Mộc Hạ Vy nhìn phía sau nhóm của Lam Cầm Mộ Duy và Lâm Hàn Phong Bạch Hoa Hoa ðã ðuổi gần tới. Chỉ còn cách một ðoạn nữa là chạm tới ðích rồi một chút nữa thôi
Mộc Hạ Vy chỉ có dải dây đỏ trước mắt, không nghĩ liền thả tay đang ôm eo Lâm Mặc ra lao về phía trước. Cả người Lâm Mặc cũng bị kéo theo cả hai ngã nhào về phía trước mà Mộc Hạ Vy vừa kịp túm lấy dải dây đỏ vạch đích. Lâm Mặc vừa vặn dang tay ôm lấy Mộc Hạ Vy cùng ngã Xuống, Mộc Hạ Vy không một vết xước an toàn ôm lấy chiến thắng còn cả người Lâm Mặc toàn là cát mà con ngoài vô tâm kia chỉ biết tháo dây ở chân rồi phủi cát ở mông đứng dậy.
-Oa thắng rồi. Mình xuất sắc quá aaaaaa.....
Lam Cầm và Mộ Duy cũng cách bước chân nữa tới mà ai ngờ Mộc Hạ Vy lại liều mạng ăn giải như vậy . Bạch Hoa Hoa cùng Lâm Hàn Phong cũng về đích tiếp đó, mặc dù đoạn đường không dài nhưng do khó khăn trong di chuyển nên ai cũng mệt nhừ. Lương Anh Ðào cùng lưu Sương chật vật về đích cuối cùng, cả hai bị buộc với nhau nhưng mỗi người ngả về một hướng chẳng ai chịu nhường ai hết.Lâm Hàn Phong cúi ngýời cởi dây ở chân của cả hai, toan tiến về phía Mộc Hạ Vy thì Bạch Hoa Hoa bỗng nhiên ôm trán cả ngýời tựa vào lòng hắn khiến hắn theo phản xạ đỡ lấy.
-Hàn Phong caca hình nhý em bị tụt huyết áp. Phiền anh đỡ em về phía ghế nghỉ ngơi được không?
Mộc Hạ Vy chẳng hiểu tại sao trong lòng nổi lên một cơn sóng nhỏ. Gì mà caca này caca nọ, làm như thân thiết lắm không bằng.
Bạch Hoa Hoa mềm mại dựa vào lòng Lâm Hàn Phong yếu ớt khiến nam nhân không tiếc tất cả cho ngýời ngọc nhưng Lâm Hàn Phong hắn khác. Hắn không thích tiếp xúc với nữ nhân như vậy, có thêm chút chán ghét. Lâm Hàn Phong nhìn nam sinh cạnh đó liền đưa Bạch Hoa Hoa cho người đó
-Chạy một đoạn này chân tôi bị chuột rút rồi. Phiền cậu đưa Bạch tiểu thư về nghỉ ngơi được không?
Nam sinh kia cầu còn không được nhanh chóng dìu Bạch Hoa Hoa về hàng ghế trước mặt dưới bóng dừa râm mát. Lưu Sương thấy bạn thân mình như vậy liền nhanh chóng chạy tới hỏi han.
Lýu Thủy Tinh nhìn một lượt bỗng nhếch mép cười. Ðáng thương cho đứa em ngoài dã thú của nàng, tôn thờ tình bạn với đối tượng không đáng như vậy.
Mộc Hạ Vy ôm phần thýởng, vừa liếm ngón tay đếm đếm tiền,vừa hôn chụt chụt lên tấm phiếu miễn phí ăn kem miễn phí một tháng của Baskin Robins. Giọng nói nhẹ nhàng vang bên tai Lưu Thủy Tinh.
-Tôi biết cậu đang nghĩ gì. Ðừng quên cậu cũng đã từng ghim vào tim tôi một em kẹo đồng không ngon chút nào!!
-Tôi nói rồi tôi bị ép, sau khi cậu chết tôi cũng tự kết liễu mình luôn mà. Tôi cũng nói rồi tôi xuất hiện ở đây để bảo vệ cậu khỏi đám người đó
Vừa nói Lýu Thủy Tinh đưa cho Mộc Hạ Vy một lọ sữa chua uống, mắt vẫn không rời hướng
-Tối hôm qua cậu không về. Cậu ðã ở ðâu cả ðêm.
Mộc Hạ Vy gãi gãi đầu uống một ngụm sữa chua.
-Ờ thì tôi đi dạo thôi, không ngủ được.
-Mộc Hạ Vy, khi nói dối cậu sẽ gãi đầu mình.Ðồ hôm nay cậu mặc so với hôm qua khác nhau. Khai mau còn kịp
Lưu Thủy Tinh chặn hết mọi đường của cô, nàng sống với cô đã từ rất lâu nên tất nhiên thói quen tật xấu cũng nắm chắc trong lòng bàn tay.
Mộc Hạ Vy cúi mặt lấy chân nghịch nghịch cát
-Hôm qua tôi đi dạo cùng Bạch Dật ai ngờ lúc về ngủ quên mất,hắn đưa tôi về phòng hắn, một giường một ghế không có gì cả.
Lưu Thủy Tinh giờ mới chuyển ánh nhìn sang Mộc Hạ Vy không quên tặng kèm một cái cốc đầu cho cô.
-Cậu ngốc thật hay giả vờ ngốc vậy? Biết rõ hắn ta nguy hiểm như thế nào mà vẫn dây dưa là sao? Hắn chỉ cần búng tay là lấy mạng cậu rồi.
Mộc Hạ Vy ôm chỗ bị cốc nhăn nhó, miệng lại chu lên bất mãn.
- Tôi vẫn nhớ mấy chiêu cậu dạy tôi mà. Nếu mà tôi dễ chết vậy tôi làm sao lăn lộn trên giang hồ lâu vậy.
Lưu Thủy tinh giả trân cười hì hì cốc cho cô một cái nữa.
- Cậu chỉ giỏi bò trườn ẩn thân thôi, chứ lực sát thương là nhé.
- Vậy qua đợt này tôi sẽ tham gia một khóa huấn luyện chiến đấu. Cậu giúp tôi tìm đi.
- Cậu không muốn làm một tiểu thư an nhàn sao?
Mộc Hạ Vy nghiêm túc trở lại, hai tay khoanh trước ngực mắt hướng về phía biển xanh. Trong đôi mắt lưu ly xanh ngọc phủ một tầng ưu tư.
- Tôi chỉ muốn bảo vệ Mộc gia, bảo vệ gia đình của mình. Nếu không cường chắc chắn sẽ bị đè chết.
Lưu Thủy Tinh biết câu nói này của Mộc Hạ Vy thật tâm bao nhiêu. Cũng chỉ gật đầu
Lâm Hàn Phong tiến đến ôm lấy cánh tay Mộc Hạ Vy, bắt đầu làm nũng.
- Cua nhỏ, chân anh bị chuột rút rồi đau quá.
- Chân anh chư không phải chân tôi, tôi cũng không hóa thành mèo mà đuổi chuột đi được. Vừa rồi còn caca ngọt sớt cơ mà. Hứ anh cút xa tôi một chút
Lâm Hàn phong cười thật tươi nhéo lấy hai bên má của cô. Ánh mắt không giấu nổi tia yêu thương chiều chuộng.
- Em ghen đúng không? Hahaha
Mộc Hạ Vy gãi gãi đầu. Cô mà ghen cái gì thật nực cười. Cô chỉ thấy không thoải mái chút thôi à. Gì mà ghen, ảo tưởng.
Lâm Mặc đi đến nhìn Lâm Hàn Phong anh trai hắn một cái rồi đưa cho Mộc Hạ Vy một chai nước suối vẫn còn mát.
- Tiểu Vy, em uống đi. Vừa rồi hăng như vậy chắc cũng mệt lắm phải không?
Mộc Hạ Vy nhận lấy chai nước của hắn đã được mở lắp, uống một ngụm to chà bá hết gần nửa chai, sảng khoái cười tươi.
- Mệt chết tôi, anh thấy tôi đó toàn phải gánh team mà.
Bạch Hoa Hoa cầm một chai nước tiến về chỗ Lâm Mặc anh em cùng Mộc Hạ Vy đang đứng, yếu ớt đưa chai nước hướng Lâm Mặc.
- Mặc caca, chai nước này khó mở nắp quá. Anh giúp em được không? Tay em lực hơi yếu.
Lưu Thủy Tinh bên cạnh thầm cười khinh bỉ.
Mộc Hạ Vy vẫn vô tư uống chai nước của mình không quan tâm.
Lam Cầm đang ôm nửa quả dưa hấu cầm muỗng xúc ăn. Phần thưởng này cũng thật dị đi, cho nàng hẳn bao tải dưa hấu. Nàng nhân từ chia cho mọi người cùng hưởng vậy
Lưu Sương nhìn bạn mình không mở được chai nước liền ra tay tương trợ. Cô ta nhanh chóng mở một chai nước khác đưa cho Bạch Hoa Hoa.
- Đây, sao mở không được mà không bảo mình, uống đi này.
Bạch Hoa Hoa cười méo mó nhận chai nước của Lưu Sương, cười giả tạo cảm ơn. Đúng là đáng ghét làm hỏng chuyện tốt của cô ta.
.
.
Vote and cmt