Sáng ngày hôm sau....
Lam Hi sau một ngày nghỉ ngơi thoải mái thì tinh thần dần trở nên tốt hơn, vươn vai tỉnh giấc định rời khỏi giường. Cố Thừa Trạch anh thì người cự lại với cậu, đôi mắt xinh đẹp tinh tế của anh giờ đây thay vào là đôi mắt gấu trúc vô cùng dọa người. Thấy người bên giường tỉnh giấc, Cố Thừa Trạch làm nũng, giọng ngái ngủ dụi được đầu vào eo Lam Hi nói:
- Cho anh ngủ thêm chút nữa đi mà~
Tim cậu khẽ chậm một nhịp. Cố Thừa Trạch, cái này quá phạm quy rồi a! Tại sao anh Âu sợi có thể đáng yêu như vậy, như một chú cún bự con vậy!
Lam Hi nhìn thấy bộ dạng khó ngủ đến đáng thương của Cố Thừa Trạch cũng hùa theo anh đành ngồi yên cho anh ôm eo mình mà ngủ. Thế nhưng vút nhanh một cái, cánh tay rắn chắc của anh đã vòng qua người cậu từ nào giờ mà kéo cậu xuống dưới nằm cùng anh, vậy mà miệng Cố Thừa Trạch vẫn còn lẩm bẩm gọi tên cậu. Lam Hi thấy mặt mình có chút nóng, tuy vậy thì thân thể Lam Hi lại hướng về hướng quay lại Cố Thừa Trạch mà ôm anh ngủ. Chiều anh lần này vậy!
Cả hai ngủ cùng nhau không biết trời đất đến tận gần trưa vẫn làm biếng không dậy. Hạ Gia Linh bà lo không biết hai đúa nhóc nhà mình làm sao mà đến gần trăm rồi mà còn chưa chịu dậy.
Cốc...cốc...cốc...
Tay Hạ Gia Linh cứ như thế liên tiếp gõ vào cánh cửa khoá một bên, mà hai người bên trong vẫn không biết gì còn ngủ nữa khiến bà cũng phải hết cách bó tay. Tuy nhiên một ý nghĩ thoáng chốc bay qua đầu của bà. Phải rồi, chính là như vậy! Miệng bà Hạ Gia Linh bắt đầu nhếch lên, tay bà dần đưa ra che miệng cười của mình mà tự nhủ bản thân
- Có vẻ hôm qua hai đứa nhóc nhà mình đã mãnh liệt đến quá sức rồi, không dậy được cũng phải. Thôi, lần này cứ để cho chúng nó ngủ bù mặc dưỡng sức đi vậy! Mà phía dưới này còn điều hay mà, chẳng phải thú vị lắm sao?
Nói xong, Hạ Gia Linh bắt đầu xoay người về phía cầu thang mà bước xuống, nhưng vừa mới bước được hai ba bước, bà lại thay đổi ý định quay lại bên phòng hai người mà gõ gõ nhẹ vào tường mà tấm tắc:
Cách âm tốt!
Bên dưới phòng khách chính là có hai thanh niên đang trong tư thế quỳ gối, hai tay chắp lại gọn gàng mà cúi đầu cầu xin người phái trước, không ai khác là Cố Minh lão gia chủ và cô con gái độc nhất Cố Y Tâm.
- Cố thúc thúc Xin cho con lấy thầy Phong đi ạ!
- Ba, cho phép con lấy Vũ...
Cố Y Tâm và Cố Minh chỉ viết ngồi đó đau đầu với hai chàng trai phái trước này, một người là Cố nhị thiếu gia Cố Tiệp Doanh, một người là con cháu tổng thống cũng là người cháu nuôi của Hạ gia Lục Tiêu Vân đang xin được lấy vợ. Điều mà Cố Y Tâmchus ý nhất đó chính là, người anh trai của gai đình này lại là nằm dưới một cậu nhóc nhỏ bé tuổi Lục Tiêu Vân kia, tốt cuộc cái này phải gọi là Lục Tiêu Vân lái máy bay hay là Cố Ninh Phong trâu già gặm cỏ non?
Phái bên đối diện sofa khách chính là chỗ ngồi của Tần Cửu Vũ và Cố Ninh Phong, hai người đúng hôm nay là không để mặt mũi đâu cho hết được, thất xấu hổ mà! Cố Tiệp Doanh và Lục Tiêu Vân hôm qua, sau khi tham gia tiệc cưới của cặp vợ chồng son Lam Hi với Cố Thừa Trạch xong thì nổi hứng bảo với hai người rằng hôm nay sẽ xin Cố lão gia chủ chủ hôn cho. Mà không ngờ bọn họ lại làm thật ngưu vậy!
Tần Cửu Vũ cậu xác định tình cảm với Cố Tiệp Doanh chính là vào ba cái tuần Lam Hi đi sang nước A với Cố Thừa Trạch. Lúc đó Cố Tiệp Doanh đã bảo cậu sang làm người hầu riêng cho anh ta, ấy vậy mà làm thế nào Cố Tiệp Doanh như vậy lại trực tiếp túm gọn cậu vào tay, lại còn nói những lời đáng xấu hổ như " anh yêu em từ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau". Tuy biết rằng đó chỉ là lời nói điển hình cho một tên "tra nam" nhưng Tần Cửu Vũ cậu vẫn bị cuốn vào vòng xoáy tình yêu đó. Và giờ, cái người bị cậu gán cho cái mác "tra nam " đó giờ đây lại sắp sửa đi cầu hôn với cậu!
Cố Ninh Phong ngồi bên cạnh thì ngại ngừng đỏ mặt các kiểu, anh cũng không thể ngờ rằng nói thế mà cậu nhóc nhỏ bé Tiêu Vân ngày nào giờ đây lại đi cầu hôn với anh. Sau khi bị thương trở về từ nước A, Lúc Tiêu Vân đã tỏ tình với Cố Ninh Phong, nói ra tất cả những ý muốn của cậu về anh, muốn anh là của riêng cậu. Anh còn chưa kịp thích nghi được mà giờ lại thấy cậu nhóc đó đang sắp sửa rước anh về nhà?
Hạ Gia Linh từ phái trên lầu quan sát được câu chuyện thú vị ở phía dưới này thì không khỏi cười thầm, lại nhận được ánh mắt cầu cứu của con gái và chồng liền bước nhanh xuống đây nói:
- Các con tự quyết định đi, ta và Y Tâm sẽ không ngăn cản đâu!A còn có lão gia nhà này thì không cần lo, dù gì ông ấy cũng sẽ tác thành cho các con thôi vậy nên cố gắng lên,Chúng ta phải lên lầu rồi, Vũ Vũ và Phong Nhi cứ tự nhiên đi nhé!