Tại Khu thương mại Lệ Thương
- Này cô kia tôi nói thẻ của tôi là thẻ VIP đó sao tôi lại không được vào cửa hàng chứ??
- Dạ, thưa quý khách, thẻ của bạn đã hết thời hạn sử dụng rồi ạ!
Phía trước đang người tấp lập qua lại, là khu thương mại nổi tiếng xa hoa tráng lệ bậc nhất thủ đô Tân Cảnh- Lệ Thương. Hôm nay, Hạ Gia Linh chính là dẫn Lam Hi va Hạ Tư Kỳ đi mua sắm ở nơi đây, mà hai người nam nhân lần đầu đi mua đồ thì lại có dáng vẻ vô cùng lúng túng, hẳn bị vẻ hoành tráng của khu buôn Lệ Thương này làm cho choáng ngợp.
Nhưng cũng thật không may rằng họ ngày nay lại gặp trúng bà cô khó tính, đúng lúc đang mua sắm thì thẻ của người ta hết hạn rồi liền đổ cho đám người Hạ Gia Linh là đang cố ngăn cản, không cho vào cửa hàng là để ra oai sự giàu có của mình với cô ta là có thẻ đen VIP giới hạn liền làm ầm một trận lên.
Hạ Gia Linh tuy có đang người nhỏ bé y như Lolita nhưng cũng không phải bình hoa đi động, thừa cơ người kia định động thủ liền gọi ngay bảo vệ ra rồi mở một màn diễn xuất đầy nước mắt khiến ai đi lại xem qua cũng cảm thấy đáng thương:
- Hức... A Di à, ta... Ta không phải cố ý đâu, chỉ là hôm nay phụ thân ta mãi mới có tiền lương mua cấp cho ta cái thẻ này để mừng sinh nhật cho ta. Đệ đệ và ca ca ta nay cũng mãi mới có một buổi đi chơi với ta... Hức... Tại sao a đi người lại vu oan cho ta a!!
Nữ nhân phía trước họ mặt lập tức giận tím lên, thực muốn ra tay động thủ nhưng lúc đó lại sợ miệng lưỡi thiên hạ bàn tán đành ngầm cho cục tức này nuốt lại xuống bụng.
Hạ Gia Linh diễn xong vở lịch liền như thường dáng vẻ như cũ kéo tay Lam Hi kêu đi theo. Trong lòng Lam Hi và Hạ Tư Kỳ sau khi xem một màn vừa nãy thầm nguyện thế giới có nên tặng một giải oscar cho Cố Phu nhân hay không, ngầm vỗ tay tán thưởng kĩ năng diễn xuất vô địch này.
Au: thể nào ông Cố Minh ko có vk bé hay tình nhân, hoá ra bà Gia Linh này lắm kế căng thiệt đó ^^;
Lam Hi nãy giờ vui chơi càng không để ý sau cậu có một luồng sát khí vô tận nhắm vào người. Hạ Tư Kỳ tâm tình cũng thả lỏng không ít, tuy nhiên nhiều lúc hắn cố tình đi chậm lại, thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười tà ác, Sống lưng Lam Hi dâng lên một trận run người lạnh lẽo.
Một lúc sau khi đến trung tâm khu thương mại, khi Hạ Gia Linh đang kéo Lam Hi xem trang sức thì đột nhiên cả khu chợt hỗn loạn, tốp người chạy qua đi lại ngày càng nhiều khiến tiểu Lam Hi và Cố Phu nhân lạc mất nhau. Điều đáng ngạc nhiên ở đây là khi hai người tách nhau ra cả khu liền yên tĩnh, thưa thớt người hẳn ra. Và nơi Lam Hi lạc đến lại chỉ có Hạ Tư Kỳ hắn với cậu ở chung.
Khuôn mặt bình tĩnh lạ thường của Hạ Tư Kỳ dần áp sát mặt của Lam Hi khiến cậu dần sợ hãi run rẩy:
- Hi đệ đệ, đệ sợ gì vậy? Đừng nhìn ta với ánh mắt như gặp quỷ thế chứ!
Lam Hi nghe cậu nói của Hạ Tư Kỳ xong một lúc liền đột nhiên bình tĩnh nghĩ ngợi:
- Ngươi là người đã làm ra chuyện này đúng không?Ngươi làm thế có mục đích gì?
Hạ Tư Kỳ khẽ nhếch môi lên một độ cong tà mị cười cười nhìn Lam Hi đáp:
- Cuối cùng cũng thông minh ra chút đấy! Không sai là ta làm đó nhưng...
- Nhưng?
- Có trợ thủ giúp a!