Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
tên tiêu đề không liên quan đến nội dung truyện.
Trong suy nghĩ của Lý Hàng, hai người lập nhóm hành tẩu ở mạt thế là chuyện khó khăn nhất, hơn nữa hiện tại anh cùng Tiết Minh Lễ còn có nhiệm vụ gian khổ trên lưng. Vì thế, Lý Hàng đã sớm giác ngộ, chuẩn bị tốt tâm lý đấu tranh đến cùng. Nhưng mà, hai người sinh tồn nơi dã ngoại chưa đến một ngày, Lý Hàng liền phát hiện việc kiến thiết tâm lý của anh coi như không.
Tiết Minh Lễ là nhân tài nghiên cứu quý giá, chỉ cần ra ngoài dã ngoại, y sẽ được quân đội bảo vệ kín đến không còn khe hở. Lâu ngày, tất cả mọi người liền quên mất Tiết Minh Lễ cũng là người dị năng, còn là một dị năng giả hệ lôi biến dị cực kỳ cường đại ------
Người dị năng hệ lôi là một quần thể thiểu số, Lý Hàng tiến vào mạt thế lâu như vậy mới thấy qua vài lúc người dị năng hệ lôi sử dụng dị năng, thường sẽ có động tĩnh rất lớn, giống như cửu thiên lạc lôi, những nơi bị quét qua đều một mảnh cháy đen. Tiết Minh Lễ đánh giá loại đại chiêu huyễn khốc này là hành vi ngốc nghếch hiệu suất thấp, lúc y sử dụng dị năng không có cảnh tượng đặc thù gì, chỉ thấy tang thi quanh y thước, tất cả đều vô thanh vô tức ngã xuống.
Lý Hàng kiểm tra mấy con tang thi bị Tiết Minh Lễ giết chết, đại não hư thối của chúng nó dưới sự công kích lôi điện của Tiết Minh Lễ hoàn toàn mất đi cơ năng.
Tiến hành công kích nhằm vào đại não tang thi, kỹ năng này đã vốn kỳ diệu, nhưng điều kỳ diệu hơn chính là, mỗi con tang thi được Lý Hàng kiểm tra, trình độ tổn hại của đại não đều cực kỳ giống nhau, đều bị công kích với dòng điện mang trị số MA theo lời Tiết Minh Lễ.
Giá trị của dòng điện, được quyết định bởi điện áp cùng điện trở của chất dẫn điện.
Tang thi có đi giày hay không, bộ phận thân thể khác có tiếp xúc trực tiếp với vách tường hoặc đất hay không, vị trí đứng của chúng có ẩm ướt hay không, sự thay đổi rất nhỏ những điều kiện này sẽ ảnh hưởng tới giá trị của điện trở.
Lúc Tiết Minh Lễ tiến hành công kích tang thi gần như không do dự, nhanh chóng tính toán điện trở đang có ở chỗ tang thi, phóng thích công kích có điện áp thấp nhất nhưng lại hữu hiệu với từng con tang thi có hoàn cảnh khác nhau, sự khống chế dị năng của y, đã tinh chuẩn đến trình độ biến thái.
Lý Hàng mới nhìn Tiết Minh Lễ sử dụng dị năng hệ lôi vài lần, liền nhanh chóng phát hiện nguyên lý y sử dụng dị năng, sức quan sát này không thể gọi là không mạnh, nhưng Lý Hàng tự hỏi, nếu người có dị năng hệ lôi là anh, chỉ sợ anh cũng không thể có phương pháp sử dụng dị năng thần kỳ như Tiết Minh Lễ.
Lý Hàng bội phục sự khống chế của Tiết Minh Lễ đối với dị năng, thoáng có cái nhìn mới về Tiết Minh Lễ, kết quả Tiết Minh Lễ nhạy bén nhận ra tâm tình anh có sự thay đổi, trắng trợn hỏi Lý Hàng: "Anh thích tôi?" Độ hảo cảm Lý Hàng dành cho Tiết Minh Lễ vất vả lắm mới tăng nháy mắt trở về như cũ.
Đêm thứ hai hai người cùng đồng hành.
Con tang thi trí tuệ ngốc nghếch nghĩ mình là ma bị diễn xuất của Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ lừa gạt, tin sái cổ lời nói thiên thạch ngoài không gian có thể làm tăng dị năng, nghĩ đến chuyện bọn họ muốn lợi dụng dị năng tinh thần của Lý Hàng sau khi được thiên thạch tăng cường, ra lệnh cho tang thi toàn thế giới tự sát. Tang thi ngốc cực kỳ lo lắng, trong bản năng của nó là nỗi sợ khủng khiếp đối với Lý Hàng và Tiết Minh Lễ, lúc Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ ngủ say nó cũng không dám ra tay, mà thừa dịp trời tối lặng lẽ chạy trốn, mang tình báo quan trọng này báo cho mấy con ma không thể bay mà nó vẫn khinh thường.
Sau khi tang thi ngốc bay xa, Lý Hàng chợp mắt trên sô pha lên tiếng hỏi: "Con tang thi trí tuệ này não không được bình thường, anh xác định chọn nó rải lời đồn thực sự hữu hiệu không?"
Để tăng cường độ đáng tin của việc thiên thạch có khả năng cường hóa, Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ nhiều nhất chỉ có thể chọn một con tang thi trí tuệ là ngọn nguồn của lời đồn, nếu họ chế tạo ra nhiều ngọn nguồn lời đồn hơn, có thể khiến cho tang thi trí tuệ hoài nghi, thậm chí nhìn ra đây là một cái bẫy.
Tiết Minh Lễ nằm trên giường nghiêng người nhìn về hướng Lý Hàng, "Không phải anh đã được chứng kiến hiệu quả của tin đồn nó truyền rồi sao?"
"..." Lý Hàng nhớ tới lời đồn bị truyền tới thành phố B còn nhanh hơn bước chân của anh, không thể phản bác.
"Nhưng anh nói đúng. Chỉ dựa vào mình nó quả thật không đủ, mấy ngày nay chúng ta đi bắt mấy con tang thi trí tuệ dị năng tinh thần đi. Chúng ta bắt nó mang theo người, vừa dùng chúng nó đuổi tang thi phổ thông, chúng nó còn có thể lợi dụng tinh thần liên hệ tang thi trí tuệ khác, lần thứ hai chúng nghe được lời đồn, chắc chắn sẽ một lần nữa truyền ra ngoài, dẫn dắt tang thi trí tuệ tới địa điểm chúng ta dự kiến."
"Như vậy không thể thực hiện được." Lý Hàng giận dữ, "Có một lần tôi gặp được một con tang thi trí tuệ dị năng tinh thần, đại não nó nóng lên, trực tiếp phát nổ trước mặt tôi. Từ đó về sau không còn con tang thi trí tuệ dị năng tinh thần nào dám sử dụng dị năng trước mặt tôi nữa."
Tiết Minh Lễ cực kỳ thoải mái nói: "Anh yên tâm, tôi có biện pháp sử dụng chúng nó."
Ngày hôm sau, Lý Hàng liền được chứng kiến phương pháp mà Tiết Minh Lễ nói ——
Sáng sớm, bọn họ liền gặp được hai con tang thi trí tuệ dị năng tinh thần.
Tang thi trí tuệ khác với tang thi phổ thông ở chỗ, thân thể hư thối của nó dần trở nên nhẵn bóng, tinh hạch trong đại não cũng dần biến thành thể trong suốt, loại tiến hoá thể chất này, không chỉ có tác dụng chống hư thối, tuổi thọ cũng tăng cao so với nhân loại. Chính bởi lí do này, cho dù chúng không có năng lực duy trì nòi giống, chúng nó vẫn không hề lo lắng mà cho rằng mình là giống loài mới.
Phương pháp của Tiết Minh Lễ, chính là tiến hành giải phẫu cải tạo bộ não đã đông cứng của chúng. Bên cạnh Tiết Minh Lễ không có công cụ tiện tay, liền cực kỳ hung tàn dùng dao thái thịt thay cho công cụ giải phẫu, dứt khoát tiến hành cải tạo hai con tang thi trí tuệ. Thoạt nhìn Tiết Minh Lễ cải tạo cũng rất đơn giản, cũng chỉ là nhét mấy miếng kim loại vào não tang thi trí tuệ mà thôi, nhưng mà mấy miếng kim loại thoạt nhìn đơn giản này, trong đó lại chứa rất nhiều nội dung.
Não bộ của tang thi trí tuệ vận hành không khác nhân loại lắm, đều dựa vào dòng điện sinh học để truyền thông tin. Khi Tiết Minh Lễ cần tang thi trí tuệ sử dụng dị năng, sử dụng dị năng phóng thích điện áp vào tấm kim loại, dùng dòng điện MA hạ thấp cảm giác sợ hãi của chúng với Lý Hàng đến trình độ có thể sử dụng dị năng, nhưng lại không dám tiến hành công kích Lý Hàng.
Lý Hàng nhìn hai tác phẩm thành công của Tiết Minh Lễ, phát ra lời cảm thán từ đáy lòng, "Ngay cả tâm tình tang thi trí tuệ cũng có thể thao túng chuẩn xác như vậy, rốt cuộc có chuyện gì anh không làm được."
"Có." Tiết Minh Lễ nói thật, "Tôi không có biện pháp khống chế tình cảm của mình với anh."
Lý Hàng mặt không biểu tình, lần thứ hai xoá độ hảo cảm đối với Tiết Minh Lễ.
Đêm thứ năm hai người cùng đồng hành.
Thời điểm Ký Hàng chiến đấu ban ngày vô ý rơi xuống nước, tối đến bị cảm lạnh sốt cao.
Khi Lý Hàng sốt, tròng mắt sẽ sung huyết hơi đỏ lên, ánh mắt của anh so với bình thường sẽ khủng bố hơn, ngay cả Lương Mộng cực kỳ gần gũi cũng tận lực tránh mắt đối mắt với anh.
Nửa đêm, Lý Hàng nửa tỉnh nửa mê mở mắt, khuôn mặt Tiết Minh Lễ phản chiếu trong mắt anh.
Tiết Minh Lễ ngồi ngay ngắn trên ghế, lưng thẳng, y chăm chú nhìn Lý Hàng, khi Lý Hàng mở mắt, tầm mắt của y bất ngờ chạm vào ánh mắt Lý Hàng. Lý Hàng theo bản năng cụp mắt, lại bị khuôn mặt bình tĩnh của Tiết Minh Lễ hấp dẫn. Tiết Minh Lễ không dời mắt, y vươn tay, đầu ngón tay hơi lạnh nhẹ nhàng chạm vào trán Lý Hàng, nhẹ giọng nói: "Hạ sốt rồi."
"Anh không thấy thật đáng sợ sao?" Lý Hàng rất ít khi hỏi thẳng vấn đề này.
"Không biết." Tiết Minh Lễ nói.
"Tôi còn tưởng anh sẽ trả lời, tôi cảm thấy mất đi anh mới là chuyện đáng sợ nhất." Lý Hàng ho khan, "Không tin vào bản công lược của mình sao?"
"Sao anh biết tôi có bản công lược."
"Chẳng lẽ anh không cảm thấy thủ đoạn theo đuổi của mình cực kỳ công thức hoá sao..."
Tiết Minh Lễ cúi đầu tự hỏi một hồi, "Tôi cũng không để ý lắm."
"Rốt cuộc là ai đưa cho anh bản công lược đó."
"Lúc sửa sang đồ vật linh tinh trong không gian ngọc bội của Minh Trân, tôi thuận tay cầm lấy."
Tiết Minh Lễ lấy quyển sách kia trong ba lô tuỳ thân đưa cho Lý Hàng. Lý Hàng cầm sách, nhìn kỹ, "Liệt nữ sợ triền lang —— ba trăm sáu mươi lăm kế theo đuổi bạn gái", anh mặt không chút thay đổi ngồi dậy, ném quyển sách vào đống lửa cách đó không xa, quyển sách hoà trong củi lửa, hoá thành ánh lửa ấm áp trong đêm tối.
Lý Hàng lại nằm xuống, nghiên người đưa lưng về phía Tiết Minh Lễ, "Về sau bớt xem mấy quyển sách thiếu chất xám này đi."
Tiết Minh Lễ cười khẽ, "Cũng không phải là hoàn toàn vô ích. Trong sách có một câu nói rất đúng, đừng lặng lẽ yêu một người. Sau khi tôi tỏ tình với anh, cho dù anh không chấp nhận tôi, anh cũng sẽ để ý tôi hơn."
Lý Hàng: "..."
Dưới sự chăm sóc của Tiết Minh Lễ, Lý Hàng ở trong ổ chăn ấm áp dễ chịu ngủ một giấc thật sâu, ngày hôm sau liền thần thanh khí sảng khỏe mạnh trở lại.
Qua một ngày, Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ cách nơi mình muốn đến càng ngày càng gần, tần suất gặp phải tang thi trí tuệ cũng trở nên dày đặc. Việc dẫn đường dư luận của bọn họ có hiệu quả, nhóm tang thi bị dư luận dẫn dắt, từ bốn phương tám hướng tụ lại đó.
Càng tới gần điểm đích, Lý Hàng lại càng cần che giấu, nếu không sẽ gây rối loạn, rất có thể sẽ khiến kế hoạch bị hủy diệt gần trong gang tấc. Cho nên, gánh nặng đối phó với tang thi trí tuệ gần như rơi xuống đầu Tiết Minh Lễ, cho dù Tiết Minh Lễ cường đại cỡ não, y cũng dần trở nên kiệt sức.
Cuối cùng, hai con tang thi trí tuệ dị năng tinh thần bị họ hoàn toàn thuần dưỡng, liều mạng sử dụng dị năng đến nỗi tinh hạch nóng ên, không dừng duy trì kết giới tinh thần như thành đồng vách sắt trong giờ, Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ mới có thể an toàn đi trong khu rừng toàn tang thi trí tuệ...
Hai ngày cuối lộ trình, gần như là Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ đi vài bước sẽ gặp một con tang thi trí tuệ, mật độ tang thi trí tuệ dày đặc đến nỗi khiến người sợ run. Đến lúc này, họ không cần chủ động gây chuyện với tang thi trí tuệ như trước nữa, bởi vì nơi này đã không thấy người sống cần đến sự trợ giúp của họ nữa.
Hai người đồng hành đêm, buổi sáng ngày thứ .
Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ rốt cuộc tới được điểm đích, virus tang thi trước tiên bùng nổ ở thành phố W, một toà thành chết chứa đầy tang thi trí tuệ.
Phóng mắt nhìn, một mảnh tang thi trí tuệ đông nghìn nghịt hiện lên trong mắt, chúng nó ồn ào đùn đẩy nhau đi vào bên trong tòa thành chết, lo lắng muốn tìm viên thiên thạch Lý Hàng dùng để giết chết tang thi trí tuệ. Thời cơ đã chín muồi, Lý Hàng nhanh chóng triệu hồi đại chiêu của mình.
Tiết Minh Lễ cắt ngang, "Tôi đi với anh nhiều ngày như vậy, anh liền cứ thế tống cổ tôi, ngay cả địa điểm cũng không cho tôi chọn?"
"Được rồi..." Lý Hàng khua tay, bày ra động tác tùy quân lựa chọn, "Anh muốn ở đâu."
Tiết Minh Lễ chỉ một hướng, "Ở đó đi."
"Tầng mấy."
"Tầng cao nhất."
"Anh nói thật đấy à?"
"Đương nhiên." Địa điểm mà Tiết Minh Lễ muốn, là một tòa nhà chọc trời cao mét ở đông bắc thành phố W.
Ở chỗ này, không chỉ thu được hơn nửa thành phố W vào đáy mắt, mà còn có thể nhìn thấy vịnh biển xanh thẳm ở phía đông, trước mạt thế, đây là một nhà hàng ngắm cảnh (), là thánh địa hẹn hò của các cặp đôi thành phố W.
Hai người mang theo pet tang thi, xuyên qua đống tang thi trí tuệ, đi vào tòa nhà.
Đã gần sáng, nếu định leo cầu thang tới tầng cao nhất, chắc chắn không thể ngắm được mặt trời mọc. Vì lí do này, trên đường tới tòa nhà Tiết Minh Lễ cực kỳ mạo hiểm tóm lấy một con tang thi dị năng không gian trong đống tang thi. Tiết Minh Lễ lại thể hiện năng lực đối phó tang thi khủng bố của y, không có thời gian tiến hành cải tạo giải phẫu tinh vi, y liền dùng dị năng hệ lôi tập trung giật điện nửa đầu con tang thi hệ không gian này, xóa đi năng lực tự hỏi của nó, biến nó thành thang máy tạm thời.
Tiết Minh Lễ vô tình vứt bỏ hai con pet tang thi nuôi hơn mười ngày, dùng tang thi hệ không gian cùng Lý Hàng đi tới nhà hàng ngắm cảnh ở tầng cao nhất.
Nhà hàng ngắm cảnh hoang phế nửa năm, bên trong bừa bãi, không có một bóng người, cũng không có bóng tang thi. Lý Hàng đứng trong nhà hàng ngắm cảnh, trong đầu còn vọng lại tiếng khóc ma tính của hai con tang thi dị năng hệ tinh thần, anh nói với Tiết Minh Lễ: "Không bằng cho hai đứa nó lên đây đi, nếu không động tĩnh chúng nó làm ra sẽ thu hút tang thi trí tuệ khác tấn công tầng chóp."
Tiết Minh Lễ mím môi nhìn Lý Hàng thật lâu, bắt con tang thi trí tuệ làm thang máy tạm thời lại. Lý Hàng nghĩ y sẽ dùng nó để mang hai con pet tang thi lên, kết quả Tiết Minh Lễ kéo thang máy tạm thời đến trước cửa sổ sát đất bị vỡ một mảng lớn, trực tiếp vứt nó ra ngoài.
Tiết Minh Lễ cực kỳ bình tĩnh phủi tay, "Thế giới của hai người."
Lý Hàng: "..."
Hai cong pet tang thi nhìn thứ rơi từ trên trời rơi xuống, khóc càng thêm thương tâm.
Trong tiếng khóc của pet tang thi, Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ cùng nhau đón mặt trời mọc ngày thứ .
Ánh sáng mặt trời xuyên qua tầng mây tăm tối, nhuộm nửa bầu trời thành màu sắc ấm áp rực rỡ, mặt biển gợn sóng, sương mù dần tan biến trong ánh mặt trời, tất cả những điều này, đẹp không kể xiết.
Lý Hàng đột nhiên nảy ra suy nghĩ, anh hỏi Tiết Minh Lễ: "Lúc trước anh kiên trì muốn xác định địa điểm cuối cùng là thành phố W, không phải là bởi muốn xem mặt trời mọc chứ..."
Tiết Minh Lễ có chút nghi hoặc nghiêng đầu, "Có gì sai sao?"
Lý Hàng nhịn không được cười rộ lên, "Người ở mạt thế vẫn thảnh thơi chọn địa điểm hẹn hò, đúng là chỉ có anh."
"Anh thừa nhận rồi." Tiết Minh bị tiếng cười của Lý Hàng cảm nhiễm, cũng nở nụ cười.
"Cái gì?"
"Anh thừa nhận chúng ta đang hẹn hò."
"Được rồi, đây đúng là lần hẹn hò khiến người ta có thể quên được."
Lý Hàng nói xong, nhặt một mảnh vỡ bình hoa trên mặt đất, ném vào một con tang thi trí tuệ mọc cánh bay ngang qua ngoài cửa sổ. Tang thi trí tuệ thảm thiết gào tên Lý Hàng, rơi vòng tròn xuống đất.
"Xem ra cuộc hẹn chỉ có thể dừng ở đây." Lý Hàng vươn tay với Tiết Minh Lễ, "Đi nào, chúng ta lên mái nhà đi."
Tiết Minh Lễ nắm tay Lý Hàng, trong khoảnh khắc lòng bàn tay họ khẽ chạm nhau, vẫn còn chút bùn đất dính lại khi Lý Hàng nhặt mảnh vỡ bình hoa, cùng cảm giác tuy ít ỏi nhưng lại ấm áp, khiến cho Tiết Minh Lễ nhịn không được nắm chặt tay Lý Hàng.
Tầng cao nhất của tòa nhà, là sân bay cho trực thăng.
Khi bọn họ đi lên tầng cao nhất, tang thi trí tuệ có năng lực bay cùng dị năng không gian hùng hổ bao vây, biểu tình chúng dữ tợn, đủ loại dị năng tấn công về phía Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ.
Ánh sáng trong suốt xuất hiện trước mặt Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ, bao bọc bên ngoài bọn họ.
Xảy ra đồng thời với ánh sáng lóa mắt, đại chiêu duy nhất hệ thống Nguyên Vọng cung cấp cho Lý Hàng khởi động. Sử dụng đại chiêu, địa chấn xuất hiện, các tòa nhà sụp đổ, tang thi trí tuệ kêu khóc hóa thành bụi bặm. Uy lực của đại chiêu quá lớn, ngay cả bản thân Lý Hàng là người sử dụng đại chiêu cũng không cảm nhận được gì trong nháy mắt.
Cảm giác ấm áp trong tay đột nhiên biến mất, Lý Hàng còn chưa nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh sau khi phóng đại chiêu, đã bị ném ra khỏi thế giới tiểu thuyết, trở lại không gian trung chuyển của hệ thống Nguyện Vọng.
Hệ thống Nguyện Vọng cực kỳ đáng thương lăn lộn, khóc lóc lên án Lý Hàng,
Lý Hàng thật ra cảm thấy may mắn khi không nhìn thấy cảnh mình trở thành anh hùng, anh vuốt lông cho hệ thống Nguyện Vọng, [Muốn nhìn hiệu ứng đặc biệt không phải rất đơn giản sao? Tiếp theo chúng ta chọn thế giới ma pháp có một đống cảnh tượng huyễn khốc hoặc thế giới tu chân là được mà.]
Hệ thống Nguyện Vọng suy nghĩ hội,
[Đây không phải là một quyển truyện có hố sao... Nữ chính còn chưa xuất hiện, Song Mộc Tịch đã bỏ truyện.]
[Được rồi.] Lý Hàng bình tĩnh gật đầu, [Vậy trước khi tiến vào thế giới tiểu thuyết, mi bật tool hack thật tốt cho ta. Lần trước mi nói sẽ biến ta thành Tiết Minh Lễ, kết quả ta lại đóng vai vật hi sinh có dị năng gà mờ. Ta hi vọng mi sẽ không tái phạm.]
Hệ thống Nguyện Vọng lập tức trở nên yếu ớt,
[Đừng vô nghĩa, trang bị tool hack cho ta trước.]
[Vậy cứ cho ta tam linh căn đi, chín bỏ làm mười cũng có thể trở thành đệ tử nội môn môn phái tu chân hạng ba, hoặc là trở thành đệ tử ngoại môn trong đại môn phái.]
Trong lúc hệ thống Nguyện Vọng bật tool hack cho Lý Hàng, sau đó chuyển Lý Hàng tới thế giới tiểu thuyết "Nam chính đã hắc hoá", Lý Hàng lướt qua nội dung tiểu thuyết.
"Nam chính đã hắc hoá" là cuốn tiểu thuyết ngôn tình đầu tiên Song Mộc Tịch dùng thị giác của nam chính để viết, nhưng số liệu của cuốn tiểu thuyết này cực kì thảm, trùng hợp Lương Mộng vừa trải qua ba lần thi cử, nên nó trở thành một cuốn tiểu thuyết có hố, ngay cả mặt nữ chính cũng chưa thấy. Phần đầu có ba vạn chữ, tất cả đều dùng để miêu tả quá trình hắc hoá của nam chính.
Nam chính sinh ra trong một thôn trang bình dân dựa vào môn phái hạng hai để sinh sống, thôn Khê Bắc. Trong một lần ngẫu nhiên, tu sĩ của Hạo Nhiên kiếm tông đi ngang qua thôn Khê Bắc, gặp nam chính không chỉ có đơn linh căn hệ băng biến dị, còn có cốt cách luyện kiếm, tu sĩ cực kỳ kinh ngạc với thiên phú của nam chính, cực kỳ nhiệt tình cường hành thu đồ đệ nam chính. Nam chính còn có tiểu thanh mai, thủy thổ song linh căn, bộ dạng xinh xắn ngọt ngào, nhân cơ hội nam chính được nhận làm đệ tử, bại lộ cơ duyên trước mặt thu sĩ, cùng nam chính đi tới Hạo Nhiên kiếm tông.
Bước đầu khiến nam chính hắc hóa, chính là môn phái tu chân hạng hai mà thôn Khê Bắc dựa vào. Thôn Khê Bắc cư nhiên bỏ qua bọn họ, để Hạo Nhiên kiếm tông mang hạt giống tốt đi, trong cơn tức giận, nhị trưởng lão của môn phái không cẩn thận nặng tay, từ đó về sau liền không có thôn Khê Bắc nuôi dưỡng nam chính nữa. Nam chính trở thành mồi lửa dẫn phát vấn đề ngoại giao của hai môn phái, cho dù tư chất có tuyệt hảo đến đâu, cũng bị cho là kẻ có vấn đề, bị Hạo Nhiên kiếm tông ném ra ngoại môn không thèm để ý tới.
Bước thứ hai khiến nam chính hắc hóa, chính là thanh mai tốt cùng y chơi đùa hơn năm. Thanh mai không những không đồng tình với việc nam chính gặp phải, ngược lại đổ toàn bộ cừu hận thôn Khê Bắc bị giết hại lên đầu nam chính. Thanh mai biết xem sắc mặt người khác, miệng lại ngọt, sau vài năm nhẫn nhịn, ngược lại trở thành đệ tử nội môn nhanh hơn nam chính. Mỗi khi thanh mai tức chuyện gì, sẽ tới hành hạ nam chính cho bõ tức. Nam chính nể thanh mai mất đi người nhà, một mực nhẫn nhịn.
Nào có ai đoán được, nam chính dựa vào tư chất tuyệt hảo của mình, dưới tình huống không ai chỉ điểm tu luyện bậy bạ, cư nhiên có thể nhảy lên Kim Đan kỳ năm tuổi. Tư chất tuyệt vời đến nỗi khiến kẻ khác ghen tị như thế, lần thứ hai khiến Hạo Nhiên kiếm tông coi trọng nam chính. Thanh mai cũng mặt dày nối lại tình xưa với nam chính. Nam chính tha thứ cho thanh mai, lại không ngờ thanh mai cư nhiên hãm hại y trong bí cảnh tu luyện, đẩy y rơi vào vực sâu vạn trượng, linh căn hủy sạch.
Bước thứ ba khiến nam chính hắc hóa, chính là ma tu lão tổ từ thời viễn cổ ẩn trong một cái đinh tai. Nam chính ở vực sâu vạn trượng vất vả lắm mới kiếm lại được một cái mạng, máu y dính lên đinh tai, đánh thức ma tu lão tổ đang say ngủ. Ma tu lão tổ không phải kẻ lương thiện gì, chuyện đầu tiên hắn làm sau khi tỉnh lại chính là tiến hành đoạt xá nam chính. Nếu không phải nam chính đủ kiên cường, khẳng định không thể thoái được kết cục thê thảm hồn phi phách tán.
Nam chính lưỡng bại câu thương với ma tu lão tổ, cuối cùng ma tu lão tổ đề nghị ngưng chiến, hắn yêu cầu nam chính tìm cho hắn một thân thể còn sống, để báo đáp, hắn sẽ dạy nam chính tu ma. Trái tim nam chính trải qua những chuyện lúc trước đã sớm trở nên lạnh lẽo, y không tin ma tu lão tổ, nhưng cũng không từ chối đề nghị của ma tu lão tổ.
Hai năm sau, nam chính mười tám tuổi.
Ngày bí cảnh mở lại, nam chính gặp lại thanh mai trong bí cảnh, giết thanh mai, giết người ái mộ thanh mai, ngông cuồng rời đi...
Câu chuyện "Nam chính đã hắc hóa" bị bỏ hố từ đây.
Lý Hàng sờ sờ cằm, nếu anh gặp được nam chính trước khi nam chính bị thanh mai đẩy xuống vực sâu, vậy rất dễ nói; nếu gặp nam chính sau khi bị đẩy xuống vực, để an toàn... tốt nhất anh vẫn nên đi đường vòng.
Vừa lúc hệ thống Nguyện Vọng load xong.
Khi Lý Hàng đã tiến vào thế giới tiểu thuyết "Nam chính đã hắc hóa", một ký chủ thần bí của hệ thống Nguyện Vọng, vẫn còn ở trong thế giới tiểu thuyết "Nữ vương mạt thế"---
Chân Tiết Minh Lễ đứng trên một cột đá chơ vơ, lấy chỗ y đứng làm tâm, trong vòng bán kính km không có một sinh vật nào, ngay cả mặt đất xung quanh cột đá cũng bị khoét sâu xuống gần mười mét.
Phế tích đen sì này, ba phút trước vẫn là thành phố W tang thi đông đúc, sau khi Lý Hàng sử dụng đại chiêu phóng ra nguồn năng lượng cực lớn, bất kể tang thi trí tuệ hay các tòa kiến trúc, bùn đất, hơi nước, toàn bộ đều bốc hơi, chỉ còn Tiết Minh Lễ đứng trong kết giới bảo vệ không bị hao tổn gì.
Tiết Minh Lễ, không, phải nói là Kiều Dĩ Sam, y đọc chú ngữ, triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng.
Hệ thống Nguyện Vọng vô cùng thân mật cọ cọ đầu ngón tay của Kiều Dĩ Sam,
Kiều Dĩ Sam vuốt ve hệ thống Nguyện Vọng một chút, [Đưa quy tắc tồn tại của thế giới này cho ta.]
Hệ thống Nguyện Vọng khởi động, hình ảnh D nứt vỡ, một quả cầu ánh sáng bị tầng tầng xiềng xích khóa lại xuất hiện từ khe hở, vừa lúc dừng trên tay Kiều Dĩ Sam, khẽ khàng lay động.
Quả cầu ánh sáng run rẩy, dùng thanh âm kỳ dị nói: "Kẻ lữ hành thời không đê tiện kia, mau biến ra khỏi thế giới của ta."
Trong thế giới tiểu thuyết, người đầu tiên uy hiếp quy tắc tồn tại kỳ thật không phải Lý Hàng, mà là Kiều Dĩ Sam sử dụng tool hack tạo ra virus LH lây nhiễm cho tang thi trí tuệ. Nhưng Kiều Dĩ Sam đâu thể ngoan ngoãn để quy tắc tồn tại đá mình ra khỏi thế giới tiểu thuyết, vì thế y hứa nguyện với hệ thống Nguyện Vọng, hy vọng hệ thống Nguyện Vọng trói buộc quy tắc tồn tại, nhưng không để quy tắc tồn tại bị hủy diệt.
Hệ thống Nguyện Vọng không cao hứng đập quy tắc tồn tại hai cá,
Quy tắc tồn tại sặc: "Chẳng lẽ ta nói sai? Kiều Dĩ Sam ỷ vào chuyện mình có hệ thống Nguyện Vọng với sức mạnh cường đại, đoạt nhân vật Tiết Minh Lễ từ tay Lý Hàng, lại còn giấu diếm thân phận đi theo bên người Lý Hàng, rõ ràng không thích Lý Hàng, lại muốn giả vờ yêu Lý Hàng, dùng Lý Hàng làm thực nghiệm cảm xúc!"
Hệ thống Nguyện Vọng tức đến nỗi muốn đập quy tắc tồn tại độ không góc chết, lại bị Kiều Dĩ Sam ngăn lại.
Kiều Dĩ Sam bình tĩnh nói với quy tắc tồn tại: "Hiện tại ta tìm mi vì hai chuyện, mi hoàn thành hai chuyện này ta lập tức rời khỏi thế giới này. Chuyện thứ nhất, ta muốn nhanh chóng tác hợp cho Tiết Minh Trân cùng Trình Dục, bọn họ là CP chính của "Nữ vương mạt thế", chỉ cần có bọn họ, thế giới tiểu thuyết này mới không bị hỏng, mi cũng sẽ không biến mất. Chuyện thứ hai, ta không muốn ở thế giới này lâu, sau khi hoàn thành chuyện thứ nhất, mi truyền tống ta đến nửa năm sau, ta phải lấy được một ít ghi chép từ thế giới này."
Hệ thống Nguyện Vọng:
Quy tắc tồn tại: "..."
Hai quả cầu nhỏ không hẹn mà cùng nhau đơ người.
Kiều Dĩ Sam nói: "Tại sao bọn mi lại không có phản ứng, là ta nói chưa rõ ràng sao. Có cần ta lặp lại lần nữa không."
"Tại sao cái tên phúc hắc vô cảm chết tiệt như anh lại phải để ý đến chuyện thế giới của ta có sụp đổ không! Anh cư nhiên muốn tác hợp cho Tiết Minh Trân cùng Trình Dục, không phải là có ý đồ khác đấy chứ?" Quy tắc tồn tại hét chói tai.
Kiều Dĩ Sam nói rất khách quan: "Bởi Lý Hàng là anh hùng của thế giới này, cho nên ta muốn thế giới này tiếp tục tồn tại, suy xét logic này có vấn đề gì sao."
Quy tắc tồn tại nghi ngờ: "Sao lại không phải vấn đề, căn bản thế giới này không có ý nghĩa với anh, nguyên nhân anh đưa ra không có quan hệ nhân quả với nhau, giữa chúng thiếu liên kết."
Hệ thống Nguyện Vọng vui vẻ bay vòng,
Quy tắc tồn tại quên béng hoàn cảnh của mình, bát quái chuyện của Kiều Dĩ Sam, "Chẳng lẽ anh muốn tới nửa năm sau thu hình lại, là muốn dùng đoạn thu hình đó để lấy lòng Lý Hàng hở? Anh muốn cho Lý Hàng biết thân phận của mình, sau đó chính thức theo đuổi anh ta hở?"
"Không phải, tạm thời ta không định công khai thân phận với Lý Hàng. Thực nghiệm của ta có ảnh hưởng sâu sắc tới tương lai của thế giới này, ta cần ghi chép kết quả của thực nghiệm." Kiều Dĩ Sam tạm dừng, tự hỏi một lúc, "Tại sao bọn mi lại cho rằng ghi chép nửa năm sau có thể dùng để lấy lòng Lý Hàng, không phải anh ấy rất ghét vạn nhân chú mục à?"
Nhưng mà quy tắc tồn tại đang mải lật xem chuyện quá khứ, bát quái chuyện tình muộn tao của Kiều Dĩ Sam, còn hệ thống Nguyện Vọng thì cao hứng phát điên rồi, không nghe thấy Kiều Dĩ Sam nói gì. Chúng nó đều cho rằng Kiều Dĩ Sam thích Lý Hàng.
Kiều Dĩ Sam đã từng nghiên cứu rất nhiều định nghĩa cùng khái niệm liên quan đến "Thích", dựa theo nội dung đó để giải thích hành vi của y, quả thật có thể đưa ra kết luận y thích Lý Hàng. Nhưng Kiều Dĩ Sam vẫn không thể hiểu được cảm giác "Thích", cũng không thể định nghĩa tình trạng hiện tại của mình.
Tuy nhiên có một việc, Kiều Dĩ Sam sẽ thường xuyên nhớ tới ---
Trong khi thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt đoàn tang thi trí tuệ, tần số y dùng hình ảnh của Lý Hàng để tiến hành đe dọa tang thi trí tuệ.
Thực nghiệm đe dọa không phải là trọng điểm, trọng điểm là vào buổi tối đêm đầu tiên trở về, y nói chuyện với Lý Hàng. Y vì chuyện thực nghiệm nên bày tỏ sự hối hận đối với Lý Hàng, Lý Hàng liền dễ dàng tha thứ cho y, căn bản không gây khó dễ cho y.
Kiều Dĩ Sam nhân cơ hội hỏi một vấn đề, y nói với Lý Hàng: Nếu có người tiến hành thực nghiệm với anh vì một lý do gì đó, chỉ cần mục đích thực nghiệm của đối phương hợp lý, cho dù nội dung thực nghiệm khiến anh cảm thấy không thoải mái, thì anh có thể cho đối phương thực hiện không?
Người hỏi là Tiết Minh Lễ, người muốn biết đáp án đồng thời là người giấu diếm thân phận lợi dụng Lý Hàng để làm thí nghiệm lại là Kiều Dĩ Sam.
Lúc ấy Lý Hàng không trả lời vấn đề này, mà nghi ngờ y lại muốn làm gì đó với video anh. Kiều Dĩ Sam tuy không nhận được đáp án minh xác, nhưng y có thể cảm giác được, Lý Hàng có thể hiểu cho y.
Thỉnh thoảng Kiều Dĩ Sam còn tưởng tượng, người tối đó ngồi bên đống lửa nói chuyện không phải Lý Hàng và Tiết Minh Lễ, mà là Lý Hàng và Kiều Dĩ Sam.
Y không biết đây có phải là biểu hiện của thích hay không, nhưng y không hề sốt ruột, cứ tiếp tục đi theo Lý Hàng, một ngày nào đó y sẽ biết đáp án thôi.
Kiều Dĩ Sam tách hệ thống Nguyện Vọng cùng quy tắc tồn tại ra, hai quả cầu nhỏ này lúc mới gặp mặt giương cung bạt kiếm với nhau, hiện tại lại cực kỳ thân mật đàm luận vấn đề cảm tình của y, cũng không hiểu tại sao cảm tình của hai đứa nó có thể phong phú như vậy nữa. "Chúng ta nhanh chóng bắt đầu đi. Trước khi tới thế giới tiếp theo, ta phải quay về thế giới thật một chuyến."
"Ta muốn trở về xem tình báo mới nhất về Lý Hàng, hiện tại ta chỉ biết anh ấy sau cấp ba thay đổi rất lớn so với trước cấp ba, nhưng nguyên nhân thay đổi lại không biết. Nếu ta thực sự thích Lý Hàng, vậy người khiến Lý Hàng thay đổi khác biệt như thế tuyệt đối là uy hiếp."
Quy tắc tồn tại lắc lắc xiềng xích trên người, "Kiều Dĩ Sam anh đúng là kẻ cuồng khống chế!"
Thế giới tiểu thuyết "Nam chính đã hắc hóa", bí cảnh Tiểu Thập Hoang.
Lý Hàng vừa truyền tống xong, mùi máu tươi liền xông vào mũi, một cánh tay bay ngang qua tầm nhìn của anh, rơi xuống đất. Mặt Lý Hàng không chút thay đổi, nếu không phải anh vừa trải qua mạt thế, vừa đến liền nhìn thấy cảnh máu me như vậy, đúng là có chút không chịu nổi.
May là giả thuyết này có thể thiết lập lại, Lý Hàng lấy lại bình tĩnh, đầu tiên nhìn bản hướng dẫn chữ vàng.
Bản hướng dẫn rất đơn giản: Lý Hàng, lôi phong hỏa tam linh căn, đệ tử ngoại môn của Hạo Nhiên kiếm tông, lần đầu tiên vào bí cảnh Tiểu Thập Hoang lịch lãm.
Tóm tắt đơn giản ngắn gọn như vậy, căn bản không thể thuyết minh được tình huống hiện tại của Lý Hàng.
Lý Hàng không dấu vết nhìn quanh một vòng, muốn nhanh chóng làm rõ tình huống. Đầu tiên anh đếm số người, bên này có năm người, phía đối diện có một. Bên này ngoại trừ Lý Hàng, còn có ba nam một nữ khác. Trong ba nam một nữ, lại có hai nam một nữ mặc trang phục của đệ tử nội môn, người còn lại mặc trang phục của đệ tử ngoại môn giống Lý Hàng. Người bị chém tay chính là tên nhóc thoạt nhìn tuổi mặc trang phục ngoại môn, đang thống khổ quỳ xuống, ôm lấy khuỷu tay bị chém đứt, máu tươi phun như thác.
Phía đối diện có một người, khuôn mặt lạnh lùng, quần áo cũ nát trên người chính là trang phục đệ tử nội môn của Hạo Nhiên kiếm tông, trong tay là huyền thiết kiếm bình thường Hạo Nhiên kiếm tông sản xuất với số lượng lớn. Trên tai trái của y, có thể thấy một chiếc đinh tai màu đen thuần, chiếc đinh tai kia vô cùng đặc biệt, màu đen của nó như ngưng tụ điều cực ác, lại đính trên tai y, giống như đang khóa lại linh hồn y.
Nhất thời Lý Hàng có dự cảm không tốt ---
Em gái bên này cực kỳ sảng khoái chứng minh cho dự cảm không tốt của Lý Hàng, nàng kiêu căng nói với người đối diện: "Quý Sâm Niên, ta nói cho ngươi, ta có thể giết ngươi một lần, cũng có thể giết ngươi lần thứ hai!"
Đinh tai quen thuộc, cái tên quen thuộc, không phải là nam chính đây sao, hơn nữa cố tình lại là nam chính đã bị thanh mai hãm hại một lần.
Lý Hàng rối rắm không biết nên đối xử với nam chính như thế nào, đã bị một lực đạo nào đó đẩy lên phía trước vài bước, vượt qua ba đệ tử nội môn, trực tiếp đối mặt với Quý Sâm Niên.
Qúy Sâm Niên không trực tiếp động kiếm với Lý Hàng, đáy mắt y hiện lên vẻ châm chọc, đợi lựa chọn của Lý Hàng.
Vốn dĩ Lý Hàng không nghĩ gì, nhưng khi anh đọc được ý tứ trong đôi mắt Quý Sâm Niên, não liền được khai sáng.
Đầu tiên Lý Hàng lấy túi không gian bên hông mình, lục ra một lọ thuốc cầm máu, đi đến chỗ thiếu niên tuổi, đổ thuốc cầm máu của mình lên cánh tay bị chém của thiếu niên. Thuốc của tu sĩ rất tốt, cho dù là thuốc cầm máu loại rẻ tiền nhất, cũng có hiệu quả cầm máu thần kỳ.
Sau khi Lý Hàng đỡ thiếu niên tới gốc cây nghỉ ngơi, mới chậm rãi xoay người, đối mặt với hai nam một nữ đệ tử nội môn kia. Anh nheo mắt, khóe miệng hiện lên nụ cười lãnh khốc, "Mấy người..."
Lý Hàng mới đọc hai chữ trong lời kịch, ba đệ tử nội môn đã ngã xuống bịch bịch bịch, ngay cả thiếu niên đệ tử ngoại môn cũng bị vạ lây, hôn mê bất tỉnh. Chỉ còn Lý hàng cùng Quý Sâm Niên còn thanh tỉnh, hai mặt nhìn nhau.
Trong lúc Lý Hàng không hiểu tại sao, đầu sỏ khiến bốn người ngất xỉu hét ầm lên. "A a a a a a a! Sát thần vạn năm khó gặp!! Rốt cuộc kiếp trước ngài đã giết mấy trăm vạn người, mới có thể có được đôi mắt đưa tới tinh phong huyết vũ này!! Quý Sâm Niên ta nói cho ngươi, chúng ta không liên quan đến nhau nữa, ta phải đổi chủ nhân!!!"
Lý Hàng nhanh chóng nhìn về phía tai trái của Quý Sâm Niên, đinh tai vốn ở trên tai trái của Quý Sâm Niên đã không cánh mà bay. Lý Hàng cảnh giác, vừa quay đầu, đã nhìn thấy đinh tai lóe huyết quang đang muốn đính lên tai anh. Lý Hàng nhất thời dùng ánh mắt đại hung được rèn luyện trong quá trình giết mấy trăm con tang thi nhìn chằm chằm đinh tai.
Đinh tai rụt lùi, dùng ngữ khí lấy lòng nói với Lý Hàng: "Chủ nhân mới ơi ngài không thích đinh tai xỏ qua tai ạ, vậy tui có thể biến thành đinh tai cài mà, tuyệt đối không tổn hại đến vành tai của chủ nhân mới đâu!"
Lý Hàng tiếp tục dùng ánh mắt hung ánh nhìn chằm chằm đinh tai, đinh tai cực kỳ ủy khuất bay lòng vòng trong không khí, "Chẳng lẽ chủ nhân mới cảm thấy nam nhân đeo đinh tai trông ẻo lả, cho nên ghét ta xuất hiện trên vành tai của ngài sao. Vậy ta có thể biến hình thành cài áo, tuyệt đối không gây phiền toái cho ngài đâu."
Nói xong, ma tu lão tổ trong đinh tai hoa lệ xoay người, đinh tai liền biến thành một chiếc cài áo hoa mỹ, chính xác đáp trên áo Lý Hàng.
Lý Hàng đờ người nhìn về phía Quý Sâm Niên.
Mặt Quý Sâm Niên không hề thay đổi, máu chảy tí tách trên tai trái y. "Rốt cuộc ngươi làm thế nào."
Lý Hàng yên lặng nhìn trời, "Cái gì cơ?"
Khuôn mặt Quý Sâm Niên lạnh lùng đến nỗi có vụn băng rơi xuống, tai trái vẫn chảy máu như trước, "Ta đã nói vô số lần với đinh tai, ta cực kỳ ghét đeo đinh tai, trông rất ẻo lả."
"Có thể thương lượng một chút không, trước khi tôi trả lời vấn đề của cậu, chúng ta cầm máu cho tai cậu trước đi."
- -------------
() nhà hàng ngắm cảnh (观光餐厅) kiểu vậy nè, mình không biết tiếng Việt nên gọi thế nào cho thuận tai nên gọi vậy...