Lam Hi ngày hôm nay rất mệt bởi thứ nhất cậu vừa mới đi làm về mà lại bị Cố Thừa Trạch lôi một mạch về Cố gia, kể cả thời gian cậu nghỉ ngơi cũng bị Cố Thừa Trạch làm cho mất hứng, thứ hai, trong khi cậu đang bị cái kia, người đau quặn rồi cộng thêm cảm giác ẩm ướt khó chịu lại phải đi một đoạn đường dài như thế đến Tân Cảnh thị, làm Lam Hi hôm nay thực muốn phát hỏa. Nhưng vì ngày này, cậu đã gặp được người cậu rất yêu quý, từ năm vè trước, liền tự nhủ bản thân rằng hôm nay nên kìm lại mình. Lam Hi trước kia thì những vẫn đề nhỏ nhặn sẽ bỏ qua, nhưng từ sự cố của năm sau đó đã khiến cậu hiểu ra rằng dù ta không phạm người thì người vẫn sẽ phạm ta, nên tính cách của Lam Hi có chút tính toán chi li.
Gặp được Hạ cô cô, thực sự cậu vừa mừng nhưng cũng buồn đau, bởi đối với Lam Hi, Hạ Gia Linh giống như người mẹ thứ hai trong đời cậu, mà trong lúc nhìn về phía Hạ Gia Linh khiến Lam Hi cậu có chút nhớ tới mẹ mình - Trần Kiều Ân. Lúc người làm Cố Gia dẫn cậu về phòng nghỉ ngơi, cậu đã phải suy nghĩ rất nhiều, những chuyện không thể nói lên lời. Một lúc sau khi vào, Lam Hi chợt thấy Hạ Gia Linh đi về phía phòng cậu ở liền chùm chăn lên người vờ như ngủ, nhẹ nhàng bước đến bên cậu, Hạ Gia Linh khẽ vuốt vuốt mái tóc mềm mại của Lam Hi, thầm cảm thán với mặt trăng bên cửa sổ:
- Ân Ân tỉ tỉ, rốt cuộc, Hi nhi cũng về với ta rồi!
Câu nói ấy của Hạ Gia Linh khiến Lam Hi cả đêm thao thức không ngủ, cậu đây thực là lần đầu nhớ mẫu thân nhiều đến vậy. Kể cả trước kia, cho dù có đau đớn đến đâu, cậu cũng chỉ mặc niệm về thời xưa huy hoàng của gia đình mình hồi trước. Vậy mà chỉ một câu nói của Hạ Gia Linh lại tác động dden sậu nhiều như vậy!
sáng hôm sau
Quả thực vì tối hôm trước không ngủ khiến Lam Hi uể oải mệt mỏi, hai mắt thâm trầm như gấu trúc. Khi Cố Thừa Trạch nhìn thây đậu như vậy, liền không nói một lời đưa cậu ngay đến Tiệm spa thư giãn loại bỏ quầng thâm trên mắt. Lam Hi vậy mà cứ để cho mọi người lẻ chỗ spa sờ vào người mình mà không phản kháng, có lẽ là do cậu quá bất ngờ với hành động của Cố Thừa Trạch đi? Những lúc còn ở nhà với hai người Bạch Tử Dạ Và Tần Cửu Vũ thì dù cho có chết, Lam Hi cũng sẽ không cho bọn họ đụng vào người cậu. Khắp cả spa đều vang rộn tiếng của nhân viên cảm thán về cậu:
- Ây da, Cố thiếu gia à, anh tìm được ở đâu bảo bối tuyệt phẩm thế này? Hửm? Cố tiểu thư mà nhìn thấy cậu trai này da đẹp hơn cô ấy thể nào cũng đòi phương thức liên lạc cho xem, ngài có nhắm trúng cậu trai này cũng phải chuẩn bị đi nha!
- Khụ.... khụ...., các người lo mà chăm tốt cho cậu ấy đi!
- Hơ... à ừm được ngay!
Nghe giọng điệu của Cố Thừa Trạch với nhân viên ơn đây có chút thoải mái, không còn khoảng cách giữa người làm và chủ nhân, Lam Hi cũng thật lỏng người ra hẳn. Cậu vốn không thích mấy chỗ quá ngột ngạt nghiêm túc, vậy nên khung cảnh xung quang đây cũng khá ổn, cây xanh, đài phun nước giữa toà spa to lớn, trang trí hoàn toàn như một rừng thiên nhiên thực sự. Một lát sau, từ xa đi vào là một quý cô thanh lịch, lại có chút quyền lực khí thế, đến gần Cố Thừa Trạch lớn tiếng:
- Thừa Trạch! Thằng nhỏ này gan lắm! Về nước cũng không bảo chị ra sân bay đón lại một mạch về đây âm thầm? Hả? Ohh, tch tch, lại còn dẫn thêm bạn trai về à? Ừm thật xinh đẹp nha, tiểu khả ái, em dưỡng da ở đâu mà đẹp thế, lại trắng nữa! Thực sự là bảo bối nha! Thừa Trạch, sao em dám giấu chị một bảo bối như thế này?
Vị tiểu thư xưng "chị" này hết quay ra Cố Thừa Trạch mắng xong lại quay ra phía Lam Hi vuốt ve cậu, nhìn cậu y như một kho báu mình mới tìm được. Một lát sau, "cô chị" này mới phát hiện ra một điều mới lại liền quay ra hỏi Cố Thừa Trạch, lịa cuối cùng bị anh chặn luôn không cho nói, xong cả người đều phát ra luồn khí lạnh khiến ai cũng sởn gai ốc kể cả Lam Hi đang ngồi đó:
- Ý? Thừa Trạch, tiểu khả ái này có chút quen quen nha! Cái này có phải ta đã gặp....
- Y Tâm, chị thôi đi! Chị có để yên cho Hi nhi có khoảng thời gian thư giãn không? Cẩn thận cái toà spa này của chị bị sập đó!
- Từ Từ, từ từ thôi Tiểu Trạch à, ta không có ý gì đâu? Bớt giận bớt giận, ha! Nhưng Mà đệ nói Hi nhi liệu có phải...
- Đúng, là em ấy!
phúc lợi nhỏ cho mn đây nha~
Sáng dậy____
Cố Thừa Trạch đang đi trên vườn hoa của Cố Gia liền một chút nhớ Lam Hi, thế là anh đi đến phòng của Lam Hi để ngắm trộm vẻ mặt đang ngủ khả ái của ai đó. Bất ngờ, anh lại thấy ngay dáng vẻ ngái ngủ của cậu với đôi mắt gấu trúc cực đáng yêu khiến anh phải thốt lên " Thực khả ái a!", mặc dù khá là đáng tiếc khi phải mang cậu đi để sửa hình dạng nhếch nhác đáng yêu hiện tại nhưng Cố Thừa Trạch vẫn phải ngậm ngùi mang Lam Hi đi spa của chị gái mặc cho sự ngơ nhác chứa đầy sự dễ thương của Lam Hi thả thính...~