Anh hướng mắt ra cửa sổ thấy cô gái vừa nãy đứng trước cửa xe giống xe của anh trên toàn cầu có cái cô sử dụng cái a sử dụng cái xe có cấu trúc đặc biệt dạng cặp đôi anh không thu mua được hóa ra cô lại là người sử dụng chiếc xe này.
Hoàng Trang Trang đứng gọi điện cho Kiều Kiều “ Này mình vừa mới về xong cậu lại để mình đợi cậu nửa tiếng đồng hồ, rốt cuộc cậu định giữ cái thói ngủ suốt ngày của cậu đến bao giờ lại dám để mình đợi cậu nửa tiếng đồng hồ” cô có vẻ hơi tức giận. Anh ngồi trên lầu quan sát được tất cả cử chỉ cảm xúc của cô bất tri bất giác a nhếch môi giây rồi lại trở về trạng thái ban đầu. “ Hơ hơ, xin lỗi xin lỗi nha mình quên mất hôm qua không đặt đồng hồ báo thức, tối mình mời cậu bữa nha sorry cục cưng nhiều lắm” Kiều Kiều buồn ngủ ngáp dài tiếng.
Cô không muốn nói nhiều liền “ Ừ” tiếng. Vì lệch múi giờ cô ngước lên trời hít thở bầu không khí lúc rũ mắt xuống ánh mắt của Hoàng Trang Trang chạm vào ánh mắt của Phạm Bạch Dạ cô cười tươi cái rồi bước vào trong xe phóng đi.
A lại nhếch khóe môi ghi nhớ nụ cười của cô lần đầu tiên trong suốt năm qua anh để ý đến cô gái. Chuyện này lại làm cho anh thấy thú vị.
Sống năm anh chỉ ghi nhớ người phụ nữ là mẹ anh là cô bé đã cứu anh. Không hiểu sao anh có ấn tượng với cô lại còn có cảm giác thân thuộc đến vậy.
Hoàng Trang Trang năm tuổi Sau khi cô gặp cậu bé kia cô lại muốn sang Mỹ học. Cô năm tuổi không cần sự giúp đỡ của nhà họ Hoàng tự nộp các khoản học phí và tự sinh sống kk cho nhà họ Hoàng nhúng tay bất kì thứ gì.
năm trôi qua cô không tìm được cậu bé kia nhưng nghe cậu bé nói năm nay cậu bé sẽ về cô liền quyết định trở về gặp đc lần nhỡ có lần thứ thì sao.
Nhà họ Phương, Phương Bạch Dạ vừa về đến nhà chính của dòng họ Phương ở thành phố N~ Đô Thủy Đế Cảnh. Anh ngồi vắt ngang chân trên ghế sofa lấy quyển sách cũ từ trên giá sách xuống đã năm anh không trở lại đây anh lấy tấm ảnh nhìn có chút cũ từ quyển sách ra đó là tấm ảnh anh hồi bé chân còn rỉ máu chụp cùng cô bé vừa xinh xắn vừa đáng yêu cô cười thật tươi thơm lên má anh.
Trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh cô gái đứng bên chiếc xe màu đỏ cười tươi nhìn anh. Anh lấy tấm ảnh đặt vào trong ví. Anh cũng mới trở về từ Mỹ nên có chút không quen với múi giờ anh tắm rửa thay rồi lên giường ngủ anh vừa đặt người xuống giường nghe có tiếng chuông điện thoại từ thư kí của anh- Tôn Mai “ Alo tổng giám đốc hợp đồng với bên tập đoàn Hoàng thị xong rồi ạ”, “. “Ừ”. A lái chiếc xe Farrari màu đen giống của Hoàng Trang Trang nhanh đến tập đoàn Phương thị. Tập đoàn nhà họ Phương trăm tầng cao ngất ngưởng tầng cao nhất cũng là tầng mà Phương Bạch Dạ làm việc. Anhđang ngồi cùng Quý Khiêm bàn chuyện hợp tác chàng trai đều kiêu ngạo lạnh lùng gác chân lên sofa khuôn mắt đc điêu khác tỉ mỉ. Phương Bạch Dạ lạnh lùng phúc hắc. Hoàng Quý Khiêm giống như kHông hề để ý bất cứ chuyện gì xung quanh người ngồi cùng nhau tạo nên phong cảnh tuyệt mĩ. “ Hợp tác vui vẻ” “Hợp tác vui vẻ” người đều lạnh lùng như thế kí hợp đồng xong Quý Khiêm gọi điện cho Hoàng Tran Trang “ Em tối nay đi ăn cơm với anh “. “ Em kk thèm tối nay em có hẹn với Kiều r anh đi ăn cơm một mình đi nhaaaa” “ Ở đâu” “ Em đang ở nhà” “ Đi ăn cơm ở đâu? “ “ Xì em nói cho anh làm gì? h anh đến nhà hàng Hoàng Đế đón em “ Tút kk để anh trả lời cô trực tiếp tắt máy. Đúng là cô em gái của anh Không hề thay đổi từ nhỏ anh rất nuông chiều cô vì không muốn cô như anh lo bất cứ chuyện gì trong gia tộc cả. Anh muốn để cô tự do khôn bị ép buộc bất cứ thứ gì.