Boss Là Nữ Phụ

chương 664: phó bản có độc (25)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ sau khi Nguyệt Mãn Tây Lâu vượt ải Thần Quyết Cung, cái tên này liền hot rồi.

Nhưng vị chính chủ này, từ sau khi vượt ải cũng không xuất hiện nữa, rất nhiều người đều nói hắn là bị danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng doạ bỏ chạy rồi.

Nhưng chỉ có Lâm Hàn Vũ biết chân tướng.

Anh trai hắn gần đây giống như điên vậy.

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, cô đã nói gì với anh trai tôi?

Anh trai hắn xảy ra thay đổi chính là từ sau khi gặp cô ấy, cho nên Lâm Hàn Vũ cảm thấy việc này không thoát khỏi quan hệ với Thời Sênh.

[Mật] Hoa Mông Mông: Bảo hắn giết chết Lương Bỉnh.

[Mật] Một Sợi Nắng:!!!

Điên rồi sao? Lại muốn giết người! Hơn nữa với bộ dạng của anh trai hắn thì giống như thật sự định giết chết Lương Bỉnh, đoản thọ rồi!

[Mật] Một Sợi Nắng: Tôi biết cô có thù với Lương Bỉnh, nhưng cô phải đi từng bước một. Thế lực của Lương Bỉnh lớn hơn cô tưởng nhiều.

[Mật] Hoa Mông Mông: Thế lực của hắn liên quan gì tới tôi? Tôi chỉ muốn giết chết hắn mà thôi. Đúng rồi, gần đây anh có gặp Nhạc Cẩn không?

Cô ấy đã rất lâu không gặp nữ chính. Vị nữ chính ngốc nghếch này lâu rồi không thấy nổi lên, bị dìm chết rồi?

Lâm Hàn Vũ suýt chút bị những lời nói đó của Thời Sênh làm cho tức chết.

Cô muốn giết chết hắn lại nói không có quan hệ với thế lực của hắn?

Muốn giết chết hắn, không chào hỏi thế lực của hắn sao? Người ta nhiều người như thế, một mình cô làm sao giết?

[Mật] Một Sợi Nắng: Sao cô lại quan tâm Nhạc Cẩn như vậy?

Cái tên Nhạc Cẩn này…

Còn gần gũi với Nhất Thế An Cẩn như vậy.

Trước đây hắn sao không đi xem xem cô ấy trông thế nào.

Đều tại Hoa Mông Mông khiến hắn quên hết việc này rồi.

Nhưng có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi…

[Mật] Hoa Mông Mông: Xem xem cô ta còn sống không.

[Mật] Một Sợi Nắng: …

Muốn bị tức chết rồi, nói chuyện với cô ấy mệt như vậy, không thể nói chuyện tử tế sao?

Thời Sênh che đi tin của Một Sợi Nắng, offline.

Lúc này bên ngoài đang chập choạng tối, hoàng hôn bên trời giống như bị máu nhuộm, lộ ra sự kiềm nén, như mưa bão sắp tới.

“Kiểm tra vị trí của Nhạc Cẩn và trạng thái lúc này của cô ấy.”

Thời Sênh vừa ăn vừa dặn dò Hệ thống.

[....] Từ chối, điểm nhân phẩm của Ký chủ quá thấp, không cung cấp dịch vụ này, [Lúc này Nhạc Cẩn đang ở trong thực nghiệm… trạng thái… trong trò chơi.]

Hệ thống cào tường.

Vì sao nó phải nghe theo lệnh của cô ấy chứ???

Thời Sênh nhét nốt mẩu lương khô cuối cùng, đầu nghiêng nghiêng, trong game? Vừa nãy sao cô không nhìn thấy Nhạc Cẩn online?

Thời Sênh tắm rửa xong mới online, kéo giao diện hệ thống định vị, nhập tên Nhạc Cẩn, hiển nhiên vẫn là người chơi không online, không thể định vị.

“Cô ấy ở đâu?” Ở trong game sao không thể định vị?

[...] Không nói cho cô là không nói cho cô, nhưng sự thật là vậy, [Đoạn Hồn Cốc.]

Đoạn Hồn Cốc?

Không có nơi này!

Hệ thống, mi đùa ta à.

[.....] Tội này tôi không chịu, nó hiển thị ở đây chính là Đoạn Hồn Cốc.

“Đoạn Hồn Cốc ở đâu?”

Hệ thống không trả lời Thời Sênh, vì nó cũng không thể định vị, chỉ hiển thị một cái tên.

“Ngu ngốc!”

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Đoạn Hồn Cốc ở đâu? Ai biết?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Đoạn Hồn Cốc? Trò chơi có nơi này sao? Sao tôi chưa nghe thấy?

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Diệt Tuyệt Sư Thái, giờ cô xưng bá game rồi, còn có chỗ không biết?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Thứ ta không biết nhiều lắm.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Chà! Mông của ta lời lẽ hùng hồn, quá đáng yêu.

[Thế giới] Quần Lót của Thất Nguyệt: Đại Đại người cũng rất đáng yêu, không đổi mới sao?

[Thế giới] Sợi Chỉ của Thất Nguyệt: Ta cảm thấy Đại Đại rất đáng yêu.

[Thế giới] Ngón Tay Khô Gầy: Ta biết ở đâu, nhưng không vào được, bản đồ này hình như còn chưa cập nhật. Diệt Tuyệt Sư Thái, khi cô cập nhật cũng không phát hiện sao?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ai nói với ngươi là ta cập nhật? Ta lại không có ba đầu sáu tay, có thể trong thời gian ngắn như vậy làm ra nhiều nội dung như thế.

Ngoài Thần Quyết Cung là chính cô làm, cái khác đều là Hệ thống giở trò.

Làm chủ nhân tạm thời, cô đương nhiên phải sai khiến Hệ thống làm việc.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: …

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: …

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: …

Vậy là ai làm?

Phí công họ sùng bái Diệt Tuyệt Sư Thái như vậy, kết quả không phải cô ấy làm!

Thời Sênh thêm Ngón Tay Khô Gầy đó làm hảo hữu, bảo hắn đưa mình tới.

Ngón Tay Khô Gầy là chàng trai đáng yêu, có lẽ còn đang học cấp hai, tính cách cởi mở, lần đầu tiên gặp Thời Sênh đã quan sát cô ấy trên dưới mấy lượt.

“Diệt Tuyệt Sư Thái, cô hiện thực cũng trông như vậy sao?”

“Ta hiện thực trông như vậy, ta chỉ dựa vào mặt kiếm cơm.” Thân thể của nguyên chủ chỉ có thể coi là tiểu gia bích ngọc, không gọi là đẹp lắm, hơn nữa vì dậy thì không tốt, cơ thể càng không thể nhìn.

“Cũng đúng…” Ngón Tay Khô Gầy gãi gãi đầu, quay lại vẻ mặt sùng bái, “Cô thu đồ đệ không? Cô lợi hại quá, ta có thể làm đồ đệ của cô không?”

Trò chơi bị làm thành như vậy, phía công ty trò chơi cũng không có phản ứng gì, cứ coi như trò chơi hiện giờ không cập nhật, vậy cũng khiến cậu ta phải sùng bái.

“Không nhận.”

“Vì sao?” Ngón Tay Khô Gầy đột nhiên ngẩn ra, hai tay nâng mặt, nặn ra một biểu cảm đáng yêu, “Cô trông ta đáng yêu như vậy, vì sao không nhận? Ta có cơ bản, hơn nữa học rất nhanh.”

Thời Sênh nhìn cậu ta một cách cổ quái, tiến lại gần cậu ta một chút, u ám nói: “Ngươi không sợ ngồi tù sao?”

Những việc hiện giờ cô ấy làm, thật sự nếu bị bắt, chắc chắn là giam cầm chung thân.

Ngón Tay Khô Gầy: “…”

“Khụ… cô tìm Đoạn Hồn Cốc đó làm gì? Nơi đó chỉ là một nơi hoang vu, bản đồ rất lớn, nhưng có vài chỗ không vào được.” Ngón Tay Khô Gầy nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Đưa ta đi xem xem.”

Ngón Tay Khô Gầy gật đầu, bắt đầu dẫn đường cho Thời Sênh ở phía trước, dọc đường hỏi Thời Sênh các câu hỏi cậu ta hiếu kỳ.

Ví dụ vì sao cô phải đối đầu với công ty trò chơi.

Cuộc sống hiện thực của cô là nam hay nữ.

Cô không sợ bị bắt sao vân vân…

Thời Sênh ghét nói nhiều, ghét nhất người nói nhiều là con trai.

Cho nên, sau khi Ngón Tay Khô Gầy đưa cô ấy tới nơi, Thời Sênh nhét một đống trang bị cho cậu ta, sau đó đuổi đi.

Thời Sênh kéo bản đồ lớn ra, bản đồ này không nhìn thấy được mấy chữ Đoạn Hồn Cốc.

Ngón Tay Khô Gầy nói phải từ đây nhảy xuống, mới có thể nhìn thấy Đoạn Hồn Cốc trên bản đồ.

Thời Sênh sờ cằm, đứng trên vách núi một lát, không nhảy xuống, mà dịch chuyển về Thần Quyết Cung.

[Ký chủ?] Sao không đi?

“Người của toàn server đều không biết, sao hắn lại biết?” Thời Sênh lê bước trong đại điện, số nhảy trên màn hình ảo ở giữa vẫn vô cùng nhanh.

[Hắn không phải nói trùng hợp sao?]

“Là một người chơi bình thường, có được trang bị ta cho lại chỉ nhìn một cái rồi nhận.” Trong trang bị cô ấy cho, có một chiếc cực phẩm, giá trị hàng vạn.

Cứ coi như hắn không biết, thứ khác cũng nên biết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio