- Này, cậu muôn vạn lần dù có yêu cô ấy đến đâu cũng đừng bế cô ấy. Miệng vết thương mà có bị toạc ra như lúc nãy, tớ tuyệt đối không chịu trách nhiệm băng bó lại. Không thì nhờ người khác bế cô ấy cũng được. Mà ví dụ như tớ. Tớ chắc chắn sẽ không ngần ngại mà giúp đỡ cậu vô điều kiện. Cậu cũng không cần cảm ơn.
- Không cần. Ngủ ở đó được rồi. Còn cậu... Cút cho tớ. Lập tức.
- Cậu. Hoàng Quân tớ cũng không thèm bế con heo nái của nhà cậu.
Hoàng Quân tức giận đi ra. Cậu vừa làm việc tích đức, làm nô lệ cho địa chủ như hắn. Vậy mà suy cho cùng cũng chỉ nhận được một chữ cút. Như thế thì còn gì nhục nhã bằng.
Đồ ác quỷ kiệm lời.
Hoàng Quân thầm nghĩ trong lòng.
Hắn từ từ tiến đến bên ghế, khẽ quỳ xuống bên cạnh. Đối diện với hắn là tấm lưng mảnh mai dưới bộ đồ bệnh nhân thô kệch. Thô kệch quá mức khiến mắt hắn vô cùng khó chịu. Tất cả đối với hắn lúc này đây tựa như một giấc mộng. Một giấc mộng thật khó mà chìm vào.
Với hắn, mọi thứ có lẽ rất khó hiểu song suy xét đến cùng vẫn dễ hiểu hơn so với những hành động của cô.
Hàn Mặc Phong lại thở dài rũ rượi. Đôi lúc không phải cái gì cũng đúng, người giỏi nhất chưa chắc đã là người tuyệt nhất. Ví dụ như lời chẩn đoán của ông John ba năm trước, bây giờ nghĩ lại thì thấy thật nực cười. Nực cười nhất trong cuộc đời hắn.
Ba năm trước.
Thời điểm vụ bê bối tại Trụ sở Hàn gia. Chính là khi mất tập tài liệu kia, khi mọi tội lỗi đổ lên đầu thực tập viên Trần Bảo Nhi. Sau khi tìm được cô ngất trước khu biệt thự Trần gia. Hàn Mặc Phong đã lập tức cho chuyên gia tâm lý bậc thầy là John đến chẩn đoán tâm lý cho cô. Những kết luận đưa ra khiến hắn thật kia mà quên.
- Cô ấy bị tổn thương tâm lý nặng, từ những lời cậu kể và từ kết quả phân tích lúc trước. Dựa trên tâm lý học, tôi có thể khẳng định một điều là cô ấy, mẹ cô ấy và Trần gia có một mối quan hệ vô cùng phức tạp. Mà đúng hơn chính là thù hận. Nếu theo kinh nghiệm trong nghề của tôi, cái chết của mẹ cô ấy ít nhiều liên quan đến Trần gia. Mà nhiều khả năng xảy ra, Trần gia khó tránh khỏi.
Lời kết luận kia khiến mọi hoài nghi trong lòng hắn lúc bấy giờ lập tức tan biến mà theo đó là thêm hận Trần gia vì làm người con gái hắn yêu bị tổn thương.
Ai ngờ, ba năm sau, cô lại chính là đơn kim tiểu thư của Trần gia. Hôn phu trong quá khứ của hắn.
Sự đời lắm ai ngờ đến.
Nhưng liệu không vì như thế, cô có thoát khỏi tay Trần Bảo Nam năm đó.
Vẫn còn một thứ, hắn ruốt cuộc vẫn thắc mắc cho đến bây giờ. Những việc xảy ra năm đó là sao? Tất cả như thế nào.
Hàn Mặc Phong lại bên cửa sổ, bên tai áp chiếc điện thoại.
- Điều tra toàn bộ biến chuyển của Trần gia ba năm trước. Lưu tâm lúc Trần gia có khủng hoảng.
Cúp máy. Hàn Mặc Phong khẽ thở dài. Hắn muốn biết tất cả. Ít ra muốn biết ba năm qua cô sống có tốt không. Cô có khóc không? Cô sống có thoải mái không? Cô có phải vất vả không? Ba năm sau, hắn sẽ phải yêu cô lại từ đầu.
Gió lạnh.
Mọi thắc mắc trong truyện của các bạn sẽ được mình giải đáp vào các chương sau. Lịch đăng cố định sẽ là thứ bảy hàng tuần. Cảm ơn các bạn đã theo dõi. Mình sẽ cố gắng đăng nhiều chương hơn vào những lần đăng sau.