Lam Hi như vậy liền ngay lập tức thực hành luôn cái vị trí " huấn luyện quân sư tập sự" của mình ngay tại đây, cho tập hợp hết tất cả đám người đang trò chuyện rôm rả đằng kia. Không nói giờ cũng phải nói, rằng hiện tại, vị trí của Lam Hi trong lòng bọn quân sĩ này thực tế chỉ là một vị chị dâu của Boss mà thôi, một người vô danh tiểu tốt. Vậy nên, để chứng minh thực lực, cộng thêm việc giáo huấn cái tên có chiều cao ngứa mắt Trù Kiệt kia, Lam Hi đành phải bắt buộc sử dụng phương pháp " đá chọi đá" này, chỉ có như thế thì một mũi tên mới trúng hai đích.
Tất cả quân sĩ đang nói chuyện lại đột nhiên bị cắt ngang phải ra xếp hàng, lòng cũng hơi chán nản nhưng lại nghĩ đến gương mặt khủng bố khi tức giận cùng cái hình phạt địa ngục kia của Boss thì có khổ sở cách mấy họ cũng phải làm. Trù Kiệt từ nãy đến giờ luôn cảm thấy được một tia cực điện toé lửa phát từ phía Lam Hi, sống lưng cũng bắt đầu thấy sượng rợn liền một mạch chay ngay ra xếp hàng lánh nạn đồng đội.
- Tôi biết các cậu coi thường tôi, chỉ lạc một chàng vợ của Boss các cậu! Tôi hôm nay cho các cậu xếp hàng ra đây, không chỉ để giảng đạo lí, mà còn kiểm tra thực lực của các cậu đến đâu, luyện tập ở căn cứ này có giúp các cậu tiến bộ hay không, tôi hôm nay sẽ tự tay duyệt toàn bộ!
Mọi người trong hàng ngũ chợt bị cái giọng nói ngọt ngào thường ngày kia lại đột biến trở nên lạnh nhạt như chưa quen biết làm cho hết hồn, hơn nữa lại còn thấy nó lại còn toát ra khí chất vương giả khiến cả đội toát mồ hôi lạnh. Mấy người ở đầu hàng xem như bị trung tim đen, nghi ngờ chị dâu mình có phải hay không đọc được suy nghĩ người khác mà có thẻ phán đoán ra được nhiều như vậy, mà còn...nói thẳng huỵch toẹt ra như thế nữa chứ, ngay cả Boss của họ cũng phải lựa lời để nói cho hỏi thấm nữa đấy! Thấy cả đội nháo nhào lên, Lam Hi không nói gì nhiều nữa, cuối cùng chỉ có chốt một câu duy nhất:
- Tôi sẽ đấu với người mạnh nhất trong tổ đội của các cậu!
- ?????
- Chị...chị dâu...chúng em không nghe lầm chứ ạ?
- Sao? Nghĩ cái chức này của tôi là vỏ ngoài thôi à?
- Dạ..không chị dâu...có điều nếu chị muốn chúng em chơi đùa cùng chị thì có thể, nhưng mà chị muốn đấu với người mạnh nhất trong chúng em thì chuyện đó có hơi....
- Trù Kiệt! Cậu là người mạnh nhất nhỉ?
- A...cũng,...coi là vậy...đi...
- Vậy được! Tôi cho cậu lên trước!
- A...dạ?
Tất cả quân sĩ trong doanh trại nghe lời Lam Hi vừa nói xong mà muốn phụt máu mà thăng thiên luôn, cậu ấy vừa nói gì cơ? Vừa đánh với tên mạnh nhất đàn của một bầy sư tử, không những thế lại còn nhường nó cắn mình trước mấy miếng thịt? Điều này có phải hay không quá là phi lí rồi?? Tuy nhiên, riêng ở đó chỉ có Cao Thịnh Nam anh ta chắc chắn rằng, cho dù có là hai hay ba tên lính dự bị cấp thấp đi nữa, thì cũng chẳng đủ nổi để Lam Hi chơi đùa cùng đâu, chẳng có chuyện gì là không thể với một quái vật mặt lạnh như Lam Hi cả!
- Sợ rồi?
Lam Hi ngồi chờ đợi câu trả. Lời từ phía Trù Kiệt, mà mãi cũng chảng thấy anh ta lên tiếng. Cái này là sợ cậu,...hay là sợ đắc tội với người chị dâu của Boss họ? Có mấy tên lính thích hóng chuyện bát quái, cắn hạt dưa tít xa kia, nhịn không nổi cái miệng của mình cứ hô hò cho Trù Kiệt đi đánh với Lam Hi cậu. Con người, một loài sinh vật một khi đã nhận được một sự kích thích mãnh liệt thì họ sẽ càng trở nên điên cuồng hơn, mà Trù Kiệt cũng không ngoại lệ, anh ta đến giờ quả là phải đấu với Lam Hi một trận, bất chấp hậu quả!
Không biết Lam Hi lấy từ đâu ra "Nguyệt Trảm" - đôi bảo đao của cậu, liền ngay lập tức xông xáo đến chỗ của Trù Kiệt, múa vài đường đao, quang dạ lấp lánh chói sáng tứ phương, lúc ẩn lúc hiện tỏa ra hào quang huyền ảo làm cho Trù Kiệt anh ta loá mắt không hiểu Lam Hi đang định làm gì. Nhanh như cắt, Nguyệt Trảm của Lam Hi đã kề lấy trên cổ của Trù Kiệt, làm cho anh ta chưa kịp phản ứng, cũng cháu kịp ra chiêu đã bị thảm bại dưới tay cậu...
- Quá...quá...quá mỹ lệ, quá đẹp rồi a..
- Đúng đúng, mấy đường đao đấy đúng là quá đẹp rồi, lại còn rất nhanh nữa!
- Này này, cậu vừa rồi có nhìn ra chiêu thức của chị dâu là gì không? Nó quá nhanh rồi, chưa đến giây a!
- Aaaaa... chị dâu đúng chuẩn quái vật aaa... nhanh như vậy đã hạ được Trù Kiệt rồi! Người của Boss quả nhiên không tầm thường aa...
Mọi người xung quanh buổi tập huấn người thì ngạc nhiên, giời thì Bái phục,người thì vui sướng, lần đầu tiên thấy loại múa đao âm hiểm nhưng lại tuyệt đẹp đến vậy! Cao Thịnh Nam mắt trố ra một nơi như thế, anh vẫn chưa phân tích, à không,phải nói là chưa kịp nhìn thấy Ám Hi đã thực hiện cái động tác gì, mà ngay lập tức chỉ với ba đường đao đã kề ngay lên cổ của quân sĩ tinh anh Trù Kiệt một nhát như vậy....không tầm thường, không tầm thường a....