản hắn động thủ. Hắn ở bên ngoài thích ngang ngược thì ngang ngược. Thậm chí Ký chủ hy vọng hắn ở bên ngoài có thể ngang ngược đến lên trời xuống đất.

Bởi vì chuyện của Kha Bội Hân, cô ta giận đến mức tạm thời không có cách gặp ai, cho nên trước tiên quay cảnh của những người khác trước.

Phần quay của Nguyên Nhược Lạp không coi là nhiều, nhưng rất quan trọng, lần đầu tiên quay loại cảnh có lời thoại này, biểu hiện của Nguyên Nhược Lạp có chút căng thẳng.

Sau nhiều lần đạo diễn nổi giận, Nguyên Nhược Lạp mới miễn cưỡng nhập thần được, cuối cùng cũng quay xong.

Ngày thứ ba Nguyên Nhược Lạp quay phim, Đỗ Á Viễn vào tổ. Người ta là Ảnh đế, thời gian quý giá, đương nhiên phải quay hắn trước. Mà Kha Bội Hân luôn không muốn gặp ai kia nên cũng không thể không xuất hiện.

Thể diện của cô ta còn chưa lớn bằng Đỗ Á Viễn.

“Chị Hi, đã lâu không gặp.” Người đàn ông chặn Thời Sênh ở trên hành lang, lát nữa phải quay ở chỗ khác, bên này không có ai.

Vẻ mặt Thời Sênh lạnh lùng, “Tránh ra.”

Thời mới bắt đầu sự nghiệp, Đỗ Á Viễn đi theo Trình Hi. Trình Hi nâng đỡ hắn đến lúc có chút hot, vị này liền quay người theo Tiết Vũ Hòa.

Đỗ Á Viễn cười nhìn Thời Sênh, “Chị Hi, chị bây giờ vẫn là cái bộ dạng này, còn không cân nhắc đề nghị của em chút sao?”

“F*!” Thời Sênh mắng một tiếng, trực tiếp động thủ.

Đỗ Á Viễn không ngờ Thời Sênh sẽ động thủ. Hắn từng học qua mấy chiêu, nhưng cũng không thông thạo, so với Thời Sênh luyện qua nửa năm, tay nghề tinh thông mà nói, không coi là gãi ngứa.

Đánh xong Đỗ Á Viễn, Thời Sênh hất tóc, xuất sắc rời đi, đến một cảm nghĩ thắng lợi cũng không để lại cho Đỗ Á Viễn.

Mắt Đỗ Á Viễn nổ đom đóm, một lúc lâu mới bò dậy.

Cô ta lại dám đánh hắn!!

“Đỗ tiên sinh, ngài không sao chứ?”

Một nhân viên nghiệp vụ không biết ở đâu thò ra, cẩn thận hỏi Đỗ Á Viễn sắc mặt u ám.

“Không sao.” Đỗ Á Viễn phủi phủi quần áo trên người, tay chợt dừng một lát, nghiêng đầu nhìn nhân viên nghiệp vụ đó, “Vừa rồi anh nhìn thấy cái gì?”

Nhân viên nghiệp vụ bị Đỗ Á Viễn nhìn có chút ngứa ngáy da đầu, cẩn thận trả lời: “Nhìn thấy một mình Đỗ tiên sinh.”

Đỗ Á Viễn nhìn hắn một cái, vác cái tư thế Ảnh đế rời khỏi hành lang.

_ _ Ảnh đế Đỗ Á Viễn vô tình gặp được người đại diện ngày trước, chưa từng nghĩ sẽ bị người đại diện đối xử như vậy.

Tiêu đề này thật hấp dẫn, nhưng đặc biệt mở ra xem một cái, người đại diện có lượng antifan khổng lồ đó đang ngược đãi Ảnh đế của bọn họ.

Đệch mợ!

Tin tức này là ai đăng!

Không muốn sống nữa có phải không!!

Tổ chức thành đoàn thể công kích truyền thông người ta.

Trình Hi cũng không thể bỏ qua, lại dám đánh Ảnh đế của bọn họ.

Từ hot tìm kiếm đều là #Trình Hi đánh người## Trình Hi cút ra khỏi giới giải trí##Trình Hi xin lỗi#

Chuyện này còn kinh động đến cả cảnh sát, bởi vì không ít fan trực tiếp báo cảnh sát, nói thần tượng của bọn họ bị đánh, kêu cảnh sát đi bắt Thời Sênh.

Ngược lại các antifan của Thời Sênh bình tĩnh hơn nhiều.

Hỉ Dương Dương: “Không phải là đánh Ảnh đế thôi sao, đừng kích động. Mấy ngày trước cô ta không phải mới đánh Kha Bội Hân à.

Đi Đi Lại Lại Không Muốn Yêu: Cô ta đây là muốn đánh hết người của giới giải trí một lần à? Cái gan này phải lớn lên tận trời!

Sinh Phong Nam Đẩu: Ngày mai tiêu đề cho dù là cô ta đánh ảnh hậu tôi cũng không thấy kỳ lạ.

Hắc, Tiểu Ca Ca: “Thiên thần” có ảnh hậu gia nhập rồi à?

Tiểu Minh Cút Ra Ngoài Cho Ta: Cậu có phải ngốc rồi không, Tống Nhã a! Cô ấy chưa tham dự buổi họp báo, nhưng tuyên truyền phía trên, cô ấy là nữ phụ, hữu nghị gia nhập đó!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio