Boss Là Nữ Phụ

chương 676: phó bản có độc (37)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Đám các ngươi chưa gặp Mông của ta sẽ không hiểu sức hấp dẫn của bạn trai lực MAX. Aaa, Mông Mông thiếu bạn gái sao? Biết đáng yêu, biết vẽ tranh, biết làm ấm giường, da trắng mặt đẹp, eo nhỏ chân dài.

Cô ấy cũng muốn được cưng chiều!!

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Thất Nguyệt ngươi nói lời này cũng không sợ bị giận?

[Thế giới] Quần lót của Thất Nguyệt: Đại Đại là em gái đáng yêu.

[Thế giới] Áo lót của Thất Nguyệt: Đại Đại là em gái đáng yêu +1

[Thế giới] Ngôi sao của Thất Nguyệt: Đại Đại là em gái đáng yêu +31415926535

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Đừng vạch trần người khác được không? Mông Mông, suy nghĩ chút đi mà?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Có một người ấm giường là đủ rồi.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Khó chịu, muốn khóc. Đố kỵ Kinh Huyền!

Hôm nay đi gặp Thất Nguyệt Đại Đại, thuần túy là đi ngang qua, vì nhìn thấy nên Thời Sênh liền tiện đường đi xem xem.

Vốn muốn tặng xong hoa là rời khỏi, ai ngờ vừa hay bị Thất Nguyệt Đại Đại tóm được.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Cho nên Diệt Tuyệt Sư Thái thật sự có một chân với Kinh Huyền?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ta và hắn có rất nhiều chân.

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Phụt… ngủ chưa?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không nhắc vấn đề này, lần sau ta sẽ khiến thời gian đoàn diệt của ngươi kéo dài một giây.

Kéo dài một giây, ai cần!

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Vậy chính là chưa ngủ, ha ha ha, Diệt Tuyệt Sư Thái, cô không được rồi!

[Thế giới] Kinh Huyền: …

Đương sự là hắn vẫn còn ở đây, họ lại nói chuyện như vậy trước mặt hắn!

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Sớm muộn cũng sẽ được.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Sao các ngươi lại đen tối như thế. Ta đánh cược một xu quẩy cay, Kinh Huyền tuyệt đối là người bị đè. Mông của ta đẹp trai như thế, phải là tổng tài công!

Kinh Huyền chat riêng Thời Sênh, kéo cô xuống khỏi thế giới.

[Mật] Kinh Huyền: Tối muốn ăn gì?

[Mật] Hoa Mông Mông: Anh đấy!

[Mật] Kinh Huyền: … Tôi hỏi cô muốn ăn thứ gì?

[Mật] Hoa Mông Mông: Gà hầm nấm.

[Mật] Kinh Huyền: Vậy tôi xuống trước.

Kinh Huyền nói xong câu này, Thời Sênh lập tức không thể gửi tin đi nữa.

Thời Sênh: “…” Không phải đàn ông, anh xem cảm giác của tôi!!

[Thế giới] Tìm Kiếm: Hoa Mông Mông, tiện nhân ngươi ^%#&(&@#. Ngươi ít tác quái thôi, ngươi dựa vào cái gì bảo Nguyệt Lão không làm việc. Trò chơi nát này có ý gì, để cô ta làm loạn trong game như vậy?

Thời Sênh vừa chuẩn bị offline, thì nhìn thấy một dòng tin như vậy.

[Thế giới] Đăng Hoa Hơi Lạnh: Tìm Kiếm, ngươi mắng Diệt Tuyệt Sư Thái làm gì? Cô ấy con người rất tốt. Khi tôi và ông xã tôi kết hôn, cô ấy còn tặng chúng tôi quà kết hôn.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Phiii, một chút quà đã mua được ngươi rồi. Kết hôn còn phải chạy khắp nơi tìm người, cầu xin mới được làm, dựa vào cái gì chứ?

[Thế giới] Tử Kỳ: Tìm Kiếm, ngươi có bệnh à? Ta vừa nãy còn nhìn thấy ngươi đang quét Thước Tiên Thạch, nhanh như vậy đã làm xong tất cả nhiệm vụ rồi? Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, không làm lễ nghi, trực tiếp tìm Nguyệt Lão đồng thời xin là có thể hoàn thành nghi thức kết hôn. Người chơi muốn làm lễ nghi vốn phải hẹn trước thời gian, ngươi cố ý tới gây rối sao?

Người chơi từng làm nhiệm vụ kết hôn ào ào chạy ra phổ cập khoa học.

Họ đi khắp thế giới tìm Nguyệt Lão cũng chỉ là cảm thấy chơi vui, quan trọng là Nguyệt Lão còn đẹp trai như vậy.

Thật sự muốn kết hôn, hiệu suất của người ta rất nhanh, cơ bản không có gì trì hoãn cả.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Phó bản Thần Quyết Cung đó thì nói thế nào? Server khác đã cập nhật mấy lần rồi. Các ngươi vẫn còn đang đánh Thần Quyết Cung, một đám người còn quỳ liếm đất, có phải đầu óc bị ẩm rồi không?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không phục à?

Chính là không để các ngươi qua, không phục thì chuyển server đi.

Người thành đại sự, ai không phải độc quyền?

[Thế giới] Tìm Kiếm: Đây lại không phải trò chơi của một mình ngươi. Ngươi bá chiếm còn để chúng ta chơi nữa không?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Chính ngươi không đánh lại ta, trách ta sao? Lẽ nào ta còn phải thả ngươi qua? Ngươi lại không đáng yêu như Thất Nguyệt, cũng không giống Kinh Huyền, có thể làm ấm giường cho ta, ta dựa vào cái gì thả ngươi thắng.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Mông của ta khen ta đáng yêu! /Xoay vòng/Xoay vòng.

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Cãi nhau đừng ngược đãi chó. Diệt Tuyệt Sư Thái, cô đủ rồi, từ chối thức ăn cho chó.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Ngươi có biết tự trọng không?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không!

Được, còn có thể thẳng thắn hung hồn nói mình không biết tự trọng!

Người chơi bày tỏ cho điểm tuyệt đối.

Tìm Kiếm tức điên, mắng vài tiếng đau khổ không quan hệ, rồi biến mất trên thế giới.

Thời Sênh đóng giao diện, offline.

Rời khoang trò chơi, Thời Sênh liền ngửi thấy một mùi thơm.

Cô ra khỏi phòng, Kinh Huyền ở bếp, cầm môi, đang nấu cơm theo video.

Kỹ năng nấu cơm cảu Phượng Từ có lẽ đã đạt tới tông sư, nhìn video là học được luôn, hơn nữa còn làm rất ngon.

Một người biết nấu cơm, lại kén ăn, không thể hiểu nổi.

Lẽ nào chính là vì kén ăn cho nên mới thắp sáng kỹ năng nấu cơm?

Kinh Huyền quay người, bị Thời Sênh yên lặng không lên tiếng phía sau dọa cho một cái, cơ thể vô thức lùi ra sau, hơi nóng từ phía sau truyền tới, hắn muốn nhảy về phía trước đã không kịp nữa.

Thời Sênh bước nhanh lên trước một bước, ôm qua eo hắn, kéo sang bên cạnh, né được nồi canh bốc khói ùng ục phía sau.

“Em có đáng sợ đến thế không?” Thời Sênh hoàn toàn không định dọa hắn, “Có bỏng không? “

Kinh Huyền lắc lắc đầu, một lúc lâu sau mới moi ra điện thoại đánh chữ.

“Cô đột nhiên đứng phía sau tôi…” Còn đứng gần như thế, đây là phản ứng người bình thường đều có.

“Xin lỗi.” Thời Sênh đỡ hắn thăng bằng, “Vừa nãy đang suy nghĩ, không chú ý.”

Hai người đứng rất gần, sắc mặt Kinh Huyền hơi đỏ, đánh mấy chữ trên điện thoại, đi về phía bên cạnh.

“Tôi không sao, không cần xin lỗi.”

“Sợ anh giận đó.” Thời Sênh đi theo, “Em không phải cố ý dọa anh.”

Kinh Huyền ngẩng đầu nhìn Thời Sênh một cái. Thời Sênh lập tức lộ ra một nụ cười, Kinh Huyền cúi thấp đầu từ từ gõ ra một dòng chữ trên màn hình, “Tôi không tức giận.”

Cô ấy đối với hắn tốt như thế, sao hắn nỡ tức giận.

Kinh Huyền thu điện thoại lại, đẩy Thời Sênh ra khỏi bếp, ra ý mình phải nấu cơm rồi.

Thời Sênh đứng ở cửa nghịch điện thoại, Kinh Huyền thỉnh thoảng nhìn cô một cái, trong lòng có một loại cảm giác rất thỏa mãn.

Hình như cứ sống bên cô ấy thế này cũng rất tuyệt.

Nhưng họ đều chưa từng bày tỏ tình cảm với nhau!

Trong sách nói, nam và nữ ở cùng nhau thì phải bày tỏ, hơn nữa phải là nam bày tỏ…

Kinh Huyền nghĩ một lát, hắn nên làm thế nào để bày tỏ với cô ấy đây?

Kinh Huyền đắn đo vấn đề này, khi ăn cơm có chút không thoải mái.

“Không phải nói không giận sao? “

Kinh Huyền mơ màng nhìn về phía Thời Sênh, chớp mắt mấy cái, mới phản ứng lại, hắn lắc đầu.

Hắn không giận.

Hắn chỉ đang nghĩ nên bày tỏ thế nào.

“Vậy sao anh không nghiêm túc ăn cơm?” Thời Sênh kéo kéo bát của hắn.

Tâm sự nặng nề, có chuyện rồi!

Thời gian ngắn như vậy, đều ở dưới mắt của cô, tên ngố này đang nghĩ gì?

Kinh Huyền cúi đầu xuống, nhanh chóng và hết cơm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio