Tô Tố suýt chút nữa phun ra.
ĐM
Tô Tố nhịn lại trong lòng không phát ra.
Một chút**đều không có.
Câu nói này thật ra đới với phái nữ mà nói là một sự mỉa mai cô bỗng thấy có chút đồng tình với Mạc Oanh Oanh.Người phụ nữ đó cũng mù rồi sao,lẽ nào không thấy Tiêu Lăng hoàn toàn không thích cô ấy.
Tiêu Lăng nhìn Tô Tố cúi gằm mặt không nói gì,nghĩ là cô không tin, “Tô Tố,anh nói đều là thật.Hai năm nay số lần anh gặp cô ấy cũng rất ít,chỉ là cố định một tuần gặp cô ấy một lần ăn cơm,thật ra lần nào anh cũng thà ở lại công ty làm thêm giờ chứ không muốn gặp cô ấy.Thật ra nếu không có em,anh cũng đã muốn hủy hôn sự với cô ấy rồi,em phải tin anh.”
Hai người một người tuấn nam một người mỹ nữ lại đứng cạnh siêu xe,không lạ gì thu hút rất nhiều ánh nhìn của người khác.
Tô Tố có chút không được tự tại, “Anh mở cửa xe,chúng ta vào xe nói chuyện.”
“Được được được.”
Cơ hội có thể riêng tư như thế này Tiêu Lăng không thể lãng phí dù chỉ là một chút mới đúng,nhanh chóng lấy khoá xe mở cửa xe.
Tô Tố cúi người đi vào trong xe bỗng nhiên nhớ ra một việc, “Tiểu Trần đâu?”
“Cậu ấy không tới.” Tiêu Lăng thuận đà ngồi thẳng vào ghế lái,rìu miệng hỏi đạo, “Hỏi cậu ta làm gì?”
“Cho nên…Anh tự mình lái xe tới?” Tô Tố nhìn cái tay phải đang bị bó bột của anh,lông mày cau có lại, “Tay của anh còn có thể lái xe được sao,đầu anh có vấn đề à.Tay của anh không cần nữa có phải không,đường đường là một vị chủ tịch...ngay cắt lái xe cũng không mời được.”
Tiêu Lăng bị mắng như một đứa trẻ,làm gì còn có chút nào giống như khí thế của chủ tịch.
Nhưng mà mặc dù bị mắng,anh phát hiện tim anh có chút cảm thấy rất ngọt ngào.Người phụ nữ này nguyện mắng anh chứng tỏ chứng minh rằng trong tim vẫn rất để ý đến anh.
Cái ý niệm này,Tiêu Lăng tạm thời tự mình nói với mình.
Anh đâu có phải bị điên rồ,tại sao mà vẫn còn nói những lời này.
Tô Tô mắng nửa ngày cũng không thấy ngừoi. phản ứng,tức điên lên ngừng lại,không thèm quay ra nhìn anh nữa.
Người đàn ông này thật sự bị điên rồi,bệnh còn không hề nhẹ chút nào.
“Tô Tố …”
“Cái gì.” Tô Tố vừa mở miệng là tức tối.
“Em tức giận rồi có phải không?Có phải là vì Mạc Oanh Oanh?”
Người này chỉ số IQ thấp quá thì phải.
“Anh không nói với em sự tồn tại của người phụ nữ này vì anh thấy không cần thiết.Thật ra anh đã sớm lên kế hoạch rồi,đợi cô ta từ nước ngoài về sẽ ngay lập tức hủy lời hôn ước,anh đối với cô ấy một chút tình cảm cũng không có,em phải tin anh.”
Tô Tố đã quyết định khoing thèm để ý đến anh nữa.
Tô Tố chứng nhận,nhận được điện thoại của Mạc Oanh Oanh,biết rằng Tiêu Lăng còn có một vị hôn thê,lúc đó ý địnhviệc chia tay cắt đứt quan hệ với Tô Lăng cô đã có nghĩ tới,lại còn nghĩ đến cả việc đưa hai đứa nhỏ rời khỏi thành phố a cũng nghĩ đến.Việc anh có vị hôn thê làm cô rất tức tối.Đây là cái việc quái gì vậy.
Một Đường Sảng không đủ sao,lại còn thêm một Mạc Oanh Oanh.
Ai đảm đảm bảo tiếp theo sẽ là người phụ nữ như thế nào tìm tới?
Chính là khi cô nhìn thấy Mạc Oanh Oanh trong tum đã không thể bình tĩnh được rồi.Cứ cho là cô không biết Tiêu Lăng có vị hôn thê,nhưng dù gì người ta cũng có vị hôm thê,「bị」tiểu tam,cũng là tiểu tam,Mà cô bình thường trong cuộc sống ghét nhất một loại người,tiểu tam là loại đáng ghét nhất.
Nhưng cô phát hiện,khi cô tới quán trà khi nhìn thấy Mạc Oanh Oanh từ xa đi tới.Trong thâm tâm cô có chút sợ hãi.
Không phải vì sợ Mạc Oanh Oanh sẽ làm gì cô,mà sợ Từ miệng Mạc Oanh Oanh coi sẽ nghe thấy cô ta và Tiêu Lăng yêu nhau như thế nào.Cô phát hiện ra rằng cô không thể chấp nhận được từ miệng Mạc Oanh Oanh nhắc tới từng chút từng việc liên quan tới Tiêu Lăng.Ngay cả từ miệng cô ấy nói tên của Tiêu Lăng thôi cô cũng không chịu được.
Cái cảm giác mãnh liệt độc chiếm này làm cho cô cố một cảm giác nói không thành hình.
Cô cũng nhận định biết rõ trái tim mình.
Thì ra……Cô thật sự rất rất yêu người dần ông này.Nào có sợ anh đã làm tổn thương cô,trước kia dùng những lời lẽ không tốt nói về con.Toàn bộ cô đều dùng để lừa dối bản thân mình.Cô phát hiện trong tim cô vẫn còn tây khát vọng được ở bên anh.
Chẳng qua cô chưa chuẩn bị để Tiêu Lăng biết được suy nghĩ của cô.
Người đàn ông này hống hách ngang ngược,lại còn làm tổn thương cô như vậy,không cho anh ta biết chút sắc thái,anh ấy sẽ không ghi nhớ lâu.
“Tô Tố…”
“ừ” Tô Tố định thần lại,vừa quay lại nhìn Tiêu Lăng đã thấy anh đang luống xuống nhìn cô,sắc mặt cô lạnh lùng như không có gì, “Còn có việc gì sao?”
Cả trái tim Tiêu Lăng phút chốc như bị nhấm chìm tận đáy biển sâu.
Vẫn còn rất giận đây mà…
“Cái đó…Trước khi anh để em suy nghĩ chuyện đó,em có đáp án chưa?” Tiêu Lăng hỏi nhưng có chút rất cẩn thận.
Tô Tố lạnh lùng hừ mộ tiếng,nhìn nguýt anh một cái,nheo mắt nhìn anh nói, “Không phải nói là bất luận bao nhiêu lâu cũng có thể đợi sao,mới có một ngày mà đã muốn đáp án rồi à?”
“…” Tiêu Lăng.
Anh chỉ là không biết nói gì nên mới hỏi như thế.
Tô Tố đã bỏ qua rồi,cũng không còn muốn như trước kia khó chịu như thế nữa,nhàn nhạc ngồi bên ghế phụ,ánh mắt nhẹ nhàng nhìn Tiêu Lăng, “Thế anh dự định giải quyết xử lý việc bây giờ như thế này.”
“Hôn ước anh nhất định sẽ hủy.Đợi ngày mai,không,chính là tối hôm nay sau khi tan làm.Anh sẽ đi tới nhà lớn tìm ông nội để nói chuyện này.Thật ra ông nội anh mặc dù cùng với ông nội bên gia đình họ Mạc đã thỏa thuận,nhưng hai năm nay thấy tình trạng của anh và Mạc Oanh Oanh,ông cũng đã sớm hối hận không nên quyết định chuyện hôn sự này cho anh.Chỉ cần anh mở miệng nói hủy hôn,ông nội khẳng định sẽ đồng ý cả hai chân hai tay với anh.”
Truyện convert hay : Cuộc Đời Này Không Phụ Ngươi Tình Thâm