Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Học viện quân sự Bandera thực hiện quản lý sinh viên theo kiểu chỗ ở khép kín, xếp ký túc xá không theo chuyên ngành, mà dựa trên giới tính nam nữ cùng xếp hạng thành tích nhập học.
Lý Hàng tạch, ký túc xá bốn người của Trần Trình, vị trí của nguyên chủ bị một Alpha to lớn thay thế. Bốn đại nam nhân chiều cao bình quân là .m, cân nặng bình quân là chen chúc trong phòng bốn người, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, cho dù điều kiện của phòng bốn người có tốt vẫn sẽ cảm thấy chật chội.
Lý Hàng đương nhiên được phân tới phòng người có điều kiện kém hơn một chút, bạn cùng phòng đều là Beta. Tuy là thành tích của người trong ký túc tương đương nhau, nhưng bởi bức tường thân phận giữa Alpha cùng Beta, Lý Hàng ẩn ẩn bị bài xích ngoài thế giới nhỏ của người kia. Lý Hàng cũng không miễn cưỡng bạn cùng phòng phải giao hảo với mình, chỉ cần bọn họ không gây sự, anh cũng không miệt mài theo đuổi.
Lý Hàng vừa mới sửa sang hành lý, máy truyền tin của anh liền vang lên, sau khi nhận tin, hình ảnh Trần Trình đầy mặt không kiên nhẫn xuất hiện trước mặt Lý Hàng, đầu tiên hắn oán giận chỗ ở của mình với Lý Hàng, sau đó mới đơn giản nói mục đích tìm Lý Hàng của mình, Lục hoàng tử cùng cháu trai Nguyên soái mời hắn cùng đi ăn cơm trưa, cho nên hắn không thể cùng đi ăn với Lý Hàng.
Sau khi Lý Hàng ngắt máy, bạn cùng phòng của anh hai mặt nhìn nhau, sau đó có một người có vẻ hiền lành đi tới, hỏi Lý Hàng: "Lý Hàng, vừa rồi người gọi cho cậu là Trần Trình đúng không? Ưu sinh có thành tích nhập học song nhất đó?"
Lý Hàng gật đầu, "Chúng tôi là bạn."
Bạn cùng phòng của anh kinh ngạc ồ lên, ánh mắt nhìn về phía anh nhiệt liệt hẳn, rõ ràng là hâm mộ anh có thể có quan hệ với nhân vật như Trần Trình. Loại cảm giác này thật mới lạ, đây là lần đầu tiên Lý Hàng được người ta cho là kẻ may mắn có quan hệ với nhân vật lớn, mà không phải là nhân vật lớn.
Sùng bái cường giả tuyệt đối không liên quan đến thân phận Alpha cùng Beta. Nhờ phúc của Trần Trình, quan hệ giữa Lý Hàng cùng bạn cùng phòng hòa dịu hơn rất nhiều, bọn họ còn mời Lý Hàng đến nhà ăn ăn cơm.
Học viện quân sự Bandera có diện tích rất lớn, có phương tiện giao thông công cộng tiện lợi. Từ ký túc xá số của Lý Hàng tới nhà ăn khoảng km, sử dụng giao thông công cộng chỉ cần phút là có thể tới, tuy nhiên mấy người thương lượng với nhau, ngài mai mới là lễ khai giảng chính thức, hôm nay cũng không có chuyện gì phải làm, không bằng bỏ chút thời gian đi bộ đến nhà ăn, thuận tiện thưởng thức phong cảnh vườn trường một chút.
Chiều cao bình quân của Alpha là m, chiều cao bình quân của Beta là .m. Vài Beta cùng kí túc xá với Lý Hàng, chiều cao vừa khéo ở tầm giữa, chiều cao của Lý Hàng là .m, đi giữa bạn cùng phòng cũng không tính là quá nổi trội. Trên đường đi, bọn họ gặp được không ít tân sinh, những tân sinh Alpha tuyên bố muốn tìm Lý Hàng gây sự, lúc thoáng gặp bọn họ cũng không phát hiện ra Lý Hàng.
Lý Hàng không phải người chủ động kiếm chuyện, cho dù có mấy tân sinh Alpha lúc đi qua người anh, thanh âm không nhỏ thương lượng mấy chuyện nên làm thế nào trong giờ thực chiến chế tạo mấy sự cố "ngoài ý muốn" khiến anh đứt tay đứt chân trọng thương linh tinh, anh đều không để trong lòng.
Mắt nhìn của bạn cùng phòng vẫn rất tốt, bọn họ liếc thấy Lý Hàng thực sự không để những người này trong mắt, mà không phải nhát gan sợ phiền phức không dám đối kháng với bọn họ. Bạn cùng phòng không khỏi âm thầm bội phục, không hổ là người có thể trở thành bạn thân của Trần Trình, quả nhiên không giống người bình thường.
Nhưng mà, bội phục của bạn cùng phòng không duy trì được lâu, liền toàn bộ biến thành hoảng sợ, quả thực bị Lý Hàng dọa đến điên rồi --
Trong lúc đi từ ký túc xá thứ đến nhà ăn, có một tòa biệt thự, là thư viện số của học viện.
Lúc bọn họ đi qua thư viện số , ngoài thư viện tụ tập không ít người. Những người dừng chân ở nơi đó phần lớn là Alpha, bọn họ đều hữu ý vô tình nhìn về một hướng khác, thần sắc không giấu được vẻ khao khát.
Trung tâm tầm nhìn tập trung lên người đứng trên cầu thang thư viện. Ba người này hiển nhiên đã quen với chuyện mọi người nhìn chăm chú, không có kiêu ngạo cùng tự phụ, chỉ tự nhiên nói chuyện với nhau.
"Mau nhìn!" Một người bạn cùng phòng kích động nắm lấy tay anh, "Là Dịch Thiểu Tương cùng học trưởng Dịch Thiên Thì. Còn có cả..."
Bạn cùng phòng còn chưa nói đến tên người thứ ba, Lý Hàng bị bạn cùng phòng túm qua xem đã biết tên, người thứ ba không phải tiểu đồng bọn Vương Hạo Nhiên của anh hay sao.
Vương Hạo Nhiên giống như bẩm sinh mang rada cảm ứng Lý Hàng, lúc Lý Hàng nhìn về phía gã, gã ngừng nói chuyện, quay đầu nhìn thấy tầm mắt Lý Hàng. Vương Hạo nhiên hưng phấn vẫy tay với Lý Hàng, "Lão đại!"
Nhưng mà Lý Hàng cũng không để ý đến Vương Hạo Nhiên, toàn bộ lực chú ý của anh, đều tập trung trên người đang mặc đồng phục khóa trên.
Dịch Thiểu Tương một thân quân phục chỉnh tề, uy thế bức người; Vương Hạo Nhiên tuy rằng thích chơi đùa, tính cách hấp tấp, nhưng lúc đứng đắn cũng có vẻ anh khí bức người. Dịch Thiên Thì đứng cạnh hai người này, rõ ràng thấp hơn họ một khoảng lớn, thân hình thon gầy cũng có vẻ cực kỳ đơn bạc. Nhưng mà, mọi người ở đây, ai cũng không thể bỏ qua sự tồn tại của Dịch Thiên Thì.
Từ góc nhìn của Lý Hàng, vừa vặn có thể nhìn thấy bóng lưng của Dịch Thiên Thì.
Từ dáng đứng của một người có thể nhìn ra rất nhiều thứ. Cổ tượng trưng cho khí chất, vai đại biểu cho dũng khí gánh vác trách nhiệm, hai tay biểu thị sức mạnh, lưng là cốt khí con người, hai chân chống đỡ trọng tâm cơ thể.
Dáng đứng của Dịch Thiên Thì cao ngất, loại cao ngất này không phải loại trạng thái căng cứng của quân nhân mà là một loại tư thái thả lỏng tự nhiên. Khi Dịch Thiên Thì ngẩng lên lộ ra phần gáy tuyệt đẹp, hai vai mở ra thành một độ cong tự tin, dáng lưng cao ngất mà thư giãn, hai chân thẳng mà đoan chính, khí tràng một chút cũng không yếu hơn hai người kia.
Ai cũng có một chút đam mê nhỏ, cuồng giọng, cuồng tay, cuồng chân, khi là người có đam mê này, nhìn thấy đối tượng có thứ mình yêu thích một cách hoàn mỹ, bọn họ có khả năng sẽ rơi vào lưới tình, yêu đối phương hết thuốc chữa.
Đam mê của Lý Hàng có chút kỳ quái, ấn tượng đầu tiên của mọi người thường sẽ là mặt, hình thể hoặc những thứ bên ngoài, thứ anh chú ý đầu tiên lại là dáng đứng. Tuy Lý Hàng không điên cuồng đến nỗi vì dáng đứng mà yêu một người, nhưng nó sẽ có ảnh hưởng cực lớn đến anh trong việc đánh giá người đó.
Dáng đứng cao ngất thẳng đứng của Dịch Thiên Thì, bắn trúng trái tim Lý Hàng.
Càng chết hơn chính là tư thái để tay của Dịch Thiên Thì.
Người bình thường lúc nói chuyện khi đang ở trung tâm chú ý của mọi người, hai tay sẽ không tự giác bày ra các động tác, hoặc khoanh tay, hoặc nắm tay, hoặc chuyển động tay theo ngữ nghĩa nói chuyện, hoặc cầm một vật nào đó ở trên tay để giải tỏa cảm xúc, dưới tình huống cái gì cũng không có, còn có thể không tự giác nghịch ngón tay mình.
Dịch Thiên Thì lại không như vậy, hai tay y rũ xuống một cách tự nhiên, đầu ngón tay thả lỏng, thong dong mà vững vàng.
Lý Hàng nhìn đầu ngón tay đầy đặn của Dịch Thiên Thì, giống như đầu ngón tay này nhẹ nhàng gãi vào lòng anh, ngứa.
Sự chú ý khác thường Lý Hàng dành cho Dịch Thiên Thì, bạn cùng phòng đứng bên cạnh anh chú ý tới, Vương Hạo Nhiên giống như thú cưng khổng lồ đón chủ nhân chú ý tới, những người khác cũng chú ý tới -- hiển nhiên là tam đại hậu cung của nguyên chủ.
Nhóm người Trần Trình vốn dĩ muốn tới nhà ăn, nhưng khi Lục hoàng tử nghe nói Dịch Thiểu Tương đưa Dịch Thiên Thì cùng một tân sinh đi dạo vườn trường, thì tức thời sửa đổi hành trình sang hướng thư viện.
Người có tin tức linh thông một chút đều biết được, Lục hoàng tử đang công khai theo đuổi Dịch Thiên Thì. Người crush Dịch Thiên Thì có rất nhiều, nhưng không ai dám khiêu chiến quyền uy của Lục hoàng tử theo đuổi Dịch Thiên Thì, tất cả mọi người đều ngầm chấp nhận Dịch Thiên Thì là người của Lục hoàng tử.
Trần Trình nhìn Lý Hàng si ngốc ngắm Dịch Thiên Thì, lại nhìn Lục hoàng tử vẻ mặt phẫn nộ bên cạnh, trong lòng đoán là đây là kế hoạch trả thù Lục hoàng tử của Lý Hàng, vì thế quyết định yên lặng nhìn tiếp.
Lục hoàng tử cười lạnh đi về phía Lý Hàng, "Cậu chính là kẻ khiến thể diện của Alpha..."
Đang nói, chân trái của Lục hoàng tử vấp vào chân phải, cả người ngã rạp trên mặt đất.
Lục hoàng tử không hổ danh là Lục hoàng tử, cho dù trước mặt công chúng ngã thảm như vậy, vẫn đứng dậy như thể không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục tư thái tao nhã đi về phía Lý Hàng, tiếp tục lời kịch, "Chính là kẻ vứt hết thể diện của Alpha..."
Hắn đột nhiên đạp phải một cục đá tròn xoe, dưới chân trượt một phát, tứ chi lập tức chổng lên trời.
Mặt Lục hoàng tử đỏ lên, nhưng mà hắn vẫn là hoàng tử cường đại, cao quý, tao nhã như trước, hắn lại đứng dậy, lần này hắn chỉ cách Lý Hàng cự ly năm bước. Đứng im chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu ha? Lục hoàng tử duy trì biểu cảm khinh thường, nói với Lý Hàng: "Cậu chính là tân sinh đem vứt hết thể diện của Alpha đi?"
Lý Hàng vừa mới phục hồi tinh thần, anh không nghe rõ Lục hoàng tử nói gì, vì thế quay đầu nhìn về phía Lục hoàng tử, vừa định hỏi hắn vừa nói gì. Nhưng vào lúc này, trên trời bay qua một con quạ đen, một đống phưn chim chuẩn xác đáp trên đỉnh đầu Lục hoàng tử.
Lục hoàng tử: "..."
Lý Hàng: "..."
Trần Trình: "..."
Mọi người vây xem: "..."
"Lục hoàng tử, tôi nghĩ trước tiên ngài cần sửa sang lại dung nhan một chút." Một thanh âm thanh lãnh vang lên, đúng là Dịch Thiên Thì Lý Hàng vừa nhìn phát ngốc, khi y xoay người lại, chính là nhìn thấy Lục hoàng tử cùng Lý Hàng.
Lục hoàng tử cực kỳ mất mặt trước đối tượng theo đuổi, cảm thấy tất cả những thứ này đều là do Lý Hàng gây nên, hắn không tiếng động trừng Lý Hàng một cái, ánh mắt bao hàm uy hiếp. Kết quả hắn chưa đi được mấy bước, tiếng vải đứt tạch tạch tạch vang lên, đũng quần hắn rách một lỗ to, lộ ra boxer vàng nhạt.
Ngay lúc Lục hoàng tử đang phát ngốc, mọi người kinh ngạc đến ngây người, nội tâm Trần Trình điên cuồng cười to, Lý Hàng lại hoàn toàn không có cảm giác.
Lúc nhìn bóng lưng, Lý Hàng liền có dự cảm, Dịch Thiên Thì hẳn là nam. Hảo cảm của anh đối với dáng đứng của Dịch Thiên Thì vốn nên chỉ dừng lại ở mức thưởng thức, song khi anh trực tiếp đối diện với dáng đứng thong dong hào phóng của Dịch Thiên Thì, phần thưởng thức trong lòng có chút không khống chế nổi, biến thành tim đập bùm bùm.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Biên biên (chỉ biên tập í) nói từ nam nô rất đen, không thể xuất hiện tên chương, vì thế đổi thành nam thần tinh tế.
Cảm nhận được tình yêu của nhóm tiểu thiên sứ, vì thế chương này thả tiểu công ra, tâm cơ tiểu công có bao nhiêu thâm trầm, các người có thể cảm nhận được sao.
Cao lãnh sờ sờ sờ đầu (. - _ -) ノ