Hàng ngày, Cố Thừa Trạch vẫn cứ đều đặn mà đến thăm Lam Hi, nhưng ngày hôm nay cậu lại có mang theo một thanh niên trẻ tuổi theo nữa có đang dấp thanh tú, vẻ ngoài lịch sự sang trọng ra dáng vẻ của người trưởng thành. Tuy mọi người Lam Gia không nói ra ngoài mặt nhưng cũng khá là tò mò về vị khách này. Mọi hôm đều không phải Cố Tiệp Doanh thì cũng là Cố Y Tâm đến thăm tiểu thiếu gia, thật hiếm khi Cố thiếu gia dẫn thêm người ngoài đi cùng.
Thanh niên theo Cố Thừa Trạch đến gặp vị Lam Chủ giới thiệu bản thân tránh người dị nghị.
Thực thanh niên ấy là nghĩa tử của Hạ Gia, hay nói theo cách khác là con nuôi của Hạ Gia Linh cưu mang lúc đi tuần trăng mật cùng Cố Minh ở thành phố cận thủ đô Tân Cảnh- La Thành.
Lúc đó thanh niên này là một cậu bé khoảng chừng tuổi đang bị người người đuổi riết khắp nơi ;cuối cùng gặp được Hạ Gia Linh đang đi shopping thì cứu cậu một mạng và quyết định mang cậu về Hạ Gia làm con nuôi. Cũng tính cậu thanh niên này là con lớn nhất trong nhà Cố. Tên của cậu cũng do Hạ Gia Linh đặt mới bởi lúc ấy cậu chỉ nói một chữ "Kỳ"- Hạ Tư Kỳ.
Quả thật, tính tình của Hạ Tư Kỳ như người từng trải vậy nên cực kỳ thận trọng đặc biệt lễ phép.
Lam Hi cậu đối với Hạ Tư Kỳ có ấn tượng cũng khá mờ nhạt, chỉ nhìn qua một hai lần lúc còn ở Cố Gia nên thiện cảm cũng không có bấy nhiêu.
Tuy nhiên, Lam Hi luôn cảm giác đằng sau vẻ Trịnh trọng ấy lại là một con người khác khiến người người không khỏi lạnh sống lưng. Vậy quyết định đúng đắn Lam Hi đưa ra là cách xa người này càng xa càng tốt, mà tốt hơn hết là luôn bên Trạch ca ca là an toàn nhất!
Ngày hôm sau
Cố Thừa Trạch nghĩ ra sao mà lại coi lời nói của Lam Hi như gió thoảng mây bay. Cậu đã nói lần sau không cần thiết phải dẫn Hạ Tư Kỳ đến thăm hỏi mà! Có sự hiện diện của Hạ Tư Kỳ ở bên thật khiến cho cậu một cảm giác thật không thoải mái dễ chịu gì.
Hạ Tư Kỳ chợt nhận ra cái nhìn khác lạ của Lam Hi đã cố gắng tiếp cận cậu cùng Vẻ đáng thương và hỏi Lam Hi khiến cậu cảm thấy khó chịu:
- Hi Nhi, đệ có phải không thích ta không? Ta đã làm gì khiến đệ khó chịu như vậy?
" Ai là đệ đệ huynh, đừng hỏi ta mấy câu hỏi quái lạ vậy, tự hỏi mình ấy!"
Lam Hi thực muốn phun tào trước con người này! Thực khiến cậu cảm giác rất đáng ghét!
Lam Hi không biểu hiện gì đến lúc sau mới ngẩng mặt lên nhìn người nhẹ cười:
- Ta không có a! Ta chỉ là gặp người lạ thì không quen thôi! Tư Kỳ ca đừng nghĩ nhiều.
Hạ Tư Kỳ cuối cùng mỉm cười xong rồi nói tạm biệt về Cố Gia trước, Để Cố Thừa Trạch cùng Lưu quản gia về sau. Thực lúc ấy. Phải nói là Lam Hi trong lòng vui mừng không thể tả nổi chỉ muốn bay ngay đến chỗ Cố Thừa Trạch mà tâm sự.
Trên đường về Cố Gia, trong xe, phản chiếu trên tấm kính bóng loáng là thanh niên có một gương mặt lạnh lùng mà nở một nụ cười tà mị đang khẽ kéo cà - vạt lên tiếng:
- Hừ!! Chống cự sao?? Không phải là lần trước bị dọa đến bị tâm thần đó sao? Ha...